————————————————
Editor: Ca(OH)2
Lúc này, trong một thạch thất đèn đuốc sáng trưng, có một chàng thư sinh nhỏ trắng trẻo xinh xinh đang bị một người đàn ông cao lớn uy mãnh đè ra làm công tác tạo em bé.
Cơ bắp toàn thân Ngũ Triệu Phong căng lên, vòng eo đĩ đực đong đưa cực nhanh cực mạnh, điên khùng đến mức dươиɠ ѵậŧ gần như là tạo ra dư ảnh, hai hòn bi béo mập liên tục vả "bép bép bép" vào mỏ của bé bướm! Vả cho hai mép thịt càng thêm sưng to phát phì!
Hắn như lên cơn dại mà làm Từ Kỳ, hơn nữa bởi vì kích thước của người anh em hơi bị lố, nên quả đầu nấm đã nhiều lần lỡ tông trúng cửa nhà tử ©υиɠ, cổ tử ©υиɠ ra sức giữ cửa không cho vào, dẫn đến tình trạng quả đầu nấm vô tình liên tục bị kẹt lại.
Báo hại dây thần kinh cảm giác của Ngũ Triệu Phong bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mạnh mẽ, như bên trong cái bướm còn có thêm một cái bướm nữa, hai bé bướm cùng nhau chơi đùa anh chym bự.
Đồng chí dưới háng bị kẹp sướиɠ không chịu được, Ngũ Triệu Phong gầm nhẹ, trán nổi gân xanh, phần hông càng thêm đưa đẩy kịch liệt, cây dươиɠ ѵậŧ điên cuồng dọng cửa tử ©υиɠ nhằm mục đích chui vào bên trong!
"Aaa ~~~! Không ~~ Dươиɠ ѵậŧ bự ~~ A ~~ Phu quân ~~ Xin phu quân nhẹ lại một chút ~~~!" Mông Từ Kỳ bị nện đến bay bay lắc lắc, thân thể run rẩy tưởng chừng như sắp chết đuối đến nơi rồi.
Cậu vừa da^ʍ kêu phu quân vừa quay đầu lại nhìn, nhìn anh chồng cao to đen đẹp nhà mình đang không ngừng đưa đẩy dươиɠ ѵậŧ, làm cho nước nôi chỗ giao hợp văng ra khắp nơi. Từ Kỳ tự ngắm tự kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến co rút cả người, từng đợt thở gấp rêи ɾỉ càng thêm tràn ra khỏi bờ môi.
Bép bép bép! Bạch bạch bạch!
Thịt non bên trong không ngừng bị kéo ra rồi lại bị thụt trở về, lần lượt nghênh đón sự va chạm mãnh liệt của nam nhân. Mỗi lần cắm vào, Từ Kỳ đều không khỏi run lên, cần cổ ngưỡng về phía sau tạo thành một độ cong tuyệt đẹp. Mỗi lần rút ra, cậu lại vặn vẹo cái mông gợi đυ., lộ ra lỗ hậu ướt hồng một mảnh.
Chỗ giao phối của hai người chặt chẽ kết hợp với nhau, tiếng nước ọt ọt ọt vang lên quanh quẩn trong thạch thất như sóng cuồng biển gầm!
"Ư ~~ Triệu Phong ~~ Phu quân làm chết lỗ nhỏ rồi ~~! A ~~ Kỳ Nhi ~~ Kỳ Nhi chịu không nổi ~~! A ~~ Phu quân ~~ Phu quân dươиɠ ѵậŧ bự~~ Aaaaaa ~~~!!!" Một tiếng rêи ɾỉ da^ʍ tiện ngân dài vang lên, thông báo đầu nấm to béo đã thành công tông thủng cửa nhà cổ tử ©υиɠ, Từ Kỳ a a a thét chói tai, cái bướm run rẩy phun ra một đống nước!
