Từ O Biến A Về Sau Ta Chỉ Muốn Ăn Cơm Mềm

Chương 2: Bé Dễ Thương

[ABO] Từ O biến A sau ta chỉ nghĩ ăn cơm mềm

Chương 2

Tác giả: Thanh Chi Lệnh

Lục Ngộ Thanh nhìn người trước mặt thật sự nghiêm túc nói bản thân là biếи ŧɦái, sau một lúc mới chân thành mà lắc đầu nói: " Không, cậu là bé dễ thương. "

Dung Huy như con nai con mắt sáng rực, mặt ngại ngùng nói: " Thật vậy hả.... anh, anh mắt thật tốt nha! "

Lục Ngộ Thanh trong lòng nghĩ mắt anh có thể không tốt sao, đuôi lông mày đều nhếch lên lộ rõ vẻ đắc ý.

Khụ khụ... Ở trước mắt của bé dễ thương này, anh phải rụt rè rụt rè.

Anh theo thói quen định vén tay áo lên, ngay sau đó lại giả bố trấn tĩnh thả xuống, phải nhịn, phải nhịn, Lục Ngộ Thanh mày muốn dọa người ta sao!

Tuyệt đối không có ai thích một Omega bạo lực! Không có ai cả! ( Có anh Dung nha!)

" Nếu, nếu anh mắt tốt như vậy.. Thì, tôi đây phải khen thưởng cho anh! " Dung Huy lảo đảo đi đến chỗ Lục Ngộ Thanh.

Dưới chân đi không cẩn thẩn, thiếu chiếu nữa là chân này dẫm chân kia té ngã, Lục Ngộ Thanh vội vàng duỗi tay đỡ lấy cậu, khoảng khắc nắm lấy cánh tay kia, trong đầu hiện lên hai chữ to to ----- Thật mềm!!

Lục Ngộ Thanh trong mắt tràn ngập sự ngưỡng mộ cùng yêu thích không thôi, không muốn buông tay chút nào nhưng đây là một việc không có khả năng. Hắn cố gắng gạt bỏ sự lưu luyến, lúc đang chuẩn bị buông tay. Dung Huy đột ngột tiến đến chỗ Lục Ngộ Thanh, hai người nháy mắt khoảng cách rất gần.

Cậu mặt đỏ bừng, ngại ngùng nói: " Anh...đánh dấu tôi đi! "

Lục Ngộ Thanh: "....."

Tim đang có chút nhảy nhót nghe xong lòng lập tức nguội lạnh, lúc này anh mới nhớ đến đây là WC Omega, người trước mắt đương nhiên là giống mình đều là Omega cả, còn có người bạn ở bên ngoài kia.

Tuy rằng đồng tính luyến ái cũng thật bình thường, nhưng Omega không thể đánh dấu Omega, đây là luật sinh tồn.

Anh lắc đầu nói: " Không..."

Một chữ vừa nói xong, Dung Huy đang tươi cười nháy mắt chuyển sang khóc, hai mắt chứa đầy nước nhìn anh, cắn môi tủi thân nói: " Tại sao? Tôi xấu lắm sao? "

" Đẹp. "

" Anh không thích sao? "

" Thích. "

" Vậy là anh đã có người thích? "

" Không có. "

" Vậy anh tại sao không chịu? "

" Bởi vì tôi là Omega. "

Dung Huy hai mắt mở to, nước mắt lăn xuống, "....Anh gạt tôi! "

Lục Ngộ Thanh không muốn thấy cậu tủi thân như vậy, Omega đáng yêu này phải nên được cưng chiều: " Không gạt cậu, khụ..cùng lắm...."

Anh định nói là nếu muốn bọn họ có thể làm đồng tính luyến ái.

Lời nói còn chưa thành câu, Dung Huy bắt đầu nức nở khóc: " Oa...ô...oa "

" Cậu đừng khóc,..." Không yêu đương được thì có thể làm bạn. Dung Huy đắm chìm trong thế giới của mình không thể kiềm chế: " Anh, không ai có cách! Không ai cứu tôi...tôi liền phải...phải thành...biến, thái! "

Động phải chỗ buồn, Dung Huy khóc đên không thành tiếng, nước mắt rơi như mưa, cực kỳ đáng thương....

