Chiếc lưỡi của Nguyên Long giống như con rắn nước không ngừng nghỉ thăm dò lấy khoang miệng thanh mát của nàng, tiếp đó liền chuyển đến mυ'ŧ nhẹ lấy chiếc lưỡi nhỏ nhắn của nàng, tham lam chiếm lấy mật ngọt bên trong.
Kỳ Hoa chỉ có thể nương theo tiết tấu của hắn mà bất lực hưởng thụ lấy, cả người nàng liền không ngừng uốn éo khó chịu.
Trong lúc đó tay của Nguyên Long cũng không có rãnh rỗi, hai cái ma trảo của hắn không ngừng du động trở cơ thể mềm mại của thiêu, nơi ma trảo đi qua quần áo nơi đó liền biến mất, cho đến khi thân thể thiếu nữ trần nhộng bại lộ trong khí, hai cặp đại bạch thỏ liền giống như được giải thoát không ngừng nảy nảy lên xuống.
Nguyên Long hôn được một lúc liền ngồi dậy, ánh mắt chiêm ngưỡng lấy thân thể kiều mĩ, trắng như ngọc thạch không chút tì vết của thiếu nữ, gương mặt nàng mê ly kiều mị ửng hồng kết hợp với vẻ khả ái của nàng càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ thị giác của Nguyên Long.
Vùng bụng phẳng lì, nhỏ nhắn cùng chiếc rốn nhỏ xinh.
Xuống dưới một chút liền là một vùng bóng loáng không hề có chút cỏ lam, xem ra nàng liền là bạch hổ a, nối tiếp lấy liền là u cốc nhỏ nhắn đỏ hồng, bị ép chặt bởi hai bên đùi của nàng, tô điểm phía trên liền là hạt ngọc trai đỏ hồng bóng loáng.
Nhìn lại phía trên.
Nhất là đôi bạch thỏ to lớn cùng hai trái dâu đỏ hồng không ngừng phập phòng theo từng nhịp thở của nàng, khiến cho Nguyên Long không thể dời đi ánh mắt.
Hắn ngay lập tức cúi đầu về một phía cắn lấy bên gò bông, bên còn lại liền dùng tay xoa nắn lấy tạo thành đủ các loại hình dáng, tay còn lại liền luồn xuống phía dưới tìm lấy u cốc non nớt của nàng, hai ngón nhẹ nhàng lách đi vào không ngừng khấy động bên trong.
“Ưm…Ngứa quá…Nguyên Long…Sướиɠ quá…Nha” Kỳ Hoa cảm giác hai cái bạch thỏ của mình bị hắn xâm chiếm lấy, bên dưới lại bị dị vật xâm nhập lấy không ngừng vuốt ve bên trong nàng, cảm giác khó chịu cùng sung sướиɠ khiến nàng không ngừng rêи ɾỉ.
Nguyên Long châm chú mυ'ŧ lấy bạch thỏ của nàng, không ngừng dùng sức nhào nặn, cảm giác mềm mại giống như đang bóp một cái bóp một trái bóng nước, vô cùng thư thái, hắn thay phiên chuyển đổi qua lại giữa hai cái bạch thỏ, khiến cho ướt đấm nước miếng của hắn.
“A…Sướиɠ…Thϊếp sướиɠ …Quá sung sướиɠ a…Nguyên Long…Hừ…Mạnh hơn nữa đi…Ưm…Thϊếp sắp chịu hết nổi rồi…Nhhhaaa” Kỳ Hoa rất nhanh liền bị hắn làm cho mụ mị đầu óc, bắt đầu nói ra những từ ngữ dâʍ ɖu͙©.
Cảm giác được bên trong u cốc nàng bắt đầu ẩm ướt, Nguyên Long liền từ từ bỏ qua hai cái bạch thỏ, đầu hắn từ từ mò đến phía dưới.
Kỳ Hoa sung sướиɠ giữa chừng tự nhiên ngắt lấy, đang tính mở mắt nhìn xem Nguyên Long liền bị một cơn sung sướиɠ khác lần nữa kéo thần trí vào trong du͙© vọиɠ.
“Nha…Thật quá sung sướиɠ…Mạnh nữa lên…Hừ…Hừ…Ưm!”
Nguyên Long lúc này liền đang ngấu nghiến lấy tiểu huyệt của nàng, miệng của hắn đem trọn vẹn hai cái môi thịt vào trong miệng không ngừng nhấm nháp, chiếc lưới linh động của không ngừng tiếp xâu vào bên trong liếʍ lấy từng nếp gấp bên trong nàng, khiến cho Kỳ Hoa sung sướиɠ mê mẫm đầu óc.