Ngũ Triệu Phong quả thực mê cậu chết đi được, thô giọng mắng đĩ vợ, cɧó ©áϊ! Dưới háng liên tục dùng hết toàn lực đâm chọt điểm da^ʍ! Mặc cho Từ Kỳ run rẩy khóc kêu, không chịu nổi cắn vai, làm cho sau lưng hắn loang lổ vết cào cấu, nam nhân vẫn không chịu dừng lại dù chỉ một giây!
Từ Kỳ thật sự sắp bị hϊếp chết rồi, bím nhỏ mới vừa được triệu hồi, còn đang tươi non mơn mởn, làm sao chịu được từng cú quất tàn nhẫn như vậy; cộng thêm tác dụng của xuân dược, khiến vách thịt bên trong vô cùng mẫn cảm, nhẹ nhàng ma sát thôi cũng hứng tới rỉ dãi, huống chi là dùng dươиɠ ѵậŧ bự giã điên giã khùng thế này!
Trong thạch thất vang lên tiếng quật nhau cực kỳ kịch liệt, còn tặng kèm cả tiếng rêи ɾỉ da^ʍ đến mức khiến người ta đỏ mặt.
Con đường bên ngoài thạch thất thuộc bộ phận tuần tra của bộ đầu Tiểu Vương. Hắn nghe thấy tiếng động kì lạ, bèn lặng lẽ đi tới, bỗng nhìn thấy gã đạo sĩ bị đánh tới chó cũng không nhận ra kia. Mặt mũi gã toàn là máu, nhưng hô hấp còn mỏng manh, hẳn là vẫn còn sống.
Lúc này, trong thạch thất bỗng truyền đến tiếng khóc kêu bén nhọn, dọa Vương bộ đầu hết cả hồn, hắn vội vàng đỡ tường đi qua, lập tức bị một loạt tiếng "bạch bạch bạch" đầy quái lạ đánh úp vào tai.
Trong loạt tiếng "bạch bạch" đó còn có cả tiếng nước, nghe như là tiếng để chân trần đạp lên đầm lầy, nhẹp nhẹp nhẹp, còn có thêm âm thanh của con người nữa. Tiểu Vương lặng lẽ ló đầu vào, liền nhìn thấy một gã đàn ông cường tráng đang ôm lấy một mỹ nhân trắng trẻo điên cuồng giao cấu!
Bàn tay to của hắn bóp chặt cặp mông của mỹ nhân, tàn nhẫn tách ra, mỹ nhân trong lòng phóng đãng thét chói tai, cơ thể không ngừng nhấp nhô lên xuống. Mỗi một lần nam nhân tàn nhẫn dọng mạnh, chỗ giao hợp lập tức phát ra âm thanh vô cùng xấu hổ.
Nam nhân kia đầu tiên là dùng tư thế xi tiểu, sau đó thì đổi thành nắm chân mỹ nhân nâng lên rồi điên cuồng dọng háng. Tư thế cổ quái da^ʍ uế này khiến mỹ nhân không chịu nổi mà xoay người dùng một tay vòng qua cổ nam nhân, một bên bị đυ., một bên rơi nước mắt khóc huhu.
Nam nhân nhìn gương mặt chực khóc đáng yêu của mỹ nhân, lập tức tiến tới gặm cắn đôi môi ngon miệng của cậu, vừa nắc háng vừa nấu cháo lưỡi với mỹ nhân.
Hai người hôn nhau đến say mê động tình, chỗ giao hợp liên tục vang lên một loạt tiếng bạch bạch bạch.
Chỉ cần nghe thanh âm thôi cũng biết bọn họ quất nhau kịch liệt đến bao nhiêu, ba chấm đến cỡ nào...
Mặt mũi Vương bộ đầu hết hồng rồi lại trắng, bởi vì mỹ nhân trắng trắng tóc dài ấy là Từ tiên sinh, còn nam nhân cao lớn kia là Ngũ đồ tể.
