Liệt Diễm Sắc Nhân Tâm

Chương 13 : Hộ Phách x Bình Đẳng Viện

Mặc dù đã kéo rèm cửa sổ lên nhưng giữa ban ngày đầy đủ đầy đủ ánh sáng mọi thứ vẫn được ánh sáng chiếu rõ mồn một, Bình Đẳng Viện Phượng Hoàng nhìn từng cái từng cái quần áo trên người Hổ Phách đang được cởi xuống ở trước mắt, da dẻ trắng nõn như sữa tươi lộ ra ở trong không khí, trong mắt mang theo điểm mờ mịt e lệ, lông mi thật dài cong vυ't chớp nhẹ, cô khẽ nhắm mắt lại, sau đó nhìn thẳng vào Bình Đẳng Viện. Cuối cùng trên người cô chỉ còn lại hai mảnh vải mỏng manh che ở nơi bí mật cùng dao quanh nhũ hoa trên thân thể phấn nộn.

Bình Đẳng Viện tựa người vào trên ghế sa lon, thân thể không có chút thay đổi nào, ánh mắt nóng bỏng giống như muốn đem Hổ Phách ăn sạch. Hổ Phách còn đang xấu hổ nên hai mắt nhắm nghiền, nhớ tới chuyện đã đồng ý với Bình Đẳng Viện liền cắn cắn môi dưới, bàn tay luồn ra phía sau lưng mở khuya áo ngực, trước ngực hai đại sơn tuyết liền phe phẩy lộ ra ở trên còn có nhũ hoa màu hồng nhạt như màu hoa anh đào, nhấp nhô phập phồng theo từng nhịp hô hấp, khiến cho cổ họng Bình Đẳng Viện dường như muốn khát khô, hận không được lập tức tới cắn một miếng.

Cúi người xuống, cái mông mượt mà vẽ ra một độ cong mê người, ngón tay cầm lấy viền qυầи ɭóŧ màu xanh, kéo xuống phía dưới cho đến mắt cá chân, đến lúc này thì trên người Hổ Phách đã không còn nửa điểm che giấu, ánh mắt của Bình Đẳng Viện nhìn vào Hổ Phách như thể muốn đốt cháy thân thể cô khiến cho cô toàn thân nóng lên, lửa nóng bùng đến nơi tư vị khiến cô có chút lo sợ mà cuống quít kẹp chặt hai chân. Rõ ràng chẳng qua là cởi hết quần áo thôi nhưng lại giống như là dùng hết khí lực toàn thân, cả người cô mềm nhũn ngã lên trên người Bình Đẳng Viện đang ngồi trên ghế sofa, da thịt trắng như tuyết cùng màu đen của chiếc ghế sofa tạo thành sự đối lập mãnh liệt cho thị giác. Kí©ɧ ŧɧí©ɧ Bình Đẳng Viện phải đỏ ngầu cả hai mắt, ánh mắt giống như dã thú muốn đem Hổ Phách nuốt vào bụng ngay lập tức.

Hơi thở dồn dập, ngón chân khéo léo tinh sảo khẽ động, cố gắng nhẫn nhịn đáy lòng đang rối loạn, Hổ Phách nâng một chân lên đặt lên trên tay vịn của ghế, đem hoa nho nhỏ bày ra ở trước mắt người đàn ông kia. Hổ Phách thật sự là cảm giác hành động thế này rất quen thuộc, một loại du͙© vọиɠ khó nhịn lại không có người giúp một tay để tắt lửa, chỉ có thể tự mình nghĩ tự mình thỏa mãn chính mình.

Cô sờ vào nơi mẫn cảm của mình, rõ ràng nhất là từ dưới thân cô rất nhanh đã phát ra kɧoáı ©ảʍ để cho cô bị coi thường trước mặt Bình Đẳng Viện, cô nhắm hai mắt tự an ủi trong thế giới của chính mình, cứ nghĩ đang ở một mình là được rồi.

Một bàn tay đưa xuống hoa huyệt sờ nắn lấy viên ngọc nhỏ có chút nổi cộm ở phía trên hoa huyệt, một cái tay khác sờ vào cửa tiểu huyệt khiến hai ngón tay ướt thẫm, từ từ đi vào tiểu huyệt,, tịch mịch an ủi tiểu hoa huyệt.

Tiếng rêи ɾỉ vì cắn môi mà truyền ra trong đứt quãng, ngón tay có tiết tấu đâm làm cho huyệt của mình nhanh chóng chảy ra càng nhiều mật nước, nhưng là không đủ thô dài để có thể thỏa mãn huyệt đói khát. Mật dịch chảy xuống hạ thể làm cho ướt sũng không chịu nổi, Hổ Phách khó nhịn nhích nhích cái mông, muốn đem ngón tay sáp địa phương sâu hơn, lại không cách nào sờ tới huyệt tâm đang ngứa ngáy, cô khó chịu đến mức khóe mắt ươn ướt.