Lục Ngộ Thanh tay chân luống cuống.

Tiếng khóc truyền ra bên ngoài, Tiểu Tinh Tú nóng lòng, nhất thời không rảnh để ý BO khác nhau, trực tiếp chạy vào, nhìn thấy Dung Huy ôm eo Lục Ngộ Thanh không buông, cậu trong lòng hết hồn!

Đầu xuất hiện ý nghĩ, chính mình dẫn sói vào nhà, hại tiểu thiếu gia kia bị chiếm tiện nghi?

" Buông cậu ta ra cho tôi! " Cậu hét lớn một câu.

Lục Ngộ Thanh quay đầu, mặt lạnh,: " Cậu đang nói ai? "

Lại đây mà xem, rõ ràng là Dung Huy như yêu tinh quấn lấy người ta.

Tiểu Tinh Tú muốn hộc máu, không thể không cười xòa: " Ngại quá, tôi bị đui. "

Cậu giữ chặt cánh tay Dung Huy, dùng sức kéo người này lại đây.

" Ui da, là mày nha Tiểu Tinh Tú, sao mày lại ở đây? "

" Tao đến cứu mày. " - Tinh Tú thuận miệng nói.

Ai ngờ Dung Huy nghiêm túc, ủ rũ lắc đầu: " Không, mày cũng không cứu được tao. "

Cậu ta không phải Alpha không thể đánh dấu mình.

Tiểu Tinh Tú không chịu nổi nữa, túm lấy con ma men chạy đi mất.

Cho đến khi không nhìn thấy người kia, không còn nghe giọng nữa. Lục Ngộ Thanh mới lưu luyến thu hồi tầm mắt, độ ấm trên eo dần dần biến mất, trong lòng có chút tiếc nuối.

Quả nhiên, bé dễ thương kia cùng anh không có duyên phận.

Điện thoại vang lên.

" Đại ca, bang bóng rổ bên kia lại đến nữa. "

" Đợi! Tao đến liền. "

" Mày làm gì đó? " Tiểu Tinh Tú đem Dung Huy kéo ra góc, " Tí xíu nữa là bị người ta coi là biếи ŧɦái luôn rồi!

Dung Huy rút tay về. " Tao vốn dĩ là biếи ŧɦái. "

Phận làm Omega lại chuẩn bị phân hóa nữa, thành cái gì còn chưa biết, không phải là biếи ŧɦái sao.

Vừa mới nôn xong lại bị gió tạt, đầu óc cậu cũng tỉnh táo chút ít.

Tuy là đối với việc mình vừa làm với người kia, trong trí nhớ có xíu mơ hồ, nhưng cậu nhớ rất rõ lời mình nói.

Đánh dấu? Là một ý kiến hay!

Chỉ cần trước khi bị phân hóa lần 2 tìm người đánh dấu mình hoàn toàn, có thể lần phân hóa đó sẽ bị ngưng hẳn lại.

Dung Huy hai mắt càng sáng, Tinh Tú trong lòng càng hoảng.

" Um... Dung Huy, hai ta cũng là bạn bè lâu năm, mày nếu thật sự là biếи ŧɦái tuyệt đối đừng có ý đồ với tao nha...."

Dung Huy tặng cho cậu một ánh mắt.

Nói như thế nào đây ta, tuy không rõ ràng nhưng Tinh Tú cảm nhận được ánh mắt đó đang ghét bỏ cậu.

Tốt đi, không phải là không rõ, mà là rõ như ban ngày luôn còn gì.

" Tao muốn mời đám bạn tiệc tùng. "

" Bọn nó rất bận, không có thời gian đâu. " Tinh Tú ngữ khí oán giận, sinh nhật của cậu còn chưa mời đến được đây này.