Hai người họ vẫn luôn ở cùng với nhau, dù cho hàng xóm lời ra tiếng vào thế nào thì cũng không mảy may để ý đến, hành động thân mật tựa như phu thê.
Vương bộ đầu vốn yêu thầm Từ Kỳ, lại ngàn vạn lần không thể ngờ được là sẽ có ngày tận mắt nhìn thấy cảnh cậu ăn nằm với đàn ông.
Tiểu Vương đau đớn nhắm mắt lại rồi ra khỏi thạch thất, bên tai nghe thanh âm giao cấu kịch liệt của hai người, hạ thể không nghe theo lý trí mà nổi lên phản ứng.
Hắn chật vật bỏ đi, cũng tiện tay quắp theo gã đạo sĩ bị đánh đến chết khϊếp kia, hơn nữa vì không muốn Từ Kỳ dính phải án cố ý gϊếŧ người, nên hắn đã mang gã đạo sĩ đi chữa trị ở y quán trên trấn.
Trong thạch thất, hai phu phu hoàn toàn không hay biết gì vẫn đang tiếp tục giao phối một cách mạnh liệt. Dươиɠ ѵậŧ vừa thô vừa cứng nện cái bướm đến mềm mại nhễu nhại nước, hai mép thịt phì ra, âm đế lấp ló nhô ra khỏi lớp thịt mềm.
Sau mấy cú giã giòn tan vang dội, Ngũ Triệu Phong liếʍ cắn lỗ tai Từ Kỳ, khàn giọng dụ dỗ: "Bảo bổi, mau mở hết van ra, anh muốn dẫn mấy sấp nhỏ vào bên trong em."
Từ Kỳ hai mắt đẫm lệ cố gắng tách chân ra, để phu quân dươиɠ ѵậŧ bự dọng từng cú hung ác như đang bầm cà chua vào trong cơ thể mình. Cuối cùng hắn dập mạnh một phát thật mạnh, qυყ đầυ đâm thủng cổ tử ©υиɠ, chú chim run run phun ra một mớ tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c nóng hầm hập.
Sò nhỏ của Từ Kỳ lập tức bị một luồng nước sốt sền sệt tưới ngập đầu, nóng bỏng đến mức khiến cậu dục tiên dục tử, hồn phách như muốn liền khỏi thể xác. Mà cơ thể lại tựa như sợ nam nhân tưới không đủ sâu, cư nhiên không nghe lời mà dán sát lại gần.
"Ư a a a...." Vùng bụng run rẩy một trận, tử ©υиɠ chứa tinh trướng căng, Từ Kỳ xụi lơ nằm trong l*иg ngực Ngũ Triệu Phong, tùy ý phu quân nâng cậu lên.
Khi bé bím ướt nhẹp rời khỏi anh chym bự, một chút dịch trắng lập tức chảy ra từ hai cánh môi, nhưng phần lớn vẫn bị bé ngậm lại, cất giữ ở trong tử ©υиɠ, bắt đầu tiến hành quá trình tạo ra trẻ nhỏ.
Cậu mềm như bông mà ghé vào lòng nam nhân, thân thể vẫn còn trong tình trạng run rẩy.
Ngũ Triệu Phong dùng áo ngoài bọc cậu lại rồi ôm lấy, hôn hôn gương mặt ửng hồng xinh xinh của cậu, dịu dàng hỏi: "Có thích không hửm, nương tử nhỏ ?"
Từ Kỳ mở mắt nhìn phu quân anh tuấn lỗ mãng , trong lòng tuy ngọt ngào như được ăn mật, ngoài miệng lại mềm mại mắng, "Phu quân hư lắm ~~ Trên đời này không có ai hư lại anh đâu ~~"
Nhưng cậu chợt nghĩ đến bản thân mình suýt nữa thì bị cưỡиɠ ɧϊếp, sợ tới mức nhịn không được mà ứa nước mắt.