Mở mắt ra, ánh mắt ướt nhẹp nhìn vào Bình Đẳng Viện, lộ ra khát vọng vô hạn. Đáng tiếc là hôm nay chính là hắn đang muốn dạy dỗ nàng ngang hàng viện làm sao có thể dễ dàng như cô thì làm sao có thể bỏ qua cho cô dễ như thế được, hắn vẫn ngồi ở trên ghế sofa như cũ bất động không một chút di chuyển hay nhúc nhích nào, chẳng qua là chỗ kín ở giữa hai chân đã sớm ngẩng cao đầu lên một bọc thật to, ngẩng đến lúc quần áo chống đỡ phải thật cao ngang tầm vùng bụng.

Bị dục hỏa đốt rụi lý trí, Hổ Phách không thể làm gì khác hơn là tự mình đi tới, bò lên người của Bình Đẳng Viện ở trên ghế sa lon, sau đó cẩn thận đứng thẳng, để cho ánh mắt của hắn vừa đúng đối mặt với khu tam giác của mình. Cô nhanh chóng tách ra chân rồi nhảy qua người Bình Đẳng Viện, đem da^ʍ mi tiểu huyệt đưa đến bên miệng Bình Đẳng Viện, từ từ ép chặt từ từ cọ xát.

"Liếʍ tôi." Giống như nữ vương cao cao tại thượng, nhưng là giọng nói mềm mại như nước chỉ muốn làm cho người ta càng thêm ác liệt khi dễ cô, "Bình Đẳng Viện... Thật khó chịu... Phượng Hoàng... Giúp tôi..."

Không cách nào nhẫn nại nữa Bình Đẳng Viện nắm thật chặt phần thắt lưng của Hổ Phách, bàn tay to lớn nắm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Hổ Phách đè xuống quần của Bình Đẳng Viện, tiểu huyệt đang ở trước khóe miệng của hắn. Bình Đẳng Viện cới thắt lưng ra, kéo qυầи иᏂỏ xuống, du͙© vọиɠ tráng kiện màu hồng liền được phóng thích ra ngoài, mang theo qυყ đầυ có chút dính chất dịch nhờn chạm vào mặt Hổ Phách, "Liếʍ, tôi thoải mái thì mới có thể làm cho em cũng thoải mái được." Cầm lấy côn ŧᏂịŧ thô to vỗ vỗ lên khuôn mặt cô, sau đó đặt vào trước miệng nhỏ nhắn nhỉ nhắn của Hổ Phách.

Bộ lông giống như cỏ khô rỗi loạn, côn ŧᏂịŧ thô ráp chứng tỏ cho phái mạnh giống như cánh tay trẻ con bụ bẫm ngẩng cao đâu, xung quanh cổ động đầy những gân xanh, phía trên cùng của qυყ đầυ hình trụ to lớn có dính ướt chất lỏng, tản ra mùi đàn ông nông nặc. Quá lớn, Hổ Phách nuốt một ngụm nước bọt, nghĩ đến bộ dạng thô to này sắp tới sẽ cắm vào tiểu huyệt của mình, hạ thân cô tràn ra càng nhiều mật dịch. Cô hơi hé miệng, đưa đầu lưỡi đỏ tươi ra nhẹ nhàng liếʍ một cái, khiến cho hơi thở của Bình Đẳng Viện không kiềm chế được mà thở gấp, một cỗ nhiệt khí phun trào tới tiểu huyệt nhạy cảm. Đầu lưỡi linh hoạt quét qua lổ nhỏ tiêm đoan, kɧoáı ©ảʍ kích thíc đột nhiên truyền đến khiến cho suýt chút nữa Bình Đẳng Viện đã dơ tay xin hàng*, ngay sau đó hắn liền cảm giác được qυყ đầυ bị nuốt vào khoang miệng ấm áp.

Hổ Phách khó khăn ngậm qυყ đầυ vào trong miệng, phải khó khăn lắm cô mới ngậm được hết cả qυყ đầυ như thế, lớn đến cả miệng cô há to hết mức vẫn không có lấy một khe hở nào, chỉ có thể từng chút từng chút dùng đầu lưỡi, di chuyển trên qυყ đầυ, toàn tâm toàn ý lăng dọc theo qυყ đầυ mà ma sát, cố gắng mυ'ŧ vào, nước miếng theo khóe miệng chảy ra, còn không biết phải liếʍ đến lúc nào mới là đủ để cây thịt này mang đến cho mình kɧoáı ©ảʍ cực đại. Tiểu huyệt trống trải co rúc lại, mục đích là muốn cho hắn chú ý tới.

