[Harry Poter] Lvss Chi Giá Y

Chương 96: Tình Yêu Của Quý Tộc Bạch Kim

CHƯƠNG 96: TÌNH YÊU CỦA QUÝ TỘC BẠCH KIM

Lần đầu tiền Abraxas nhìn thấy Adrian Barack, hẳn là khi Grindelwald chưa ra khỏi Nurmengard, một nam phù thủy Đức điển hình trung thành đến khác thường, giống như là ngu trung quá mức, Abraxas nhíu mi nghĩ.

Dưới cái nhìn của hắn, khi Grindelwald dễ dàng từ bỏ lý tưởng cùng niềm tin cần bảo vệ, ông ta đã không còn là một vị vua đáng để tùy tùng. Chuyện liên quan đến toàn bộ sự truyền thừa của phù thủy, chỉ bởi vì sự hiểu lầm của người yêu mà từ bỏ vinh quang một tay sáng lập, thật sự là không phù hợp với thân phận của một Chúa tể Hắc ám anh minh cơ trí.

Ý nghĩ này cho dù là sau đó nhìn thấy Grindelwald, tuy rằng cực kỳ thưởng thức khí chất khó có được cùng thực lực mạnh mẽ của ông ta, nhưng là ấn tượng lúc ban đầu kia, vẫn giữ lại đến cùng. Cho nên đối mặt với Adrian, cũng mang theo chút cao ngạo, tuy rằng là một phù thủy hắc ám thực lực mạnh mẽ, nghiêm trang cẩn thận, nhưng lại quá mức chất phác, ít nói ít cười, mà này, hoàn toàn là loại người mà hắn không thích nhất.

Sau khi Grindelwald ra tù, Abraxas là đại biểu cho Tử Thần Thực Tử, thường xuyên cần đến Đức, bàn bạc những hạng mục cần hợp tác phát triển ở thế giới Muggle. Từ từ, cái nhìn với Adrian, lại có thêm vài phần tán tưởng với năng lực xuất chúng của y.

Lúc này hắn mới nhớ tới, bọn họ gần như là đồng lứa, mà thanh niên tuổi trẻ có thể ở tầm tuổi mới bước qua hai mươi, sau khi vị vua duy nhất bị bỏ tù, một mình thống lĩnh tổ chức Thánh đồ của Đức, sao có thể là người không biết ứng biến, hơn ba mươi năm qua, sức mạnh của Thánh đồ Đức tuy rằng gần như đã chuyển toàn bộ sang hoạt động bí mật, Đức cũng xuất hiện thêm vài thế lực khác, nhưng trên thực tế thì, thế lực dưới sự lãnh đạo của Adrian, vẫn như cũ chặt chẽ chiếm cứ phần lớn vị trí trong Bộ Pháp Thuật, thậm chí bọn họ càng thêm xâm nhập và thẩm thấu vào thế giới Muggle hơn.

Sau này hai người thường xuyên tiếp xúc, Abraxas cũng càng hiểu sự rộng lượng thẳng thắn và kiên nghị quả cảm của Adrian. Hắn dần dần bỏ đi sự cao ngạo trước kia, hai người hợp tác cũng bắt đầu trở nên ăn ý.

Mà Adrian, cũng đã sớm biết vị đại quý tộc bạch kim nổi tiếng phong lưu xinh đẹp này, tuy rằng biết, hắn là gia chủ của đại quý tộc máu trong số một Slytherin, là bạn tốt chí giao và phụ tá đắc lực của Chúa tể Hắc ám, ở thế giới phép thuật nước Anh có được địa vị vô cùng quan trọng. Nhưng y trời sinh tính nghiêm cẩn bảo thủ, đối với nam phù thủy phong lưu thành tính như vậy, cũng là khinh thường.

Hơn nữa trong giới quý tộc có lời đồn, Abraxas và Voldemort, cũng là quan hệ tình nhân, điều này khiến y càng không vui hơn, Adrian cực kỳ khinh thường loại quan hệ hỗn loạn này. Sau khi bắt đầu tiếp xúc thì, lại mẫn cảm phát hiện đối phương là người cực kỳ ngạo mạn, tuy rằng quý tộc máu trong đều là như thế, nhưng đối với một đồng bạn hợp tác có thế lực cực kỳ bình đẳng, điều này khiến cho ấn tượng của y đối với Abraxas gần như rơi xuống đáy vực. Cuối cùng cũng chỉ duy trì vẻ hữu hảo bên ngoài, Adrian ngoại trừ công việc thì không hề tiếp xúc với Abraxas.

Nhưng mà một lần ngoài ý muốn, lại khiến bọn họ bắt đầu một loại quan hệ khác thường.

Ngày đó, sau bữa tiệc rượu với vài người đứng đầu nền kinh tế của Muggle, hai người cùng về tới phòng họp của trang viên Grindelwald. Không biết vì sao, nhìn gương mặt trắng nõn nhiễm một mạt đỏ ửng của Abraxas, trong lòng Adrian không ngừng dân lên một ngọn lửa nóng, y mờ mịt kéo Abraxas chuẩn bị rời đi lại.

“Ngài Adrian, rõ ràng là anh đã uống say rồi!”

Giọng nói đầy từ tính của Abraxas mang theo mị hoặc, vang lên bên tai, Adrian ngẩng đầu đầu, nhìn đôi mắt màu lam xám lạnh lùng bắt đầu hiện vẻ tức giận kia, từng ký ức xa xăm cũng bắt đầu hiện lên.