Ngũ Triệu Phong thấy Từ Kỳ lại rưng rưng sắp chực khóc, lo cậu xúc động quá sẽ làm hại đến thân thể, bèn ôm cậu rồi ôn nhu dỗ dành, "Kỳ Nhi, nương tử nhỏ ngoan ngoãn của anh, vi phu hứa lần sau sẽ làm nhẹ lại, đừng khóc mà."
Từ Kỳ bật cười, nhỏ giọng mắng hắn là đồ lưu manh, sau đó liền bị đồ lưu manh hôn chụt chụt lấy cái mỏ.
Chờ đến khi hai người hôn đã đời, Từ Kỳ mới nói rõ ngọn nguồn mọi chuyện, Ngũ Triệu Phong nghe xong lập tức nổi gân xanh, hận không thể đập chết luôn cái gã đạo sĩ thúi kia!
Nhưng lúc bọn họ đi ra ngoài, thi thể của gã đạo đã không cánh mà bay mất rồi.
Từ Kỳ sợ hãi, chẳng lẽ gã đạo sĩ đã hóa thành thần tiên rồi sao...!
Chỉ có Ngũ Triệu Phong là biết lực đánh của mình như thế nào, cẩu đạo sĩ kia dù có bất tử thì chắc chắn cũng sẽ tàn phế thôi, cho nên hắn không sợ bị trả thù, càng không tin vào quỷ thần. Nhưng nếu như để hắn gặp lại thằng cẩu đó một lần nữa, hắn nhất định sẽ xiên bay cái cục dưới háng gã!
Trong lúc đó, gã đạo sĩ xui xẻo đang nằm ở Bách Thảo Đường bỗng rùng mình một cái, khiến xương sườn bị gãy đâm vào thịt, thốn đến mức gã gào lên như heo bị chọc tiết.
Vương bộ đầu ngồi bên cạnh treo lên vẻ mặt đờ đẫn, cuối cùng thì chi phí chữa trị của người này đều tính vào tiền của hắn....
Thôi lại quay về cặp đôi chính của chúng ta, cậu chàng thư sinh Từ Kỳ quả thật không hổ danh là cô vợ nhỏ của Ngũ ca ca, ngày thường ngoại trừ viết chữ và cho gà ăn ra, thì còn hay ngoan ngoãn phụ giúp phu quân phun xi măng.
Ngũ Triệu Phong có máu dê ngấm trong máu, cứ thích nhìn chằm chặp chỗ riêng tư của bé vợ nhà mình. Vừa thấy đũng quần cậu thít ra một đường như sợi chỉ, liền cười xấu xa vuốt ve đồng chí dưới háng, khàn giọng tuôn vài ba lời thô tục rồi thọc tay vào quần xoa xoa bóp bóp âm đế của cậu.
Từ Kỳ vốn mẫn cảm từ trong xương, sau khi bị gã chó kia dụ uống thuốc thì cơ thể càng trở nên dâʍ đãиɠ hơn nữa, Ngũ Triệu Phong chỉ mới trêu chọc âm đế vài miếng mà đã chảy nước liên miên, trong chốc lát liền mềm nhũn trong lòng phu quân.
"Ưn... Phu quân... Phu quân đừng mà..." Ngoài miệng nói đừng nói không, nhưng hai đùi lại ngày một tách rộng ra, bé bướm đã bị chọc đến đỏ mặt chảy nước mắt, lỗ nhỏ ở giữa mấp máy như bờ môi của một cô gái chờ người yêu của mình đến hôn lấy.
Ngũ Triệu Phong thuận thế cởϊ qυầи Từ Kỳ ra. Nhìn hai mép thịt múp múp đã hé mở, hắn hứng đến đỏ mắt, lập tức móc người anh em siêu to khổng lồ dưới háng ra, qυყ đầυ bự cọ cọ miệng bím như hai anh bạn tốt gặp nhau tay bắt mặt mừng.
