Vợ Của Bạn, Không Khách Khí

Chương 12.1

Editor: Dĩm

Ở Trung Quốc, việc giáo dục giới tính cho con cái của người lớn tuổi là mặc nhiên hoặc không tồn tại.

Điều này đã khiến nhiều cô gái lần đầu tiên đến với dì cả cũng không biết đó là thứ gì.

Lần đầu tiên khi Mạc Nhan có dì cả, người nhà không có ở nhà, dưới thân đột nhiên xuất hiện một vết máu, cô cảm thấy vô cùng bất lực.

Vừa vặn Lục Lê mới trở về và nhìn thấy người anh cả đáng tin cậy của mình, Mạc Nhan cẩn thận kẹp chặt hai chân, rơi lệ đến gần anh để cầu cứu.

Mạc Nhan nhỏ hơn anh vài tuổi, cho nên vốn đã hiểu chuyện, thái độ ôn hòa hỏi cô nơi nào cần anh giúp đỡ.

"Đây." Mạc Nhan vén váy lên, bên trong váy, chiếc qυầи ɭóŧ bằng vải bông màu trắng tinh đã dính đầy máu đỏ.

Lục Lê ngây người, khi phản ứng lại, nước da của anh lập tức ửng hồng, anh nhanh chóng kéo váy của cô xuống, hỏi cô khi nào thì xảy ra chuyện này, thì cô nói là hôm nay.

Cô gái vị thành niên chưa được giáo dục giới tính không hiểu chuyện gì xảy ra với mình, máu chảy lênh láng trên cơ thể không rõ lý do, nhưng cô không hề cảm thấy đau đớn.

Lục Lê lớn hơn cô vài tuổi, không được tiếp thu gì từ trưởng bối, mọi thứ anh biết đều đến từ thế giới bên ngoài nên anh chỉ biết trước đây con gái sẽ có kinh nguyệt chứ không biết nó giống như vậy. Nhìn thấy nó tận mắt.

Sau khi Lục Lê hoảng sợ đi ra ngoài mua băng vệ sinh cho Mạc Nhan, cô ở nhà đợi.

Sau khi Lục Lê mồ hôi nhễ nhại đem băng vệ sinh trở về, một vấn đề mới lại xuất hiện, Mạc Nhan không biết dùng băng vệ sinh, anh là con trai đương nhiên lại càng không biết.

Hai người mới điên cuồng thăm dò công dụng của nó, người Mạc Nhan chảy ra càng lúc càng nhiều mồ hôi vì bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, trước mặt Lục Lê, cô đã cởϊ qυầи lót ra, chỉ thấy nơi đó cô trắng nõn mềm mại. Nơi đó đã có một đống lông mịn rồi, bức ảnh này lập tức lấy đi mọi suy nghĩ của Lục Lê, khiến đầu óc của anh trở nên trống rỗng.

Sau khi Lục Lê phản ứng lại, suy nghĩ đầu tiên của anh là mặc qυầи ɭóŧ lại cho Mạc Nhan để che chỗ anh không nhìn thấy.

"Anh Lục lê, máu ra rất nhiều, anh có thể lau cho em trước khi mặc qυầи ɭóŧ vào không." Mạc Nhan hoảng sợ khi nhìn dưới thân.

Sau khi nghe xong tay chân cứng đờ, Lục Lê lấy nước, làm ẩm khăn lau huyệt đạo cho Mạc Nhan, sau khi lau sạch vết máu nơi đó cho cô, anh thấy máu chảy ra một lượng không lớn khiến anh mới thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó, Lục Lê giúp Mạc Nhan chuẩn bị băng vệ sinh theo hướng dẫn sử dụng, để không làm vết máu loang ra trên qυầи ɭóŧ.

"Anh Lục Lê, em từ nay về sau dùng mỗi ngày sao?" Mạc Nhan tò mò hỏi.

Lục Lê nhớ lại những kiến

thức sinh lý đã đọc trên mạng, nói với Mạc Nhan: "Kinh nguyệt nói chung là 3 đến 5 ngày, mỗi tháng một lần, không cần ngày nào cũng dùng."

Mạc Nhan nghe như hiểu như không, vẻ mặt bối rối làm cho Lục Lê cảm thấy có chút u sầu không hiểu vì sao.

Không giống như Mạc Nhan, anh lớn hơn bao nhiêu tuổi, biết những chuyện này không nên cho người ngoài cùng nam nhân nói: "Mẹ em nói cho em chuyện này chưa?"

Mạc Nhan lắc đầu: "Không có, người lớn chưa nói chuyện này." Cho nên Mạc Nhan không biết mình có chuyện gì, chỉ nhờ Lục Lê giúp đỡ.

Vẻ mặt của cô khiến Lục Lê nhớ tới lần đầu cương cứng của mình, lúc đó anh cũng bối rối, xung quanh không có người lớn dạy dỗ, nhất thời không khỏi có chút đồng cảm.