Bình Đẳng Viện ngước đầu, hưởng thụ cảm giác được cái miệng nhỏ nhắn kia ôm lấy, cho đến khi Hổ Phách không chịu được mà lắc lắc cái mông, Bình Đẳng Viện mới nhẹ nhàng cười sờ đến cánh hoa ướt đẫm, lộ ra huyệt thịt đỏ tươi ở bên trong.

"Ba năm không nhìn thấy, em lại trở nên xấu hổ như vậy sao." Ngón tay thô ráp gảy nhẹ cánh hoa, hoa huyệt không thể chờ đợi nữa liền hút lấy đầu ngón tay, lại bị ngón tay của hắn rút ra, sau đó hướng nơi sâu nhất của hoa huyệt mà tầng tầng đẩy mạnh, đi qua tầng tầng lớp lớp nếp nhăn bên trong huyệt, vừa chậm chạp lại kiên định khuấy đảo ở trong hoa huyệt, để cho cái miệng nhỏ nhắn bị côn ŧᏂịŧ tràn đầy tắc nghẽn chỉ có thể phát ra âm thanh ngô ngô, tiểu huyệt co rúc lại càng mãnh liệt hơn.

"thật nhiều nước, lần này đã chuẩn bị rồi đúng không?" Hắn ôm lấy thắt lưng của Hổ Phách, Hổ Phách cò chưa có chuẩn bị nào đột nhiên côn ŧᏂịŧ trong miệng bị rút ra.

Bình Đẳng Viện ném Hổ Phách tới trên giường, ngồi chồm hỗm ở hai chân đang dang rộng của cô, áo sơ mi màu trắng bị cởi bỏ vứt xuốn, l*иg ngực cường tráng, bụng dưới cùng cánh tay nổi lên bắp thịt cuồn cuộn. Phân thân ở dưới dâng trào du͙© vọиɠ hoàn toàn thoát khỏi trói buộc liền nhếch lên thật cao. Hổ Phách dùng cặp mắt sương mù tràn đầy du͙© vọиɠ khó nhịn vuốt ve bắp đùi săn chắc của hắn, lông ngực phập phồng khiến cho hai viên nhục cầu cũng đung đưa trước mắt Bình Đẳng Viện, bàn tay hắn liền cầm lấy đôi ngực mềm mại, dùng sức xoa bóp, nhào nặn đến bóp méo. (Editor: có ai đọc mà nóng toàn thân không, ta ed là ta nóng đến cháy người rồi. *lau máu mũi*)

Thân thể vọt ra khát vọng, khiến cho đại não của Bình Đẳng Viện phát ra hưng phấn không gì sánh kịp, hắn cúi đầu ngậm lấy đầu nhũ hoa như đang ngập lấy viên kẹo, dùng lưỡi cuốn lên liếʍ xuống, gương mặt dán chặt vào quả cầu lớn trắng noãn. Một cái tay kéo lấy chân của thiếu nữ đặt ở bên hông mình, cảm thụ qυყ đầυ to lớn ở miệng huyệt mà ma sát, còn thiếu nữ dưới thân đã sớm không thể chờ đợi, chủ động đem hai chân quấn quanh hông của Bình Đẳng Viện, hắn giật giật thắt lưng, để cho côn ŧᏂịŧ nhắm ngay tiểu huyệt, chợt dùng sức một cái đè xuống, dương cụ không chút lưu tình đâm và tiểu huyệt ở nơi sâu nhất khiến Hổ Phách hét chói tai, đáng sợ là chiều dài của hắn khiến cho Hổ Phách cảm giác như thể bụng nhỏ của mình đều bị đâm thủng.

"A quá lớn... Thật sâu... Chạm đến hoa tâm rồi... Đừng... Đừng cắm vào trong nữa... Đáng sợ quá..." Hoa huyệt ngứa ngáy bị cắm xuống ác liệt, lập tức ôm chặt lấy côn ŧᏂịŧ to lớn, đáng tiếc là dươиɠ ѵậŧ còn chưa hoàn toàn đi vào hết, vừa nhẹ rút ra liền lấp tức hướng đén chỗ sâu mà đâm vào, Hổ Phách không khỏi khẩn trương vùng bụng, lại cảm thấy rõ ràng hơn côn ŧᏂịŧ ở trong thân thể dường như muốn vô tận xâm nhập, cảm giác thật đáng sợ. Càng về sau côn ŧᏂịŧ cắm vào càng trở nên thô to hớn, Hổ Phách cảm giác như thể mỗi một nếp nhăn trong tiểu huyệt đều bị giãn ra hết mức, chưa từng bị côn ŧᏂịŧ có hình dáng to lớn đến như vậy làm, hạ thể của cô lại bắt đầu muốn nhiều hơn.