Nguyên Long liền có thể dễ dàng cảm nhận được từng thớ thịt bên trong nàng đang không ngừng bóp chắt lấy chiếc lưỡi của hắn, bên trong cũng càng lúc càng ẩm ướt, hắn liền từ từ thu hồi lưỡi của mình lại, sau đó liền nhẹ nhành cắn nhẹ lấy hạt đậu.
“A……A…..A…….Ra rồi……Thϊếp ra rồi…...Sướиɠ chết thϊếp rồi……..Ha…..Hừ……Hừ…...Ưm” Kỳ Hoa ngay lập tức ngã đầu ra sau, hai chân kẹp chặt lấy đầu của Nguyên Long, cặp mắt trợn tròn dâʍ ɖu͙© rêи ɾỉ, môi nhỏ thở ra u lan.
Nguyên Long tận tình nhấp nháp hết mật ngọt chảy ra từ bên trong nàng, trong lúc đó cái lưỡi của hắn cũng không ngừng kɧıêυ ҡɧí©ɧ tiểu đậu của nàng, khiến cho cả người Kỳ Hoa không ngừng lắc lư bờ mông.
“Phu quân…..Chàng mau chơi thϊếp đi…….Thϊếp sắp chịu hết nổi rồi…….Chàng muốn chơi sao liền chơi a” Kỳ Hoa da^ʍ dãng hướng Nguyên Long mời gọi, nàng bây giờ liền đã bị du͙© vọиɠ chiếm mất rồi.
Nguyên Long nghe thấy nàng mời gọi liền từ từ ngầng đầu lên, tiểu huyệt của nàng sau khi trải qua kí©ɧ ŧɧí©ɧ liền không ngừng đóng mở lấy, ra vẻ mời gọi hắn.
Nguyên Long đó liền ngồi dậy, tâm niệm hơi động một chút liền để cho quần áo trên người biến mất, để lộ ra thân thể săn chắn hoàn mĩ của hắn, phía dưới côn ŧᏂịŧ to lớn của hắn đã cương cứng hết mức, dáng vẻ vô cùng dữ tợn.
Kỳ Hoa nhìn thấy nó liền kinh ngạc, thứ to lớn như thể thật có thể đi vào trong mình sao, mặc dù nghĩ như thế nhưng trong lòng nàng liền không nhịn được nổi lên khao khát lấy nó.
Nguyên Long nhẹ nhàng kéo ra đôi chân thon dài của nàng ra hai bên, khe thịt đỏ hồng mê người, tràn đầy dụ hoặc liền hiện ra trước mắt, côn ŧᏂịŧ nhẹ nhàng ma sát lấy khe thịt, trơn ướt một mảnh, căn chỉnh côn ŧᏂịŧ ngay phía trước tiểu huyệt của nàng, chậm rãi đẩy con thịt vào sâu bên trong.
Kỳ Hoa cảm thấy một cây thô to côn ŧᏂịŧ chui vào chính mình hạ thân tiểu huyệt bên trong, giống như nung đỏ thiết côn, nóng bỏng vô cùng, lại thô lại cứng, tại hướng đến chính mình động thịt chỗ sâu hung hăng đẩy, cùng nàng trơn ướt âʍ đa͙σ thịt non lẫn nhau ma sát, sinh ra cực lạc kɧoáı ©ảʍ.
“Ưm……..Nó lớn quá……..Cảm giác thật sướиɠ…….Thật ấm áp…..Ưm”
Nguyên Long côn ŧᏂịŧ rất nhanh liền chạm tới một cái mỏng manh màng chắn, hắn nhẹ nhàng buông ra hai chân của Kỳ Hoa, ngã người về phía trước, ánh mắt hắn ôn nhu nhìn lấy nàng.
Kỳ Hoa mê li nhìn lấy ánh mắt của hắn, nàng sau đó liền nhẹ nhàng gật đầu.
Nguyên Long thấy nàng gật đầu liền ngay lập tức húc hông một cái, côn ŧᏂịŧ của hắn ngay lập tức xong phá màиɠ ŧяiиɧ mỏng manh của nàng, thẳng tiến vào tận sâu bên trong, tới khi chạm tới hoa tâm, trinh nữ tiên huyết sau đó liền chảy ra.
“Aaa” Kỳ Hoa cảm giác hạ thân truyền đến đau đơn liền nhẹ rên một tiếng, hai tay ôm chặt lấy Nguyên Long.
Nguyên Long ôn nhu ôm lấy Kỳ Hoa, nhẹ nhàng hôn lấy môi mộng của, hai tay du tẩu khắp người nàng không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cố gắng làm dịu đi đau đớn của nàng.
