Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 549: Án mạng

Nghe thấy Tiêu Hùng Lâm điện thoại đến, trong lòng Diệp Trạch Đào liền sửng sốt, Tiêu Hùng Lâm là người cùng một hệ với Cảnh Quốc Ninh, xảy ra chuyện rồi vì sao anh ta không gọi điện cho Cảnh Quốc Ninh?

Trong lòng có suy nghĩ như thế, Diệp Trạch Đào cũng hỏi:

- Đã xảy ra chuyện gì?

- Bí thư Diệp, là như thế này, mới vừa rồi xảy ra một vụ án mạng!

Diệp Trạch Đào kinh ngạc, việc này tuyệt đối không phải là một việc nhỏ, đã xảy ra án mạng, đối với trong huyện mà nói đó là một việc lớn, liền nghiêm túc nói:

- Cậu nói đi.

- Là như vậy, người chết là phó cục trưởng cục lao động Dương Lệ Đàn, kẻ sát nhân đó là chồng của cô ta.

Diệp Trạch Đào nhíu mày, huyện Lục Thương này quả nhiên là một nơi phức tạp, mình vừa mới đến nơi này đã xảy ra nhiều chuyện như thế này, rốt cuộc còn có những ngày yên ổn nữa không

- Các cậu nhất định phải nhanh chóng điều tra rõ việc này, mai sáng, huyện uỷ chỉ muốn được nghe báo cáo của các anh.

Một Phó cục trưởng cục lao động đã chết, còn là bị gϊếŧ chết, việc này đối với toàn huyện mà nói đó thật sự là một việc lớn, một cơn sóng chưa lặn, thì một cơn sóng khác lại nổi lên! Diệp Trạch Đào cũng cảm thấy có chút ít gì đó đau đầu.

Diệp Trạch Đào cho Tiêu Hùng Lâm thời gian, xảy ra sự việc như thế này, tin tưởng rằng cục an toàn cũng cần một ít thời gian mới có thể làm rõ việc này.

Tiêu Hùng Lâm đại khái nói một chút tình hình về vụ việc đó, là do chồng của người ta chết gϊếŧ cô ta, biểu hiện của chồng cô ta có vẻ rất bình tĩnh, lúc cảnh sát đến cũng không có bất kì phản ứng nào.

Nói xong điện thoại, Diệp Trạch Đào ngồi ở đó trầm tư suy nghĩ tình hình phát triển của sự việc này, Tiêu Hùng Lâm gọi đến điện thoại của mình, chẳng lẽ việc này Cảnh Quốc Ninh không biết rõ sao?

Diệp Trạch Đào không tin rằng Tiêu Hùng Lâm không có nói việc này với Cảnh Quốc Ninh, nếu ví dụ đã nói rồi, anh ta còn điện thoại cho mình để báo cáo việc này, như thế nói rõ rằng trong việc này nhất định sẽ có ẩn chứa một mưu mẹo nào đó, rốt cuộc là một loại nội tình như thế nào đây?

Trầm tư suy nghĩ một lúc, Diệp Trạch Đào tạm thời cũng không thể nghĩ ra trong việc này nói lên điều gì, trong lòng cũng ít nhiều phiền muộn, sau khi mình đến nơi này, thật sự là không có một người nào có thể sử dụng được.

Đang nghĩ ngợi đến nỗi băn khoăn, điện thoại di động lại vang lên.

Vừa lấy ra xem, nhưng là một số điện thoại lạ.

Sau khi bắt máy, thì nghe được trong điện thoại truyền đến tiếng của một người con trai.

- Bí thư Diệp, tôi là Mạc Lâm Tường ở cục công an, anh tôi gọi là Mạc Lâm Hổ, anh ta thường điện thoại cho tôi nói về anh.

Diệp Trạch Đào thật sự có chút giật mình, Mạc Lâm Hổ ở thành phố Hắc Lan, có một người em trai công tác ở nơi này sao?

Mạc Lâm Tường?

Diệp Trạch Đào có chút ấn tượng, người đàn ông này là một người đứng phía sau lưng phó cục trưởng ở trong huyện, xem ra có lẽ là nhân viên sụp đổ của thế hệ phía trước, anh ta không có xảy ra vấn đề gì sao?

Không ít nghi vấn xuất hiện trong lòng, trong lòng Diệp Trạch Đào vẫn còn cảm thấy rất vui vẻ, Mạc Lâm Hổ thật sự không tệ, vốn là muốn giúp anh ta sắp xếp một chút, không ngờ chính bản thân mình lại bị điều đi.