Dung Huy uống say thì nói thật không hề nói dối: " Không, tất cả đều là giả dối. Chu Mạt là vì đại ca nhà cậu ta đi công tác về thấy điểm cậu ta tuột nghiêm trọng, nên phải đi học bổ túc rồi. Cổ Đổng đi tham gia đấu giá vào cuối tuần mua một bản tranh vẽ của một vị đại sư nổi danh, kết quả là hàng pha ke, bị người trong nhà mắng tới tắp. Bạn gái của Hoàng Đế bị bạn trai cũ đập chậu cướp bông, sợ mất mất mặt, còn có.... "

Tiểu Tinh Tú ngắt lời cậu: " Được rồi, mày im đi! "

Cuối cậu cảm nhận đầy đủ cái gọi là bạn bè phong ( cực khổ) phú ( đắng cay) cuộc sống đại học, trong lòng muôn phần hâm ( ghét cay) mộ ( ghét đắng).

" Tao tha thứ cho tụi mày. " Cậu rộng lượng mà nói.

Có vui sướиɠ được tạo ra từ việc tiền rơi.

Có vui sướиɠ tạo ra khi đạt được thành tựu mong muốn.

Có vui sướиɠ tạo ra từ việc không lo không nghĩ.

Có vui sướиɠ khi nhìn người gặp họa.

Cảm ơn thần linh đã ban tặng cho con những người bạn bè chí cốt, Tiểu Tinh Tú hiện tại vô cùng vô cùng vui vẻ.

Đại học Thiên Hải, tại sân bóng rổ.

Một đám người trẻ tuổi thân hình chuẩn cao to hùng hổ đứng như dàn trận chuẩn bị nghênh đón kẻ thù nhìn người đối diện.

Người dẫn đầu hung tợn nói: " Một đám bại não, chỉ biết bắt Omega xuất đầu trước. "

Người đối diện bên kia cũng không chịu yếu thế: " Đó là đại ca của tụi tao, kia sao không nói bọn mày còn không bằng một Omega nha. "

Đả thương địch một ngàn bên ta 800, hai ben giằng co qua lại, ở trước mặt một Omega ai cũng không chiếm được chế thượng phong.

" Sao? Lần trước còn đánh chưa đã? * - Nhân vật chính khoan thai đến muộn, lại như cũ được tiểu đệ đối thủ chú ý tới mình.

" Đại ca, là bọn họ chủ động kɧıêυ ҡɧí©ɧ, chúng ta còn chưa muốn cho bọn nó một cái liếc mắt. " Tiểu đệ số 1 vội vàng bày tỏ lòng trung thành, thành công được đứng đầu sau đại ca.

" Đổ thêm dầu vào lửa, tao cũng không phải người điếc không nghe được. "

" Cùng lắm nếu đối phương kɧıêυ ҡɧí©ɧ trước, cãi lại cũng là điều đương nhiên. " - Đây là sẽ không truy cứu bọn hắn.

“ Hihi, đại ca uy vũ!!!! "

Lục Ngộ Thanh cau mày không vui nói: " Cái gì mà đại ca, nghe nghiêm trọng, gọi tao là anh Lục "

Các tiểu đệ nghe xong mê man, trước kia không nghe đại ca nói vậy nha.

Bất quá nếu là đại ca....anh Lục ra lệnh, bọn họ liền nghe, đồng thanh: " Anh Lục!! "

Lúc này Lục Ngộ Thanh mới đi đến trước mặt của đại ca đội bóng rổ bên xã, dáng người thẳng, khí thế bức người, gương mặt anh tuấn không hề tức giận, thậm chí có thể nói là anh chỉ đi tản bộ thôi.

" Theo luật cũ? "

Đại ca bóng rổ bên xã hung hăng gật đầu: " Theo luật cũ, hôm nay tao liền nói một câu, nói mày lại thắng, tao liền đi chuyển thành Omega! "

Chuyển giới đương nhiên là có thể làm, nhưng rất khó, tính nguy hiểm cao, kết quả không đảm bảo sẽ chuyển thành cái gì, người bình thường sẽ không ai đi làm mấy cái đó.

