Lưu Thiết Trụ nghe xong liền ngây ngốc , Nguyệt Nhi nói cái gì loại nấm , hắn ngần này tuổi rồi mà chưa thấy nấm có thể loại được , nhưng chắc là người đọc sách có hiểu biết , trong lòng các kiên định nhất định phải cho cháu hắn đi học , tiểu đản( trứng gà) nhỏ nhắn vừa tròn một tuổi đã gánh vác kỳ vọng lớn lao của ông nội, Thẩm Băng Nguyệt mà đọc được suy nghĩ của chú Lưu sẽ rơi nước mắt mà đồng tình với tiểu Đản đồng chí .
“ Đúng là sinh viên có khác , nấm cũng có thể loại , viêc này bất kể có thành hay không , chú Lưu đều phải cảm kích ngươi đã nhớ đến xã viên thôn Thạch Cương, bất quá ngươi đừng trách ba ngươi quá cẩn thận, hắn cũng chỉ muốn tốt cho ngươi , sợ lòng tốt của ngươi thành chuyện xấu , tương lai có kẻ nhàn thoại lại oán trách , ta thực sự xem trọng việc này , ngươi bảo làm cái gì chú Lưu làm cái đó , ta bảo đảm không hai lời.’
Nghe lời tín nhiệm thật lòng , Thẩm Băng Nguyệt trong lòng ấm áp , càng kiên định muốn trồng nấm thành công
“ Chú Lưu , trước hết chúng ta phải tìm được meo nấm( là hạt giống được sinh ra từ cây nấm trưởng thành) , ngài đối với sườn núi này khẳng định so với con càng quen thuộc hơn , nơi nào trước kia thường xuyên có nấm ngài liền rõ ràng hơn con, cho nên ngài dẫn đường đi ạ , chúng ta đến nơi thường xuyên có nấm để thu meo nấm đã.”
“ Thì ra là việc này , ngươi tìm đúng người rồi , sườn núi phía Nam ta rất là quen thuộc.”
Việc này là bất đắc dĩ vì nàng không tìm được chỗ nào bán meo nấm cả , hy vọng biện pháp này dùng được , Lưu Thiết Trụ tìm được địa phương thường xuyên có nấm , liền đem đất chỗ đó đào lên cùng với ít cây cỏ mục xung quoanh đó đưa đến chuồng bò trước kia hiện là phòng tạo khuẩn ủ phôi.
Lưu Thiết Trụ đối với việc loại nấm phá lệ nhiệt tình , Thẩm Băng Nguyệt bảo hắn làm gì hắn liền làm cái đó , đem phôi nấm đã ủ tốt trộn đều lên cho tơi ra sau đó đem meo nấm rắc đều lên cuối cùng là nhờ Lưu Thiết Trụ sửa lại chỗ thông gió cho kín hơn , dùng vôi tiêu độc xung quoanh phòng sau đó mới đi về nhà .
Sau khi ra khỏi phòng Thẩm Băng Nguyệt há mồm hít lấy hít để không khí thoáng mát , vừa rồi trong phòng tạo khuẩn mùi hương quá nồng , nàng nín thở không dám hô hấp còn rước lấy sự cười nhạo của Lưu Thiết Trụ
Trên đường trở về nàng dặn dò Lưu Thiết Trụ lần nữa , bảo hắn vạn lần nhớ không được nói ra việc loại nấm , chờ loại thành công thì sẽ bảo mọi người tới xem , Lưu Thiết Trụ vỗ ngực đảm bảo nhất định hắn sẽ khâu kín miệng .
Buổi chiều nàng trông An An cùng đọc sách , Lý Mỹ Chi vẫn đi làm việc như ngày thường , đây là bác dâu yêu cầu , bác cả nàng có một người chăm sóc là được , cũng không thể trì hoãn vợ chồng chú Hai kiếm công điểm , việc của Thẩm Lệ đã phiền toái hai người rồi .
Thẩm Băng Nguyệt cùng bác dâu cả hai người nước giếng không phạm nước sông , một người ở gian phòng phía tây , một người ở gian phòng phía đông, cả một buổi đúng là không chạm mặt nhau , trời vừa sẩm tối Đại Bảo – Nhị Bảo liền trở về.
Nhìn thấy hai anh em ủ rũ như chó cụp đuôi , không cần hỏi mọi cũng biết kết quả, sau đó là Thẩm Khải Dân cũngtrở về , thời điểm vừa bước vào , Thẩm Băng Nguyệt nhìn thấy bác dâu cả trông mong nhìn phía sau ba nàng , sau đó từ hy vọng chuyển thành thất vọng, xem ra Thẩm Lệ cũng không biết mẹ nàng cũng rất để ý nàng nha.
“ Ba Nguyệt Nhi , có tin tức của tiểu Lệ không? Thằng cả bọn họ nói như nào , Thẩm Lệ có đi tìm bọn họ không?”
Thẩm Khải Dân dùng nước Thẩm Băng Nguyệt mới đem tới rửa sạch cái mặt dưới ánh mắt chờ mong của mọi người mới nói tin tức thu hoạch được hôm nay.
“Ta đã lên huyện tìm thằng Ba , nhưng tiểu Lệ không có tìm nó , sau đó chúng ta ra ga tầu hỏa tìm người , hỏi thăm khắp nơi , cuối cùng cũng có người thấy , có khả năng Tiểu Lệ lên thành Phố , người bán vé xe lửa nói có đứa con gái giống Thẩm Lệ đến mua vé lên thành Phố , Tiểu Lệ chắc lên đó tìm Tiểu Cố , ta đã gọi điện cho hắn , hắn nói sẽ để ý , có tin gì sẽ gọi điện báo cho thằng Ba.”
Mọi người nghe được tin này thoáng thở phào , tảng đá trong lòng cũng rơi xuống đươc một nửa , hai vợ chồng Bác Cả đối với Thẩm Khải Dân cảm tạ nhiều lần.
Thẩm Băng Nguyệt có chút chua trong lòng , nam chính gặp mặt nữ chính , bọn họ có hay không phát triển tình cảm hoặc phát sinh chuyện gì khiến họ không thể tách rời , bọn họ là nhân vật chính , kết cục phải ở bên nhau như cốt truyện an bài , chẳng lẽ nàng chưa xuất hiện mà đã bị triệt tiêu . Tuy rằng nàng không có cảm tình gì đối với Cố Chí Quốc , cũng không để ý hắn yêu ai , thuộc quyền sở hữu của ai nhưng bánh bao nhỏ An An thì sao đây? Cố Chí Quốc ngàn vạn lần ngươi đừng làm ta thất vọng nha!