Editor: Dĩm
Nhưng nghĩ lại lúc trước cùng Mạc Nhan kết hôn, giờ phút này tiểu tiên đã được anh tưới tẩm tinh khí, càng ngày càng trơn bóng, càng ngày càng không thể tách rời côn ŧᏂịŧ của anh. Chỉ cần liếc mắt, tốc độ cắm đã tăng lên, nhanh chóng, mỗi cú đánh đều tạo thành một va chạm cực lớn đối với cô.
Bằng những nỗ lực như vậy, cái miệng nhỏ nhắn trong cơ thể Mạc Nhan đã nhanh chóng mở ra cánh cửa cho anh.
Côn ŧᏂịŧ dày và dài dường như vuốt ve từng tấc nếp gấp trong lỗ hoa, điểm mẫn cảm đều được chăm sóc, Mạc Nhan chỉ cảm thấy toàn thân sắp biến hóa, chỉ có thể ôm chặt thắt lưng Kỳ Ngọc và thút thít bằng miệng.
"a a, sắp tới rồi ..."
“Trước cho em một lần.” Kỳ Ngọc đối vợ nói, sau đó không ngừng bắn tinh khí vào trong.
Một luồng sáng trắng dữ tợn đột nhiên xuất hiện trước mặt Mạc Nhan, cô đạt đến cao trào trước khi Kỳ Ngọc xuất tinh, hai chân không ngừng run rẩy, không khép lại được.
Kỳ Ngọc không rút côn ŧᏂịŧ ra, mà vùi vào trong cơ thể Mạc Nhan, ngăn chặn tϊиɧ ɖϊ©h͙, để cho côn ŧᏂịŧ của mình hưởng thụ cùng dư vị ấm áp bên trong, ở tư thế này, anh cởi hết quần áo còn sót lại trên người, ôm cô tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ở trên giường, nghịch ngợm cặρ √υ' to của cô, bên tai hỏi: "Sao hôm nay anh lại trốn việc?"
Mạc Nhan nhanh chóng hoàn hồn, xoa ngực Kỳ Ngọc như một con mèo con, ôn tồn nói với anh.
"Làm vợ cả ngày ở nhà có được không?"
"Em nếu là nhàn rỗi ở nhà nuôi thịt, càng nên vận động, lưu lại tứ chi." Kỳ Ngọc xoa bóp cái mông cô nói.
Trên thực tế, dáng người của Mạc Nhan rất chuẩn, có lồi có lõm, không quá gầy, đầy đặn gợi cảm, Kỳ Ngọc cũng rất yêu cơ thể của cô.
Không cho phép Mạc Nhan làm nội trợ, quả thực là muốn dưỡng thân thể của cô.
"Sắp phải ra ngoài công tác, em có thể đổi công ty không? Em không muốn làm thư ký của Bạch Kiêu." Mạc Nhan vòng qua ngực Kỳ Ngọc.
Kỳ Ngọc nhìn cô. "Anh ta bắt nạt em?"
"Không ... nhưng ..." Nghiêm trọng hơn là bắt nạt cô.
Sau khi suy nghĩ, Mạc Nhan ở bên tai Kỳ Ngọc nói:
"Chính là, em ở đấy quá nhàn rỗi, vẫn luôn ngồi không, rất xấu hổ."
Nói trắng ra, cô chỉ cần ngồi đấy đợi cuối tháng lĩnh tiền lương, không cần phải làm việc.
Bạch Kiêu cùng bọn họ lớn lên trong một cái viện lớn, nhà bọn họ cũng không thiếu chút tiền này, Mạc Nhan tự nhiên không muốn vì một chút sĩ diện mà rời đi, nhưng cô nhận ra gần đây thân thể của mình trở nên xa lạ, sẽ bị ướt mà không có lý do, điều này khiến cô cảm thấy xấu hổ.
Tất nhiên, điều này không đúng với hầu hết mọi người, cô không biết chuyện gì đang xảy ra.
Bạch Kiêu và Kỳ Ngọc là anh em tốt của nhau, cho dù đối mặt với những chuyện như động dục với chồng và bạn bè, ngay cả khi họ hỗn hào trên giường, họ cũng không xấu hổ mà nói ra.
"Nếu không phải nơi đó không tiện, tôi nhất định sẽ thao em mỗi ngày như vậy." Kỳ Ngọc vuốt ve sống lưng cong mềm mại của Mạc Nhan.
Mạc Nhan đỏ mặt. "hừ, anh không sợ em cắm sừng sao."
"Vậy thì xem bản lĩnh của em thế nào đã." Kỳ Ngọc nói, vô tình côn ŧᏂịŧ của anh lại cứng lên, Mạc Nhan bị anh bao phủ, trong nhà chỉ nghe thấy tiếng rêи ɾỉ.
Mạc Nhan không biết mình đã bị Kỳ Ngọc bắn bao nhiêu lần, cuối cùng đầu óc trở nên hoàn toàn mê muội, toàn thân co quắp trong cơn cực khoái không ngừng.
Điều cô không nhìn thấy là tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào bụng cô không chảy ra một lượng lớn, mà dường như bị một lỗ nhỏ ăn sạch, chỉ lộ ra một ít cặn mỏng.
Mạc Nhan mệt rã rời ngủ thϊếp đi, thân ngọc nằm ở trên giường lớn.
Kỳ Ngọc dùng tay mở ra lỗ huyệt nhỏ tham lam, trong nội tâm thì thào nói.
Nó giống như yêu tinh, nó sẽ hút tinh khí của đàn ông.
Đây không phải là lần đầu tiên chuyện này xảy ra, khi hai người quan hệ nhiều hơn, ngay cả Mạc Nhan cũng không nhận thấy ham muốn tìиɧ ɖu͙© của mình ngày càng lớn.
Lúc này, Kỳ Ngọc đã phải đối mặt với những lời nói của Cố Kính Chi, dù anh biết rằng người đàn ông này đang ngỗ ngược với vợ mình.
Bên kia, Cố Kính Chi, người nhận được tin nhắn của Kỳ Ngọc, dừng lại động tác, nhìn chằm chằm vào điện thoại.
"Sao lại nhanh như vậy?"
Họ đã làm được bao nhiêu?