Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 278: Thay đổi thái độ.

-Mọi người đều làm chính trị, chúng ta không làm đường ngang ngõ tắt, hôm nay ông anh sắp xếp mấy cô giáo nữ trẻ đẹp đi cùng, có duyên hay không thì phải xem bản thân các cậu!

Chử Hướng Tiền cười ha ha nói.

Buổi chiều vừa tan học, xung quanh Chử Hướng Tiền liền có một đám bạn học, mọi người toe toét nói truyện tiếu lâm.

Diệp Trạch Đào lần đầu tiên tham gia hoạt động của bọn họ, đối với những người này không quen lắm.

Chử Hướng Tiền cười với mọi người nói :

- Lúc điểm danh mọi người đều nghe thấy rồi chứ, ông em này tên là Trạch Đào, cùng kí túc xá với tôi, đến từ huyện Thảo Hải.

Diệp Trạch Đào cười gật đầu với mọi người.

Chử Hướng Tiền nói với Diệp Trạch Đào :

- Trước lạ sau quen, mọi người đều là bạn học, đừng thấy hôm nay như thế này, ai cũng nói không rõ ngày mai tình hình sẽ như thế nào, biết thêm vài người bạn thì biết thêm vài con đường.

-Còn muốn mời các vị sư huynh chiếu cố nhiều, tôi đến từ một nơi nhỏ.

Diệp Trạch Đào khiêm tốn nói.

So sánh với mấy bạn học ở đây, Diệp Trạch Đào là người đến từ huyện, thực sự không thể được mọi người coi ra gì.

Chứ Hướng Tiền cũng là một người nhiệt tình, liền giúp Diệp Trạch Đào giới thiệu về tình hình của mọi người.

Thông qua giới thiệu, Diệp Trạch Đào mới coi như là biết một chút về mấy người này.

Có Phó chánh văn phòng sở Dân chính Phan Văn Lâm, Phó chi đội trưởng trung đoàn đặc công Triệu Đại Hải, Phó chánh văn phòng sở Tài chính Trịnh Lưu Xương, Phó chánh văn phòng sở y tế Quế Vĩnh Vĩ, Phó chủ tịch thành phố Tô Chí Cường, Trưởng ban tuyên giáo thành ủy Phó Quang Minh.

Thêm Chử Hướng Tiền và Diệp Trạch Đào, chừng tám người, chỉ có Diệp Trạch Đào là từ huyện đến, mấy người khác phần lớn đều là cấp bậc Phó chủ nhiệm văn phòng trở lên,quả nhiên toàn là tai to mặt lớn cả, ít nhất đối với trước mắt Diệp Trạch Đào mà nói thì đã không thể coi thường. Cùng với sự giới thiệu của Chử Hướng Tiền, mọi người từng người một đứng lên phía trước bắt tay với Diệp Trạch Đào.

Mặc dù đang bắt tay, Diệp Trạch Đào vẫn cảm giác, thái độ của những người này đối với hắn đều là coi thường, và không coi hắn là một nhân vật đẳng cấp ngang hàng với họ.

Thấy bộ dạng của mọi người, Chử Hướng Tiền cười ha hả cũng không nhiều lời, thực ra ông ta đã tiến hành tìm hiểu một chút về Diệp Trạch Đào, hôm nay biết thêm một chút nội tình lại thêm tràn đầy sự kính nể đối với Diệp Trạch Đào.

Mọi người đều có xe hơi, từng chiếc xe nổ máy đi.

Lần này Diệp Trạch Đào không cần xe mà để Vương Bá Quốc trở về. Nghĩ đến việc mình đến để học, không cần để xe lại tỉnh thành, thấy mọi người đều lái xe rời đi, hắn liền ngồi vào trong xe của Chử Hướng Tiền.

Lúc này các bạn học trong trường Đảng cũng đều rời đi từng đoàn xe.

