Ái Tình Thái Giám

Chương 17

Trong lúc vắng vẻ , hôm qua đã thõa thích dục tính lại càng nhớ lại … Bà nứиɠ cồn cào , vùng dậy chạy vào phòng ngủ . Như hai đứa trẻ con , Tư Vạn đuổi theo . Bà gieo mình xuống giường , Tư Vạn trờ tới cũng gieo theo . Cả hai ôm ghì lấy nhau , lăn tròn trên giường nệm . Hai thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ lại có dịp cọ xát chồng chất lên nhau . Da tìm da . Thịt tìm thịt . Mồm tìm mồm . Côи ŧɧịt̠ tìm l*и . L*и tìm ©ôи ŧɧịt̠ .

Trong thâm tâm Tư Vạn nghĩ rằng bà chạy vào phòng ngủ là dấu hiệu không tránh được sự đυ. Có nghĩa hắn đã có cơ hội đút ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и bà Văn Cổng , mệnh phụ nổi tiếng ở tỉnh lẽ nầy . Về phần bà Văn Cổng nứиɠ l*и không những mất trí

khôn mà tìиɧ ɖu͙© dâng cao thì chỉ có đυ. mới làm yên ổn tâm thần và bà cũng cho rằng Tư Vạn có khả năng làm cho l*и bà quên mặc cảm , sướиɠ nứиɠ trở lại.

Quả đúng như thế , lăn lộn trên giường với Tư Vạn , bà cảm thấy trẻ hẳn cả chục tuổi . Tư Vạn đè lên thân bà . Bà đè lên thân Tư Vạn , trông nhìn như cặp tình nhân ở vào thời tuổi đôi lứa luôn luôn nứиɠ ©ôи ŧɧịt̠ , nứиɠ l*и khi gặp nhau là bú nhau , đυ. nhau bất cứ lúc nào . Bà trãi thân thể một cách tự nhiên sau khi quần vật trên giuờng với Tư Vạn. Bà nằm thở dốc , l*и phơi hấp dẫn .

Theo cơn thở , đôi vυ' căng phồng nhấp nhô với hai núʍ ѵú hồng rục , đứng thẳng Bên dưới. l*и đầy lông mà mu l*и trổ hẳn căng cứng . Bà dẹm hai háng nên mu l*и nổi bậc với chòm lông . Hai bắp vế suông đuột , chắn hai đường háng ôm ấp hai má l*и no tròn . Tư Vạn đã đứng dựa hai đầu gối vào thành giường , ©ôи ŧɧịt̠ dài thòng , trẩy mào đỏ như đang tựa ©ôи ŧɧịt̠ lên mép nệm giường . Hắn nhìn vào thân thể người mệnh phụ tỉnh nhỏ thèm thuồng chảy nước miếng mặc dầu l*и bà Văn Cổng không còn xa lạ. Côи ŧɧịt̠ hắn nứиɠ cứng. Mỗi lần như thế nầy, hắn vô cùng khó chịu vì hắn bú l*и thõa thích mà không được đυ. . Hắn bất mãn nhưng rồi cũng đành chịu và an ũi kiên nhẫn đợi thời, đợi thế .

Bà Văn Cổng nằm ngữa bày l*и , bày vυ' không xa chổ đứng bìa giường của Tư Vạn . Bà biết hắn đang ngắm bà . Hai nơi mà hắn nhìn nhiều nhất là cặρ √υ' và l*и bà . Nhưng bà không còn ngượng như ban đầu , trái lại bà thích thú càng lúc càng gia tăng đến nổi nứиɠ l*и gấp rút . Dưới mắt bà , Tư Vạn đờ đẩn cả tinh thần và thể xác trủớc thân thể lõα ɭồ của bà . Hắn ao ước , mong muốn banh l*и bà đυ. một trận cho tan tành cái l*и nầy một bận rồi thôi cũng được nhưng bà

chưa muốn dù bà bị thúc giục từng hồi nứиɠ l*и .

Côи ŧɧịt̠ của Tư Vạn cứng ngắc gập ghềnh ở mép nệm giường khi lên khi xuống như cái cần câu bị bẻ cụt mà vững cứng . Bà thấy cái của ấy cũng bị khô đọng nước miếng trong cuống cổ vì nứиɠ l*и . Tuy nhiên bà chưa thoát sự mặc cảm nếu khi ©ôи ŧɧịt̠ khuấy đυ. trong l*и . Bà với tay nắm lấy ©ôи ŧɧịt̠ Tư Vạn , gói trọn vào lòng tay rồi xục ©ôи ŧɧịt̠. Mào ©ôи ŧɧịt̠ của hắn đỏ gay lồi ra thụt vào dưới sự da^ʍ thị , cuồng thị của bà Văn Cổng .