Sau một lúc được kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cơ thể của Kỳ Hoa cũng dần dần thích ứng lấy, cơ thể nàng bắt đầu uống éo ma sát da thịt với Nguyên Long, cả người phát ra hương thơm vô cùng mê hoặc, mồ hôi thấm ướt cả cơ thể hai người, phía dưới tiểu huyệt huyệt cũng bắt đầu co bóp lấy côn ŧᏂịŧ của hắn.
“Nguyên Long……Chàng mau động đi……...Thϊếp khó chịu quá……Hừ” Kỳ Hoa có gắng nói chuyện trong lúc bị hắn hôn lấy, cái lưỡi nhỏ của nàng liền đã bị hắn kéo vào trong miệng nhấm mυ'ŧ lấy, bị hắn tham lam chiếm đoạt mật dịch trong miệng nàng.
Nguyên Long cảm giác được toàn thân Kỳ Hoa đã lên cơn động tình dữ dội, tiểu huyệt trơn mềm ôn nhuận không ngừng co rút lấy, từng thớ thịt mềm mại ướŧ áŧ không ngừng xoa bóp, mυ'ŧ lấy côn ŧᏂịŧ của hắn, khiến cho hắn cảm giác vô cùng thư thái.
Tiếp lấy Nguyên Long liền bắt đầu động, hông hắn bắt đầu chuyển động đều đặn đưa ra đứt vào, cảm giác chặt chẽ được bảo bọc từ bên trong tiểu huyệt mềm mại mà co giãn của Kỳ Hoa không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, mỗi lần đưa ra liền chỉ để lại phần đầu côn ŧᏂịŧ bên trong sau đó liền hung hăn đâm vào chạm tới hoa tâm, cứ thể lập đi lập lại khiến cho Kỳ Hoa sung sướиɠ nói không nên lời, cả người toàn thân mềm những mặc cho Nguyên Long bày trí, miệng nhỏ không ngừng rêи ɾỉ.
Bạch! Bạch! Bạch!
“Ưm…….Ưm……Nguyên Long……..Hừ…….Hừ….….Phu quân tốt……..Chàng làm thϊếp sướиɠ chết mất rồi……..Nha……..Thϊếp sắp chịu không được rồi……….A………Ra………Thϊếp ra……..Aaa!”
Kỳ hoa trợn tròn đôi mắt, thân thể yêu kiều run lên, cong lên eo thon, hai tay hai chân đồng thời ôm lấy trên người thiếu niên kia giống như bạch tuột vậy, mãnh liệt khái hoạt cảm giác thỏa mãn tràn ngập toàn thân, loại cảm giác này thật sự là quá sung sướиɠ đi.
Nguyên Long cảm nhập được trong tiểu huyệt đột nhiên co rút lấy, tầng tầng lớp lớp tiểu thịt không ngừng bóp chặt côn ŧᏂịŧ của hắn, âʍ đa͙σ như vòi rồng hút chặt lấy hắn, một dòng âm tinh ấm phun thẳng lên phun lên đầu cự long.
Kỳ Hoa sau khi triều phun nhất thời cả người thư thoát, toàn thân mềm mại tê tái không ngừng run rẫy, khái cảm như sóng biển dồn dập đánh tới khiến Kỳ Hoa sung sướиɠ khôn siết, bộ ngực sữa đầy đặn phập phòng theo từng tiếng thở của nàng, ánh mắt mê li mờ ảo tràn ngập thỏa mãn.
Thứ cứng cáp đó của Nguyên Long vẫn như cũ ở bên trong nàng, Nguyên Long lần nữa nhẹ nhàng ôm nàng dậy, để nàng nghiên người về phía sau, hai tay ôm chặt lấy cổ hắn.
Nguyên Long tiếp lấy nhìn về phía đôi gò bông của nàng, hắn liền nhanh chóng hướng bọn nó, hai tay ép nhẹ chúng lại gần với nhau, để khi hai hạt ngọc trai của nàng chạm vào nhau hắn liền nhanh miệng ngậm chặt lấy bọn nó.
“A……..A.……..A……...Phu quân……….Đừng a phu quân……….Sướиɠ chết thϊếp rồi….Ưm……Hừ…..Thϊếp chết mất”
Cơ thể Kỳ Hoa sau khi triều phun liền vô cùng nhạy cảm, bị Nguyên Long như thế kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhất thời vô tận kɧoáı ©ảʍ đánh sâu vào tâm trí nàng, cả người bất lực hưởng thụ lấy, hai tay ôm chặt lấy đầu của Nguyên Long ép sát vào ngực nàng, miệng nhỏ không ngừng dâʍ đãиɠ rêи ɾỉ.