Vợ của Abraxas cũng thuộc đại quý tộc nước Đức, cho nên, y là người thừa kế của gia tộc

Barack, từng may mắn quen biết với Abraxas lúc tân hôn. Cũng là hai mắt lam xám, mỉm cười ưu nhã mê người, cử chỉ ung dung cao quý, lần rung động duy nhất của hắn, là ở trên một người đàn ông đã kết hôn.

Hắn lúc ấy còn trẻ tuổi bảo thủ cho rằng, đó cũng chỉ là bản thân nhất thời bị sắc đẹp mê hoặc, hơn nữa, sau khi phu nhân Malfoy qua đời, thường xuyên nghe được đủ loại đồn đãi về Abraxas, cùng với công việc nặng nề của Thánh đồ, càng là ném khoảnh khắc tim đập nhanh kia ra sau đầu. Sau khi cách biệt ba mươi năm, sự vui sướиɠ không hiểu rõ sinh ra trong lòng khi gặp lại, liền bị sự ngạo mạn và chuyện phong lưu trước kia dễ dàng áp chế.

Lại không ngờ được, trong khoảng thời gian này nhìn thấy cử chỉ ung dung của Abraxas, tùy ý tự nhiên mà chu toàn, cùng với sự sùng bái điên cuồng với Chúa tể Hắc ám và vẻ ung dung tự tin khi bày kế, khiến y thấy được, phong độ thực sự tràn ngập sự quyến rũ mê người của quý tộc bạch kim.

Adrian mờ mịt mỉm cười, hai tay dùng sức ôm lấy thân thể cao gầy cao thấp vuốt ve.

“Abraxas, đêm nay có lẽ chúng ta có thể có một đêm tốt đẹp, không phải sao?”

Abraxas cả kinh, tuy rằng với hắn mà nói, tình một đêm cũng không phải việc gì lớn, hơn nữa đối với hắn một năm qua luôn giữ mình trong sạch mà nói, thỉnh thoảng cũng cần giải phóng du͙© vọиɠ, nhưng ấn tượng của hắn đối với Adrian tuy rằng đã đổi mới rất nhiều, nhưng hắn cũng không muốn có quan hệ mờ ám gì khác với đồng bạn hợp tác.

Nhưng hắn cũng đã uống không ít, Abraxas nâng cái đầu nặng nề lên, bĩu môi đưa ra lời trêu chọc mờ ám:

“Nếu anh không ngại để tôi ở phía trên.”

Vừa nói xong, hắn đã bị đè ép đến mức khó chịu, thân thể bị ném lên một chiếc giường lớn màu lam nhạt, không đợi hắn kịp phản ứng lại, một thân thể đàn ông cao lớn nặng nề đã áp lên, áo sơ mi màu trắng trên người bị kéo mạnh xuống, Abraxas giãy dụa muốn đẩy ra, vừa định quát Adrian, môi đã bị hung hăng chặn lấy, chỉ có thể phát ra tiếng ưm ưʍ.

“Abr, có lẽ, sau này tôi phải suy nghĩ lại chuyện cho cậu ở phía trên.”

Adrian nhìn người đàn ông bạch kim bị mình hôn đến mơ mơ màng màng chỉ có thể phát ra tiếng rêи ɾỉ, bỗng nhiên cảm thấy đây có lẽ là một cơ hội tốt, từ vị trí bạn giường cố định bắt đầu chậm rãi xâm nhập vào cuộc sống của hắn, chưa chắc đã không được. Y càng thêm dụng tâm kɧıêυ ҡɧí©ɧ Abraxas toàn thân đã ửng hồng, khiến hắn chỉ có thể hùa theo tiết tấu của mình.

Bởi vì vừa mới trở về từ thế giới Muggle, Abraxas vẫn còn mặc áo sơ mi màu trắng và quần âu màu xám. Adrian nhanh chóng kéo hết quần áo ở thân dưới, da thịt mềm mại nhẵn nhụi khi chạm vào càng khiến y cảm thấy lửa dục đốt người. Nhìn Abraxas vẫn còn một chút chống cự, Adrian mạnh mẽ nắm lấy bàn tay vẫn còn cố chống cự của hắn đặt lêи đỉиɦ đầu, cúi đầu chui vào phần ngực của người đàn ông bạch kim liếʍ láp, một bàn tay thon dài mạnh mẽ khẽ nhéo lúc mạnh lúc nhẹ lên phần eo mềm dẻo hoàn mỹ.

“Barack anh…”

Abraxas không ngừng thở hổn hển, thân thể vẫn còn hơi cồn dưới sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ của Adrian càng choáng váng hơn, sắc mặt ửng hồng, thân thể bắt đầu run rẩy nhè nhẹ, bắt đầu từ khi tìm kiếm ma dược cố định linh hồn cho linh hồn bị tổn thương của Voldemort, từ hơn một năm trở lại đây, vì quá bận rộn với các loại nhiệm vụ mà Voldemort giao cho, hắn căn bản là không có quan hệ tình ái với bất cứ kẻ nào, nay bị Adrian kɧıêυ ҡɧí©ɧ một hồi, hơn nữa vốn là đã uống không ít rượu, thân thể nhanh chóng chìm vào đại dương du͙© vọиɠ.

“Abr…”

Adrian thở dài hôn lên đôi môi mỏng hơi hơi mở ra của Abraxas.