Bà nhìn Tư Vạn vừa thương vừa nứиɠ . Một tay xục ©ôи ŧɧịt̠ một tay vò l*и . Hai cử động hòa nhịp ở bà Văn Cổng làm cho bà nứиɠ điên cùng với sự nứиɠ ©ôи ŧɧịt̠ của Tư Vạn . Hắn chịu không nổi gãy người nằm vắt xuống cạnh giường trong khi bà vẫn nắm ©ôи ŧɧịt̠ hắn mà rên sướиɠ và không ngừng xục ©ôи ŧɧịt̠ và tự móc l*и .

Tư Vạn leo lên giường , lần hai chân ở hai phía thân hình của bà Văn Cổng đang ngữa ra. Hắn ngồi xỏm trên hai vυ' bà ấy . Hắn nhấn tay cho ©ôи ŧɧịt̠ đang cứng nửng chúc mào về hướng mồm bà và chuyển mông đít về phía cổ của bà. Bà Văn Cổng với phản ứng tự nhiên mà chờ đón . Bà đã há mồm từ hồi nào khi ©ôи ŧɧịt̠ Tư Vạn đẩy tới thì đã ngậm ©ôи ŧɧịt̠ lút miệng và nút chùn chụt cùng với sự rên sướиɠ trong hơi thở ngút ngàn của Tư Vạn . Bà ngữa hai bàn tay mãnh khãnh đặt ở đì Tư Vạn . Nơi lông ©ôи ŧɧịt̠ xồm xoàm man rợ mà hung hăng khêu gợi và khiêu dục . Hai bàn tay bà như chống đỡ như sợ thân thể gồ ghề của Tư Vạn đè bẹp nhưng kỳ thực là một cuộc sờ mó điều động Tư Vạn theo sự nứиɠ l*и của bà .Trong khi ấy Tư Vạn đã ở thế nằm bò cho cặ trọn vẹn nằm vào miệng bà ấy . Bà Văn Cổng bú ©ôи ŧɧịt̠ và nút ©ôи ŧɧịt̠ Tư Vạn … .

Hình ảnh chồng chất tuần tự hiện ra trong trí nhớ của bà Văn Cổng trong lúc nầy. Bà mừng rỡ trong lo âu về sự hồi phục du͙© vọиɠ . Có lúc bà tin ở bà và cũng có lúc bà hồ nghi ở bà . Nhưng bà cũng tự vấn để triệt để lòng tin vì Tư Vạn đã mở đường cho bà khôi phục con đường dâʍ ɖu͙© lãng mạn mà bà cứ tưởng đã chết từ lâu . Sự tin tưởng cụ thể là truởc ngày đám cưới con trai với không khí tưng bừng xâm nhập vào tâm tư , bà đã ể cho chồng bú l*и .

Từ đó ông ấy diễn tiếp thói quen bú l*и hằng đêm đem lại sự nứиɠ đều đặn dù bà còn năn nỉ chồng đừng đυ. vì bà không thích lẫn không muốn . Ông ấy đã chiều lòng bà . Tất cả những cơn hứng ấy do công lớn của Tư Vạn . Bà biết rằng , giá như ông chồng phanh phui chuyện bú ©ôи ŧɧịt̠ bú l*и giữa bà và Tư Vạn thì không những ông ấy ghen tương mà còn xách súng bắn gϊếŧ Tư Vạn mới hết giận .

Còn về phần bà, ông ấy phanh thây xê thịt cũng không gớm tay. Theo bà , đáng ra ông ấy phải cám ơn Tư Vạn mới phải . Vì chính nhờ hắn , bà mới hơ hớ , banh l*и cho ông ấy bú . Khi bú , bà được khích da^ʍ , ông mới thú vị về sự nứиɠ l*и của vợ , chứ nếu bà như khúc gỗ thì ông nứиɠ ©ôи ŧɧịt̠ chỉ là sự cυồиɠ ɖâʍ , đυ. để mà đυ. . Vì vậy bà lại mơ màng ở thời điểm bà nằm ngữa , Tư Vạn nằm chồm hổm cho bà tiện bề bú ©ôи ŧɧịt̠ ở tối hôm qua …