- Bí thư Diệp, cậu có thời gian không, tôi muốn báo cáo công việc với cậu một chút.

Đang cảm thấy không có ai thể sử dụng được, đương nhiên là Diệp Trạch Đào cũng muốn thiết lập một chút ít lực lượng của chính mình, nếu đối phương đã là em trai của Mạc Lâm Hổ, cũng có thể sử dụng được.

Mạc Lâm Hổ là người có thể tin tưởng được, em trai của anh ta nhất định cũng có thể sử dụng được.

Nếu người này là một nhân tài, điều này cũng có thể giải quyết được vấn đề mình không có người có thể sử dụng, điều này là một điều tốt.

Lúc nghe thấy Diệp Trạch Đào đồng ý gặp mặt, Mạc Lâm Tường nói:

- Bí thư Diệp, huyện này rất phức tạp, tôi lái xe ngừng ở phía bên ngoài, sau khi một mình cậu đi ra ngoài, trực tiếp đi lên xe của tôi.

Nói xong liền nói ra biển số xe, đó cũng chỉ là một biển số xe bình thường thôi.

Theo như trong lời nói của Mạc Lâm Tường, Diệp Trạch Đào nhìn ra được, đối phương bí mật đến gặp mình, điều này cũng phù họp với suy nghĩ của Diệp Trạch Đào, có một cái đinh đóng ở nơi này, có rất nhiều việc cần có không gian làm việc.

Diệp Trạch Đào suy nghĩ một chút, vẫn là gọi điện thoại cho Mạc Lâm Hổ, đối với người này, Diệp Trạch Đào cũng muốn từ chỗ Mạc Lâm Hổ tìm hiểu tình hình một chút.

Lúc nhận được điện thoại của Diệp Trạch Đào, Mạc Lâm Hổ tỏ ra rất vui mừng, vội nói:

- Bí thư Diệp, cậu đi vội vàng như vậy, tôi có một người em trai gọi là Mạc Lâm Tường, cho chú tư của gia đình tôi nhận làm con nuôi. Từ nhỏ đã ở huyện Lục Thương, học trường cảnh sát, sau khi tốt nghiệp thì làm việc ở huyện Lục Thương, người ngoài cũng không biết là tôi có một người em trai như vậy, cũng muốn phiền bí thư Diệp quan tâm đến nó một chút.

Hóa ra là như vậy!

Diệp Trạch Đào yên tâm rồi.

Lúc tắt điện thoại, Diệp Trạch đi ra phía bên ngoài.

- Bí thư Diệp, cơm đã làm xong rồi ạ!

Tiểu Cầm nhìn thấy Diệp Trạch Đào muốn rời khỏi, liền nói một câu.

Tuy rằng các cô cũng đã được sắp đặt sẵn mưu kế, phải âm thầm báo cáo các hoạt động của Diệp Trạch Đào. Nhưng mà, tuy rằng chưa nói được với Diệp Trạch Đào bao nhiêu câu nói, nhưng cũng phát hiện được Diệp Trạch Đào không giống như các lãnh đạo khác nhìn mình với ánh mắt xàm sỡ, cộng thêm Diệp Trạch Đào lại đẹp trai như vậy, tiểu Cầm cũng không có ý nghĩ hại Diệp Trạch Đào.

Diệp Trạch Đào mỉm cười nói:

- Tôi đi ra ngoài đi dạo, các cô tự mình ăn trước đi.

Sau khi nói xong, cũng không có ngồi xe, cứ như vậy đi vào một tiểu khu.

Dù sao Diệp Trạch Đào cũng vừa mới đến huyện này, đối xử với con người cũng rất khiêm tốn, tiểu khu này lại yên tĩnh như vậy, cũng không có nhìn ra hắn là một Bí thư huyện ủy.

Lúc đi ra ngoài, Diệp Trạch Đào nhìn nhìn xung quanh, cũng không có một chiếc xe nào.

Rất nhanh, di động lại lần nữa vang lên, Mạc Lâm Tường nói:

- Bí thư Diệp, phía trước có một hẻm nhỏ, xe của tôi ở trong này.

Diệp Trạch Đào đối với Mạc Lâm Tường này nảy sinh ra một tình cảm khen ngợi, từ việc này có thể thấy được, Mạc Lâm Tường là một nhân vật rất tinh tế, khó trách anh ta có thể thăng lên chức phó cục trưởng.