Từ Kỳ bị cọ ngứa đến rêи ɾỉ ư ử, bé sò ứa nước càng ngày càng nhiều, vòng eo cũng bắt đầu nhẹ nhàng xoay lắc, "Ưm ~~ Phu quân ~~ Kỳ Nhi ~~ Kỳ Nhi ngứa quá à~~~" Nắp sò khẽ mở ra, ngoặm lấy cục đầu ©ôи ŧɧịt̠ nãy giờ cứ chọc nó ngứa ngáy không chịu được.
Ngũ Triệu Phong bị cạp hứng càng thêm hứng, hắn bế xộc Từ Kỳ lên rồi thả xuống giường, tách cặp đùi trắng nõn của cậu ra, đẩy eo một phát xông thẳng vào giữa hồng tâm!
Vách thịt bên trong vừa ướt lại vừa mềm, khiến con người ta phê đến tận óc, sướиɠ đến bay hồn, tựa như một loại thuốc phiện không có cách nào kháng cự được.
Từ Kỳ đã sớm ăn cây xúc xích này như một thói quen, cậu cắn môi vặn vẹo vòng eo, phối hợp xoay xoay lúc lắc. Cậu một bên gọi từng tiếng phu quân, một bên tách bím ra, để dươиɠ ѵậŧ bự của hắn có thể chui sâu vào bên trong.
Đến khi đυ. mở tử ©υиɠ một lần nữa, bên trong toàn chứa đựng tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót lại của hắn, Ngũ Triệu Phong tiến vào tử ©υиɠ mà cảm giác như đang tiến vào suối nước nóng, độ phê liền tăng lên một đẳng cấp mới!
Hắn cúi người xuống, vòng eo tràn đầy cơ bắp nhanh chóng cày cấy, chọt tử ©υиɠ bên trong ọt ẹt rung động.
Từ Kỳ bị ȶᏂασ đến cắn môi rêи ɾỉ, cậu muốn nhịn xuống, nhưng căn bản là không thể nhịn được, dươиɠ ѵậŧ của phu quân quá bự quá to, căng khít bên trong, cổ tử ©υиɠ bị chà đạp riết cũng đã sớm thành tinh, vuốt ve dươиɠ ѵậŧ tựa như là một cái miệng khác.
Ngũ Triệu Phon gtàn nhẫn nện "bép bép bép", đυ. Từ Kỳ ác đến mức cậu chịu không nổi mà rên lớn, "Ư a a ~~~ Cắm vào tử ©υиɠ ~~ Cắm vào rồi ~~~" Gò mông run rẩy một trận, không lâu sau đã lêи đỉиɦ ộc ra một đống nước.
Ngũ Triệu Phong vẫn tiếp tục nắc háng ȶᏂασ thêm vài ba chục cú, làm tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong tử ©υиɠ cậu hoàn toàn chảy ra hết, sau đó mới giã một phát cực mạnh, dươиɠ ѵậŧ run run rót thêm từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng ẩm mới.
Bụng Từ Kỳ phình phình lên như bị dư mỡ, bên trong tất cả đều là hạt giống của phu quân. Ngũ Triệu Phong bắn tinh xong, lại rút dươиɠ ѵậŧ ra rồi ngồi trêu ghẹo âm đế của cậu, hết xoa bóp, búng búng, rồi kéo cho nó sưng đỏ như quả anh đào, chọc Từ Kỳ phun nước liên tục, sau đó mới cầm dươиɠ ѵậŧ chọt vào lỗ hậu của cậu.
Hai người ở trên giường đánh võ đài một lúc lâu, tấm chăn dưới thân ẩm ướt dính đầy nước dịch. Hai lỗ trước sau của Từ Kỳ bị rót đầy sữa tươi, dươиɠ ѵậŧ bự hết hϊếp xong bé bím lại chuyển quá hϊếp bé cúc, hϊếp đã đời rồi thì day dày chà chà âm đế.