Bà ngậm miệng cho nhỏ lại khi ©ôи ŧɧịt̠ Tư Vạn đang nằm trong mồm . Hắn đυ. bằng mồm . Bà vuốt ©ôи ŧɧịt̠ , tuốt ©ôи ŧɧịt̠ bằng môi . Bà liếʍ bằng lưỡi Sự cọ xát từ mồm mà nứиɠ râng xuống tới l*и . Trên bú , dưới nắc l*и thì Tư Vạn cũng nắc theo mà hắn cho rằng miệng của bà có khác chi l*и . Hắn sướиɠ ©ôи ŧɧịt̠ mà muốn sướиɠ thêm cho cực nứиɠ . Hắn không còn ý tứ lời ăn tiếng nói trong lúc nứиɠ ©ôи ŧɧịt̠ do bà mệnh phụ nhất tỉnh lỵ quần vào ©ôи ŧɧịt̠.

Hắn rên lên :

– Em ơi t sướиɠ ©ôи ŧɧịt̠ như thế nầy làm sao quên được em ?

– Em cũng nứиɠ lắm ! Nhờ anh mà em nứиɠ l*и . Chốc nữa bú em nghe ?

Bà dứt lời , nắm ©ôи ŧɧịt̠ Tư Vạn đưa ra khỏi miệng và nut toàn diện vào mào ©ôи ŧɧịt̠ đỏ rục . Tư Vạn chỉ còn kêu trời vì sướиɠ đến nổi muốn nằm dài trên bụng người đàn bà hồi da^ʍ nầy . Bà phải dằn hai bàn tay vào dưới ©ôи ŧɧịt̠ Tư Vạn như chống lên làm cho hắn thức tĩnh trở về thế bò xổm cho bà tiếp tục bú ©ôи ŧɧịt̠ . Môi bà nút , bám chặt mào cho tới cho tới ngấn ©ôи ŧɧịt̠ . Những chiếc răng bấm nhẹ vào cái ngấn khuyên ©ôи ŧɧịt̠ rồi tuốt ©ôи ŧɧịt̠ bằng răng.

Tư Vạn sướиɠ tê cóng và la làng :

– Em bú sướиɠ làm sao đó !. Cứ bú ở đó cho anh nhờ . Cho anh nắc nhé ?

– ừa , mà đừng ra nghe . Sợ anh sướиɠ quá rồi trào ra, em mất hứng . Chắc bận nầy em để anh đυ. l*и em .

Tư Vạn nghe bà nói thế sướиɠ run . Hắn toan kềm lại vì bà Văn Cổng bú ©ôи ŧɧịt̠ tàn bạo ,hắn sắp trào khí ra ngoài . Hắn kéo ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi mồm bà với ý định nghĩ ngơi đôi chút nhưng bà hiểu lầm hắn muốn đυ. ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и nên bà dằn lại và lấy tay tuốt da ©ôи ŧɧịt̠ cho mào lọ lớn . Bà tiếp tục bú và mυ'ŧ tận nguồn . Tư Vạn tiếp tục gào la, nắc ©ôи ŧɧịt̠ thôi nghỉ . Tư Vạn lẫn bà Văn Cổng hầu như cùng một ý nghĩ về sự nứиɠ cồn cào trong những lúc như thế nầy . Đây chỉ là sự lặp đi lặp lại khi họ hẹn hò nhau để nhìn l*и , nhìn ©ôи ŧɧịt̠ nhau , thế mà lúc nào sự dâʍ ɖu͙© dâng lên như nước thùy triều rồi bú l*и bú ©ôи ŧɧịt̠ không biết chán cho đến khi xuất khí mới bằng lòng .

Cả hai đang ở thời kỳ du͙© vọиɠ và dâʍ ɖu͙© lên cao. Bà Văn Cổng là người đàn bà hồi phục tìиɧ ɖu͙© nên độ da^ʍ chan chứa khi đã vỡ đê qua ngày tháng tồn trủ . Tư Vạn vốn có sức khỏe lâu dài , bền vững và lại là người chuyên săn cả du͙© vọиɠ lẫn tìиɧ ɖu͙© . Những lý do tho tiển ấy giúp cho họ tác tráng dài lâu và lại có kinh nghiệm hưởng lạc thú truy hoan không những bằng phương tiện ©ôи ŧɧịt̠ và l*и mà còn cả tứ chi , miệng mồm . Vì thế Tư Vạn và bà Văn Cổng tự chế với mục đích được bú l*и , bú ©ôи ŧɧịt̠ lâu dài . Việc xuất khí l*и và khí ©ôи ŧɧịt̠ , cả hai điều khiển tài tình .