“Gọi tên tôi.”

Y ra lệnh, động tác trong tay không hề ngừng lại, nhìn Abraxas không lên tiếng mà kháng cực, Adrian thỉnh thoảng dùng chân cọ cọ người dưới thân, đôi môi lửa nóng cũng chuyển xuống phía dưới, từng chút một đi qua sườn mặt tinh xảo, phần vai trơn bóng của Abraxas, ở trước ngực hắn tạo ra những dấu vết màu đỏ tím giống như đóa hoa nở rộ.

Abraxas chỉ cảm thấy từng trận sóng nhiệt từ trong thân thể bắt đầu dâng lên lao xuống bụng dưới, thứ mẫn cảm nhô lên trước ngực bị thứ gì đó ẩm ướt bao lấy:

“Ưm…… A…… Đừng…… Adrian!”

Tiếng rêи ɾỉ nhỏ vụn mềm mại không nhịn được tràn ra khỏi miệng, lại khiến động tác gặm cắn của người đàn ông trên người càng thêm điên cuồng.

Khóe miệng của Adrian nhếch lên, Abaraxas rõ ràng là đã không còn chống cự nữa, thậm chí còn theo động tác của hắn mà từ từ dao động. Adrian một tay xoa nắn trên dưới phân thân đã đứng thẳng của Abraxas, một tay còn lại trêu đùa hai túi nhỏ nặng trịch bên cạnh.

“A….”

Theo động tác càng lúc càng kịch liệt của Adrian, Abraxas nhanh chóng đạt tới cao trào, mềm nhũn nằm ngửa, khối thân thể này thật sự là đã rất lâu chưa từng phát tiết, con ngươi lam xám lạnh lùng của Abraxas hiện lên hơi nước sáng bóng, thân thể hơi run rẩy.

Bàn tay mang theo chất lỏng dịch thể lặng lẽ đưa về phía cái mông thon chắc co giãn, Abraxas cũng không hề kháng cự, liền cứng ngắc mà thuận theo mở hai chân thon dài ra, nhìn lỗ nhỏ nằm trong khe hở giữa hai mông, hai mắt màu lam của Adrian càng thêm u ám, ngón tay thăm dò đưa vào lối vào nóng bỏng.

“A.”

Abraxas thét lớn một tiếng, hắn miễn cưỡng mở hai mắt ra, nhìn Adrian quần áo coi như đầy đủ đang bận rộn cùng bản thân hoàn toàn trần trụi, sắc mặt càng đỏ hồng hơn, hắn quả thực là không có phóng đãng giống như trong lời đồn đãi, nhưng cũng sẽ không từ chối tình một đêm, như hiện tại mặc dù có chút không giống phong cách làm việc của hắn, nhưng hắn nửa tỉnh nửa say đã sớm bị du͙© vọиɠ bao trùm, nếu không thể phản kháng, tự nhiên là hưởng thụ thì tốt rồi. Cho nên Abraxas càng thêm phối hợp mở rộng thân thể, thậm chí còn cố gắng điều chỉnh tốt tư thế.

Mà việc này, khiến Adrian vui sướиɠ sắp phát điên, vội vàng mở rộng cho tốt, cởi bỏ quần áo trên người, đặt hai chân của người đàn ông bạch kim lên lưng, đỡ lấy phân thân cực lớn đặt ở trước cửa huyệt đã từ từ mở ra, động thân một cái liền vọt vào trong thân thể người kia.

“A!”

Abraxas chưa bao giờ biết người ở bên dưới sẽ đau đớn như thế, giống như toàn thân bị xé làm hai nửa, hai tay cố gắng nắm lấy hai tay Adrian, thân thể cong lên trên thành một đường cong xinh đẹp, đau đớn kịch liệt khiến toàn thân hắn run rẩy, ngay cả phân thân cũng nhũn xuống.

Adrian cũng gần như ngay lập tức dừng động tác lại, y đã phát hiện ra, Abraxas vốn không có bất cứ kinh nghiệm ở phía dưới nào, mà bởi vì hắn quá lỗ mãng, cửa huyệt đã bị xé rách, y thậm chí còn có thể ngửi được mùi máu tươi nhàn nhạt.

Adrian thương tiếc cúi người hôn lên cái trán đã rịn mồ hôi lạnh của Abraxas, một tay vỗ về thân dưới của hắn.

Abraxas miễn cưỡng mở hai mắt ra, tuy rằng thống khổ còn truyền đến lúc có lúc không, nhưng rõ ràng là giằng co như vậy sẽ chỉ càng thêm khó có thể chịu đừng. Hắn cố gắng giãy dụa vòng eo, hít sâu một hơi, nhìn Adrian vẻ mặt áy náy không khỏi chửi ầm lên:

“Khốn kiếp, mau động đi, anh không làm được à?”

Adrian không khỏi nheo mắt lại, y không ngờ rằng, Abraxas dưới tình huống như vậy, lại vẫn còn sức lực để kɧıêυ ҡɧí©ɧ, trực tiếp hôn lên đôi môi cánh hoa khiến y tức giận, phân thân tiến vào nơi chặt chẽ bắt đầu gấp rút tìm kiếm, không biết đυ.ng đến chỗ nào, miệng Abraxas lại tràn ra tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào, du͙© vọиɠ bị nắm trong tay cũng lại đứng lên, Adrian dứt khoát buông sự lo lắng, mạnh mẽ cắm rút trong thân thể người đàn ông tràn ngập quyến rũ ở dưới thân, để bản thân hoàn toàn chìm vào trong thân thể ở dưới thân khiến y điên cuồng này, sau đó chậm lại lui ra, khi cảm nhận được vách tường co rút níu kéo, lại động thân tiến vào, bắt đầu cắm rút kịch liệt.