Bình Đẳng Viện hưởng thụ qυყ đầυ đi vào huyệt thịt tràn đầy kɧoáı ©ảʍ, hoa huyệt nhỏ hẹp của phụ nữ co dãn mười phần, ôm chặt lấy côn ŧᏂịŧ không buông ra, các nếp nhăn bên trong ma sát khiến cho côn ŧᏂịŧ mỗi một đều được vuốt ve. Dương như đã đâm tới nơi sâu nhất, nhưng là côn ŧᏂịŧ vẫn còn dư lại một đoạn ở bên ngoài, hắn từ từ rút côn ŧᏂịŧ ra một đoạn, sau đó đột nhiên đi vào, đẩy vào chỗ sâu hơn thật mạnh, sau đó nhấp nhẹ nhàng ở bên trong.

Hoa tâm bị làm quá mạnh mẽ khiến Hổ Phách theo bản năng đã sớm quấn chặt lấy thắt lưng của Bình Đẳng Viện, chờ đợi một đợt cuồng phong bạo vũ 肏 làm, nhưng là không nghĩ tới côn ŧᏂịŧ còn chưa vào được hết bên trong nên rút lui ra một chút đẩy nhẹ miệng tử ©υиɠ ra, một lần nữa đâm thẳng đến tử ©υиɠ, Hổ Phách sợ hãi ôm chặt lấy Bình Đẳng Viện, muốn khóc.

"Không... Không được... Không thể đâm vào trong mà làm nữa... Không được làm trong tử ©υиɠ..."

"Hừ, em càng nói thế thì tôi càng muốn làm, chờ đến khi tôi làm tận sâu bên trong, sẽ đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào, em nói xem... Có thể hay không sẽ mang thai?" Qυყ đầυ to lớn đυ.ng một cái vào miệng tử ©υиɠ, rốt cục động thêm một cái chạm đến cổ tử ©υиɠ, cả qυყ đầυ to lớn màu hồng kia tiến vào tử ©υиɠ yếu ớt nhất của Hổ Phách, giống như bị vô số cái miệng nhỏ nhắn mυ'ŧ vào, rốt cục cả cây thịt cũng chen được hết vào trong thân thể của Hổ Phách, cây thịt thô to như cánh tay bị hoa huyệt ôm chặt không buông, không những thế tiểu huyệt còn không ngừng co bóp, côn ŧᏂịŧ thoáng vừa động là có thể nghe được tiếng thiwr gấp không ngừng của người ở dưới thân.

"Tốt hơn rồi... Cắm vào tử ©υиɠ... A..." Hổ Phách ép chặt ở trên người hắn, một chút xíu động tác cũng có thể làm cho cô cảm giác được hoa huyệt cùng tử ©υиɠ đang chật ních côn ŧᏂịŧ. Bị hắn ôm thật chặt vào trong vòng ngực, thân thể trắng nõn dán chặt vào l*иg ngực màu đồng rắn chắc của hắn, l*иg ngực hắn cứng rắn như thể tượng đá cọ xát vào khuôn mặt cô, khiến cho cô yêu kiều thở dốc. Hắn ôm lấy cánh tay của cô, một tay khác ôm lấy thắt lưng, một cái một cái 肏 làm lên, khiến cho Hổ Phách không tyể kiềm chế mà duỗi thẳng chân, một hồi liền thét lên cao triều.

Suy nghĩ ba năm qua Bình Đẳng Viện đã quá phát triển hơn so với ba năm trước, càng dụ hoặc thân thể thành nghiện, bàn tay cái mông tròn kiều đỉnh của Hổ Phách ra, cây trượng đàn ông không ngừng lúc rút ra lúc đưa vào, khít khao đại hợp với tiểu yêu tinh ở phía dưới khiến cho mật dịch văng khắp nơi, Hổ Phách không ngừng thét chói tai, vật cứng rắn không ngừng đem miệng tiểu huyệt nhỏ hẹp biến thành hình tròn, miệng hắn cắn mài đôi nhũ khiến cả người cô cũng lộ ra được đền bù được mong muốn về kɧoáı ©ảʍ.

