Editor: Rừng nhỏ
Kiều Ninh cảm thấy vô cùng ngượng ngùng, mặt cô đỏ lên, chỉ chỉ vào ga giường dính máu, thấp giọng lẩm bẩm: "Máu trên khăn trải giường anh không nhìn thấy à? Bộ bị đui chắc?"
Thẩm Tuấn buột miệng thốt ra: "Lần sau tôi sẽ nhẹ hơn, khả năng vừa nãy làm hơi quá."
Hứ??? KIều Ninh bó tay không biết cãi lại như thế nào.
Hắn không nhận ra được hay là giả vờ bị ngốc đây???
Đi đến phòng tắm, một tay Thẩm Tuấn ôm Kiều Ninh, một tay xả nước vào bồn tắm, bồn nước được bơm đầy, hắn cũng không hề có ý định thả cô xuống.
Thân thể Kiều Ninh nhỏ xinh nhưng cô đã cập bến đôi mươi, thân trên nằm ở đầu vai hắn, bởi vì thân mình trần trụi, nên cặρ √υ' no đủ hoàn toàn chèn ép chỗ bả vai, đầu v* còn dính ít chất lỏng trong suốt lấp la lấp lánh, giống như nước miếng của hắn.
Bao gồm chất lỏng nơi tư mật chậm rãi chảy ra, dọc theo bắp đùi cô rơi tí tách, có lẽ đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙ Thẩm Tuấn bắn, thật sự Kiều Ninh muốn đào hố chôn mình quách cho xong, cố tình Thẩm Tuấn không chịu để cô như ý nguyện.
"Anh thả tôi xuống, tôi tự đi được." Kiều Ninh đẩy đẩy vai Thẩm Tuấn.
"Phía dưới hơi sưng, tôi sợ em đau."
Thẩm Tuấn nhanh chóng bước vào bồn tắm, tiếp tục giữ nguyên tư thế ôm trẻ con, Kiều Ninh ngồi trên đùi hắn, cứ như vậy hai người mặt kề mặt.
Nói hay lắm, sợ cô đau cơ á?
Thế sao lúc hắn phá trinh cô, thấy cô đau đớn, thấy cô khóc lóc cầu xin hắn, hắn cũng chả để ý tới, bây giờ sợ cô đau làm gì nữa chứ!!!
Huống chi phía dưới cô sưng không phải do hắn à.
Kiều Ninh dãy dụa rời khỏi đùi Thẩm Tuấn, lại bị hắn bắt lấy eo nhỏ, cánh tay thô tráng cọ qua bầu vυ', thịt và thịt ma sát cùng nhau, nháy mắt cô chợt sinh ra kɧoáı ©ảʍ kỳ dị, Kiều Ninh đình chỉ công tác, sợ bị Thẩm Tuấn phát hiện.
“Đừng nhúc nhích ~ tôi giúp em tắm.”
Thẩm Tuấn duỗi tay lôi vòi hoa sen mở chốt, cột nước ấm áp bay thẳng đến nơi nhụy hoa của Kiều Ninh súc rửa, dòng nước chảy như đang an ủi cô nới lỏng miệng huyệt, hỗn hợp tơ máu và tϊиɧ ɖϊ©h͙ ồ ạt chảy ra.
Tay phải Thẩm Tuấn giữ vòi hoa sen, thế nhưng tay trái trực tiếp vói xuống chỗ bắp đùi, hắn dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng xoa nắn âʍ ɦộ nhỏ, bàn tay thô ráp kí©ɧ ŧɧí©ɧ thịt huyệt mẫn cảm, nhất thời kɧoáı ©ảʍ tê dại thổi quét toàn thân, Kiều Ninh chẳng trụ nổi nữa rêи ɾỉ ưm ưʍ.
“Ư ~~ không cần... Tôi ~~ tôi tự mình tới ~~” Đôi tay Kiều Ninh gắt gao nắm chặt Thẩm Tuấn, ngăn cản thủ đoạn đầy biếи ŧɦái của hắn.
“Tôi giúp em, em đâu có cái gì đâu mà đòi tới.”
Thẩm Tuấn dứt lời, hắn thuận thế cắm ngón tay vào trong động hoa mềm ấm, lấy tay moi sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ tàn dư vừa nãy.
Không biết cố tình hay vô tình, moi lộng trong huyệt đã làm cô khó chịu cực kỳ, nay hắn còn đặt ngón cái lên âʍ ɦộ phía trên, dịu dàng xoa nắn viên thịt nhỏ, càng xoa cô càng khô nóng, thân thể mềm oặt như bãi bùn
“A ~~ mau một chút ~~ ư ~~~” Kiều Ninh dâʍ đãиɠ kêu ra tiếng.
Cô trơ mắt nhìn quá trình hai quả anh đào ngóc đầu dậy, từ trái nhỏ biến thành trái lớn, vựng thành quả mâm xôi tươi mọng.
Vòi hoa sen không biết rơi khi nào, dòng nước tắm cọ rửa thân thể tựa mưa phùn lất phất, đầu tóc bọn họ ướt đẫm, tay Thẩm Tuấn không an phận tẹo nào, một bên đào bới hạ thể, một bên nhào nặn bánh bao, đầu v* ương ngạnh kẹp giữa hai ngón tay hắn, nhẹ nhàng lôi kéo.