“Abr…… Abr……”

Ánh mắt của Adrian vẫn nhìn chằm chằm vào người đàn ông ở dưới thân đang từ từ nhắm hai mắt lại thở dốc dồn dập, nhìn hắn theo động tác của mình mà lớn tiếng rêи ɾỉ, nhịn không được gọi tên của người kia.

Sau khi đau đớn ban đầu qua đi, kɧoáı ©ảʍ đến mức run rẩy từ nơi hai người kết hợp truyền đến, khiến hắn kìm lòng không được mà cong người lên.

“Ư…… A….”

Tiếng rêи ɾỉ của Abraxas càng lúc càng lớn, hai chân tự động quấn chặt lấy tấm lưng của người đàn ông cao lớn trên người, thân thể hùa theo động tác của Adrian mà không ngừng vặn vẹo.

Theo va chạm càng lúc càng nhanh của Adrian, Abraxas cảm thấy bản thân giống như bị con sóng ngoài khơi cuốn lấy, kɧoáı ©ảʍ giống như dòng điện không ngừng vọt đến, mồ hôi không ngừng lăn xuống trên da thịt trắng nõn săn chắc, lối vào nóng bỏng không ngừng co rút kịch liệt:

“A……”

Tiếng rêи ɾỉ của Abraxas bỗng nhiên trở nên cao vυ't, hai chân căng cứng kẹp chặt lấy eo của Adrian, phân thân bắn ra chất lỏng màu trắng đυ.c.

Adrian cảm thấy vách tường nóng như lửa của Abraxas không ngừng cắn chặt lấy vật lớn của mình, nhìn người đàn ông ở dưới thân, con ngươi luôn cao ngạo lạnh lùng tràn đầy du͙© vọиɠ dày đặc, sợi tóc bạch kim theo chiếc đầu không ngừng đong đưa mà trở nên tán loạn, gương mặt tinh xảo bị mồ hôi phủ kín giống như một đám sương tràn đầy hơi nước, y cắm rút mạnh vài cái, cuối cùng phóng thích ở trong thân thể chặt chẽ mê người của người kia, nằm lên người Abraxas đang run rẩy không ngừng, nhìn vẻ mặt như đã muốn ngủ của hắn, khóe miệng của Adrian chậm rãi nhếch lên.

Sáng sớm ngày hôm sau, sau khi Abraxas tỉnh lại thì, không để ý đến sự đau đớn toàn thân, vội vàng dùng Khóa Cảng quốc tế về trang viên Malfoy. Sau đó lại cưỡng ép chuyển toàn bộ công việc ở nước Đức cho Lucius.

Adrian hoàn toàn không nghĩ tới phản ứng của Abraxas lớn như vậy, lại ngoài ý muốn không hề giận dữ, ngược lại còn mỉm cười sung sướиɠ, quản gia của gia tộc Barack biết chuyện thì chấn động, còn tưởng rằng chủ nhân của mình bị ghét bỏ tức quá mà vui.

Ông ta cũng không biết rằng, Adrian từ phản ứng của Abraxas vào ngày đó đã sớm nhìn ra, quý tộc bạch kim tiêu sái phong lưu này, rõ ràng là từ chối vị trí bên dưới, chuyện giữa hắn và Chúa tể Hắc ám cũng chỉ có thể là lời đồn đãi mà thôi, mà với tiếng tăm phong lưu của hắn bên ngoài, hắn cũng không cần có phản ứng lớn như thế, như vậy hắn vốn không có bừa bãi giống như lời đồn, hơn nữa ít nhất là cũng có hảo cảm với y.

Adrian coi như là thấu hiểu cách làm việc của Slytherin, âm thầm bày ra một chiếc bẫy lớn, lợi dụng các hạng mục hợp tác với khoa học kỹ thuật của Muggle, cùng với sự dẫn đường của nội ứng vào giới chính trị Đức, đem Abraxas đã chạy về thế giới phép thuật nước Anh, lại bắt đến bên người.

“Abr, chúng ta sống cùng nhau nhé?”

Adrian ôm thân thể hoàn mỹ mềm dẻo trong lòng vuốt ve.

Abraxas nâng mắt, nhìn vào ánh mắt chân thành của Adrian, ưu nhã nhướng mày.

“Có thể, vừa lúc trong khoảng thời gian này, tôi thiếu một bạn giường!”

Ánh mắt màu lam của Adrian tối sầm lại, nghiêng người đặt người đàn ông bạch kim ở dưới thân, nhìn kɧıêυ ҡɧí©ɧ trong mắt hắn, mãnh mẽ hôn lên đôi môi cánh hoa gợi cảm kia.

Thời gian nhanh chóng trôi qua hơn ba tháng, Abraxas dần dần cảm nhận được, sự theo đuổi của Adrian giống như cơn mưa phùn lặng lẽ, cùng với tình yêu say đắm chân thành tha thiết được che giấu cẩn thận, dần dần tiếp nhận đối phương từ tận đáy lòng.