Tiểu huyệt của Hổ Phách phun trào như lũ lụt, mật dịch cuồn cuộn không ngừng xông ra tưới lên côn ŧᏂịŧ của hắn, làm cho hắn càng thêm hưng phấn mà đẩy nhanh tốc độ, lực đạo lớn đến muốn đem Hổ Phách làm đến chết, âm thanh "bành bạch" đầy ấm muội không ngừng vang lên trong phòng, đem mật dịch nơi hai người giao hợp biến thành màu trắng bọt.

"Thật là sướиɠ... Làm tôi mạnh vào... Thật lớn..."

Hổ Phách không ngừng bị làm đến cao triều, cổ họng đã hét đến khàn khàn, hai chân đã sớm vô lực vòng quanh ở ngang thắt lưng của Bình Đẳng Viện, cơ thể mềm nhũn ở trên giường chỉ có thể tiếp nhận bị 肏 làm, ngay cả tử ©υиɠ cũng bị khuấy lật. Cho đến khi qυყ đầυ chạm đến tận tử ©υиɠ mà bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào vách, rốt cục cô vũng khóc ra tiếng.

Hổ Phách bị hắn làm đến đáng thương, Bình Đẳng Viện ôm cô thật chặt bắn tnh dịch vào bên trong tử ©υиɠ, cũng không tính sẽ đem côn ŧᏂịŧ rút khỏi hoa huyệt, hơi kí©ɧ ŧɧí©ɧ cái mông, Hổ Phách còn đang khóc vì đạt cai triều, tiểu huyệt không ngừng co rút lại, làm cho côn ŧᏂịŧ vừa bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ lại có dấu hiệu phát trướng trở lại.

"Đủ rồi... Đừng nữa 肏... Không chịu nổi..." Nước mắt giàn giụa mặt đáng thương nhìn Bình Đẳng Viện, cái mông nhỏ cũng muốn lui về phía sau, né ra du͙© vọиɠ chiếm lĩnh của hắn.

"Em nên nhớ là em đã đồng ý tôi rồi? Hôm nay phải để cho tôi tận hứng đến khi thoả mãn nha, " Bình Đẳng Viện một tay ôm lấy thắt lưng Hổ Phách, côn ŧᏂịŧ bắt đầu cứng rắn lại hung hăng rút ra lại thọt vào, khiến cho nước bên trong tiểu huyệt chảy ra không ngừng, "Việc duy nhất em có thể làm chính là xem tôi sẽ làm em thế nào. Hôm nay không đem tiểu huyệt của em làm đến hỏng thì tôi tuyệt đối sẽ không buông tha cho em."

Bình Đẳng Viện Phượng Hoàng nhìn Hổ Phách bị cậu đè khóc ở phía dưới, rõ ràng đã có không ít đàn ông làm qua rồi, nhưng là phản ứng thân thể cô vẫn còn là ngây ngô như trẻ con, thoáng dùng sức 肏 mấy cái là có thể đem cô đưa lên cao triều. So với lúc trước khi làm chuyện ấy với bất kỳ người phụ nữ nào hắn cũng kịch liệt khát vọng, còn nhạy cảm hoen cả thân thể phụ nữ, kinh nghiệm của Bình Đẳng Viện Phượng Hoàng vô cùng phong phú, muốn đem cô làm cho dục hỏa đốt người, thật sự là rất dễ dàng.

Áp chế Hổ Phách đang dùng khí lực hai tay để giãy dụa như con mèo nhỏ, hưởng thụ cảm xúc nhẵn mịn và mùi hương trên cơ thể dán chặt, hắn hơi cúi xuống phía dưới há miệng to dùng sức hút, suýt chút nữa khiến cho Hổ Phách thấy hoa mắt.

Thân thể vốn cũng không quá nhạy cảm đến mức phun trào, đôi ngực cao vυ't, đẫy đà ôm trọn vυ' càng thêm nhanh tới đỉnh, trong cơ thể vừa xuân tâm nhộn nhạo, bị Bình Đẳng Viện Phượng Hoàng dùng sức mà mạnh mẽ mυ'ŧ lấy khiến cho Hổ Phách cảm thấy giống như có cái gì đó muốn phun ra từ đầu nhũ hoa vậy.

"Đùng mυ'ŧ... không có sữa... A... Không muốn..." Đầu lưỡi ấm áp thô lỗ linh xảo ở trên đầu nhũ hoa nhọn đánh qua lại, thỉnh thoảng chuyển sang liếʍ cơ vùng thịt trắng nõn trơn mềm, khiến cho Hổ Phách đang chứa to lớn côn ŧᏂịŧ trong người thêm tê dại, tiểu huyệt trong tràn ra mật dịch chảy róc rách, từng đợt mạnh mẽ đâm vào hoa huyệt lại càng lúc càng mãnh liệt.