Nơi đây hoàn toàn tồn tại một tầng lớp quyền lực.

Thấy xe của mọi người chiếc này hoàn hảo hơn chiếc kia Diệp Trạch Đào liền nghĩ, trong nước Trung Quốc chỉ là mua xe cũng đã mất một khoản phí lớn!

Chử Hướng Tiền vừa lái xe, vừa cười nói :

- Bình thường mọi người đều ngạo mạn rất ít khi chịu phục ai đó, Trạch Đào đừng để ý bọn họ.

-Như vậy cũng tốt mà!

Diệp Trạch Đào khẽ cười nói.

Cấp bậc của mình đặt trong ánh mắt quyền lực của người Trung Quốc chính là như thế, có thể gia nhập vào môi trường của bọn họ đã là chuyện mà nhiều người cả đời đều không thể thực hiện được, đối với Diệp Trạch Đào một năm trước mà nói, đây là chuyện đến nghĩ cũng không dám.

Chử Hướng Tiền nói :

-Thực ra, đừng thấy chúng tôi nở mày nở mặt trước mặt người ta mà lầm, ai trong lòng cũng không yên, lần này có một cơ hội như vậy mọi người qua lại một chút, thêm một con đường thì tốt hơn một chút.

Lời nói này cũng ít nhiều có mùi vị của lời nói thật, lăn lộn đến cấp độ này, áp lực trong lòng vô cùng lớn, suy nghĩ của bọn họ và người dân thường căn bản có sự khác biệt.

Diệp Trạch Đào đã biết từ lâu học tập ở trường Đảng nhiều hơn chính là kết giao bằng hữu, nghe thấy Chử Hướng Tiền nói như thế này, cảm thấy người này rất tốt, có ý thể hiện thiện ý với mình, trong lòng liền nghĩ, chẳng nhẽ Chử Hướng Tiền đã có một bước hiểu biết với mình?

- Anh Chử nói không sai!

- Sau này mọi người không cần xa lạ như vậy nữa, cậu gọi tôi lão Chử là được rồi, còn tôi, sẽ gọi cậu là Trạch Đào, như vậy cho thân thiết, ha ha.

Lái xe một lúc liền đến một nơi có hàng dài các câu lạc bộ phục vụ giải trí.

Chử Hướng Tiền nói :

- Hôm nay có hơi nhiều người, đừng tìm những nơi khác nữa, chen chúc náo nhiệt, ông anh không có năng lực ở các tỉnh khác, nữ giáo viên trẻ quen biết không ít, chúng ta có tám người, tôi tìm tám vị nữ giáo viên đến ngồi cùng, ha ha, người ta là người có học thức, không phải là người tùy tiện, có năng lực bản thân làm đi.

Nhìn bộ dạng này của Chử Hướng Tiền, Diệp Trạch Đào cảm thấy giọng điệu của lời nói của ông ta là lạ.

Xe của mọi người vừa dừng lại ở đây, liền nhìn thấy nhân viên phục vụ vội vàng tiến lên lấy một vài cái bao che lên biển số xe.

Xuống xe, Diệp Trạch Đào cười nói :

- Xe ở đây đều đã che biển số xe.

- Không có cách nào khác, xe công sử dụng vào việc riêng đã vô cùng nghiêm trọng, cấp trên tra xét rất nghiêm khắc.

- Như vậy được không? Chỉ cần mở tấm che lên, vừa liếc mắt là đã nhìn ra.

- Ông em không hiểu rồi, ai mà không biết đạo lý này, nhưng mà, ai lại rỗi hơi chạy đi làm việc ấy, chỉ là để mọi người biết cấp cao không cho phép dùng xe công vào việc tư mà thôi.

Sau khi Diệp Trạch Đào sững sờ liền thở dài một tiếng, nói nửa ngày chuyện này chính là mọi người cùng lừa gạt nhau, làm thế này cho dân chúng xem.