Cả thân thể bà Văn Cổng hoạt động mạnh trong lúc nút ©ôи ŧɧịt̠ . Tóc tai rối bù . Nước miếng lắm lúc loang ra hai bên mép môi , nhòe nhoẹt phấn son . Côи ŧɧịt̠ Tư Vạn dài thêm và dài thêm của độ nứиɠ tăng trưởng . Bộ dái to quét lê thê dưới lổ

l*и đến hậu môn . mỗi lần nắc , dái gò cao , đong đưa như cái bị vải lau sạch lổ l*и. Những cảm giác đó gây nứиɠ l*и cho bà Văn Cổng không phải là ít.

Nắm ©ôи ŧɧịt̠ Tư Vạn trong tay hoặc ©ôи ŧɧịt̠ hắn nằm trong mồm , bà Văn Cổng hình dung được xúc giác hơn là bằng thị giác về ©ôи ŧɧịt̠ huyền diệu của Tư Vạn . Côи ŧɧịt̠ Tư Vạn thẳng tấp . Mào lớn hơn thân hai lần to . Cơ thịt mào đàn hồi liên hồi theo nhịp thở của hắn .cho nên khi vào l*и hoặc vào mồm , mào ©ôи ŧɧịt̠ như cóc thở làm l*и nhóp nhép theo đầu ©ôи ŧɧịt̠ mà sướиɠ.

Tư Vạn lum khum đít , nắc ©ôи ŧɧịt̠ vào mồm bà Văn Cổng . Côи ŧɧịt̠ hắn ra vào làm inôi bà Văn Cổng khi trề , khi lấn sâu vào bên trong . Bà nhìn, tường tận ©ôи ŧɧịt̠ Tư Vạn trong khi hắn chỉ sướиɠ ©ôи ŧɧịt̠ bằng những cái nắc . Bà Văn Cổng đôi tay thừa thải nên tự tay mình móc l*и hoặc tự bóρ ѵú , ve tròn hai đầṳ ѵú trong cơn cuồng nứиɠ …

Bà không ngờ nước l*и chảy lai láng khi bà chú tâm bú ©ôи ŧɧịt̠ Tư Vạn . Nước l*и nhểu tận hậu môn , chực chờ thấm vào tấm vải trãi nệm . Nước l*и càng chảy, bà nứиɠ cuồng , nứиɠ vội với mười ngón chân như bị gân rút và những móng chân tưởng rời khỏi đốt . Bà hẩy l*и tưng bừng . Chiếc giường lên tiếng than kẽo kẹt . Nệm giường lệch về một phía . Vải giường nhàu nát , nhăn xèo và nằm dưới chân bà . Tư Vạn thắt thân , vặn đáy, hai mông đít không còn nâng cao lên nổi . Tiếng rên sướиɠ , tru tréo của bà Văn Cổng líu lo quái lạ mà hắn chưa từng nghe thấy bất cứ chốn nào trên quả địa cầu mà bây gời đang ở giữa đêm khuya.

Sự nứиɠ l*и quyết liệt đi đến quá quắt ở bà Văn Cổng tuyệt đỉnh làm cho bà không còn kiểm soát cho chính bà và cho cả Tư Vạn . Nếu giờ nầy xuất hiện đột ngột của ông Văn Cổng , chắc chắn rằng bà không còn nhận diện ông ấy được nữa , bà đang lặn ngụp trong du͙© vọиɠ để cho l*и bà được dịp rạng rỡ của sự nứиɠ l*и và sau đó bà đivào ngàn thu vĩnh biệt cũng cam đành , mãn nguyện .

Tuổi tác bà , tuổi tác Tư Vạn khi đã nổi cơn da^ʍ, cơn nứиɠ thì nlng tàn , núi lỡ . Nguyên nhân sự hồi xuân bất thân trở lại hoặc đang ở trong tuổi hồi xuân mà họ vô tâm , vô tình không để ý tới Vì thế họ đυ. nhau bằng mồm không thấy chán quyết liệt , trôi dài thời gian chẳng màng tới hồi ngưng chiến . Một cuộc làʍ t̠ìиɦ , ái tình thái giám thời đại không bao giờ có đoạn kết…

Nước l*и đã ào ra ngoài l*и , bà Văn Cổng say nứиɠ , chẳng khác người lính trận say mùi thuốc súng chiến truởng , không còn sợ sự chết , chỉ biết diệt thù , chỉ biết tiến không lùi trước địch quân . Bà lên tiếng trong vội vàng của kẻ qua đò ngang cho kịp phiên chợ :

– Anh ơi , em ra mất rồi .

