Dâm Tu: Ta Tu Luyện Ở Trong Game

Chương 14: Three some.

Ps: Trả chương 5(hết).

-----

Mặc dù lần đầu ẻm BJ nhưng lại diêu luyện một cách khác biệt, tuy lúng túng nhưng rất chân thật, tưng đường lưởi ve vẩy như muốn hút dươиɠ ѵậŧ vào bên trong, cảm giác như bên trong chính là một cái lỗ đen đang hút hắn đi vào. Là một cô gái thông minh nên ẻm học rất nhanh, chỉ cần biết sơ sơ quam một chút liền có thể tự học để nâng cao khả năng.

Vừa BJ vừa bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ phía dưới, cả hai chổ đều khiến đầu óc có cảm giác lâng lâng khó tả, đầu óc lúc này hoàn toàn trống rổng, lúc này ẻm chỉ như là một con búp bê tìиɧ ɖu͙© mà thôi, bị kɧoáı ©ảʍ lất át toàn bộ, chưa bao giờ trải qua cảm giác sung sướиɠ đến vậy.

Lỗ âʍ đa͙σ liên tục co bóp, cứ mỗi lần như vậy thì nước dịch càng tiết ra nhiều hơn, chắc có lẽ ẻm đã lêи đỉиɦ một tới hai lần.

“Bà thật là giỏi, có thể học nhanh như vậy, mình lúc trước cũng tốn một khoảng thời gian mới làm được?”.

Không biết đây có phải là khen hay không nhưng mà thực chất cả hai đều ẩn chứa trong nội tâm một thứ cảm giác mà mãi cho đến khi bị hắn cᏂị©Ꮒ mới nhận ra, một cảm giác sâu thẳm, một thái cực đối lập, vừa là người anh đáng kính cừa là người họ yêu thương nhất. Đúng lúc này thì cái tình yêu này mới trổi dậy khiến cho tâm trí bị trái tim và kɧoáı ©ảʍ lấn át.

“Ư hưm ư ư”.

Dường như ẻm đang muốn nói điều gì đó nhưng bị con chim to lớn chiếm giữ, nhả ra hay dừng lại đều không được nên cứ đành phải cứ như vậy mà nói.

“Rồi rồi, cứ tập trung mà chiều c̠ôи ŧɧịt̠ đó đi, có gì ta nói chuyện sau. Hi hi”.

Trâm Anh gật đầu một vài cái rồi thôi, tiếp tục cái nhiệm vụ phía trước. Thên một lúc lâu, khóe miệng cảm giác bị căng cứng hẳn lên rất mỏi miệng. Nãy giờ là ẻm tự mình di chuyển cho tới lúc dừng lại. Nhả cái dươиɠ ѵậŧ to lớn kia ra liền thở ra “hồng hộc”. Chưa bào giờ kiên trì làm chuyện như thế này.

“Rất tốt”.

Chụt chụt!

Nhìn thấy ẻm thở ra mệt nhọc như vậy, hắn liền tiếp sức bằng một nụ hôn sâu. Đây là nụ hôn đầu, nhưng lại có khả năng đá lưởi rất tốt, em nó rất có năng khiếu trong chuyện giường chiếu này. Miệng khóa chặt, hai tay liên tục di chuyển qua từng ngóc ngách trên cơ thể, làn da mát rười rượi mềm mịn, bàn tay di chuyển tới đâu thì cả ngưởi ẻm run lên chừng ấy.

Một tay vòng ra sau xoa bóp cặp mông căng mịn cùng một tay nắn bóp bầu ngực, hơi trong miệng bị giữ lại cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá nhiều nên chỉ có thể rên “ư ử” ở trong miệng mà không thể phát ra ngoài.

Gương mặt đỏ hồng hết lên, hai mắt nhắm chặt tận hưởng, khóe miệng dần dần chảy ra một ít nước giãi. Dần dần di chuyển đôi môi lên trên thân thể, từ cổ đi xuống núm vũ liền dừng lại, ngậm chặt nó ở trong miệng rồi dùng lưởi đá xugn quanh, lcus thfi dùng răng cắn nhẹ, lúc thì hút nó vào trong. Lúc này thì ẻm đã lêи đỉиɦ thêm một lần nữa, lỗ âʍ đa͙σ nước dịch chảy ra không ngừng, mặc dù không rơi rớt xuống giường nhưng ở phía trên đùi gần như ướt sẫm.

Đẩy mạnh thân thể ẻm nằm trải dài trên giường!

Tiếp tục di chuyển xuống phần bụng rồi rà xung quanh lỗ rốn một lúc lại di chuyển xuống phía trên mu. Từng sợi lông không quá dài đâm thẳng vào trong mũi, miệng nhưng hắn không hề dừng lại, tiếp tục tiến sâu xuống phía bên dưới cấm địa.