Nguyên Long không ngừng cắи ʍút̼ lấy hai hạt ngọc trai nhỏ nhắn của nàng, một tay vòng ra sau ôm lấy lưng, tay còn lại bắt lấy nàng trắng nõn mông thịt, năm ngón đều lõm vào, hạ thân hắn bắt đầu lần nữa điên cuồng lay động, côn ŧᏂịŧ không ở tại thiếu nữ trơn ướt mật huyệt chỗ sâu rút ra đút vào, mỗi một lần đều mang ra trận trận dâʍ ŧᏂủy̠, động thịt chỗ sâu, hoa tâm phát ra từng đợt hấp lực, mật huyệt thịt non gắt gao bao khỏa cuốn lấy thiếu niên qυყ đầυ cùng côn ŧᏂịŧ, tinh mịn tiểu huyệt cùng cự long từng trận ma sát, kí©ɧ ŧɧí©ɧ lẫn nhau, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt truyền khắp hai người toàn thân trên dưới, tứ chi bách hài, thân thể va chạm âm thanh hướng xung quanh truyền ra khắp căn phòng.
Bạch! Bạch! Bạch!
“Ưm……...Tốt phu quân……..Hừ..…..Thật sướиɠ………Mạnh hơn nữa đi phu quân………Đừng thương tiếc thϊếp……….Chàng mau chơi chết thϊếp đi”
Kỳ Hoa bị hắn làm cho hồ ngôn loạn ngữ, dâʍ ɖu͙© lời nói không ngừng phát ra, tiếng rên rĩ lan tỏa khắp phòng. Nguyên Long nghe thế liền càng thêm ra sức, tốc độ đưa ra đúc vào tăng lên, kéo theo vô số dâʍ ɖị©ɧ chảy ra, phía trên tiếp tục cắи ʍút̼ lấy mãnh liệt hơn.
“A……..Nhanh quá…….Sướиɠ chết thϊếp rồi…….Ưm……..Sâu quá………A……..Không được rôi……Thϊếp sắp ra rồi……….A…….A………Ra……..Thϊếp ra nữa rồi……Nhaa!”
Một cỗ âm tinh lần nữa rưới thẳng lên người cự long, tiểu huyệt thắt chặt lấy con thịt. Nguyên Long lúc sau liền nhả ra hai hạt ngọc bị hắn ngậm đến đỏ hồng của nàng, lần nữa thay đổi tư thế.
Lần nay Kỳ Hoa cả người liền dựa sát vào lưng hắn, dính liền không có kẻ hở đầu nàng ngẩng lên hôn hít lấy Nguyên Long, hai tay vòng lên trên chặt lấy cổ của hắn, trọng lượng toàn thân đều dồn vào phía dưới côn ŧᏂịŧ đang ở bên trong nàng, hai tay của Nguyên du tẩu khắp cơ thể nàng vuốt ve từng ngốc ngách trên cơ thể nàng không chút bỏ sót.
Kỳ Hoa cả người được bao phủ bới khí tức dương cương của Nguyên Long từ trong ra ngoài, cả cơ thể không ngừng cọ sát lấy người hắn khiến nàng cảm giác cả cơ thể lẫn linh hồn đều đã thuộc, mặc cho hắn muốn làm gì thì làm.
Phía dưới vẫn như cũ vận động lấy, động tác ra vào đều đặt liền tạo thành bọt nước trắng như tuyết, trong miệng Kỳ Hoa không ngừng bất lực phát ra âm thanh rên rĩ.
Ưm! Ưm! Ưm!
Nguyên Long cảm giác Kỳ Hoa sắp đến giới hạn liền bắt đầu gia tốc, một tay hướng lên trên xoa lấy bầu ngực của nàng, tay còn lại nhẹ nhành xoa lấy hạt trai phía trên tiểu huyệt của nàng, khiến cả người Kỳ Hoa càng thêm run rẩy dữ dội, cơ thể uốn éo dữ dội.
Sau một lúc hắn liền húc mạnh một cái, cự long bắt đầu xuyên qua hoa tâm, xong thẳng vào tử ©υиɠ của nàng, điên cuồng phóng xuất tinh hoa lấp đầy bên trong.
“Ưmmmmm….!”
Kỳ Hoa ngay lập tức run rẩy dữ dội, cảm giác ấm nóng lấp đầy cọ rửa bên trong nàng, tiểu huyệt mãnh liệt phun ra âm tinh làm ướt đẫm cự long, cơ thể bắt đầu mềm nhũn vô lực, ánh mắt trắng dã sung sướиɠ ngất đi.