Edit: s1apihd.com @Narianh
Chương mới ra lò đây.
Chương 5
Liễu Niệm dần dần lấy lại tinh thần, cậu nâng ánh mắt mê người lên nhìn người đang ôm mình, cậu cảm giác người này thật xa lạ, cái người ôn nhu gọi học trưởng, cái người mà cậu gọi là A Nhiên đã không biết đi đâu rồi. Người trước mặt này chỉ là người mang đến cho cậu sự nhục nhã.
Cố Chiêu Nhiên nhìn chằm chằm Liễu Niệm đã bị mình làm cho khóc nấc lên, hắn cúi đầu hôn lên khóe mắt dính đầy nước "Học trưởng đừng khóc, tôi sẽ đau lòng đấy".Âm thanh kia nghe trầm ấm du dương như đàn violon, ai sẽ nghĩ đến hắn vừa cưỡиɠ ɠiαи một người nam nhân.
"Cút." Liễu Niệm vừa mở miệng đã phát hiện âm thanh chính mình khàn khàn, cậu nhắm mắt lại không muốn nhìn Cố Chiêu Nhiên, thế nhưng hung khí vẫn còn chôn trong cơ thể làm cậu không thể xem nhẹ được.
Cố Chiêu Nhiên vẫn giữ nguyên tư thế cắm vào, đem Liễu Niệm ôm lên hướng về phía phòng tắm đi tới.
Cố Chiêu Nhiên ở phòng dành cho khách vì vậy mà không có phòng tắm, may mắn là Liễu Niệm đã sắp xếp cho hắn ở một phòng ngay bên cạnh phòng tắm.
Liễu Niệm nhớ tới chính mình cả người lõα ɭồ, trên đùi dính đầy d*m thủy, trên mặt trên cổ còn dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chính mình bắn ra. Cậu cảm thấy quá mất mặt không còn cách nào khác đành ôm chặt lấy cổ của Cố Chiêu Nhiên, vùi mặt mình vào trong l*иg ngực hắn.
Đi được hai bước, Liễu Niệm cảm giác thứ nóng bỏng chôn trong cơ thể mình đang dần dần cứng rắn. Liễu Niệm tràn đầy hốt hoảng "Cậu... ", "Bảo bối đừng nói nữa, hoa huy*t bao chặt lấy tôi làm tôi quá sung sướиɠ, thật là muốn đè anh làm luôn dưới đây mà, đúng là tiểu yêu tinh."
Liễu Niệm bất đắc dĩ, đành phải tự mình thả lỏng. Kết quả côn th*t kia lại càng tiến sâu vào trong, chạm đến miệng tử ©υиɠ. Tử cưng sưng đỏ bị đỉnh đến run lên, Liễu Niệm cả người đều cương cứng lại khẽ run rẩy.
Cố Chiêu Nhiên xả nước ấm vào bồn. Lại đem Liễu Niệm cᏂị©Ꮒ đến cao trào, Cố Chiêu Nhiên đang dùng hành động để chứng minh một mình cậu trong tình trạng này không thể tự mình tắm rửa, cần để hắn giúp. .
||||| Truyện đề cử: TruyenHD |||||
Liễu Niệm mắt rưng rưng liếc nhìn Cố Chiêu Nhiên, nhắm mắt lại hoàn toàn mặc kệ hắn.
Cố Chiêu Nhiên ôm Liễu Niệm vào bồn tắm lớn, rút ra côn th*t rửa mặt gội đầu cho cậu. Liễu Niệm nhìn côn th*t lớn thỉnh thoảng lại đong đưa xẹt qua khóe miệng cậu, tức đến hận không thể bóp chết Cố Chiêu Nhiên.
Tắm rửa được một nửa, tay Cố Chiêu Nhiên trở nên không an phận, đem bàn tay dính lên cánh mông mềm mịn trắng nõn mà xoa bóp, xúc cảm mềm mại làm hắn có xúc động lại cᏂị©Ꮒ chết người này. Xoa nắn đã tay, hắn lại hướng về phía cửa động bên dưới mà động thủ. Cúc huyệt xinh đẹp màu hồng nhạt vẫn đang đóng chặt. Hắn đem ngón tay đẩy cửa huyệt ra mà cắm vào, Liễu Niệm đã bị cᏂị©Ꮒ đến không còn khí lực ngăn cản, cúc huyệt mềm mại nhanh chóng đem hai ngón tay hắn mυ'ŧ vào.