“A ~~~ không ~~ đừng ~~~” Kiều Ninh cố gắng đẩy l*иg ngực Thẩm Tuấn nhưng không có tác dụng.
Đầu gối cô cọ giữa háng hắn, vật kia đã sớm ngẩng cao đầu, tự dưng cô thật muốn thứ gì đó lấp đầy cơ thể, chỉ là đau rát nơi hạ thể vùng dậy nhắc nhở cô, cô không chịu nổi hắn nữa đâu!
Giây tiếp theo đôi môi mềm mại bị Thẳm Tuấn hôn, cô vừa lên tiếng, đầu lưỡi Thẩm Tuấn ngay lập tức chui vào dây dưa, cô hôn đến phát hỏa, bụng nhỏ lưu động một ngọn lửa nhỏ, mặc dù cô đối với tìиɧ ɖu͙© như trẻ mới lớn, nhưng cô cũng đủ hiểu, cô bị hắn đốt điên người.
Chân cô tách ra, khóa ngồi ở chỗ bắp đùi của hắn, trụ thịt hưng phấn ngẩng đầu dựa vào huyệt nhỏ, động tác hôn cô kịch liệt, hai cánh tay tay cô bắt đầu sờ soạng thân thể hắn, âm phụ cũng "sờ soạng" xôn thịt.
Cô ngây ngất trong tình ái, dâʍ ɖị©ɧ trào ra từng đợt, đôi tay vốn chống trước ngực Thẩm Tuấn, đổi thành ôm cổ.
d*m thủy phân bố mãnh liệt, Thảm Tuấn đương nhiên biết được, cánh tay lặng lẽ nâng mông, quỳ đầu hướng về miệng huyệt bóng loáng, chợt hắn buông cô xuống, thế là cô bé đã ăn trọn người anh em của hân.
Tuy đi vào thập phần gian nan, nhưng so với lúc phá thân thì mượt mà hơn nhiều, qυყ đầυ vào đến nửa đường, Kiều Ninh mới phản ứng lại, thế nhưng đôi môi cứ bị hôn mãi không dứt, cô chỉ có thể nức nở vài tiếng. Hôn đủ rồi hắn mới tha cho cô, cô càng dãy dụa thì càng bị lún sâu, rất nhanh cô đã nướt hai phần ba gậy th*t.
Hai má cô ửng đỏ, thở dốc lợi hại, bầu vυ' nhảy múa theo từng nhịp, Thẩm Tuấn buông lỏng miệng cô, vùi đầu giữa khe ngực, tinh tế hàm chứa nhũ thịt nóng hôi hổi.
“Thẩm Tuấn ~~ không được ~~ ư ~~ hôm nay không thể... Tôi chịu không nổi ~~ a ~~”
Cô vừa mới phá thân, nơi đó phấn nộn hồng hồng, chỉ cọ xát đã khiến hai mảnh thịt trai hơi sưng đỏ, đường đi trơn trượt còn không biết có trầy hay không, nơi nào thừa sức lực để hắn thao lạn nữa.
Nguyên bản Thẩm Tuấn không tính toán muốn cô thêm lần nữa, trong lòng hắn biết rõ hôm nay là lần đầu tiên của cô, vốn định giúp cô tắm rửa, để cô nghỉ ngơi thâtn tốt, ai ngờ nghe tiếng cô thở dốc, ngón tay cắm nơi mị huyệt bị thịt non bao vây, hắn không không chế được dục hỏa thiêu thân.
Trước khi mất trí nhớ hắn muốn nhiều vậy sao? Là vì hơn một năm chưa từng chạm vào cô?
Thẩm Tuấn không kịp nghĩ nhiều, qυყ đầυ công phá thành lũy mềm mại nhất, mã mắt được thịt non liếʍ mυ'ŧ, hắn cuống cuồng hít một hơi thật sâu, ôm chặt eo vợ yêu thọc vào rút ra.
Kiều Ninh lêи đỉиɦ cả người phát run, cần cổ thiên nga thon dài ưỡn lên, ưm vài tiếng, đầu v* bao bọc trong miếng hắn bị hắn dùng khớp hàm nhẹ nhàng gặm cắn, khó chịu tột cùng.
Trừ việc học theo tiết tấu rêи ɾỉ, cái gì cô cũng mặc hắn tra tấn.
Hạ thân thích ứng xong, Thẩm Tuấn bắt đầu cắm lộng tràn đầy vui sướиɠ, hắn hung hăng thao đánh, đầu tóc ướt dính bắt lấy nhịp điệu quất sống lưng cô chan chát làm cô hơi đau.
“Ô ~~ a ~~ không được ~~ quá nhanh ~~ a ~~ nhẹ... Nhẹ một chút ~~” Kiều Ninh thật sự chịu không nổi, hai tay chống đỡ bả vai hắn, hơi nâng mông, ý đồ rời khỏi côn th*t rất rõ ràng.
Ngay sau đó liền bị hắn kéo về, tiếp tục ra vào mãnh liệt.
"Đừng nhúc nhích, sắp xong rồi." Thanh ẩm Thẩm Tuấn nghẹn ngào, bàn tay đét một phát xuống mông Kiều Ninh.
Tay hắn rất lớn, hắn đã cố ý thu tay nhưng cả người Kiều Ninh vẫn căng thẳng, đường đi chịu sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ, dùng hết sức cắn chặt hắn không buông, kẹp Thẩm Tuấn gầm ra tiếng.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~