“Như Ngọc, em bị làm sao vậy?”.
Hắn ngồi dậy nhìn thấy Như Ngọc bị như vậy liền hỏi tới. Vẻ mặt hắn đang rất lo lắng cho cả hai người.
Nhìn thấy hắn bình an vô sự, cả hai người liền thở dài một hơi, lúc này trong người tảng đá nặng đã được hạ xuống. Như Ngọc nhìn qua hắn hai mắt rưng rưng lên, không kìm hảm được liền chạy nhanh tới.
Khoảng cách cả hai khoảng chừng 50m, bên trong hang này bị hỏm xuống một vùng lớn rất bằng phẳng, xung quanh có rất nhiều cây cối cùng những bụi rậm rạp. Xung quanh còn có rất nhiều con quái khác đang nhìn về phía hai người.
Như Ngọc không hề để tâm tới mà lao nhanh về phía hắn. Khoảng cách còn 3m, em nó liền nhảy lên, hai tay ôm chầm vào lưng hắn, úp mặt vào trong l*иg ngực rồi...
“Anh hai. Suỵt suỵt, oa oa oa oa oa oa oa”.
Hai hàng nước mắt chảy ra liên tục lên áo của hắn, khóe miệng không kìm được liền suỵt soạt khóc phá lên, phía xa Trâm Anh nhìn thấy vậy cũng phải lắc đầu trước tính khí của Như Ngọc. Trong game bá đạo như vậy nhưng vẫn là một em loli mà thôi.
Thấy em gái như vậy hắn cũng có chút ấm lòng, một tay vòng qua eo giữ lấy thân thể Như Ngọc không bị rơi xuống cùng một tay đưa lên vuốt vuốt mấy cái an ủi.
“Đừng khóc nữa, ta không sao rồi mà”.
“Oa oa oa oa”.
Hắn an ủi càng khiến nó khóc lớn hơn, hai tay hắn ôm lấy cơ thể em nó rồi nhảy xuống. Lúc này Như Ngọc củng đã buông tay ra, gương mặt mặc dù còn đang mếu máo nhưng nhanh chóng nở lên một nụ cười lớn, hai mắt đỏ ngàu cùng sống mũi cay nồng nức nở. Hắn nhanh chóng đưa tay lên vuốt ve gương mặt nhỏ nhắn rồi lau đi hai hàng nước mắt.
Nhưng khi hắn vén tóc mái phía trước thì….
“Phụt… Ha ha ha ha ha. Đừng bảo với ta là em bị vấp ngả chứ?”.
Trên giữa trái một khối sưng to gần bằng một quả bi lớn có màu xanh sẩm bị che dưới hàng tóc mái, nhìn thấy như thế hắn càng không kiềm chế được mà phá lên cười lớn.
Như Ngọc thấy hắn biểu hiện như vậy liền lấy hai tay đẩy hắn lùi ra phía sau rồi quay mặt đi một bên, hai mắt nhắm chặt lại, cặp môi anh đào nhỏ nhắn hồng hào mím lại với nhau, bên dưới hai gò má thổi phồng căng lên cùng hai tay vòng qua trước ngực trông moe cực kỳ.
Đứng như thế một hồi rồi Như Ngọc mới mở miệng ra rồi nói.
“Đến cả anh hai cũng cười như vậy”.
Dường như em nó đang giận thì phải. Hắn thì hết mực chiều lòng đứa em gái này nên đưa tay kéo em vào trong lòng rồi nói.
“Cực khổ cho em rồi, ta không cười nữa”.
Phía xa Trâm Anh thấy hai người đằm thắm như vậy cũng không ngần ngại tiến lại gần, vịn tay vào một bên hông áo hắn rồi nói.
“Anh đi xa như vậy khiến tụi em rất lo lắng, lần sau không được đi xa như vậy mà không nói trước”.
Trông Trâm Anh có vẻ cứng cỏi hơn một chút nhưng vẫn không thể giấu diếm được cảm xúc, gương mặt ẻm cũng dần dần đỏ lên trông thấy, hai mắt bắt đầu có dấu hiệu ượt át nhưng ẻm lại không để nó chảy ra, kiềm chế không cho bản thân khóc lên.
Thấy vậy hắn cảm thấy thật ấm lòng, cảm giác này từ trước nay đã có nhưng lần này lại khiến hắn vui mừng nhất. Đưa tay kéo Trâm Anh vào lòng, trên gương mặt nở một nụ cười tươi tắn, gương mặt hắn trông sáng hẳn lên.
Ôm cả hai một hồi lâu như vậy, đợi một lúc cả hai mới chịu buông ra. Lúc này gương mặt hai em đều đã bình thường trở lại, cả hai như nhớ tới điều gì rồi quay qua hỏi.