"Anh đã dạy em dùng băng vệ sinh rồi. Đừng vén nó lên trước mặt con trai trong tương lai. Nếu không, điều tồi tệ sẽ xảy ra. "

Anh vừa rồi giúp cô, cô rất tin tưởng anh, ngoan ngoãn gật đầu.

Lục Lê cho rằng giao tiếp của anh với Mạc Nhan chỉ có ở đó, nhưng anh không bao giờ nghĩ rằng đêm đó anh mơ thấy cô, khác với hình ảnh trước đây cô là em gái nhỏ, lần này anh coi cô như một người phụ nữ.

Ban ngày lau vết máu cho Mạc Nhan, không tránh khỏi sựu đυ.ng chạm da thịt, ban đêm sự mềm mại đó lại biến thành quỷ trong mộng của anh.

Lục Lê mơ thấy Mạc Nhan đang cưỡi trên người anh, nơi đó mềm mại của cô vô tình đè lên côn thit của anh, tiểu huyệt trắng nõn mềm mại trượt trên côn ŧᏂịŧ, anh bắn ngay tại chỗ, sau khi tỉnh lại, giấc mộng vẫn trong đầu cứ lởn vởn không biết mình đã xuất ra bao nhiêu tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong qυầи ɭóŧ khiến anh xấu hổ.

Anh chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ bị cô em gái lớn lên ám ảnh như vậy, việc thăm hỏi thành thật khiến anh cảm thấy đầu óc mình lúc này thật sự rất bẩn thỉu.

Kể từ đó, Lục Lê ý thức tránh xa Mạc Nhan.

Anh đang cố ý tránh né, nhưng không kìm được Mạc Nhan cố ý tìm kiếm anh.

Mạc Nhan lại tìm đến Lục Lê để nhờ giúp đỡ, kể từ khi anh giúp cô lần trước, cô bắt đầu tin tưởng anh, có phiền não gì Lục Lê cũng là người đầu tiên cô nói cho.

Lần này đối với tuổi dậy thì khiến thiếu nữu rất khó mở miệng, cho dù là mẹ, Mạc Nhan cũng xấu hổ không nói.

So với lúc mới bắt đầu hành kinh, lúc này Mạc Nhan đã mơ hồ hiểu được ranh giới giữa nam và nữ, nhưng Lục Lê cũng không nằm ngoài ranh giới nhận thức của cô.

Mạc Nhan lại tìm Lục Lê, mở váy trước mặt anh.

Lục Lê lập tức xấu hổ đến hoảng sợ: "Anh không phải đã dạy em dùng băng vệ sinh sao?"

"Không, lần này không có chảy máu ở phía dưới. Là nước. Băng vệ sinh xem ra không có tác dụng gì" Mạc Nhan nhăn lại cái mũi nhỏ nhắn xinh xắn, không giống như kinh nguyệt, lần này nước từ bên dưới không đều đặn, khiến cô không thể ngăn cản.

"Ra nước?" Lục Lê sửng sốt, sau đó nhìn về phía koox nhỏ của cô, nơi đó đã hoàn toàn sạch sẽ, không thấy chút nước nào.

Mạc Nhan ngồi ở trên bàn, giang hai chân, tách ra lỗ nhỏ mà nước chảy, cho Lục Lê xem: "Ngứa, ngứa, nước chảy, anh Lục Lê, lần này nên dùng cái gì?"

"Nên dùng côn ŧᏂịŧ để chặn đường thoát nước của em." Lục Lê dùng cánh tay che miệng, mặt đỏ bừng nói nhỏ.

Khi anh cương cứng, anh không hề nhờ ai giúp đỡ, mọi thứ đều tự mình khám phá, là một thanh niên cơ thể đã gần như phát triển, Lục Lê còn không biết chuyện gì đã xảy ra với Mạc Nhan.

Sau khi nhận ra đó là gì, côn ŧᏂịŧ của Lục Lê lập tức ngóc đầu lên ngoài tầm kiểm soát của anh.

Anh vươn tay sờ sờ chỗ nước trơn, hỏi: "Nước bắt đầu chảy từ khi nào?"

"Đã qua một thời gian, nhưng gần đây càng ngày càng ngứa." Mạc Nhan nói xong, trực tiếp dùng ngón tay sờ lên hạt đậu nhỏ màu hồng: "Chỗ này ngứa, anh Lục Lê, anh giúp em."

"Em nghĩ anh có thể giúp gì cho em?" Lục Lê mím môi, tuy rằng cương cứng, nhưng anh biết không thể đút côn ŧᏂịŧ vào tiểu huyệt Mạc Nhan, sẽ làm cô đau.

"Anh giúp em liếʍ, tay của em thật không tiện." Mạc Nhan hai tay lắc lắc đùi.

Sau khi nghe lời này, Lục Lê gần như trực tiếp bắn ra ngoài, lời nói của Mạc Nhan còn ngọt gấp ngàn lần so với những nữ chính phim khiêu da^ʍ mà anh từng xem.

Cô có biết ý nghĩa của việc để một người đàn ông liếʍ mình không?