Cho đến một ngày trước đêm Giáng sinh, Abraxas bởi vì vấn đề của tộc quỷ hút máu mà lại đi đến trang viên Grindelwald, dự định đi qua phòng họp đến tìm Adrian, liền nhìn thấy vài người trong tổ chức Thánh đồ đang nói chuyện phiếm.

“Abraxas, là muốn tìm Adrian?”

Heinz giữ chặt hắn lại.

“Ừ, có vấn đề gì sao?”

Abraxas đi vòng qua bọn họ nhíu mi, bởi vì mấy tháng này thường xuyên ở cùng nhau, Abraxas cũng rất nể mặt mấy Thánh đồ có địa vị cao.

“Tôi chỉ là muốn nhắc nhở ngài, lúc này đi tìm Adrian không tốt lắm.”

Heinz tươi cười mở miệng, những người bên cạnh cũng mỉm cười vẻ mặt cực kỳ mờ ám.

“Xem ra, là có việc vui gì đó mà tôi không biết?”

Abraxas có thể dễ dàng nghe ra hàm ý trong lời nói của bọn họ, đôi mắt lam xám hơi nheo lại chợt lóe lên vẻ lạnh lùng.

“Ha ha, chủ nhân đã xác định thân phận là người lãnh đạo Thánh đồ đời tiếp theo của Adrian, nhưng Adrian còn một chỗ khiến chủ nhân không an lòng, đó chính là thiếu một người thừa kế. Cho nên chủ nhân đã chọn lựa cho ngài ấy một vị hôn thê, bọn họ sẽ nhanh chóng kết hôn.”

Heinz ái muội gật đầu:

“Tiểu thư Sandra Brauchitsch sắc đẹp và tài trí đều vẹn toàn, lại hâm mộ Adrian đã lâu, huống chi gia tộc Brauchitsch cũng là một đại quý tộc máu trong của Đức, hai người rất là xứng đôi.”

“Lại nói, Adrian lại nhiều năm như vậy ngay cả tình nhân cũng không có, thậm chí bạn giường cũng rất ít, thật sự là một lòng vì sự vụ của Thánh đồ, cũng may hiện tại chủ nhân đã đi ra, ngài ấy cũng có thể suy nghĩ đến việc riêng của mình.”

Michael gật đầu.

“Đúng không? Adrian rất có hảo cảm với vị tiểu thư Sandra này sao?”

Abraxas vuốt ve trượng đầu rắn, ra vẻ không hề bận tâm hỏi.

“À, Adrian ngược lại không hề có biểu hiện gì đặc biệt, nhưng ngài ấy là người nghe lời chủ nhân nhất, huống chi Thánh đồ quả thực cần có người thừa kế đời thứ ba, gia tộc Barack dòng chính thống thế hệ này cũng chỉ còn lại Adrian.”

Heinz vẻ mặt khẳng định, mấy người trong Thánh đồ khác cũng lần lượt gật đầu.

“A, ngài xem hai người Adrian đến đây kìa.”

André vẫn im lặng mở miệng, Abraxas xoay người, quả nhiên là một đôi nam nữ sóng vai đi đến, tuấn nam mỹ nữ, khí chất xuất chúng quả thực vô cùng chói mắt. Abraxas nghe những lời bán tán xung quanh bọn họ xứng đôi thế này, gương mặt tuấn mỹ lộ ra vẻ cao quý ưu nhã, con ngươi lam xám tràn đầy lạnh lùng.

Trong trang viên Malfoy xa hoa lộng lẫy

“Abr, anh đã rất lâu không được gặp em!”

Một giọng nói ưu nhã đầy từ tính vang lên trong phòng khách, một nam phù thủy cao lớn mặc áo chùng phù thủy màu xanh lục vẻ mặt nghiêm túc, đứng ở trước người Abraxas, hai tay chống lên tay vịn sofa ở dưới người tộc trưởng Malfoy, thân thể hơi hơi nghiêng về phía trước.

Bởi vì bị chặn ở trên sofa, hai mắt lam xám của Abraxas chợt lóe lên vẻ xấu hổ, lạnh lùng nâng cằm, gương mặt tinh xảo đặc biệt tái nhợt.

“Adrian, tôi tưởng rằng chúng ta từ lâu đã không còn gặp nhau, huống chi chúng ta cũng không cần gặp nữa không phải sao?”

“Abr, em đang giận? Vì sao?”

Gương mặt anh tuấn của Adrian tràn đầy vẻ khó hiểu, gần nửa tháng nay thầy bởi vì tình huống của Dumbledore mà rời đi, Thánh đồ hoàn toàn do y nắm giữ, y còn tưởng rằng, Abraxas cũng bởi vì bận rộn nên mới không đến tìm y, cho đến lễ Tình nhân ngày hôm này, đại tộc trưởng Malfoy vẫn không hề xuất hiện, y mới phát hiện ra không đúng.

“Câm miệng!”

Abraxas quát lớn, may mắn hôm nay Lucius đưa Narcissa đến quảng trường Grimmauld, nếu không hắn chắc chắn là sẽ mất hết thể diện.

“Tôi không giận, chẳng qua tôi vốn chính là phù thủy của nước Anh, nếu chuyện bên Đức Lucius đã xử lý rất tốt rồi, tôi cũng không cần phải sang bên đó nữa!”