Một tay nắn ngực một tay vuốt ve trên đùi, còn miệng thì rà xung quanh hai cái mu hồng hào. Đưa lưởi gạt gạt hộŧ ɭε lien tục khiến ẻm giật bawtsn cả người. Dù đưa tay lên miệng che lại nhưng không thể không phát ra tiếng rên dâʍ ɖu͙©.

“A a a a, ư ư ư ư ư, sướиɠ quá, a a a sướиɠ quá đi”.

Mặc dù thân thể run lên liên hồi cùng lêи đỉиɦ nhiều lần nhưng lại không thể cưỡng lại được, cảm giác nó quá mê li, dường như mọi hàng phòng ngự đều cô hiệu trước khả năng của hắn.

“Zựt zựt… a a a a a a a a a… ư ư ư ư… Sướиɠ quá anh ơi, em không chịu nỗi nữa rồi”.

Mặc dù ẻm kêu rên không ngừng nghỉ nhưng hắn vẩn cứ mặc kệ, đầu lưởi vẫn liên tục gạt hộŧ ɭε, lâu lâu lại liếʍ xung quanh lỗ âʍ đa͙σ ẩm ướt. Mỗi lần chạm vào vành xung quanh lỗ âʍ đa͙σ, thân thể ẻm như bị điện chạy qua, co giật liên hồi, nó bóp cực kỳ mạnh, dù chỉ bên ngoài nhưng lại nhận được rugn động rất đáng kể.

“Nhanh lên anh ơi, em chịu không nổi nữa rồi. A ư a ư a ư”.

Thân trên ẻm liên tục co lên rồi lại duổi ra, hơi thở nồng nặng mùi dâʍ ɖu͙©, lời nói chẳng khác gì đang mời gọi.

“Được rồi, anh chuẩn bị cho vào đây”.

Hắn nắm lấy dươиɠ ѵậŧ cạ cạ vào xung quanh lỗ âʍ đa͙σ một hồi rồi đẩy qua đẩy lại ở bên ngoài để toàn thân được tắm nước dịch một cách ướt và trơn nhất.

Mặc dù chỉ di chuyển ở bên ngoài nhưng ẻm lại nâng hông lên cao để nó có thể chạm vào nơi mà dươиɠ ѵậŧ nên đến, nhưng nó quá to cùng dài nên như vậy rất khó, chỉ có thể chạm được một phần rồi thôi.

Khi không được nên gương mặt ẻm nhăn lại trông moe cực.

Hắn hạ dươиɠ ѵậŧ xuống đứng ngay trước cửa vào, đang chuẩn bị tiến vào thì…

Cốc cốc!

Tiếng cửa bên ngoài vang lên, có ai đó đang đợi ở bên ngoài.

“Cậu hai cung hau đứa nhanh chuẩn bị mà đi thi đầu vào a, 2h30 rồi đó, sắp trể giờ rồi”.

“Đi nhanh lên đi, sắp trể giờ rồi”.

Nhờ tiếng nói này mà cả ba người mới tỉnh dậy, gương mặt dần trở lại như ban đầu, nhưng Trâm Anh lại nhìn hắn với ánh mắt khác với lúc trước , ẻm nở với hắn một nụ cười rồi lấy giấy lau chùi phía bên dưới rồi nhanh chóng mang lại áo quần, đứa em gái thì nhanh hơn một chút, không biết từ khi nào mà ẻm đã mang sẳn áo quân rồi ngồi đợi.

Hắn nhìn thấy như cậy cũng liền một nụ cười rồi rời khỏi giường.

Vẫn như lúc sáng, hắn thay vào một bộ đồ thể thao hoàn toàn khác, mái tóc vuốt gel rồi đội mũ lưởi trai đen, ddeu vào một chiếc khẩu trang màu đen nữa rồi đi xuống bên dưới, xỏ giày rồi mở cửa đi ra ngoài. Hắn dắn xe ra thì hai ẻm đã đúng đợi hắn từ trước.

“Nhanh ngồi lên”.

Hắn ném hai cái nón bảo hiểm cho hai người rồi nói, mặc dù là dáng xe sport cùng yên đôi nên không được quá rộng, hắn chủ động ngồi ôm sát bình xăng rồi dành chổ cho đứa em gái ngồi chính giữa.

Brưm brưm!

Vừa khởi động xe liền nẹt một cái rồi rít ga chạy nhanh đi, đi lên cao tốc hắn lao với tốc độ như điên, lcus này cũng đã đạt ngưởng 560km/h và vẫn đang tăng lên, khoảng cách 50km đối với hắn không thành vấn đề, từng chiếu xe chạy bên trên đều giật mình, tưởng chừng như một chiếc chiếu đấu cơ vừa bay qua nhưng lại là một chiếc moto, chỉ nghe thấy tiếng bô rát tai cùng tiếng “Vυ't” xé gió lướt qua rồi nhanh chóng mất hút.