“Anh hai, rốt cuộc là có chuyện gì? Sao anh lại ở đây với lũ quái này”.
“Đúng vậy”.
Hắn từ đầu đã biết được cả hai chắc chắn để hỏi tới nên đã có câu trả lời sẵn ở trong đầu.
“Chỉ là ta đang đi săn quái thì gặp phải con boss. Rồi cả hai lao vào đánh nhau mà thôi”.
“Nhưng tại sao anh lại ở nơi này với nó”.
“Lúc trước có phải anh nói là chúng đều là AI phải không?”.
“Đúng”.
“Thế thì dễ hiểu rồi, đánh với nó một lúc mới biết được nó có thể hiểu được tiếng người nên thu nó là công cụ di chuyển mà thôi”.
“Như vậy cũng được sao?”.
Hắn cười nhẹ một cái rồi gật đầu.
Như Ngọc lúc này mới để ý rồi nhìn qua, trông thấy vẻ đẹp lộng lẩy cùng rất dủng mảnh của nó rồi thốt lên.
“Đẹp quá”.
“Anh hai. Em cũng muốn một con như vậy?”.
Nghe em gái nói như vậy, hắn liền quay qua nhìn về phía con boss rồi nói.
“Thế cũng được”.
Nó nghe thấy rồi liếc qua về phía dưới, trung tâm đàn sói này con nào cũng trông rất mạnh mẻ nhưng việc thiết yếu chính là sức mạnh, nó liếc mắt một hồi rồi ra hiệu cho hai con đứng ở phía xa đi tới.
“Oa, thật là đẹp”.
Vừa nhìn thấy một cái, cả hai liền nhẩy đứng lên khen ngợi, nhanh chân chạy lạ ôm chầm chúng, thân thể chúng tương đối lớn nên một vòng tay có thể ôm hết được.
“Thật mềm mịn”.
Chưa hết, cả hai đưa tay vuốt vuốt liền cảm nhận được bộ lông rất mềm mìn liền thốt lên thích thú.
“Anh hai, em lấy con này nha”.
“Em lấy con này”.
“Tốt thôi”.
“Xem chỉ số của nó thế nào”.
“Để tụi em xem thử”.
“Thật mạnh nha, chỉ số của nó đều trên 15.000, tốc độ đạt tới 25.000 lận”.
“Của em cũng như vậy, không hơn kém nhau là bao”.
“Thế của anh hai là bao nhiêu đó?”.
Như Ngọc nhìn thấy chỉ số của nó liền cực kỳ ưng ý, nhưng dù phấn khích thế nào thì cả hai đều nghĩ tới thú cưởi của hắn.
“Bà ngốc quá vậy, chỉ số của boss làm sao có thể thấp như vậy hả?”.
Trâm Anh mặc dù cũng rất tò mò nhưng lại không thể hiện ra bên ngoài, nhưng khi thấy Như Ngọc hỏi như vậy liền quay qua quát. Đúng là đậm chất Tsundere mà.
“Cả hai cũng có thể xem”.
Hắn quay qua rồi cho phép cả hai dò xét toàn bộ chỉ số của nó.
Hiển thị.
Tên: Phong Lôi Bạo Ma Lang.
Cấp: 2.
Level: 100.
Chỉ số:
Sát thương: 30.000. Sức sống (HP): 1.500.000.000.
Tốc độ: 50.000. Chính xác: 50.000.
Sức khỏe: 30.000. MP: 100.000.
Trí tuệ: 30.000.May mắn: 30.000.
Phòng Thủ: 50.000.Pháp Thủ: 50.000.
Kỷ năng:
- Nội tại:
Sôi Máu: Đồng loại bị gϊếŧ chết liền tích tụ điểm cuồng bạo, đạt 100% gia tăng x2 sát thương.
Gọi Bầy: Tiếng hú kêu gọi đồng loại.
- Kỷ năng chủ động:
Lôi Điện: Sát thương diện rộng, đối phương trúng phại chịu hiệu ứng tê liệt trong 5s.
Phong Bạo: Tạo ra một trận gió riết, gây sát thương toàn bộ địch nhân trên đường bay.
Cuồng Phong – Lôi Sát: Tạo ra một trận cuồng phong lớn bao trùm một diện tích lớn kèm theo những trận sấm chớp tấn công mục tiêu. Gây sát thương chuẩn.
Phong Trảo – Lôi Trảo: Tung liên tục hai cái công kích bằng móng vuốt, một bên chưa đựng một loại thuộc tính khác nhau, sát thương đơn mục tiêu.
Cực Tốc: Gia tăng 1.5 tốc độ di chuyển trong 30s.
Kháng Thể: Kháng 50% các hiệu ứng khống chế.
