Hắn da^ʍ thị đến độ đó là cùng mà trái ý bà Đời Nhân nhưng khi nứиɠ l*и cưởng không được Những ngón tay của Tư Vạn nhớt nước l*и mà hắn chẳng hề quan tâm mà trái lại thích chí về rạo rực da^ʍ tính trong lòng . Bây giờ giữa hắn yà
bà Đời Nhân là hai con thú chứ không còn là con người nữa .
Bà là giống ngựa cái hoang đàng . Hắn là giống ngựa đực hoang dã , núi nlng , bờ bụi với ©ôи ŧɧịt̠ to ©ôи ŧɧịt̠ dài . Ai mà không biết ©ôи ŧɧịt̠ ngựa là loại ©ôи ŧɧịt̠ to lớn nhất trong các loài động vật mà chỉ có ngựa cái mới kham nổi . Tư Vạn trân tráo nhìn l*и bà Đời Nhân như chưa từng thấy bao giờ . Hắn có cái tật ngắm l*и như vậy mà bà Đời Nhân thích thú sự thơ ngây chứa chất sự cuồng nộ da^ʍ đảng ấy Hắn nhìn l*и với vẽ trắng trợn thèm khát của kẻ đi vào sa mạc gặp được ao hồ khi bầu nước không còn một giọt cầm hơi .
Bà Đời Nhân nhìn xuống bộ mặt hắn mà vừa nứиɠ vừa tình cảm lẫn thương hại và cảm thấy vinh dự mình có l*и làm đàn ông phải quì dưới chân . Bà thấy đời vui hẳn cùng mùa xuân bất chợt đến trong cuộc đời yêu dấu nhất .
Bà hẩy l*и cho Tư Vạn bú hơn là hắn cứ nhìn ngắm làm cơn nứиɠ sốt ruột vần vũ. Tư Vạn bất thần làm bà ngạc nhiên , hắn không bú l*и mà thọc một lần hai ngón tay vào l*и . Bà Đời Nhân la lên một tiếng của người hụt hơi thở và rên lên qua tiếng nói tắt ngủn , anh đυ. em cách nầy sao ? đâu mà dễ thương thế nầy!
Hai ngón tay ngoáy trong l*и đều đện theo tiếng rên sướиɠ của bà Đời Nhân . thân thể bà xoấn như sợi dây thừng được khởi đầu bện lại . Xúc giác từ hai ngón tay thừa sức cho cơn nứиɠ ©ôи ŧɧịt̠ giông tố trong mạch máu , trong từng thớ thịt của Tư Vạn . Hắn có cảm tưởng ©ôи ŧɧịt̠ hắn không những cương bề ngang mà bề dài thòng xuống và cạ vào bàn chân của bà Đời Nhân .
Nhạy cảm đến rất sớm với Tư Vạn khi hắn cọ xát vào thân thể bà Đời Nhân , thậm chí có những lúc hắn nhìn thân thể và vυ' , l*и là hắn nứиɠ đến cào ruột . Tư Vạn đυ. bà Đời Nhân đủ kiều . Bà ấy rất thích làʍ t̠ìиɦ kiểu cọ tưởng như đời con gái nhửng lối làʍ t̠ìиɦ đó chẳng bao giờ đến với bà ta . Mà đúng như vậy nên bà tận hưởng về sự đυ. cuồng đυ. vội kẽo mất mát thì tiếc của trời cho , trời phú .
Tư Vạn đã có dịp may hiếm có để được đυ. tơi bời hoa lá , không biết mệt mõi. Ngay cả việc chỉ nhớ lại mà làm hắn nứиɠ ©ôи ŧɧịt̠ thì mới biết hắn đã mê l*и bà Đời Nhân đến bậc nào Hắn nhìn hai bàn tay đang nắm ©ôи ŧɧịt̠ thì chính bàn tay ấy bóρ ѵú , bóp l*и cho bà Đời Nhân sướиɠ đến phải van la . Vì thế l*и bà ấy lại hiện về với hắn khi hắn đυ. . Bà Đời Nhân đưa l*и cho Tư Vạn bú khi hắn name ngữa trên giường . Bà ngồi xổm ngay cần cổ , l*и như án ngữ trước mặt Tư Vạn . Bà chỉ cần nhích một chút là l*и bà ở ngay mồm Tư Vạn . Bà không cần nói lời nào, Tư Vạn cũng biết ngay bà thích hắn bú l*и .