Thư sinh nhỏ đáng thương quả thật bị nam nhân chơi đến muốn chết rồi, cậu ưỡn người lên, nhếch bướm điên cuồng phun ra một cột nước!
Kɧoáı ©ảʍ lên đến đỉnh điểm, thân thể cậu bị mất khống chế đến tận hai lần. Bên trong Từ Kỳ bị tưới đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, tử ©υиɠ vốn nhỏ hẹp cũng bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ cuồn cuộn tiến vào mà trương phình lên, bụng nhỏ cũng gồ lên một khối như mang thai ba tháng.
Từ Kỳ hai mắt tan rã nằm lệch qua trên giường, chờ phu quân uy mãnh bắn một phát cuối cùng, mới run rẩy ngất liệm đi.
****
Đến khi Từ Kỳ tỉnh lại, đập vào mắt là một ông lão mặt đầy râu đứng ở đầu giường, và phu quân Ngũ Triệu Phong mang vẻ mặt vui mừng đang đứng bên cạnh nhìn cậu.
"Bảo bối, em thấy sao rồi?!"
Từ Kỳ dại ra mà nhìn hắn, dường như đầu óc vẫn còn choáng váng.
Ông lão râu bạc kia là đại phu trên trấn, lúc này ông đang bắt mạch cho cậu, "Không sao, chỉ là có thai thôi." Nói xong lại nhìn kỹ Từ Kỳ, tuy thanh tú nhưng không giống nữ tử a, sao mạch tượng lại là đã hoài thai nhỉ.
Ngũ Triệu Phong kinh hỉ nhìn Từ Kỳ, thấy nương tử nhỏ nhà mình còn đang ngớ người, lập tức ôm chặt cậu rồi nói: "Kỳ Nhi, em có thai rồi! Chúng ta có đứa nhỏ rồi!"
Từ Kỳ trừng lớn mắt hạnh, nhìn ông lão đại phu gật gật đầu với cậu. Trong lòng Từ Kỳ lập tức buồn vui đan xen, cậu đỏ mắt cũng ôm chầm lấy Ngũ Triệu Phong, lớn tiếng khóc nói: "Oa ~~ Em có rồi ~~~! Triệu Phong ~~ Triệu Phong, chúng ta có rồi ~~!!"
Ngũ Triệu Phong ôm lấy mặt cậu rồi hạ từng nụ hôn nhỏ vụn, điểm kết thúc là ở bờ môi.
Từ Kỳ bị đè ở trên giường hôn môi, ông lão đại phu đứng bên cạnh rất là xấu hổ, nhưng theo đạo đức nghề nghiệp thì ông vẫn phải căn dặn nhiều thứ, ví như thức ăn trong giai đoạn mang thai thế nào, bảo dưỡng ra sao... cùng với có nên quan hệ không hay quan hệ được mấy lần.
Ngũ Triệu Phong ngẩng đầu hỏi, "Một ngày ba lần có được không ?"
Từ Kỳ xấu hổ nhéo nhéo hắn, đại phu sắc mặt lúng túng nói: "Chỉ cần nương tử của ngươi chịu nổi là được." Nói xong liền xoay người rời đi, lúc ra cửa còn lắc đầu một trận, người trẻ tuổi thời nay thật là không biết xấu hổ mà, haizz.
Chờ đại phu đi rồi, Ngũ Triệu Phong mới rũ mắt nói: "Nương tử nhỏ, một ngày một lần nha ?"
Từ Kỳ nhìn phu quân đẹp trai mà dê không chịu, cậu xấu hổ nói: "Anh hư quá, chỉ cho một vòng một lần thôi!"
Nhưng khi hắn nhịn chỉ làm một vòng một lần thật, nương tử nhỏ lại khóc lóc đòi thêm vài vòng nữa ~~~
The End.