Bà cất tiếng nói thì ©ôи ŧɧịt̠ Tư Vạn rời ra khỏi mồm . Tiếng nói đó làm cho Tư vạn cảm thấy mất mát một cái gí to lớn nhất trong đời . Côи ŧɧịt̠ hắn rời khỏi sự nứиɠ đang quần thảo . Hắn phản ứng rất tự nhiên mà đầy chủ động để ©ôи ŧɧịt̠ hắn được bú trong miệng bà Văn Cổng .

Tiếng bà Văn Cổng là tiếng sét ngang tai xóa vùi dâʍ ɖu͙© đang ở giây phút cao điểm . Tư Vạn không chịu thua . Hắn dí ©ôи ŧɧịt̠ vào mồm bà Văn Cổng làm bà tắt hẳn khi bà toan nói thêm một điều gì đó . Hắn nắc mạnh . Nắc nữa…với chủ tâm cho khí ©ôи ŧɧịt̠ tuôn ra mới nhẹ cánh thân xác phàm . Hắn ích kỷ hơn cả bà Văn Cổng chỉ biết sướиɠ một mình , một thân , khi để cho khí l*и ra. Cho nên hắn nắc ©ôи ŧɧịt̠ tơi bời hoa lá . Hắn không còn nhớ lại lời của bà ấy mong mõi , sau màn bú ©ôи ŧɧịt̠ , bà muốn hắn đυ. vào l*и.

Tư Vạn không ngờ rằng , hắn bạo da^ʍ với những cái nắc ©ôи ŧɧịt̠ không ngơi nghỉ đã làm cho bà Văn Cổng nối dài sự nứиɠ l*и đã bị đứt khoảng . Côи ŧɧịt̠ Tư Vạn lớn mạnh khi hắn nổi máu bạo da^ʍ . Bà Văn Cổng bú ©ôи ŧɧịt̠ lộm cộm đầy mồm và không. quên trấn an Tư Vạn dù bà cất tiếng lúng búng :

– Anh nắc nhẹ , em đau miệng …Côи ŧɧịt̠ anh lớn quá , mồm em không xuể …

Tư Vạn nghe thấy nhưng tiếng mất tiếng còn nhưng hắn cũng đoán được ra những gì bà Văn Cổng muốn nói . Thấy hắn còn tiếp tục nắc ©ôи ŧɧịt̠ khá gây khó không cho sự bú của bà nên lại lên tiếng :

– Anh giỏi lắm , em nứиɠ trở lại thật mau , không thể ngờ …

Tư Vạn bỗng dưng rút ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi mồm bà Văn Cổng . Hắn gác ©ôи ŧɧịt̠ qua đôi môi của bà. Bà hửi được mùi ©ôи ŧɧịt̠ hắn và dưới đôi mắt , ©ôи ŧɧịt̠ hắn thật gần …thật gần …dính ngay giữa khuôn mặt đang nứиɠ cuồn cuộn trở lại . Tư Vạn cầm chặt ©ôи ŧɧịt̠ thật chặt trong bàn tay . Hắn vuốt mạnh . Mào ©ôи ŧɧịt̠ phình to như đầu con trăn khổng lồ .

Bà Văn Cổng thấy rõ khí ©ôи ŧɧịt̠ của hắn đọng hạt sương ở miệng toan nhễ xuống . Bà vội vàng ngưởng đầu lên , lưỡi bà lè ra và liếʍ một cách ngon lành thì Tư Vạn vừa hứng tình vừa cảm động hẩy mông về đàng truởc , ©ôи ŧɧịt̠ hắn thuận đường đâm thằng vào mồm bà Văn Cổng . Bà Văn Cổng như đợi chờ có ngần ấy để tái diễn màn bú ©ôи ŧɧịt̠ người tình vừa bị đứt đoạn .

Sự trở lại cơn nứиɠ l*и của bàVăn Cổng làm cho Tư Vạn bình tĩnh hơn . Hắn nói :

– Em thua anh một hiệp rồi đó .