Có quyền căn bản không thể xảy ra chuyện, xảy ra chuyện có thể là những người có ít quyền, lại là những nhân vật kiêu ngạo, tác dụng lớn nhất chẳng qua chỉ là để dân chúng sau bữa tối khen ngợi là cấp cao có điều tra chuyện này.

Đương nhiên, những chuyện như này không phải là chuyện bây giờ có thể ảnh hưởng đến Diệp Trạch Đào, hắn cũng không thể hỏi nhiều về những chuyện này, chỉ có thể cười, đi vào bên trong cùng Chử Hướng Tiền.

Điều rất thú vị là mấy bạn học này lúc đi đến đây lại không đi cùng nhau, mà chia ra mà vào, thể hiện như không phải là một bọn.

Nhìn thấy tình hình này, Diệp Trạch Đào lại có chút ngộ ra về quan trường, quả nhiên phải học từng chuyện một, chuyện nhìn thì có vẻ không rõ ràng nhưng lại rất có lý!

Bước đi vào một phòng, liền nhìn thấy đã có một bè cánh náo nhiệt trang điểm lộng lẫy, tám cô thiếu ăn mặc sành điệu rất xinh đẹp đang nói chuyện bên trong.

-Để mọi người đợi lâu rồi, ha ha.

Chử Hướng Tiền vào cửa liền cười phá lên.

Thấy Chử Hướng Tiền đi vào, tám cô thiếu nữ đã đứng lên, ánh mắt đều nhìn về phía Chử Hướng Tiền, trong đó có một cô thiếu nữ mỉm cười duyên dáng nói :

- Anh Chử đúng là, mọi người đã đợi được một lúc rồi, các anh đã đến muộn.

- Ha ha, các em cũng biết rồi, thầy giáo muốn dạy nhiều kiến thức hơn bọn anh cũng không dám cãi lời mà.

Thấy Chử Hướng Tiền làm bọ dạng sợ sệt làm cho mấy cô thiếu nữ này cười phá lên, cô thiếu nữ vừa xong cười nói :

- May mà anh không ở lớp của em, nếu không thì em nhất định sẽ chỉnh đốn anh!

Mọi người lại cười lớn.

Lúc này mấy người hộ tống đã đến.

Các vị lãnh đạo đã vào cửa, trong phòng lập tức vô cùng náo nhiệt.

Diệp Trạch Đào phát hiện những bạn học bình thường rất nghiêm túc này lúc này đã xảy ra sự thay đổi lớn, từng người đều ăn nói ngọt xớt, cùng cười đùa với các cô thiếu nữ.

Thấy những cô gái hoạt bát trẻ tuổi này, Diệp Trạch Đào thực sự rất khó để hình dung ra đó lại là các cô giáo.

-Trước tiên mọi người ngồi xuống đi, đừng đứng nữa.

Chử Hướng Tiền cười nói.

Nói xong những lời này, Chử Hướng Tiền lại nói với các cô thiếu nữ :

- Các vị, hôm nay các cô phải nể mặt ông anh tôi, tôi đã khen các cô hết lời rồi, thấy ai vừa mắt thì ngồi ở bên cạnh người đó tâm sự.

Lời nói này nói ra làm cho các cô thiếu nữ hờn dỗi, cô gái quen thuộc nhất với Chử Hướng Tiền liền đánh một chút vào tay gã nói:

- Nói năng lung tung!

Chử Hướng Tiền cười ha hả nói :

- Mấy bạn học này của tôi đều là những người có lai lịch, có bọn họ che chở các cô, sẽ mạnh hơn tôi nhiều, đừng nói anh không nhắc nhở các cô, qua cơ hội này sẽ không có dịp nào nữa đâu!

Chử Hướng Tiền là một người rất biết cách tạo không khí, mấy câu nói không chỉ nói rõ sự việc, còn điểm danh đến những người quan trọng này.