Adrian nhăn mày, y cảm giác được nội tâm mâu thuẫn của Abraxas, hơn nữa những lời này hoàn toàn là phủi sạch quan hệ của bọn họ. Trong khoảng thời gian này, Abraxas đã giao hết toàn bộ công việc bên Đức cho cậu Malfoy con. Y còn tưởng rằng là do yêu cầu của Chúa tể Hắc ám, bởi vì Tử Thần Thực Tử đã bắt đầu gia tăng sự xâm nhập vào Bộ Pháp Thuật, nhưng rõ ràng là y đã đoán sai hoàn toàn. Tuy rằng Abraxas Malfoy nổi tiếng là người phong lưu, nhưng nửa năm qua ở chung, y nghĩ rằng bọn họ đã xác định tâm ý của nhau không phải sao?

“Abr, em là muốn anh nhắc nhở em, quan hệ của chúng ta sao?”

Một tay của Adrian đã bắt đầu nhẹ nhàng vuốt ve đường cong duyên dáng của người đàn ông bạch kim, bỗng nhiên, bên hông bị một vật bén nhọn đâm vào.

“Abr, em muốn nguyền rủa anh? Nhưng ít nhất em phải cho anh biết, vì sao?”

Abraxas đẩy người đàn ông tóc vàng đang khống chế mình ra, đũa phép trong tay lại không hề buông xuống.

“Không có gì, giữa chúng ta đã kết thúc.”

Ánh mắt lam xám của Abraxas chợt lóe lên một tia lạnh lùng và chế giễu. Hắn vẫn chưa từng nghĩ tới bản thân mình sẽ có một ngày chìm đắm như vậy, đáng tiếc là rõ ràng kết cục cũng không phải tuyệt vời như thế.

Adrian ngẩn ra, y có thể nghe ra Abr là nghiêm túc, nhưng y lại không biết rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.

“Abr, anh nghĩ rằng nửa năm qua, em đã đủ hiểu được anh nghiêm túc như thế nào.”

Nghiêm túc đến mức sau việc ngoài ý muốn kia, thậm chí không tiếc dùng thủ đoạn dùng việc công để làm việc tư, khiến Abraxas đã phái Lucius phải quay lại Đức, việc này sớm đã phá bỏ nguyên tác trước nay của y.

Abraxas nhìn tình nhân vốn thân mật nay trong mắt tràn đầy khó hiểu và tổn thương, đôi môi cánh hoa gợi cảm hơi mím, nhìn Adrian vẻ mặt kiên trì muốn có được đáp án, đũa phép trong tay chợt cảm thấy như nặng ngàn cân đến mức sắp không cầm nổi nữa. Bất kể nói như thế nào, nhiều năm qua như thế, hắn vẫn là lần đầu tiên, để ý đến một nam phù thủy vốn không hề có quan hệ gì đến như vậy.

Adrian là người Đức điển hình, nghiêm trang, thành thật, cố chấp, tuổi tương đương với Abraxas, nhưng khi mới chỉ qua hai mươi tuổi, liền tiếp nhận tổ chức Thánh đồ liên tiếp chịu đả kích nặng nề đến mức gần như tan rã, thậm chí có thể trong vòng ba mươi năm Grindelwald bị cầm tù, vẫn như cũ vững vàng cai quản những phù thủy thuộc đội quân màu đen kiêu căng khó thuần thuộc Thánh đồ này, ắt hẳn là không hề thiếu sự thông minh cơ trí.

Đối với y mà nói, nắm giữ thời cơ gần như là một loại bản năng, sau khi nhìn thấy tộc trưởng Malfoy đã mềm lòng dao động thì, một thần chú thả lỏng không phát thành lời đơn giản, Abraxas khuỵu xuống, bị y ôm vào lòng đặt lên sofa, nhìn ánh mắt phẫn hận của Abr, Adrian nhẹ nhàng vuốt ve hai gò má tái nhợt của hắn.

“Abr, anh yêu em, anh đã cho rằng tâm ý của chúng ta là tương thông, vì sao còn phải nói ra những lời như vậy? Em phải biết, anh không phải là tảng đá, cũng sẽ bị tổn thương.”

Sắc mặt của Abraxas tối sầm, khóe miệng lại nhếch lên:

“Phải không, vậy thật đúng là bất hạnh, chỉ là gặp dịp thì chơi thôi, không ngờ đại thống lĩnh của Thánh đồ, đệ tử thân truyền của Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất, người thừa kế đời tiếp theo mà Thánh đồ chấp nhận, lại thích một nam phù thủy phong lưu thành tính, ngài…”

Còn rất nhiều lời chế giễu bén nhọn còn chưa kịp nói ra, liền bị nam phù thủy bị cơn phẫn nộ gần như làm mất đi lý trí hung tợn chặn lại, đầu lưỡi linh hoạt ngang ngược luồn vào trong khoang miệng càn quét, khiến Abraxas rốt cuộc nói không nên lời, thân thể nặng nề của người đàn ông đè lên hắn, bàn tay thon dài mạnh mẽ thậm chí còn chui vào trong áo chùng phù thủy của hắn.

“Ưm… Đừng…”

Tuy rằng chỉ dùng sức mạnh dã man không hề có chút kỹ xảo, nhưng cố tình lại có thể kích động đại tộc trưởng Malfoy kinh nghiệm phong phú, hắn rất nhanh đã chìm vào trong du͙© vọиɠ nóng bỏng mà Adrian tạo ra, không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ mê người.