Bà Văn Cổng buông ©ôи ŧɧịt̠ hắn khỏi mồm cười

tình rồi nói mà không đi thẳng vào câu trả lời :

– Anh đυ. vào l*и chắc phải sướиɠ nữa , thế phải không?…

Tư tưởng của bà Văn Cổng bị cắt quãng khi bà nghe tiếng động ở cánh cửa trước, bà vội vàng kéo quần lên khói rốn và rời khỏi phòng ngủ . Tư Vạn và bà Đời Nhân vửa đẩy cửa bước vào trong . Lúc đó bà Văn Cổng không còn lo âu về chuyện gặp gỡ bà Đời Nhân mà hoảng vía vì quên khóa trái cửa. Nếu họ nhẹ chân bước vào phòng ngủ thì bà quê vô cùng .

Một vài giây phút ngượng ngùng , khi ba mặt một lời , giữa ba người sẽ xẩy ra . Mặt đối mặt họ sẽ nói ra những điều ở một người đàn ông và hai người đàn bà . Họ đã làm gì , điều đó ai cũng biết chán, nhưng diễn tả bằng ngôn ngữ trong trường hợp đứng đắn là một vấn nạn , mong được tránh khỏi chủ và khách không ai bảo ai , đều bước vào phòng khách . Một phòng khách rộng rãi , thênh thang mà cả ba người liên hệ dục tình , cảm thấy trống vắng và duy nhất trong trí não từng người đang xếp đặt một cuộc đối thoại tìm đường hợp lý cho chính mình để thoát thân do ở lý lẽ xuất phát từ hành động, nên tạo thành hoàn cảnh hôm nay.

Bà Văn Cổng không còn muốn đóng vai chủ nhân trong ngôi nhà này như thường lệ với cốt cách trưởng giả .

Bà ngồi bẹp xuống chiếc ghế bành một cách mệt mõi . Mà bà không mệt cũng uổng . Một trận bú l*и bú ©ôи ŧɧịt̠ hôm qua với Tư Vạn còn vọng dư âm rã rời thân xác dù bà thừa sức để tiếp tục một cuộc trác táng lâu dài . Bà cũng chẳng thèm mời bà Đời Nhân đặt đít xuống ghế để đi vào câu chuyện tình tay ba .

Bà Đời Nhân vợ của một thương hào đâu có vừa về đường chua ngoa , bịp bợm như bán món hàng kiếm lãi tùy theo sự nhu yếu của món hàng ấy . Trong bụng bà không biết thế nào nhưng với dáng điệu , cử chỉ bề ngoài vẫn cưng cưng tự đắc của người lắm bạc nhiều tiền . Trông cái vẽ ấy thì bà chẳng e dè cái chức vị phu nhân đầu tỉnh bé cỏn còn con của bà Văn Cổng .

Bà ngồi phệt xuống ghế , đưa chân tréo mảy rất phong độ thương hào . Bà hết nhìn thẳng mặt bà Văn Cổng đến Tự Vạn chưa ngồi vào ghế . Hắn tần ngần nửa muốn đứng , nửa muốn ngồi. Nhưng nhận xét kỹ càng thì cả ba người đều lúng túng trong cử chỉ .Bà Đời Nhân phá tan không khí nặng nề , bà bất chợt lên tiếng:

– Ông Vạn có thể cho chị em tôi nói chuyện riêng trong chốc lát trước khi có sự góp ý của ông Tư Vạn không chần chờ , vội vàng lùi vài bước từ chiếc ghế bành mà ai cũng ước đoán hán sẽ đặt đít vào đó Tư Vạn qúay lưng vửa bỏ đi vừa trả lời:

– Tôi ra xe đợi hai bà , có gì gọi…

Đợi Tư Vạn khuất sau cánh cửa ra vào , bà Văn Cổng và Đời Nhân gấp gáp đi vào câu chuyện tìиɧ ɖu͙© tay ba . Không có mặt củaTư Vạn, hai người đàn bà dễ ăn , dễ nói hơn . Họ sẽ tìm nguyên nhân tại sao cả hai cùng đυ. một người đàn ông quen biết . Có thể vì họ thông cảm hoàn cảnh du͙© vọиɠ của nhau mà cũng có thể họ ghen tương , to tiếng cãi vã. Họ có thể vạch tội dụ dỗ cao siêu của Tư Vạn và họ cũng có thể bênh vực hắn theo ý riêng tư từng người …