Các cô thiếu nữ có thể đến đều có một chút suy nghĩ, cùng ăn cơm vui chơi với các vị lãnh đạo lớn, đây vốn dĩ là chuyện mà một vài người muốn làm nhất.

Mọi người dựa theo cấp bậc đi ngồi vào vị trí nên ngồi, đều là người trong quan trường, điểm này sẽ không có gì hỗn loạn.

Vốn dĩ rất tự nhiên, Chử Hướng Tiền nói với Diệp Trạch Đào:

- Trạch Đào, hai anh hem ta ngồi cùng nhau thế nào?

Lời nói này nói ra làm mọi người sững sờ, Chử Hướng Tiền làm người tổ chức hôm nay, ngồi ở chỗ trên không tranh luận, nhưng mà, gã muốn đặt một tên một tên Phó chủ tịch huyện ngồi ở bên cạnh gã, chuyện này làm cho mọi người có chút không tự nhiên.

Làm sao không hiểu suy nghĩ của mọi người, Chử Hướng Tiền biết nếu như không điểm ra tình hình, có thể sẽ đắc tội với Diệp Trạch Đào, nếu như điểm ra có thể sẽ để lộ ra bối cảnh của Diệp Trạch Đào, nghĩ một lúc, gã vẫn cảm thấy nên nói một chút về tình hình, liền nói :

- Các vị, tôi phải giới thiệu một chút với các vị về ông em Trạch Đào, ông em Trạch Đào được bí thư Hô Diên rất yêu thích.

Lời nói của Chử Hướng Tiền làm cho mọi người sững sờ, rất nhanh cảm thấy liền nghĩ đến bí thư Hô Diên, nhìn vào ánh mắt của Diệp Trạch Đào lập tức có sự thay đổi rất lớn, chẳng trách đến học giữa chừng, sau lưng người ta tồn tại sự hậu thuẫn hùng mạnh như vậy!

Phó chánh văn phòng sở tài chính Trịnh Lưu Xương vỗ đầu nói :

- Hóa ra cậu chính là Diệp Trạch Đào sao!

Lời này nói có chút quái lạ, chẳng nhẽ sẽ có mấy Diệp Trạch Đào?

Diệp Trạch Đào liền nhìn về phía tên Trịnh Lưu Xương.

Trịnh Lưu Xương cười nói :

- Trạch Đào ngồi xuống đi, mọi người đừng đứng nữa.

Lúc Diệp Trạch Đào vừa ngồi vào vị trí bên cạnh Chử Hướng Tiền, đã có hai cô gái rất xinh đẹp ngồi trên vị trí mà Diệp Trạch Đào nên ngồi, trong đó có một cô cười kéo cái ghế đó ra, hình như đang đợi Diệp Trạch Đào đến ngồi.

Thực ra, các cô thiếu nữ đã đặt ánh mắt tìm tòi trong đám người lức mọi người đi vào, tám người, cho dù là trẻ hay là khí chất Diệp Trạch Đào đều là nhất, ngoài ra, Diệp Trạch Đào lại là một nhân vật vô cùng đẹp trai, nghĩ đến chốn quan trường không dễ dàng gặp được nhân vật như thế này, mọi người đã âm thầm tồn tại suy nghĩ tranh đoạt, lúc này mới có việc vì ngồi bên canh Diệp Trạch Đào, mà xuất hiện tình huống ngầm đấu tranh.

Thấy tình hình này, Chử Hướng Tiền cười ha ha nói :

- Anh chàng đẹp trai vẫn được hoan nghênh hơn một chút!

Hai cô thiếu nữ đó lập tức mặt đỏ lên, tuy mặt đỏ, nhưng cũng không nhường vị trí.

Diệp Trạch Đào cũng hơi xấu hổ, trong lòng thầm nghĩ, cô giáo bây giờ thật không lường trước được!

Mọi người cũng đều cười phá lên.