Editor: nnanhh15
"Lục Hành Tung, em ngốc quá, lấy nhiều lý do như vậy làm gì, nói đi nói lại, nó chỉ muốn trốn khỏi em thôi!" Lục Vũ Tình nghe không nổi nữa, "Em còn muốn ngốc như thế nào? Ngây ngốc giúp nó tìm nhiều lý do như vậy?"
"Chị! Được rồi! Đây là chuyện của vợ chồng bọn em, bọn em tự làm chủ, vợ của em, em quyết định, cô ấy muốn đi Nam Giang thì đi Nam Giang, em cũng chưa có ý kiến, chị nói nhiều như thế làm gì?" Lục Hành Tung thật sự đã hết kiên nhẫn, rống thẳng vào mặt Lục Vũ Tình.
Ba Lục đã nhìn ra, Lục Hành Tung nơi nào còn không biết? Chẳng qua là đã biết, lại không muốn thừa nhận, còn khẩn trương tìm lý do nói giúp Giang Dao, hắn không hy vọng người trong nhà vì nàng tùy hứng mà trách nàng.
"Vậy còn con?" Ba Lục nhìn về phía Lục Hành Tung.
"Con làm sao?" Lục Hành Tung hỏi xong mới phản ứng được ba đang hỏi về cái gì, "Không phải bốn năm thôi sao, rất nhanh liền trôi qua. Bốn năm sau, vợ con cũng đã lớn hơn một chút, đến phương bắc công tác, con cũng yên tâm."nnanhh15
Nói chuyện, Lục Hành Tung cầm lấy một thanh dưa hấu đưa cho Giang Dao, dùng ngữ khí trêu chọc nói, " Bất quá, buổi sáng mới nói nhớ anh, đi Nam Giang, nhớ anh cũng không thể gặp được anh, khoảng cách quá xa. Có lẽ, thật lâu thật lâu mới có thể gặp nhau một lần.
Ngữ điệu đông cứng, lại nói trêu chọc, phảng phất lời này thật là nghiêm túc. Tính cách của Lục Hành Tung, chưa bao giờ chọc cười, người khác. Cho nên, nói xong liền cảm thấy xấu hổ, cúi đầu, giả vờ như đang đọc báo."
"Thiết, nói giống như người ta rất muốn gặp em. Nghe được em nói cái này, hiện tại không biết nó đang cao hứng như thế nào!" Lục Vũ Tình thật sự tức giận, dậm chân một cái, liền lôi kéo mẹ Lục vào bếp bận việc. Em trai nàng là bị Giang Dao mê hoặc, nói cái gì đều nghe lời răm rắp.nnanhh15
Chờ Lục Vũ Tình cùng mẹ Lục đi vào bếp, Lục Hành Tung mới duỗi tay đưa một thanh dưa hấu cho Giang Dao bên cạnh, "Nếu em muốn đi Nam Giang, vậy thì đi Nam Giang, ăn thanh dưa dấu, đợi lát nữa ăn cơm."
Lục Hành Tung mở miệng giống như không có đem việc thư thông báo trúng tuyển đặt trong lòng, ngữ khí tự nhiên, Còn dùng tay không dính ước nhạt thứ thông báo trúng tuyển dưới đất lên, nhẹ nhàng vỗ rơi bụi đất, cẩn thận đặt trước mặt Giang Dao, "Thư trúng tuyển này em cất cẩn thận, chẳng qua, lúc em khai giảng năm học mới, anh không thể trở về đưa em đến trường học, lúc đó, nhờ đại ca em đưa em đi báo danh."
Giang Dao nhìn thư thông báo trúng tuyển màu đỏ, trong lòng hối hận, thiên ngôn vạn ngữ cũng không thể nói ra, nếu có thể trọng sinh về thời điểm ghi nguyện vọng thì thật tốt, hư vậy, lúc nàng học tập, mỗi cuối tuần đầu có thể đi thăm hắn.
"Ăn trưa xong, các con nhớ rõ đi một chuyến đến Giang thị, nói cho thông gia tin tức tốt này, nói cho họ biết rằng người được đại học y Nam Giang tuyển chọn, khẳng định sẽ đặc biệt kiêu ngạo! Giang Dao, hình như con là nữ sinh viên duy nhất trong thôn đi? Bạn học cùng thôi có thì đậu trường đại học trọng điểm không? Con có thể về hỏi thăm, nếu đậu cùng một trường thì có thể cùng nhau đi báo danh." Ba Lục nói, trong lòng hắn, tính tình con trai như thế nào, thật bướng bỉnh. Giang Dao trong lòng hắn có bao nhiêu phân lượng, người làm ba như hắn cũng rõ ràng.
Ba Lục thật sự cảm thấy, đứa nhỏ Giang Dao này kỳ thật cũng rất ngoan ngoãn, chỉ là, tuổi quá nhỏ, đại khái đối với hôn nhân vẫn không có biện pháp thích ứng, đợi lớn hơn, sẽ hiểu được.
Đôi lời của editor: Thật xin lỗi các bạn độc giả, từ chương 12 trở về trước, mình edit nhầm từ Nam Giang thành Giang Nam. Mong các bạn bỏ qua. Cảm ơn. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!