Tư Vạn nhìn l*и bà với hơi thở dồn dập . L*и đã chẻ làm hai với cách ngồi của bà ấy . L*и bành lớn , hấp dẩn , lôi cuốn cả bú lẫn thích đυ. . Tư Vạn thấy rỏ mầu đỏ ở bên trong lổ l*и . Hắn đưa hai bàn tay vén lông l*и ra hai bên , l*и hiện rõ thêm lên và tăng cường sự nứиɠ ©ôи ŧɧịt̠ cho hắn .
Tất phải nói, hắn cuống cuồng trong sự da^ʍ dụ. Thường lệ hắn móc vào lổ l*и hoặc xoắn mồng đóc cho sướиɠ tay và cho ©ôи ŧɧịt̠ nứиɠ ran nhưng cũng có lúc hắn ngầm tuân theo cử chỉ ưa thích mà bà Đời Nhân qua những động tác của bà. Như lối ngồi xổm, đặt l*и vào miệng Tư Vạn là cử chỉ lẫn hành động ra lệnh cho hắn chỉ việc bú l*и.
Bỗng tiếng động khua ở cánh cửa ra vào của ngôi nhà làm cho hắn trở về với thực tại . Hắn nhì ra khung cửa xe , tiếng lách cách trong ngôi nhà tắt hẳn và lại trở về cho yên lặng tứ bề . Tư Vạn ngỡ rằng hai bà ở trong ngôi nhà ấy đã giải quyết xong vấn đề . Nhưng không phải thế , tiếng động vừa rồi không mở cửa mà lại đóng khóa . Âm thanh vừa qua là tiếng khóa cửa , Tư Vạn nhận ra điều đó làm hắn thấy có điều gì xẩy ra khác lạ ở trong ngôi nhà . Hắn mơ hồ phỏng đoán nhưng hắn thấy ở bên trong cứ yên tĩnh kéo dài dù hắn cố lắng tai nghe may ra nhận được tiếng cãi cọ.
Tuyệt nhiên không có gì đáng ngờ vực ở bên trong hai bà ấy đang xào xáo nhau . Bây giờ Tư Vạn mới chợt nhớ ra hắn đã ngồi trong xe quá lâu Thời gian trôi qua nhanh chóng mà hắn cứ tơ tưởng đến bú √υ' , bú l*и hai bà mệnh phụ từ mãi trưa xế bóng . Ngoài xa , ánh sáng của một buổi chiều đã xế qua tàng cây rậm lúc nào hắn không hề hay biết. Tư Vạn mở cửa xe đi vào cửa nhà nghe ngóng .
Tư Vạn tần ngần đứng trủớc nhà đóng kín. Hắn còn nhớ hồi trưa khi ra khỏi căn nhà nầy , hắn chỉ khép hờ mà thôi . Cánh cửa quen thuộc nhưng nay đối với Tư Vạn tự nhiên thấy lạ và cảnh tượng chung quanh có bề thay đổi vì chính lòng hắn phập phồng những chuyện không hay xẩy ra cho hắn và cả hai bà Đời Nhân và Văn Cổng . Nhưng hắn thấy tứ bề im lặng như tờ thì ý nghĩ đó cao bay xa chạy thoát khỏi đầu hắn .
Nhưng Tư Vạn có linh tính hai cánh cửa đã được khóa chặt dù rằng hắn chưa có quyết định đưa tay nắm trái xoài đẩy cửa. Tư Vạn rút tay lại khi hắn toan bấm chuông . Hắn lại suy tính trong chốc lát rồi hắn đánh hắng lên vài tiếng như báo cho bên trong biết rằng có người đang ở bên ngoài Hắn chờ đợi một tiếng động nhỏ bên trong nhưng hắn hoàn toàn thất vọng . Bốn bề vẫn im lặng cho hắn nặng trĩu tâm hồn . Tư Vạn quyết định đưa tay vặn quả xoài cửa . Thêm một lần nữa hắn thất vọng khi hai cánh cửa khóa chặt như linh tính ban đầu đã báo cho Tư Vạn .