"Không muốn sao? Không muốn thì tại sao phía dưới lại bắt đầu co rút đến như vậy, nước hẳn là đã tràn đầy rồi..." Bình Đẳng Viện Phượng Hoàng cười cười ngẩng đầu lên. Đem đôi núi tuyết trắng hung hăng giày xéo một phen, khiến cho Hổ Phách càng thêm thở gấp hơn, lại nhẹ nhàng gảy đỉnh hồng hơi rỉ máu, bên dưới lại chọc cho tiểu huyệt của cô co rúc lợi hại hơn. Trong lòng hắn bỗng nghĩ đến muốn trêu chọc cô, Bình Đẳng Viện Phượng Hoàng rút ra côn ŧᏂịŧ thô to, đỉnh đầu chống đỡ đại huyệt cũng rút hết ra ngoài, bên trong mật dịch lẫn tϊиɧ ɖϊ©h͙ mới vừa bắn vào đều chảy ra ngoài.

Tiểu huyệt mất đi côn ŧᏂịŧ, cảm giác trống rõing dâng cao khiến cho Hỏi Phách nhịn không được rêи ɾỉ một tiếng, vô ý thức vươn tay sờ đến hai chân của Bình Đẳng Viện, muốn tìm côn ŧᏂịŧ của hắn để lần nữa bắt trở về, lại không nghĩ tới sờ tới chất lỏng nhầy nhụa, giơ tay lên, nhìn ngón tay dính chất lỏng màu trắng đυ.c, cô hướng Bình Đẳng Viện cười, sau đó hơi hé miệng, đưa ngón tay ngậm đi vào. Liếʍ mùi ngon trên ngón tay, cái lưỡi đỏ tươi ở đang lúc quấn quanh, ánh mắt tràn ngập sương mù vừa giống như đang nhìn Bình Đẳng Viện, vừa giống như cũng không nhìn, sau đó rút ra ngón tay, khép lại cái miệng nhỏ nhắn, cổ họng hoạt động, nuốt xuống.

Bình Đẳng Viện nhịn không được muốn lập tức thọt đi vào 肏 chết cái yêu tinh dâʍ đãиɠ này, một tay nâng bắp đùi Hổ Phách lên, hướng ở giữa hai chân chen vào, miệng huyệt bên trong liền trào ra một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙, bắp đùi trong tay hắn co quắp lên. Cảm giác bắp thịt ở trong tay đang run rẩy, Bình Đẳng Viện đem ngón trỏ cùng ngón giữa khép lại, theo tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng tại miệng huyệt thọc đi vào.

Cảm thấy tay ở trong tiểu huyệt mình khuấy động, kiều mị tiếng nước chảy từ trong tiểu huyệt truyền đến, Hổ Phách khó nhịn giãy dụa thắt lưng, mép thịt bên trong tiểu huyệt nuốt chặt lấy ngón tay hắn, liều mạng hút ngón tay hắn vào bên trong. Rõ ràng là không còn một chút sức lực nào, hai chân cũng mềm nhũn theo, nhưng là thân thể dâʍ đãиɠ vẫn khát vọng bị thô bạo đối đãi. Ép chặt thân thể nóng bỏng ở trên người cùng ngón tay ở tiểu huyệt bên trong rút ra, ham muốn tìиɧ ɖu͙© hoàn toàn áp đảo tự ái cùng lý trí, vì chưa thể thỏa mãn du͙© vọиɠ nên ở trên gương mặt vẽ ra rặng mây đỏ, khẽ nhếch môi đỏ mọng thở hào hển chưa đủ quyến rũ đàn ông của. diễn đàn leqydon

"Cho tôi... Còn muốn... Đi vào nữa..."

Bình Đẳng Viện nghe vậy nở nụ cười,ngón tay cắm mạnh vào trong tiểu huyệt đảo một cái, nước văng khắp nơi, Hổ Phách kêu rên lên một tiếng."Làm đến mức này rồi, còn muốn?"

SPONSORED

Hổ Phách giơ tay lên ở bụng dưới của Bình Đẳng Viện,quào loạn, một tay khó khăn cầm lấy nam căn từ trong bộ lông đen nhánh hổn loạn: "Muốn, mau cho tôi... Rất muốn... Đừng trêu chọc tôi nữa!"

"Muốn tôi đem cô 肏 đến cao trào sao? Đem cô làm khóc, bắn tràn đầy một bụng tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở trong thân thể cô?"