Cúc huyệt bởi vì ảnh hưởng khi hoa huy*t cao trào mà cũng tự động phân bố ra dịch ruột non. Hắn dễ dàng đưa thêm một ngón tay, ba ngón không ngừng ra vào động chạm vào điểm mẫn cảm. Liễu Niệm run chân đến mức sắp ngồi không vững. Chỉ biết thở hổn hển cố gắng chống đỡ thân thể không ngã xuống.
Cố Chiêu Nhiên rút ra ba ngón tay, nghiêng đầu hôn hôn lên đôi mắt đã khóc đến sưng đỏ lên. Tay hắn đỡ côn th*t dán vào miệng huyệt, trêu đùa qua lại rồi đem qυყ đầυ to béo đẩy ra tầng tầng mị thịt chậm rãi đâm sâu vào trong.
Không biết có phải do khuếch trương tốt hay không mà côn th*t trực tiếp ma sát vào điểm mẫn cảm. Liễu Niệm ngồi trên côn th*t to lớn, mở miệng muốn nói gì đó cuối cùng lại không phát ra âm thanh gì, nước bọt từ khe miệng hé ra chảy xuống, sáng lấp lánh.
Đại điểu hung ác không hướng điểm mẫn cảm đâm tới mà chỉ mỗi lần khi đâm vào rút ra lại chạm một chút. Cậu chỉ cảm thấy thân thể ngày càng khô nóng, có chút khó chịu.
" Cậu cọ, cọ chỗ đó của tôi một chút...a.." Liễu Niệm run rẩy khẩn cầu.
"Tôi không phải vẫn đang cᏂị©Ꮒ anh đấy sao" Cố Chiêu Nhiên không để ý lời khẩn cầu của cậu, mang ý xấu đâm mạnh vào điểm mẫn cảm.
Liễu Niệm run run rêи ɾỉ lên tiếng " A... Ưʍ.. Cậu lại cᏂị©Ꮒ chỗ đấy... đâm mạnh lên một chút."
"Muốn tôi giúp anh thì nói cầu xin tôi cᏂị©Ꮒ anh đi"
"A Nhiên, Nhiên Nhiên, a..., cậu mau cᏂị©Ꮒ chết tôi đi ~" Liễu Niệm vươn tay ôm lấy cổ Cố Chiêu Nhiên, ngẩng mặt lên muốn hôn hắn, còn chưa kịp dán tới, Cố Chiêu Nhiên đã đem hai tay nâng mặt cậu lên hướng miệng nhỏ hôn sâu xuống.
Cố Chiêu Nhiên vừa hôn cậu, dưới thân thao làm mãnh liệt, mỗi lần đều hung hăng cᏂị©Ꮒ vào điểm mẫm cảm đó, Liễu Niệm ngẩng đầu duỗi thẳng cổ lên giống như một con thiên nga xinh đẹp đang giãy dụa trước khi chết. Cố Chiêu Nhiên đem môi dán ở cần cổ cậu liếʍ mυ'ŧ, răng nanh hướng hầu kết không rõ ràng mà cắn xuống, dưới thân càng mãng liệt nắc háng, cuối cùng gầm nhẹ bắn sâu vào bên trong.
Chim nhỏ Liễu Niệm đã cương cứng, lại không bắn ra được, sau khi bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng rót vào cúc huyệt mới hộc ra một ít dịch thể màu vàng hơi loãng. hoa huy*t cũng triều thổi, nước da^ʍ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ tí tách chảy xuống.
Cố Chiêu Nhiên sờ sờ bồn nước đã lạnh, vội vàng đem Liễu Niệm đã ngất vì lên cao trào tắm rửa rồi đi ngủ.
__
Liễu Niệm tỉnh lại nửa ngày mà đầu óc vẫn còn trống rỗng, cậu đang áp mặt vào một l*иg ngực ấm nóng, vòng eo mảnh khảnh bị hai cánh tay cường tráng gắt gao ôm lấy.
Cậu nằm suy nghĩ một hồi vẫn không lý giải được sao mọi chuyện lại biến thành như vậy.
Đôi mắt có chút đau nhức, chính mình còn chưa trải qua mối tình đầu đã bị người khác cưỡиɠ ɠiαи. Cậu lại cười chua xót, cái gì mà cưỡиɠ ɠiαи chứ, không phải chính mình cũng thích đến ngất đi đó sao.