Thi đấu bắt đầu, 2 bên chia thành 2 đội, sau đó bắt đầu thi đấu, bên nào bóng vào rổ nhiều bên đó thắng.

Bình thường anh sẽ cùng đại ca bên kia dẫn đội theo đối đầu, kết quả hôm nay không biết đại ca bên kia thế nào nhưng không giống như thường ngày.

" Đại, anh Lục, tên kia kɧıêυ ҡɧí©ɧ chúng ta! Khinh thường chúng ta kìa! - Tiểu đệ tức khắc bực mình nói.

Lục Ngộ Thanh híp mặt, suy nghĩ cẩn thận xem đối phương muốn làm gì: " A, nhìn! ".

Trận đấu bắt đầu, Lục Ngộ Thanh đã bị vây quanh ngăn lại, đội bóng rổ xã thông minh được một lúc, không đối đầu trực tiếp nhằm vào bọn họ, mà là để bọn họ không thể ghi bàn được vậy thì bên đó khả năng thua sẽ không cao.

Bọn họ tính tiếp tục như vậy đến hết giờ, hơ cũng không xem anh Lục Ngộ Thanh có đồng ý không.

Anh đối với các tiểu đệ nói một chút, thời gian kế tiếp, tiểu đệ 2 bên dây dưa sôi nổi, trận này đánh theo đội giao lưu kỷ thuật biết thành một người PK.

Đại ca bóng rổ chịu đựng sợ hãi một mình PK với Lục Ngộ Thanh,nhưng chung quy vẫn không đấu lại Lục Ngộ Thanh dũng mãnh, sau đó bắt lui rồi tiến, lui rồi tiến.

Trận bóng này kết thúc, cuối cùng Lục Ngộ Thanh thắng, đại ca bên kia mang theo đàn em bước tới, tiểu đệ bên kia không tình nguyện mà hô to: " Cha "

Đại ca bên đó còn khóc nói: " Tao biết nói chuyện giữ lời, nói chuyển giới là chuyển giới. "

Lục Ngộ Thanh mắt lộ vẻ không đành lòng, thương hại nói: " Đừng đi. "

" Tao không làm ra việc nói không giữ lời, vậy không phải người. "

Nhận từ tay tiểu đệ điếu thuốc, tiểu đệ châm lửa cho anh, Lục Ngộ Thanh hút một hơi: " Ý tao là, mày làm Alpha còn đánh không lại tao, biến thành Omega càng không thể đánh lại tao. "

Thành viên của đội bóng rổ xã nổi điên đem đại ca của họ kéo đi, 1 tháng sau bọn họ kêu người của đội bóng đá là " Cha. "

( Đội bóng của anh Lục là bóng đá á.)

" Anh Lục uy vũ! Anh Lục khí phách! " Một đám nhóc bắt đầu ồn ào, vui vẻ hưởng thụ thắng lợi.

Người thắng lớn nhất Lục Ngộ Thanh lại không vui một chút nào, còn đem điếu thuốc bóp nát.

" Anh Lục, anh sao vậy? "

Lục Ngộ Thanh cởi cái áo đầy mồ hôi, dùng khăn lông lau mặt, nhìn cổ tay mạnh mẽ cảm thán nói: " Từ hôm nay trở đi, tụi mày phải tự mình đối mặt với cuộc sống của mình. "

Các tiểu đệ ngơ ngác: " Vì sao? "

Lục Ngộ Thanh: " Tao gặp được người trong mộng, muốn rửa tay gác kiếm. "

Đám tiểu đệ: " Ha? "

Tiểu đệ số 1 buột miệng thốt: " Anh Lục, anh như vậy có thể theo đuổi người ta sao? "

Lục Ngộ Thanh: “……”

Bởi vì quá thẳng thắn nên vị này được một đấm khen thưởng, được đi luyện tập vui vẻ.