Dẫn Điện: Toàn thân truyền điện đến từng sợi lông, gây sát thương đơn mục tiêu.
Cắn Xé: Kỷ năng được kích hoạt khi đạt nội tại Sôi Máu, tốc độ đánh gia tăng 2 lần.
…
Kết thúc.
>
“Eo, con boss này mạnh thật đó”.
Như Ngọc nhìn thấy toàn bộ chỉ số cái liền quay qua bỉu môi.
“Đúng thật, mà nó là cấp 2 Lv 100, nếu như hai con này có thể đạt cấp 2 chắc chỉ số của nó có thể gần bằng được như vậy”.
Trái lại, Trâm Anh lại là người có tầm nhìn hơn, ngay lúc quan sát chỉ số liền phân biệt được cấp độ của ca hai nên không có bi quan như vậy mà lại rất hứng khởi.
“Anh hai, sao con này nó không có sừng như con của anh vậy?”.
Như Ngọc nhìn ngắm một lúc lâu rồi mới ngỏ lời hỏi, quan sát thấy trên đầu con boss có một cái sừng tương đối nhọn cùng ẩn ẩn hay có tia sét bay lượn xung quanh trông rất ngầu.
“Chắc có lẻ nó là con đực còn của hai em là con cái đó hoặc có lẽ đợi chúng lên cấp 2 mới mọc lên”.
Hắn lúc này mới để ý, suy nghĩ một lúc mới đưa ra nhận định, mặc dù không quá chắc chắn nhưng như vậy rất có thể xảy ra.
“Hump. Như vậy sao?”.
Thấy hắn nói như vậy cả hai liền nở một nụ cười nhẹ rồi gật đầu.
“Anh đặt tên cho nó chưa?”.
Trâm Anh có một ý tưởng hiện lên trong đầu liền qua hỏi. Vẻ mặt trông có vẻ rất hứng thú nhưng…
“Ta đặt tên cho nó rồi”.
“Anh hai, tên nó là gì vậy?”.
“Cẩu tử”.
“Phụt. Ha ha ha ha ha… Anh hai đặt tên… Ha ha ha ha”.
Như Ngọc giống như bị hắn chọc cười, mặc dù biết nó là một loại cẩu rồi nhưng lại kèm theo một chử tử chẳng khác gì gọi thân thể con boss to lớn này lại là “chó con” được.
Thấy hai người cười vui vẻ như vậy khiến hắn cũng không kiềm được mà đưa tay lên vuốt mái tóc một vài cái rồi lắc đầu.
“Thế cả hai đã có tên đặt cho nó chưa?”.
“Em có rồi nha”.
“Em cũng có rồi”.
“Bộ lông của nó có màu trắng sáng nên gọi là Tiểu Bạch đi”.
Như Ngọc đặt tay lên đầu nó rồi vuốt ve mấy cái rồi nói. Dường như nó cũng không có phản bác lại mà nhắm mắt thích thú.
“Trâm Anh thì sao?”.
“Của em gọi là Tiểu Hồng đi, trên đầu của nó có một chàm lông màu hồng trông rất khá biệt”.
Tiểu Bạch cũng chính là tên mà Trâm Anh cũng muốn đặt nhưng do Như Ngọc nhanh miệng hơn một chút nên đành phải tìm một cái tên khác. Nhìn xung quanh thân thể nó một hồi nhằm tìm điểm khác biệt nhưng không có, cho tới lúc dừng lại đứng ở phía đối diện thì thấy trên đầu nó có một nhúm lông màu hồng nổi trội. Trong đầu ẻm liền xuất hiện một cái tên, không suy nghxi thêm nữa mà chọn.
“Có vẻ hay đó chứ?”.
“Phải không”.
Nghe thấy hắn khen như thế, cả hai liền mừng rở. Không để ý thêm nữa liền nhảy lên cao rồi ngồi trên lưng chúng, ép thân thể về phía trước cảm nhận độ mềm mại cảu bộ lông. Không biết từ lúc nào mà cả hai chìm vào trong giấc ngủ ngon lành. Chắc có lẽ sáng tới giờ cả hai đã quá mệt mỏi chiến đấu.
----
Ps: Nhớ like mỗi chương + tym ở bên ngoài, cầu đề cử, cầu kp, cầu ủng hộ, cầu cmt, đa tạ....
Đêm đêm thao thức vì em, một bầu sắc trời trong xanh ngời ngợi. kim phiếu ơi em đâu rồi... em đâu rồi xa anh mãi, em ơi.. nhanh quay về nhanh quay về thôi em ơi.... Ta đang đợi kim phiếu đây... cho ta mãn nguyện đi nào.... Mai ta bay rồi.... Hiu hiu...