Hắn lại phỏng đoán nhiều sự kiện đang xẩy ra bên trong ngôi nhà . Cuối cùng trí tưởng tượng ấy hắn tự bảo thầm là chẳng có gì vững vàng . Tư Vạn thêm một lần nữa tần ngần trước hai cánh cửa khóa kín tưởng như hắn đang lạc vào ngôi nhà hoang vô chủ ở một miền hẽo lánh mà có tiếng đồn đầy ma quỉ hiện về .
Mới cách đây vài phút , một mình ngồi trong xe tưởng đến l*и vυ' của hai bà Văn Cổng và bà Đời Nhân phải nứиɠ ©ôи ŧɧịt̠ , nay thì hắn không còn giàu tưởng tượng dâʍ ɖu͙© cho ©ôи ŧɧịt̠ nứиɠ nữa . Tư Vạn vừa bực mình vừa trông ngóng kết quả như thế nào về cuộc mặt đối mặt giữa hai bà ái tình thái giám nầy . Cuối cùng như một sự an ủi khuấy dậy trong tâm trí , Tư Vạn nghĩ rằng có lẽ họ đang tranh cãi và hắn phải chịu khó đợi chờ giờ phút ngã ngũ của họ .
Nếu hắn đường đột gõ cửa xuất hiện sẽ làm họ tức tối thêm thì trăm dâu đổ đầu tằm , vô tình hắn gặp nạn khốn khổ. Tư Vạn không thể hiểu nổi tại sao hai bà ấy giam lỏng ở ngoài ngôi nhà nầy . Hắn chán nản quay gót ra xe cố gắng đợi chờ nhưng trong lòng đầy thắc mắc . Tư Vạn nẩy sinh ra tò mò , hắn đặt tai vào cánh cửa lắng nghe động tĩnh ở phía trong nhưng tuyệt nhiên vắng lặng . Hắn nhẹ chân đi về phía sau nhà.
Lần đầu tiên Tư Vạn bước vào vườn sau của ngôi nhà nầy . Mẫu vườn rộng với nhiều loại cây ăn trái. Cây cối tiều tụy chứng tỏ thiếu bàn tay người săn sóc . Nhưng cây lá um tùm dầy đặc , hắn ven theo tường nhà đi hẳn vào phía sau . Trước mặt hắn những khung cửa sổ và nhận diện được căn phòng ngủ mà hắn nằm đυ. bà Văn Cổng từ trủớc cho đến tối hôm qua .
Tư Vạn dừng lại bên khung cửa sổ phòng khách trủớc khi đến khung cửa sổ phòng ngủ . Hắn chếch người sang một bên và lặng lẽ hầu như nín thở quan sát vào bên trong nhưng hắn không thấy được gì cả vì tấm rèm màn mầu hồng nhạt che khuất Tư Vạn đặt tai sát vào khung kiếng nhưng hắn không nghe một tiếng động hay một âm thanh nào .
Phòng khách không có một ai . Hắn lại càng suy nghĩ vẫn vơ. Hai bà ấy không có ở đó thì họ ở đâu ? Họ không bàn cải ? . Họ không to tiếng ? Họ làm gì ? . Tư Vạn tiến về phía cửa sổ phòng ngủ . Bỗng hắn nghe tiếng nói lào xào rất nhẹ nhàng . Hắn dừng lại nghe ngóng . Hắn sợ hai bà đó phát giác sự rình mò của hắn thì không gì xấu hổ cho bằng .
Tư Vạn nhẹ chân lần đến bên cạnh khung cửa sổ và hắn nghe được tiếng nói thỏ thẻ của bà Đời Nhân , em sướиɠ lắm chị à !,nữa đi chị . Hắn nghe bà Văn Cổng thì thào trong hơi thở khi vơi khi đầy em cũng làm chị sướиɠ lắm , banh l*и chị thật rộng mà bú thì chị mới chịu .