Hai mắt màu lam sâu thẳm của Adrian tràn đầy du͙© vọиɠ kinh người cùng vui sướиɠ tán thưởng, với y mà nói, Abraxas giống như một thỏi nam châm lúc nào cũng thu hút toàn bộ ánh nhìn, hơn nữa nhìn phản ứng của quý tộc bạch kim, vốn không giống với lời nói vô tình của hắn.

“Abr!”

Y kéo áo chùng phù thủy tinh xảo xa hoa của người dưới thân xuống, nhìn da thịt trơn bóng mềm nhẵn dần dần lộ ra, trong lòng càng thêm nóng vội, nhưng y cũng không định dựa vào *** để giải quyết vấn đề của hai người, y chỉ là muốn, thừa dịp thần trí Abraxas dần dần mê mang, hỏi rõ ràng nguyên nhân lần này hắn trốn tránh rồi nói ra những lời quyết tuyệt như thế, y cũng muốn xác định, Abraxas có phải là thật sự không thèm quan tâm đến y không.

“Buông tôi ra!”

Quý tộc bạch kim bỗng nhiên lại bừng tỉnh bắt đầu giãy dụa.

Ánh mắt Adrian thâm trầm đè hắn lại, dùng sức chặn lấy đôi môi hắn, y không muốn nghe bất cứ lời nói tuyệt tình nào nữa.

“Expelliarmus!” (Giải giới – Thần chú tước vũ khí)

“Impedimenta!” (Lời nguyền ngăn trở)

…………

Bốn lời nguyền liên tiếp bay đến, Adrian vội vàng ôm Abraxas lăn tròn trên mặt đất, liên tiếp tránh thoát hai lần tấn công, cũng may sau đó hai người không bị tấn công nữa, bọn họ chật vật ngẩng đầu, chỉ thấy nam phù thủy tóc đen mắt đỏ thở dốc hổn hển đứng ở bên cạnh lò sưởi âm tường, đầu chiếc đũa phép trong tay lóe lên tia sáng xanh lục nhàn nhạt, chỉ là trong lòng còn có do dự nên chưa hành động.

“Lord!”

“Quý ngài Chúa tể Hắc ám!”

Abraxas nhìn thấy, kinh hãi không thôi, hắn biết nếu không phải vì lo cho hắn, thần chú trước đó của Voldemort, sợ rằng sẽ là thần chú lấy mạng mà không phải là thần chú ngăn trở.

“Abr, ngươi không sao chứ?”

Voldemort nheo mắt, đánh giá Abraxas quần áo bất chỉnh, vừa rồi hình như là Adrian muốn ép buộc quý tộc bạch kim, nhưng mà hiện tại xem ra, Abraxas bị ôm vào lòng, rõ ràng là càng lo lắng mình sẽ gϊếŧ tay Thánh đồ Đức này hơn.

“Không, không có gì.”

Gương mặt vốn tái nhợt của Abraxas lập tức đỏ bừng, hắn vốn không ngờ đến, một màn không bị Lucius nhìn thấy, lại bị bạn tốt của mình phát hiện.

“Quý ngài Chúa tể Hắc ám, ta và Abr có chút hiểm lầm cần giải quyết.”

Adrian nhẹ nhàng buông người trong lòng ra, khom mình hành lễ, y cũng biết Voldemort và Abraxas là bạn tốt.

Voldemort vào lễ tình nhân để Severus một mình ở lại trong phòng thí nghiệm ma dược, vốn chính là muốn biết, tình nhân của Abraxas là ai, hiện tại đáp án rõ ràng là đã phơi bày. Ma Vương mắt đỏ nhìn kỹ người đàn ông tóc vàng mắt xanh trước mặt, bọn họ tuy rằng đã sớm tiếp xúc qua, nhưng mà không quen thuộc, chủ yếu vẫn là Abr xử lý mọi chuyện ở Đức, không ngờ hắn khổ tâm sắp xếp một hồi, lại tiện nghi cho tên kia, khiến Voldemort vô cùng mất hứng.

Hiện tại hắn bỗng dưng nhớ tới, lúc trước chuyện cùng Thánh đồ Đức hợp tác tiến cử sản phẩm khoa học kỹ thuật của Muggle, hắn vốn đã cảm thấy kỳ lạ, vì sao Abr bỗng nhiên chuyển hết công việc ở Đức cho Lucius, chỉ là không đến vài ngày, Lucius đã tiếp nhận sự vụ bên Đức lại bị gọi về, hắn cũng không nghĩ nhiều.

Hiện tại ngẫm lại có lẽ lúc đó giữa hai người đã có chuyện gì đó, mà Lucius hoàn toàn có thể xử lý công việc, vốn không cần Abr cũng có thể, cố tình Adrian chỉ định yêu cầu Abr phối hợp, Voldemort nhất thời có cảm giác tức giận vì bị tính kế, con ngươi giống như ruby càng thêm không tốt nhìn chằm chằm Adrian.

“A, ta rất muốn biết là chuyện hiểu lầm gì, có thể khiến người thừa kế tương lai của Thánh đồ Đức ngài Adrian Barack, chạy đến trang viên Malfoy áp chế chủ nhân của trang viên chứ?”

Voldemort lạnh lùng mở miệng, giống như nhàn nhã mà đùa nghịch đũa phép, ánh mắt lại gắt gao nhìn chằm chằm vào Adrian.

