Editor: Dĩm
Mạc Nhan nhớ bàn tay to lớn của chồng. Mỗi lần như vậy, ngực của cô trở nên tê liệt và cô cũng đã học được động tác nhào bóp ngực của Kỳ Ngọc, nhưng sức lực của cô quá nhỏ nên không thể phát huy được tác dụng. Ngực vẫn còn đau.
Bạch Kiêu đang dựa vào cửa, đột nhiên nghe thấy một giọng nói nhỏ truyền đến. "Bạch Kiêu, anh vào đi..."
Anh cho rằng Mạc Nhan đã thu dọn sạch sẽ, trong lòng nhất thời cảm thấy hụt hẫng, vừa mở cửa ra, anh đã bị những gì mình nhìn thấy làm cho choáng váng.
Anh nhìn thấy áo sơ mi của Mạc Nhiên bị mở rộng, chiếc quần bó màu đen được cuộn lên đến thắt lưng, lộ ra phần hông mặc áo liền quần bên trong, lúc này cô hơi cúi người xuống, dáng người cong cong cực kỳ quyến rũ. Bộ ngực lớn cọ xát vào tay cầm của tủ quần áo của anh.
Cô thậm chí còn kẹp cái tay cầm nhỏ xíu giữa hai bầu ngực và trượt lên xuống.
Bạch Kiêu hai mắt lập tức đỏ lên, anh sải bước tới bế Mạc Nhan lên, ném cô lên giường, hỏi: "Em làm sao vậy?"
“Hức, Bạch Kiêu, ngực của em đau quá, anh xoa cho em… nhanh lên.” Mạc Nhan kêu lên, nắm lấy tay anh ấn vào ngực cô.
Cảm nhận được sự mềm mại và đàn hồi dưới lòng bàn tay, tim Bạch Kiêu đập dữ dội, anh vô thức nhìn quanh, vì sợ Kỳ Ngọc đột nhiên xuất hiện, trong lòng dâng lên một cảm giác tội lỗi.
Thấy Mạc Nhan thực sự không thoải mái, Bạch Kiêu lắc đầu hỏi cô: "Ngực của em bị sao vậy?" Vừa nói, tay vừa bắt đầu nhào nặn ngực của cô.
Bạch Kiêu mở năm ngón tay ra, giữa hai ngón tay đã vắt ra sữa trắng, nhìn thấy cảnh này, toàn thân và tâm của anh đều trở nên khô nóng.
Mạc Nhan không để ý đến sự thay đổi của Bạch Kiêu, sức tay của đàn ông lớn hơn phụ nữ rất nhiều, cô đặt bầu ngực của mình vào lòng bàn tay anh, chọc vào lòng bàn tay anh với đầu sữa đã cứng lại.
"Đau quá, anh nên dùng thêm sức lực. "
"Chính là em nói." Bạch Kiêu nói xong liền tăng thêm sức mạnh của hai tay, xoa nắn bộ ngực cô thành đủ mọi loại hình dạng.
"ưm, vậy đó, mạnh thêm chút."
"Đã mạnh lắm rồi, em muốn tôi bóp nát sao?" Bạch Kiêu nói, ôm Mạc Nhan trong vòng tay của mình, cố ý nhào ngực từ phía sau.
Sau khi nhào nặn một lúc lâu, Mạc Nhan cảm thấy bộ ngực căng phồng vì nhiệt, nguyên bản đau đớn cũng cảm thấy nhột nhạt theo sự cọ xát của anh.
Cô ngừng khóc, nhưng bắt đầu thoải mái rêи ɾỉ, ngả cả người vào trong vòng tay Bạch Kiêu, ra lệnh cho anh: "Hừ, đúng vậy, thật thoải mái, vừa rồi thật sự rất đau."
Bạch Kiêu bóp một bên ngực của cô, lại hỏi: "Làm sao vậy? Em có muốn đến bệnh viện kiểm tra không."