Đám người ở bên trong sân chờ nghe thấy tiếng xe từ phía xa truyền tới liền quay đầu nhìn lại. Toàn bộ đều giật mình khi đó là tiếng bô của chiếc xe moto này.

Étttttttttttttttttttttttttt!

Chạy gần tới cổng trường hắn bóp thắnggấp liền tạo thành một đường đen kịt vết cháy, chiếc xe tốc độ gần 600km/h dừng lại ngay sau 2s. Dừng lại trước cổng trường, trước sự ngỡ ngàng của toàn bộ người có mặt, đi xuống là hai người có vẻ đẹp cực kỳ lộng lẩy cùng một người thanh niên trông rất ngầu.

Dắt xe vào bên trong rồi cùng hai người tiến bước vào bên trong trước sự ngỡ ngàng, hai ben hai đại mỹ nử thì có ai mà không sướиɠ cho được. Đám nam nhân nhìn với ánh mắt ghen tỵ, nhưng chỉ có thể kêu gào trong lòng mà thôi.

Hắn tới vừa kịp lúc chuẩn bị kiểm tra 1 phút, loay hoay soạn sửa đã tốn kha khá thời gian rồi.

“Chào mừng toàn thể các bạn thí sinh đến thi tuyển vào trường Đại Học Công Nghệ Tân Hiệp”.

“Để lời đầu tiên xin chúc các bạn làm bai thi tuyển đạt thành công tốt nhất”.

“Sau đây tôi xin công bố quy định cuộc thi như sau?”.

“Bài thi dựa trên điểm các bạn tham gia game Thế Giới Game do công ty GAMzzzz tạo ra nhằm phục vụ công tác giáo dục của nhiều trường đại học trong nước và ngoài nước”.

“Thể lệ cuộc thi được tính điểm bàng: Chế tạo vũ khí, làm nhiệm vụ, gϊếŧ quái, diệt boss, gϊếŧ chết người chơi khác, với mốc điểm tăng lên dần dần”.

“Không giới hạn tổ đội, khôn giới hạn class, không giới hạn thời gian, chỉ khi chọn lựa được 10000 thí sinh thì phần thi mới kết thúc”.

“Số lượng thí sinh dự thi là 10tr người nên tỷ lệ sẽ là 1/1000, chúc các bạn thành công…”.

Dưới đám đông chú ý thì một cái thông báo bằng hình ảnh 3 chiều được phát lên, nó là nguồn tin mã hóa trực tiếp từ hiệu trưởng của ngôi trường này.

“Thời gian bắt đầu trò chơi được đếm sau 30s, các thí sinh chuẩn bị”.

Toàn bộ đều lấy từ trong túi ra một tấm card rồi nhấn vào nút chính giữa trung tâm thì xuất hiện một cảnh tưởng hoàn toàn khá biệt, giống như họ bị dịch chuyển tới một không gian khác, nơi này là một vùng đất cực kỳ rộng lớn và những người tổ đội được xuất hiện ở cạnh nhau.

Hắn cùng Trâm Anh cùng em gái là một nhóm với class pháp sư và xạ thủ. Hai class này chủ yếu gây sát thương diện rộng cùng đánh xa, nếu bị tiếp cận thì rất dễ bị hạ sát.

“Nên tìm kiếm nơi nào vắng vẻ một chút rồi tính”.

Hắn bật map lên nhìn xung quanh rồi đánh dấu một vị trí ngay phía dưới dảy núi lớn, nơi đó có một chấm đen đại diện cho một cái hang động. Có thể tiến vào rồi chỉnh sửa lại toàn bộ kỷ năng cùng chỉ số.

Pách!

Khoảng cách khoảng 1km nên không quá xa, cũng may mắn khi không có nhóm nào xuất hiện gần đây.

Đứng trước cái hang động một lúc rồi quan sát vào trong, hắn đứng ở trước rồi búng tay một cái rõ to khiến hai người giật mình, không biết chuyện gì xảy ra liền thấy hắn ra hiệu tiến vào bên trong.

“Lấy tên nhóm là Tɧɾεε ѕσʍε đi”.

“Vâng”.

“Nên chỉnh sửa lại toàn bộ thông tin như tên, chỉ số cùng kỷ năng, tốt nhất nên dùng những loại kỷ năng quen thuộc với bản thân nhất”.

“Toàn bộ đều được bắt đầu với Lv. 100 sao?”.

“Hai người chia đều chỉ số cùng nâng cấp kỷ năng, có gì không hiểu thì hỏi ta, đừng nâng cấp bừa bải”.

----

Ps: Ta trả chương đã xong, giờ sẳn sàng nhận thêm kèo đây. Hô hô hô.