Adrian quay đầu nhìn Abraxas, thấy hắn đã giận tái mặt, trong lòng thầm than, nghĩ đến chuyện của y và Abraxas vẫn chưa có công khai, dù sao cũng khiến hắn có cảm giác ấm ức nghẹn khuất, nếu nói cho lãnh tụ của Tử Thần Thực Tử, rõ ràng là cũng coi như công bố ra ngoài, hơn nữa Voldemort còn là bạn tốt của Abraxas, có lẽ đây cũng là một phương pháp để giải quyết.

“Trên thực tế, tôi và Abr là tình nhân, tôi đã dự định cầu hôn với cậu ấy…”

“Cầu hôn?”

Hai người còn lại gần như là trăm miệng một lời, Abraxas càng kinh ngạc hơn nhìn Adrian.

“Anh muốn kết hôn với tôi?”

Adrian cũng không bận tâm đến Voldemort đang đứng bên cạnh, trịnh trọng nhìn Abraxas:

“Đương nhiên, anh cho rằng chúng ta đã hiểu rõ tâm ý của nhau, chẳng lẽ là không nên kết làm bạn đời sao?”

“Nhưng anh không phải là đã đính hôn với Sadra Brauchitsch à?”

Abraxas khϊếp sợ bật thốt lên.

Voldemort vốn khi nghe đến chỗ Adrian dự định cầu hôn, đang muốn cho y một sắc mặt hòa nhã, hiện tại lại nhìn thấy phản ứng quái dị của bạn tốt, khóe miệng không khỏi cong lên, bỗng nhiên có tâm tình xem kịch vui, lễ Tình nhân này thật đúng là nhiều chuyện bất ngờ.

Adrian thất thố há hốc miệng, hoàn toàn không biết tình nhân nghe được tin tức này từ chỗ nào.

“Em cho là, anh muốn đính hôn với tiểu thư Sandra Brauchitsch, cho nên mới không muốn gặp anh?”

Adrian bừng tỉnh, bị niềm vui bất ngờ ập đến làm cho nở nụ cười, hoàn toàn không còn vẻ mặt nghiêm túc lạnh lùng trước giờ.

Abraxas cũng đã hiểu được là mình hiểu lầm, liền giận tái mặt.

“Theo tôi được biết, đó cũng không phải là đồn đãi, ngài Grindelwald dường như đang định truyền lại ngôi vua của Thánh đồ cho anh, chuyện đính hôn này cũng là ông ấy quyết định, bởi vì ông ấy cho rằng anh thiếu mất một người thừa kế, đồng thời gia tộc Barack cũng là đại quý tộc số một của Đức, cũng cần một người thừa kế để kế thừa.”

Cho dù Adrian không động lòng vì thế lực cực lớn của Thánh đồ, nhưng với sự tôn kính và trung thành của y với Grindelwald, cuối cùng khả năng nghe theo chỉ thị của Grindelwald vẫn là rất lớn.

“Anh cũng không để ý có người thừa kế hay không, gia tộc Barack cũng có những hậu duệ khác, hơn nữa nếu là trước đây, anh có thể không cần biết thầy lựa chọn cho anh bạn đời là ai, nhưng mà hiện tại, anh đã có em.”

Adrian đã hiểu được nguyên nhân, lập tức thoải mái hơn rất nhiều, kiên định bày tỏ thái độ.

“Vậy Thánh đồ thì sao?”

Voldemort trêu tức liếc mắt nhìn bạn tốt bạch kim một cái, lại hỏi Adrian, hắn cũng không tin người đàn ông này sẽ dễ dàng từ bỏ quyền lợi sắp đến tay.

“Tôi không có dự định kế thừa Thánh đồ.”

Adrian thẳng thắn đưa ra câu trả lời, sau đó ngẫm nghĩ một chút:

“Tôi cảm thấy, thầy đã hòa hảo với ngài Dumbledore, nếu người thật sự muốn có người thừa kế, thực ra vẫn có cơ hội.”

Nhìn bạn thân khó nén được kinh ngạc và cảm động, trên gương mặt tuấn mỹ vô cùng của Voldemort tràn đầy vẻ hài lòng, tuy rằng Grindelwald và Dumbledore vẫn sánh bước cùng nhau khiến hắn rất là khó chịu, nhưng hắn vốn cũng đã đồng ý bỏ qua những chuyện trong quá khứ, hơn nữa, cái chết của Abraxas đời trước, mới là việc hắn vướng bận nhất.

“Abr, ngươi cảm thấy thế nòa?”

Ma Vương mắt đỏ tràn đầy hứng thú nhìn chằm chằm vào đàn anh của mình, chuyện của Albus và Gellert, sớm đã bị hắn ném ra sau đầu.

“Abraxas vĩnh viễn là Malfoy.”

Abraxas ngẩng đầu nhìn về phía Adrian vẻ mặt tràn đầy mong đợi.

Adrian cảm thấy đáy lòng trầm xuống, Voldemort đứng xem kịch vui lại cười khẽ ra tiếng.

“A, Abr, ta nhớ rõ nam phù thủy kết hôn có thể giữ lại dòng họ.”

Mắt Adrian sáng lên, vui vẻ nhìn Abraxas.

“Được rồi, lễ Tình nhân này thật đúng là không tệ, nếu như vậy, có lẽ ngươi có thể bắt đầu chuẩn bị hôn lễ, định ngày rồi thì báo tin cho ta.”

Voldemort không hề nhìn đôi tình nhân ngọt ngào kia, đứng dậy rời khỏi trang viên Malfoy. Đăng bởi: admin