"Muốn... Đem tôi 肏 đến cao triều... Bắn tràn đầy một bụng... Cho tôi côn ŧᏂịŧ... Cắm vào đi..."

Ngón tay thật sâu cắm vào tiểu huyệt, đè lại bên trong tiểu hạch, cùng bị côn ŧᏂịŧ ma sát không giống, ngón tay khí lực lớn đến đáng sợ, thật chặc đi xuống đè lại hoa tâm không buông ra, mãnh liệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ hoa tâm lan tràn đến toàn thân, theo ngón tay xoa lấy Hổ Phách thét lên, lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠ phun một tay Bình Đẳng Viện, nhưng hắn còn càng thêm tàn nhẫn càng thêm dùng sức đè lại hoa tâm, nhìn bắp đùi kịch liệt lay động, mở thật to chân để cho hắn thấy rõ ràng trong tiểu huyệt có bao nhiêu xinh đẹp.

Thỏa mãn rêи ɾỉ, hoàn toàn đắm chìm ở thủy triều của kɧoáı ©ảʍ, Bình Đẳng Viện nhìn thân thể tuyệt mỹ câu người của cô, xốc lên cặp chân Hổ Phách, đem cô lôi kéo dán chặt với bắp đùi của mình, thắt lưng mông lại treo ở giữa không trung, dươиɠ ѵậŧ đã sớm sưng to lên tới cực điểm, quả cầu như trứng giống nhau qυყ đầυ để ở miệng huyệt nhẹ nhàng ma sát, chính là không chịu hoàn toàn cắm đi vào.

Tiểu huyệt mới từ trong kɧoáı ©ảʍ kết thúc, lại có lòng tham muốn đem nuốt kia nóng bỏng gì đó nuốt vào trong tiểu huyệt, nhưng miệng huyệt cùng bắp đùi cũng chảy bùn lầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng dâʍ ŧᏂủy̠, chính là đúng không chính xác, bị chơi suy nghĩ cả nửa ngày thủy chung không có bị chân chính cắm vào, không thể làm gì khác hơn là mang theo nức nở cầu khẩn.

"Nói không muốn khi dễ tôi... Cái gì tất cả nghe theo anh, nhanh lên một chút... Côn ŧᏂịŧ lớn đâm vào 肏 tôi... Hung hăng đâm 肏 tôi đi..."

Bình Đẳng Viện cũng nhịn đến gân xanh xung quanh co giật, để dươиɠ ѵậŧ 肏 vào trong tiểu huyệt đỏ hồng, đỉnh đầu lửa nóng qυყ đầυ ma sát qua lớp mị thịt, thẳng một cái mạnh mẽ đâm 肏 vào tử ©υиɠ. Thọt đúng lại thâm sâu vừa vội, 肏 Hổ Phách phải trợn mắt nhìn thẳng. Nín quá lâu Bình Đẳng Viện vừa tiến vào liền cuồng 肏 mãnh làm, ngay cả Hổ Phách trong miệng lung tung gọi, tiểu huyệt bị đảo kêu phốc phốc vang dội.

Dương cụ to lớn nhiều lần cũng hai cây cắm vào, thẳng 肏 đến tử ©υиɠ, Hổ Phách bị này phải cả người phiếm hồng nóng bỏng, hốc mắt ướŧ áŧ, nước mắt sinh lí lại chảy xuống. Bình Đẳng Viện nắm thật chặc vòng eo mãnh khảnh của cô, một cái hung mãnh đâm lấy giống như là muốn đem hai quả cầu tím hồng cũng nhét vào trong tiểu huyệt.

SPONSORED

Phát tiết một chút du͙© vọиɠ sau Bình Đẳng Viện cũng không phải một người không có kỷ xảo dũng mãnh làm, bắt đầu đem những kỷ xảo dùng ở trên những người phụ nữ khác cũng dùng được. Từ từ rút ra, nhẹ nhàng nhét đi vào, lúc sâu lúc cạn, lúc nhanh lúc chậm, để cho Hổ Phách không bắt được quy luật, đã bị hoàn toàn 肏 mở tiểu huyệt nơi nào có thể thỏa mãn, hổ phách liều mạng câu thắt lưng Bình Đẳng Viện, muốn cậu giống như mới vừa rồi một dạng hung hăng làm mình.

"Nhanh lên một chút... làm tôi thật mạnh vào..." Nóng lòng nắm cánh tay bình Đẳng Viện, ở phía trên lưu lại li ti vết hồng.