Tư Vạn lịm người , tay chân hắn bủn rủn . Hắn đã hiểu những gì đang diễn ra bên trong căn phòng ngủ . Căn phòng mà hắn đã vào ra lắm lần dể đυ. bà Văn Cổng . Tư Vạn không ngăn được sự hiếu kỳ . Hắn đã nghe được những gì giữa bà Văn Cổng và bà Đời Nhân bằng tai nhưng hẳn cảm thấy không tin tưởng hai cái tai của hắn . Hắn ù tai rồi chăng ? . Vì vậy hắn phải thấy bằng mắt mới chuẩn định được thính giác . Khung cửa sổ cũng có rèm hồng ở bên trong nhưng may mắn cho Tư Vạn là bức rèm được kéo ra hai phía để lộ những khung kiếng đón nhận ánh sáng chiều ở bên ngoài rọi vào . Cho nên Tư Vạn ló đầu nhìn vào dễ dàng Tư Vạn bàng hoàng cảnh tượng diễn ra trước mắt . Hắn chớp mắt ba bốn lần để xác định cảnh tượng tnlớc mắt hắn có thật hay hắn đang nằm mơ . Trên chiếc giường Tư vạn đυ. bà Văn Cổng hôm qua không phải hắn và bà ấy nữa mà thay thế bà Đời Nhân . Hai bà tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ cùng nhau bú √υ' , bú l*и , móc l*и nhau . Bà Văn Cổng nằm ngữa trên giường . Cặρ √υ' trắng hếu phập phồng dưới đôi môi của bà Đời Nhân . Cặρ √υ' căng phồng với hai núʍ ѵú chổng thẳng cùng những đường nước miếng thấm ướt từ miệng bà Văn Cổng tuôn ra .
Bà Văn Cổng nứиɠ l*и hết cở nên khi bú √υ' không giữ được nước miếng trong miệng . Hai tay bà Văn Cổng với những móng tay đỏ chói vừa xoa móc l*и bà Đời Nhân . Thân thể bà Đời Nhân rướn lên cao cùng với những cái hẩy và nắc l*и khi bà văn Cổng bú l*и thật sát hay nút mồng đóc rồi kéo lên cao như sợi dây thun .
Bà Đời Nhân ngồi banh l*и lưng chừng eo hông bà Văn Cổng để bà Đời Nhân thuận tay sờ được l*и bà . Cặρ √υ' của bà Đời Nhân rung rinh từng nhịp móc l*и , xoa l*и của bà Văn Cổng . Chứng tỏ bà Đời Nhân cũng quá sá nứиɠ l*и . Tư Vạn thấy nước l*и cả hai bà chảy ướt l*и mà họ vẫn chưa hạ cơn du͙© vọиɠ. Theo Tư Vạn suy đoán thì hai bà ấy đã diễn cái trò áp chão nầy đã lâu lắm rồi . Tóc tai hai bà rối bù , lắm khi khỏa lấp cả khuôn mặt , phải vén nhiều lần để dễ bề hôn nhau bằng môi và nút lưỡi .
Bà Đời Nhân bất thần ngồi dậy đổi thế khi bà ôm ghì lấy bà Văn Cổng và đè thật mạnh xuống giường. Bà Văn Cổng không một phản ứng , như theo lệnh của bà Đời Nhân. Hai thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của hai người đàn bà nằm ngược chiều .
Mặt bà nầy úp lên l*и bà kia , mặt bà kia úp lên l*и bà nầy . Bà Văn Cổng nằm chồng lên người bà Đời Nhân . Trong lúc hai bà vận chuyển thân thể , Tư Vạn thấy được l*и của họ há miệng là đòi hỏi sự đυ. nhưng hai bà đã thay vào đó bằng sự móc l*и và liếʍ l*и lẫn nhau . Hai bà đều rên sướиɠ như khi tiếp xúc với đàn ông .
Tư Vạn đứng nhìn mà hắn cũng nứиɠ ©ôи ŧɧịt̠ như được đồng hội đồng thuyền với hai hbà ấy . Tư Vạn kéo khóa quần cho ©ôи ŧɧịt̠ trồi ra ngoài . Côи ŧɧịt̠ hắn nứиɠ gồng chắc cứng . L*и bà Đời Nhân hiện ra trước mắt . Cái l*и ấy hắn đυ. và bú nhiều lần nhưng bây giờ trông thấy vẫn thèm khát . Hắn nắm ©ôи ŧɧịt̠ tuốt lên tuốt xuống mà không thể nào vơi sự thèm muốn . Hắn bật ©ôи ŧɧịt̠ lên xuống như thỏi cao su tưng tưng , thích nứиɠ cho hắn phần nào . Nhưng l*и hấp dẫn của hai mệnh phụ rõ mồn một trước mắt thì sự nứиɠ của hắn khó bề kềm hảm .