Lúc đi qua đó vừa nhìn, cũng chỉ là một chiếc xe santanna, Diệp Trạch Đào ngồi vào bên trong.

Bộ dạng nhìn có vẻ giống với Mạc Lâm Hổ, khí chất so với Mạc Lâm Hổ thì có chút dũng mãnh hơn, trên người mặc quần áo bình thường.

- Bí thư Diệp, tôi chính là Mạc Lâm Tường, anh trai tôi gọi là Mạc Lâm Hổ.

Người này rất cung kính hướng về Diệp Trạch Đào giới thiệu bản thân mình.

- Tìm một chỗ để nói chuyện đi.

Diệp Trạch Đào cũng mỉm cười nói.

Người này cũng không nhiều lời, nhanh chóng khỏi động xe, chạy ra bên ngoài.

Lúc này trong lòng của Mạc Lâm Tường có một chút kích động, người khác không biết được tình trạng của Diệp Trạch Đào, nhưng anh ta từ chỗ anh trai của mình sớm đã nghe nói.

Ban đầu, lúc Mạc Lâm Tường chính là vì chỗ dựa vững chắc bị sụp đổ mà lo lắng, anh hai của mình đem tình hình của Diệp Trạch Đào nói cho anh ta nghe một chút. Và cũng yêu cầu anh ta dù bất luận thế nào cũng phải dựa vào Diệp Trạch Đào, chỉ cần dựa vào Diệp Trạch Đào, tin tưởng rằng tương lai của anh ta tuyệt đối không nhỏ.

Mạc Lâm Tường là dựa vào chính mình cố gắng làm nên chức phó cục trưởng, tuy rằng ở bên trong cũng có không ít dựa vào sự giúp đỡ của chủ tịch huyện nhiệm kỳ trước, anh ta cũng biết rằng, chẳng qua cũng chỉ là muốn lợi dụng năng lực của mình mà thôi.

Trong chốn quan trường lúc nào cũng phải đứng vào đội ngũ, Mạc Lâm Tường cũng chỉ có thể đứng về phía chủ tịch huyện, mới được đề bạt chức phó cục trưởng một năm, Chủ tịch huyện và Bí thư huyện đều xảy ra chuyện, xém chút nữa thì anh ta cũng bị điều chỉnh xuống. Cũng may Mạc Lâm Tường có bản lĩnh, mấy chuyện ăn uống nhậu nhẹt thì có tham gia, còn chuyện tham tiền tham tài thì tuyệt đối không làm, chính vì thế mà mới không bị liên lụy. Tuy nhiên, cùng với sự lớn mạnh của thế lực Liễu Khâm Trí và Cảnh Quốc Ninh, những ngày tháng sau này của Mạc Lâm Tường cũng không dễ thở cho lắm.

Đúng lúc này, từ chỗ của anh trai biết được sự hùng mạnh của Diệp Trạch Đào, Mạc Lâm Tường liền âm thầm tiến hành quan sát. Hôm nay xảy ra một vụ án gϊếŧ người, Mạc Lâm Tường liền cảm thấy đây chính là cơ hội để mình đầu quân về phía của Diệp Trạch Đào, liền gọi cuộc điện thoại này cho Diệp Trạch Đào.

- Bí thư Diệp, nơi này là chỗ để nói chuyện.

Chiếc xe tiến vào một cái sân nhỏ, nói này rất yên tĩnh.

Diệp Trạch Đào nhìn thấy bộ dạng cẩn thận của Mạc Lâm Tường, trên mặt lộ ra một nụ cười.

Đây là sân sau của quán trà nhỏ, đây thật sự là một nơi không tệ.

Rất nhanh có cô gái đến pha trà, sau đó thì đi ra ngoài.

- Thật sự không ngờ rằng trong huyện cũng có một nơi như thế này!

Diệp Trạch Đào khen ngợi.

- Nơi này là do con gái của chú hai tôi mở, nơi này cũng rất yên tĩnh.

Diệp Trạch Đào cũng không có hỏi việc này nữa.

Sau khi ngồi xuống, Mạc Lâm Tường nói:

- Bí thư Diệp, tôi đối với tình hình ở trong huyện cũng biết được một chút, anh hai nói tôi nên nghe theo lời anh.

Diệp Trạch Đào khẽ mỉm cười, nâng ly trà lên nhấp một ngụm.