"Học trưởng, anh vẫn còn tức giận sao?" Liễu Niệm nghe âm thanh của Cố Chiêu Nhiên, cảm nhận l*иg ngực của hắn đang rung động, hai người đang kề sát nhau ôm ấp thân mật giống như một đôi tình lữ.
"Cố Chiêu Nhiên, cậu mau mau rời đi, tôi không muốn nhìn thấy mặt cậu nữa" Nói xong cậu cảm nhận được vòng tay đang ôm mình siết càng chặt. "Học trưởng, em thật sự rất thích anh, xin anh đừng đuổi em đi". Nghe thấy thanh âm làm nũng của người nọ, hốc mắt cậu dần dần nóng lên.
"Cậu cút đi, cậu chính là đang phạm tội cưỡиɠ ɠiαи". Liễu Niệm không màng hạ thân đang đau nhức, đẩy mạnh Cố Chiêu Nhiên ra.
Cố Chiêu Nhiên nhìn cậu đã đau đến sắc mặt trắng bệch, vừa đau lòng vừa tức giận "Phạm tội cưỡиɠ ɠiαи? Hôm qua ai ở dưới thân tôi giống kỹ nữ rêи ɾỉ, da^ʍ phụ cũng không dâʍ đãиɠ bằng học trưởng đâu. Học trưởng không phải vì quá sung sướиɠ mà tiểu ra sao? " Ánh nhìn lạnh lẽo của Liễu Niệm kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến hắn, hắn đẩy ngã cậu ra liều mạng muốn cᏂị©Ꮒ lỗ bướm đã sưng đỏ.
hoa huy*t truyền đến cảm giác bị xé rách đau đớn, tối qua sau khi xong việc Cố Chiêu Nhiên đã bôi thuốc mỡ tiêu sưng cho cậu, thế nhưng bướm da^ʍ đã bị hắn cᏂị©Ꮒ nát làm sao sau một đêm có thể trở về như cũ. Liễu Niệm cắn chặt răng chịu đựng đau đớn, cậu không muốn tiếp tục nhục nhã cầu xin hắn.
côn th*t vừa tiến vào một chút, qυყ đầυ to béo đã bị mị thịt gắt gao giữ lấy, bên trong huyệt vừa ẩm ướt vừa trơn nóng tựa hồ cảm thấy côn th*t quen thuộc mị thịt không ngừng co bóp mát xa cho côn th*t níu giữ nó lại.
Cố Chiêu Nhiên không có nhẫn nại, mỗi lần đều đâm vào tận gốc rồi lại rút ra, qυყ đầυ to béo không ngừng đâm vào miệng nhỏ mềm mại của tử ©υиɠ.
Sau khi làm quen với côn th*t, hoa huy*t cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ, ba ba ba đem người ta lêи đỉиɦ cao trào.
Cửa tử ©υиɠ bị đỉnh đến mở ra miệng nhỏ không ngừng mυ'ŧ cắn qυყ đầυ. Người dưới thân đã bị hắn cᏂị©Ꮒ đến khóc nức nở thành tiếng. Liễu Niệm cảm giác du͙© vọиɠ bản thân đã bị hắn chinh phục, chính mình lực bất tòng tâm, mà tất cả tội ác này đều bắt nguồn từ bộ phận không nên tồn tại trên người cậu. Cậu cảm giác chính mình không còn là một con người nữa mà giống như một con búp bê bị Cố Chiêu Nhiên nắm giữ điều khiển bằng du͙© vọиɠ.
Cậu hoảng hốt đến không biết kɧoáı ©ảʍ kia đến khi nào mới chấm dứt, lần nữa tỉnh lại trời đã nhá nhem tối, cả căn phòng chìm trong bóng tối im ắng. Nếu không cảm nhận được đau nhức ở hạ thân nhắc nhở cậu sẽ tự lừa gạt chính mình tất cả đều chỉ là một giấc mộng. Khi tỉnh lại người nọ vẫn ôn nhu gọi cậu học trưởng. Thật đau đớn làm sao.
Hết chương 5.
Cảm ơn mọi người đã đọc ❤. Mình sẽ cố gắng edit tốt hơn nữa, góp ý cho mình nhé. Mọi người hãy đọc ở s1apihd.com @Narianh ủng hộ mình nhé ❤❤