Khắp châu thân Tư Vạn máu cuồn cuộn chảy , mặt hắn nóng bưng . Hắn ao ước nhập cuộc truy hoan tay ba thì sung sướиɠ kể sao cho xiết . Hắn thấy tay hắn ướt dầm dề . Hắn xuất tinh rồi . Trong khi ấy bà Văn Cổng bành hai háng bà Đời Nhân vén lông l*и , đưa lưỡi liếʍ khe l*и . Bà Đời Nhân rên la thành tiếng lớn , bất chấp nếu có người nghe thấy .
Đứng truởc cảnh tượng nầy , Tư Vạn chợt nhớ ra kể từ ngày hôm nay hắn đã đứng ngoài cuộc đời của bà Đời Nhân và bà Văn Cổng . Hai bà ấy đã thõa hiệp với nhau về du͙© vọиɠ . Họ thừa sức giãi quyết cho nhau mà không cần đến Tư Vạn . Một ý nghĩ len lõi mau chóng trong trí Tư Vạn . Hai bà ấy đang diễn trò là do những bài học từ hắn mà ra . Nay hai bà ấy không cho hắn tham dự thì hắn cảm thấy ngu dại , phẩn uất . Tư Vạn vội đánh bài chót một thua một mất . Hắn đứng thẳng người , dán mặt vào khung kiếng cửa sổ . Bà Văn Cổng nằm ngữa nên thấy khuôn mặt Tư Vạn lép kẹp ấn lên trên khung kiếng . Phản ứng tự nhiên , bà la lên thành tiếng … Bà Đời Nhân giật mình buông khỏi l*и bà Văn Cổng và cùng nhìn ra khung cửa theo bàn tay của bà Văn Cổng chỉ về hướng ấy . Tư Vạn không nao núng, bình tĩnh mở đôi mắt thật lớn nhìn hai bà chòng chọc như đe dọa và thách đố .
Cả ba im lặng trong giây lâu , có lẽ không ai tìm ra một câu nói nào cho hợp với khung cảnh nầy . Tư Vạn tõ vẽ kênh kiệu , thị uy cho hai bà hiểu được rằng , hắn bắt được tại trận một cuộc làʍ t̠ìиɦ kỳ quái của loại đàn bà thủ da^ʍ kiểu tân kỳ . Với hành động của Tư Vạn là hy vọng hai bà ấy sẽ mở cửa , mời gọi hắn vào bên trong để có cuộc đυ. tay ba . Nhưng Tư Vạn hoàn toàn thất vọng . Bà Đời Nhân đã dở mòi con buôn D lợm , điêu ngoa đối phó với một cuộc buôn bán mà đây lại là cuộc buôn bán tìиɧ ɖu͙© , theo sự lý luận riêng tư của bà ấy .
Bà Đời Nhân đưa bàn tay mểm mại vẩy chào Tư Vạn . Ban đầu hấn tưởng , bà ấy vẩy hắn vào trong nhà nhưng rồi bà Văn Cổng cũng đưa tay cùng một cử chỉ với bà Đời Nhân thì hắn hiểu ra là hai bà ấy từ giả hắn một cách thẳng thừng và vô cùng tự nhiên . Có nghĩa là hai bà ấy bất chấp dư luận thị phi nếu hắn tiết lộ câu chuyện tình thái giám nầy ra ngoài đường phố . Tư Vạn âm thầm rời khỏi ngôi nhà với lòng thầm nghĩ , những gì hắn làm , những gì hắn trông thấy tan trong buổi hoàng hôn chực chờ sụp xuống và hắn cũng khen thay tâm lý của hai bà ấy đúng chổ khi bất cần sự hiện diện trong những cuộc làʍ t̠ìиɦ .