Vừa nói, hai ngón tay tùy ý vặn vẹo nụ hoa của Mạc Nhan.
Nhìn thấy cái cổ trắng như tuyết của cô gần trong tay, Bạch Kiêu ánh mắt tối sầm lại, ma mị hôn lên.
Anh dùng hai bàn tay to xoa bóp ngực cô, môi anh đảo quanh cổ cô, nghe thấy cô rêи ɾỉ nói:
"Là tên khốn Cố Kính Chi. Anh ta không nói với em rằng sau khi tiêm prolactin sẽ đau rất nhiều."
Nếu biết, cô nhất định sẽ không tiêm prolactin.
"Cố Kính Chi? Tiêm prolactin, vì vậy ngực của em đã bị cậu ta nhìn thấy." Bạch Kiêu khó chịu nói.
Kỳ Ngọc dù sao cũng là chồng của Mạc Nhan, chuyện gì đã xảy ra với Cố Kính Chi?
Bạch Kiêu lo lắng, xoay đầu cô lại, trực tiếp phủ lên môi cô, mạnh mẽ hôn lên.
Mạc Nhan hai mắt mờ mịt, chỉ có thể thụ động đáp lại Bạch Kiêu, để anh tự móc lưỡi mình.
Lúc này, ngực cô chợt lạnh, cảm giác đau đớn dần biến mất trong l*иg ngực và thay vào đó là sự khao khát được giải phóng.
Trước khi cô kịp nhận ra chuyện gì đang xảy ra, hai vòng cung màu trắng sữa đã bắn ra từ hai lỗ sữa của Mạc Nhan và trực tiếp bắn lên quần áo của Bạch Kiêu.
Một chút sữa trắng bắn tung tóe trên mặt Bạch Kiêu, anh vươn đầu lưỡi liếʍ nước sữa của cô, nói: "Thơm quá."
Nói xong, anh cẩn thận nhìn vào lỗ sữa nơi sữa của Mạc Nhan trào ra, liền nhìn thấy hai nụ hoa hồng hào khảm trên bộ ngực trắng như tuyết và tròn trịa, ở giữa có một cái lỗ mỏng gần như không nhìn thấy cho thấy sữa đang chảy ra.
Bạch Kiêu duỗi móng tay cào lỗ sữa của Mạc Nhan, anh là người lớn, đương nhiên biết nghịch sữa.
Lúc này, Bạch Kiêu ghen tị với Kỳ Ngọc.
Sau đó, anh cúi đầu không chút do dự cắn một cái đầṳ ѵú của Mạc Nhan, ngậm sữa của cô vừa mới ra.
Mối quan hệ giữa họ không thể quay trở lại kể từ thời điểm anh chọn xoa bóp ngực của Mạc Nhan và anh không muốn quay lại.
Đối với người bạn đội mũ xanh của mình, Bạch Kiêu nói trong lòng xin lỗi, sau đó bắt đầu trêu chọc vợ của bạn mình.
Mạc Nhan đang thở hổn hển vì sự trêu chọc của Bạch Kiêu, muốn nói rằng điều này là sai và họ nên dừng lại, nhưng miệng của cô đã bị anh chặn lại, cô chỉ có thể thụ động.
Ngay khi Mạc Nhan đang bối rối và say mê, Cố Kính Chi gửi một tin nhắn nói rằng anh ấy đã đến và đang ở tầng dưới trong công ty của Bạch Kiêu.
Mạc Nhan không thấy tin nhắn này, nhưng Bạch Kiêu thì có.
Đôi mắt anh trở nên lạnh lùng và anh hỏi: "Tại sao Cố Kính Chi lại đến tìm em?"
Đem tin nhắn lên xem, Bạch Kiêu ánh mắt trở nên cực kỳ lạnh lùng.
Nói như vậy, không chỉ có anh còn có tên muốn tơ tưởng đến cô nữa.
Dâu: hấp dẫn quá! máu sắp trào rồi. Các bạn có thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ không?