Re: Monster

Chương 5: Ngày 5

Hôm nay tôi lại đi săn. Gobukichi buộc phải hiểu rõ sự phân cấp giữa chúng tôi, ai là bề trên ai là kẻ dưới, sau khi nghe qua hướng dẫn của tôi cộng với kinh nghiệm ngày hôm qua, đã giúp chúng tôi có được con mồi ngay lập tức. Mặc dù nó chỉ là con Thỏ 1 Sừng khác nhưng nó to ít nhất là gấp đôi con hôm qua. Nó thậm chí còn nguy hiểm hơn vì Gobukichi chỉ dùng một cành cây, trong khi tôi đã có một cái sừng. Hiệu suất chiến đấu của nó tốt hơn tôi mong đợi.

Trong khi Gobukichi thu hút sự chú ý của con thỏ, tôi đập tan xương sống và khoét tim của nó từ phía sau.

Mặc dù một phần nhỏ của cái sừng bị sứt mẻ do cú đâm hung bạo, nhưng trận chiến đã kết thúc thắng lợi và chúng tôi nhận được chiến lợi phẩm.

Như con thỏ bị gϊếŧ hôm qua, tôi bẻ sừng của nó.

Tôi vô tình gọi nó là "độc giác huyền thoại", nhưng thông báo đến để chỉnh sửa cho tôi.

[Goburou nhận được sừng thú nhỏ!!]

Tôi quyết định bỏ qua nó vì không hiểu vẫn tốt hơn. Trong lúc suy nghĩ, tôi nhận ra Gobukichi nhìn tôi làm trò với một ánh mắt đầy đói khát.

Nhai cả thịt, gặm cả xương, nuốt từ từ, tôi cảm thấy toàn bộ cơ thể đang dâng trào sức sống.

Điều này đã thuyết phục tôi về vấn đề tôi đã nghĩ hôm qua.

Dường như ngay cả khi chết rồi hồi sinh, tôi vẫn giữ lại được khả năng ESP [hấp thụ].

Điều này có nghĩa là tình trạng của tôi hiện tại như chế độ chơi thêm vì tôi được thừa hưởng nó. Mặc dù tôi chẳng thấy vui vẻ vì phải chơi lại từ đầu.

Bằng cách này, từ lúc nhân loại có thể tiến vào vũ trụ và thậm chí trước đó vài thế kỷ, xác suất được sinh ra với khả năng ESP là một phần một ngàn. Một số thậm chí nói rằng [Psychic] (nhà ngoại cảm) là một phiên bản phát triển của nhân loại. Trong khi số khác lại nói, năng lực ESP là sự biến đổi gen.

Không có việc một [Psychic] có 100% cơ hội để truyền năng lực ESP của họ cho con cái. Khả năng kế thừa không phải là tuyệt đối, vì thế cách họ phát triển vẫn là một bí ẩn.

Năng lực ESP đã trở thành một phần tự nhiên trong cuộc sống. Ngay cả khi một ai đó phát triển năng lực không tự nhiên, như bằng cách tiếp xúc với người ngoài hành tinh, thì năng lực tâm linh được công nhận như một phần của họ, không ai có thể xem thường họ được. Thời gian mà [Psychic] bị đàn áp vì khả năng của họ đã không còn. Tuy nhiên nếu người dùng không thoải mái với năng lực của họ vẫn có thiết bị để kiềm chế, chúng được bán đầy ngoài thị trường.

Năng lực [Hấp thụ] của tôi mang đến một sức mạnh rất lớn, thậm chí hiếm hơn cả [Psychometry] (bàn tay ngoại cảm), [Telekinesis] (dịch chuyển đồ vật), [Teleportation] (dịch chuyển tức thời), như là những Class phổ biến. Nó là thế đấy, không quan tâm là thứ đó cứng hay độc cỡ nào, tôi vẫn có thể ăn nó. Răng của tôi có thể xé sắt và vàng dễ dàng. Ngay cả độc cũng được tái cơ cấu, trở nên vô hại và hấp thụ vào cơ thể. Các đặc tính của bất cứ cái gì tôi ăn, cho dù nó là một vật phẩm vô tri hay là một vật có sự sống, sẽ được hấp thụ và đồng hóa vào cơ thể tôi, để tôi có thể sử dụng chúng. Khả năng này chỉ xảy ra ở một xác suất nhất định.

Tôi cũng không chắc cách nó hoạt động mặc dù... À vâng, tôi chỉ muốn thông tin cho bạn biết về năng lực tôi đã có. Để việc nghi ngờ các nguyên tắc của năng lực siêu nhiên là vô nghĩa, nó có tồn tại đấy.

Dù vậy, chỉ với việc ăn một cái gì đó có năng lực, không đảm bảo rằng tôi sẽ hấp thụ được năng lực đó. Ví dụ như nếu những cái tôi ăn là vật sống, thì độ tươi của nó là yếu tố quan trọng để tôi có thể đạt được năng lực hoặc không. Sau cái chết của vật sống đó, tôi có 12 tiếng để ăn nó trước khi mất cơ hội hấp thụ năng lực của nó.

Điều đó nói lên rằng, có một số bộ phận dễ dàng cung cấp năng lực hơn những cái còn lại như tim và não, nơi mà hầu hết sức mạnh tập trung ở đó. Tăng cường thể chất và cải thiện tỷ lệ hồi phục, có thể đạt được nhờ vào khả năng hấp thụ. Hơn nữa, nếu vật sống đó mạnh hơn tôi, thì chắc chắn rằng có thể đồng thời hấp thụ được nhiều khả năng. Ngoài ra, nó có thể nâng cao năng lực đã đạt được, bằng cách tiêu thụ thêm nhiều chủ sở hữu năng lực đó. Mặc dù [Hấp thụ] không mạnh theo cách riêng của nó, nhưng càng ăn nhiều tôi càng mạnh. Đương nhiên là vẫn có giới hạn.

Trước khi hồi sinh, tôi đã cường hóa bản thân bằng cách nuốt hàng tá sinh vật hủy diệt và vô số ESPer gian ác.

Đáng tiếc thay, các năng lực mà tôi đã đạt được dường như đã bị tái thiết lập. Vì có vài năng lực hữu dụng khiến tôi phải hối tiếc, nhưng tôi vẫn may mắn khi vẫn còn năng lực [Hấp thụ], cái mà có thể làm nên nhiều năng lực khác. Vì vậy, thức ăn như là Thỏ 1 Sừng hay côn trùng nên được ăn một cách không do dự. Thật đáng sợ, tuy nhiên, hiểu rằng đó là năng lực duy nhất tôi còn giữ lại sau khi hồi sinh là quá đủ.

Vì ăn là cần thiết để tồn tại, những ý nghĩ hay đạo đức thông thường dễ dàng bị loại bỏ. Kỹ năng tôi vừa đạt được là [Tẩu thoát]. "Khi bỏ trốn hay bỏ chạy, xác suất tẩu thoát và hòa nhập vào môi trường tăng lên". Tôi tự hỏi tại sao con thỏ lại không cố tẩu thoát khi chúng tôi đối mặt với nó hôm nay... Ờ cũng tốt. Sau khi bắt thành công hai con Thỏ 1 Sừng nữa và ăn chúng, tôi đi ngủ với một cái bụng đầy, thật là dễ chịu. Dường như là việc Gobukichi dựa vào tôi lại tăng lên nhanh chóng. Nó có thể hiểu vì luật rừng trong thế giới này góp phần cho nó nhận ra tôi là một cá thể vượt trôi.