"Đừng nóng vội nha... Nói cho tôi biết trước, có phải tôi là người đàn ông làm cho cô thoải mái nhất hay không, hay là người đàn ông đó?" --truyện chỉ được đăng duy nhất tại, những trang wep khác đều là ăn cắp-- Đàn ông cũng là sinh vật có lòng ghen tỵ rất lớn nha, nghĩ đến tiểu huyệt đang hút thật chặc côn ŧᏂịŧ của hắn không thả, cũng từng hàm chứa côn ŧᏂịŧ người khác giống như vậy, tiếp nhận đàn ông bắn bên trong, Bình Đẳng Viện cũng có chút để tâm, rõ ràng toàn bộ nên là của hắn mới đúng.

"A... Tôi không biết... Cho tôi côn ŧᏂịŧ... 肏 tôi aaa..." Hổ Phách lắc đầu, hoàn toàn không biết Bình Đẳng Viện đang nói cái gì.

"Không biết sao?" Bình Đẳng Viện nhẹ nhàng rút ra cắm mấy cái, đột nhiên chợt 肏 đi vào, cuồng bá ở trong tử ©υиɠ khuấy lấy. Bị thọt phải cổ tử ©υиɠ để cho Hổ Phách ngước đầu không tiếng động há to miệng, cả người run rẩy. Qυყ đầυ to lớn không chút lưu tình ở trong tử ©υиɠ co rúm động đậy, để cho Hổ Phách càng rêи ɾỉ càng ngọt ngấy đứng lên.

"Hô... Tuyệt quá... 肏 đâm tôi đến chết đi... Bên trong như muốn tan ra rồi..."

Những câu nói dâʍ đãиɠ khiến cho Bình Đẳng Viện làm cho càng thêm phấn khởi, không ngừng lắc mông dính sát Hổ Phách, cầm hông của cô không để cho cô lộn xộn, côn ŧᏂịŧ rút ra miệng huyệt mài động mấy cái, lại lần nữa thật sâu làm đến tận cùng bên trong. Mấy lần qua lại Hổ Phách liền bị làm đến khóe miệng dịch chảy ròng, đắm chìm lâu dài ở trong cao triều hưng phấn, Hổ Phách thân thể giống cũng như băng bó quá chặt chẽ, trong tiểu huyệt sớm đã bị dâʍ ŧᏂủy̠ tràn đầy, mở hai mắt thất thần, từ hông đến hai chân cũng theo Bình Đẳng Viện kí©ɧ ŧɧí©ɧ côn ŧᏂịŧ động tác rung động, cả người cũng chìm ở du͙© vọиɠ trong nước xoáy.

Càng ngày bụng dưới càng trướng để cho Hổ Phách không thể khống chế cảm giác, xấu hổ để cho cô kẹp chặc hai chân, nhưng là lại bị Bình Đẳng Viện cường ngạnh kéo ra, không ngừng 肏 làm để cho từ mủi chân đến bắp chân cũng băng bó thành thẳng tắp.

"A a a!! Không được... Muốn tè ra quần... Không cần... Dừng lại đi..." căng thẳng cùng xấu hổ khiến cho toàn thân cô cũng kéo thẳng, đã bị côn ŧᏂịŧ 肏 tiểu huyệt vừa thu lại co rụt lại. Bình Đẳng Viện làm đến cao hứng căn bản không để ý đến cô, đè ép Hổ Phác muốn lui ra tiếp tục làm, hơi thở gấp đối với Hổ Phách nói:"Vậy thì tè ra quần, đi tiểu ở trên người tôi."

Bị đâm đến muốn không khống chế xấu hổ làm cho Hổ Phách ô ô khóc lên, không ngừng lắc đầu, giùng giằng muốn đóng lại chân, lại cho Bình Đẳng Viện mang đến kí©ɧ ŧɧí©ɧ lớn hơn, vốn là côn ŧᏂịŧ lớn đến đáng sợ lại trướng lớn một vòng. Bình Đẳng Viện cắn răng một bữa loạn làm, Hổ Phách rốt cục khóc tiểu ra ngoài, màu vàng nhạt chất lỏng từ hai người giao hợp nơi phun ra, hoa huyệt cũng không ngừng kịch liệt co rúc lại, Bình Đẳng Viện bị gắp phải không nhịn được, hung hăng làm mười mấy lần liên tiếp sau đó mới bắn ra nồng đậm tϊиɧ ɖϊ©h͙, từng cổ từng cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun vào tử ©υиɠ, bắn thật lâu cũng không kết thúc, cho đến bụng nhỏ từ từ nhô lên tới, qυყ đầυ sẽ không bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, cậu mới lần nửa mềm côn ŧᏂịŧ lại đang ở trong tiểu huyệt rút ra đâm mấy cái mới hoàn toàn rút ra.