Mạc Lâm Tường cũng biết rằng, Diệp Trạch Đào không phải người nào cũng muốn lôi kéo về phe mình, điều qua trọng là xem xem chính mình đối với hắn ta có hữu dụng không, đây chính là lúc chính mình thể hiện ra sự hữu dụng của mình.

Lúc vừa nghĩ việc anh hai giới thiệu sự hùng mạnh của Diệp Trạch Đào, Mạc Lâm Tường biết rằng, có thể dựa vào Diệp Trạch Đào đó đã là một việc lớn rồi, biểu hiện lòng trung thành là chưa đủ. Diệp Trạch Đào cũng đã đến đây rồi, mở ra cục diện mới chính là đều hắn muốn có, chính mình chỉ cần biểu hiện ra năng lực của mình, tin tưởng rằng Diệp Trạch Đào sẽ xem mình thành người mà hắn ta có thể sử dụng được.

Trong tay của Diệp Trạch Đào không có ai cả, đây mới chính là ưu thế của mình.

- Bí thư Diệp, hôm nay xảy ra một vụ án gϊếŧ người, chắc hẳn là anh cũng đã biết rồi?

Diệp Trạch Đào liền gật đầu.

Mạc Lâm Tường nói:

- Bí thư Diệp, kỳ thật, vụ án này có nội tình, có thể anh không biết rằng, Phó cục trưởng cục lao động Dương Lệ Đàn là do một tay Liễu Khâm Trí đề bạt lên. Trước kia có một chút ít tin đồn, chồng của cô ta gọi là Cố Binh, người gọi là Cố Binh này vốn là một người rất có tương lai. Có lẽ, sau khi xảy ra một chút ít chuyện, Cố Binh biến thành một người yêu thích uống rượu gây chuyện, mọi ngày đều uống rượu đến say mèm.

Diệp Trạch Đào âm thầm gật đầu, Cố Binh nhất định biết được quan hệ giữa vợ của anh ta và Liễu Khâm Trí, lúc đó mới lấy rượu giải sầu. Ở trong huyện này, quyền thế của Liễu Khâm Trí là lớn nhất, Cố Binh tự biết mình không có cách nào có thể đấu lại.

Mạc Lâm Tường tiếp tục nói:

- Sự việc Sài Tân Sinh mắc bệnh AIDS lần này đối với huyện ảnh hưởng rất lớn, Cố Binh thật sự kéo vợ mình đi tiến hành kiểm tra, chính bản thân anh ta cũng tiến hành kiểm tra. Kết quả là trong lần kiểm này xảy ra sự việc, cả hai người đều nhiễm phải bệnh AIDS!

Diệp Trạch Đào nghiêm túc ngồi nghe, lúc nghe đến đây, ánh mắt nhìn Mạc Lâm Tường rất có thâm ý, trong lòng xúc động, có thể coi như là anh ta có chút hiểu biết về điều bí ẩn ở nơi này.

Chẳng lẽ Liễu Khâm Trí cũng đã bị nhiễm bệnh rồi?

Điều này làm cho Diệp Trạch Đào cảm thấy có một chút ít ngạc nhiên.

Trong đầu rất nhanh tự suy nghĩ sự đươcc mất của sự việc này, Diệp Trạch Đào có chút hiểu được mục đích Tiêu Hùng Lâm gọi điện thoại cho mình để báo cáo, điều đó nhất định là âm mưu của Cảnh Quốc Ninh. Nếu sự việc đó là thật, đoán chừng lần này Liễu Khâm Trí cũng sẽ không thể nào thoát được, Liễu Khâm Trí rất có khả năng sẽ sụp đổ. Anh ta sụp đổ rồi, mình và Lôi Diên Tùng ở trong huyện này cũng không có ít nhiều lực lượng. Có lẽ Lôi Diên Tùng còn có một vài người, còn mình căn bản là không có, vị trí của các vị Liễu hệ nhất định phải thay đổi, kết quả thay đổi đó chính là Cảnh Quốc Ninh đoạt được một số ít quyền lực Liễu Khâm Trí nắm giữ.

Mượn tay của mình để xử lý Liễu Khâm Trí, Cảnh Quốc Ninh đứng ở ngoài đóng vai người tốt, và tất nhiên kẻ thu lợi cũng chính là ông ta - Cảnh Quốc Ninh!

Nếu không phải Mạc Lâm Tường nói cho mình nghe một chút ít nội tình, thật sự cũng không hiểu rõ dụng ý Tiêu Hùng Lâm báo cáo cho mình đấy!