Núp trong bóng tối, âm thầm quan sát tình hình quân địch, đội bóng rổ vừa căm giận rời đi nói. " Đại ca, bọn họ thật đáng ghét, chúc mừng thì kệ đi, thê nhưng còn đem người vứt lên cao nhiệt liệt chúc mừng! May mắn không tiếp được, hơ ông trời có mắt mà! "

Đại ca đội bóng rổ vỗ đùi đứng lên: " Thật quá đáng! "

Tiểu đệ: " Chính xác! "

Đại ca bóng rổ: " Nếu bọn họ còn như vậy, tao sẽ không đi chuyển giới nữa, cũng không phải tao nói không giữ lời, cũng không phải vì sợ tên họ Lục kia kɧıêυ ҡɧí©ɧ! "

"....... "

*

Cuộc điện thoại thứ nhất:

" Hoàng Đế ca ca yêu mến, hôm nay trời trong nắng âm trời xanh không mây...."

" Tiểu Huy đệ đê ca ca đang mệt nhọc. "

" Ngày mai tiệc tùng. "

" Này......"

" Tao mời.. "

" Ok đi ngay, đảm bảo đúng giờ! ".

Cuộc điện thoại thứ 2.

" Chị gái yêu dấu ơi, em trai Dung Huy đáng yêu nhất thế giới điện thỉnh an đây....."

" Nói tiếng người. "

" Ngày mai tụ hội, quán bar Lam Hải. "

" Có thêm mấy người bạn của em đến nữa. "

" Ok không thành vấn đề! "

Cuộc điện thoại thứ 3

" Chu......"

" Nói chuyện cùng 300, đi chơi 500, bồi rượu một vạn, bồi xxxx vô giá, xin hỏi quý khách muốn dịch vụ nào? "

" Cho mày 250 ( đồ ngu), ngày mai tụ hội tao bao. "

" Ông chủ tốt, đảm bảo đúng giờ có mặt! Nhớ kêu món tao thích, rượu vang đỏ á nha! "

" Cút! Của người khác là vang đỏ, của mày chỉ có thể là rượu xái! "

" Rượu xái cũng được, có uống là được.... "

Bang!

“Tút —— tút ——”

Dung Huy chọt đúng chỗ, gọi cho tất cả bạn bè.

Tuy rằng tìm người đánh dấu là ý tưởng lúc say rượu, nhưng khi tỉnh táo cẩn thận nghĩ ngợi thấy nó cũng đáng tin cậy, so với phẫu thuật chuyển giới ổn hơn rất nhiều.

Nếu tìm một người để đánh dấu mình, cậu không thể tùy tiện chọn người được, phải tìm hiểu gốc rễ, đáng tin mới được.

Cậu nháy mắt liền nghĩ tới biện pháp ---- khảo sát!

Ngày tụ hội, cậu ăn diện thật lộng lẫy, từ nam sinh tinh xảo thành Nữu Cỗ Lộc, hứng thú bừng bừng lái xe đến quán bar.

Hôm nay, cậu muốn đánh bóng đôi mắt của mình, chọn lựa ra một đối tượng đến tột cùng ai sẽ là người xui xẻo... Không, phải là người may mắn chứ.

Dung Huy nhìn kính xe, giả bộ liếc mắt đưa tình với cái kính xe.

Nhất định hôm nay ai sẽ cũng tranh đoạt cậu, rốt cuộc cậu là một Omega xinh đẹp đáng yêu ai mà nở từ chối chứ.

Không có ai hết!!!!!!

- ------------------------------------------------------

Editor có lời muốn nói: Nếu sai chính tả mọi người nhớ nhắc mình nha.

Xin lỗi mọi người dạo trước mình ngu ngốc không biết wiki có thể chuyển sang Hán Việt để thấy tên, giờ mình đã chỉnh tên lại rồi nha. Cảm ơn mọi người.

Và ở 1 số từ mình không biết rõ nghĩa nên mình edit theo ý mình hiểu mong mọi người hiểu cho. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ.