Mùa thu rất nhanh liền trôi qua, hôm nay là đông chí ngày mà dân quê thập phần coi trọng.
Một ngày này dân quê nhất định phải ăn một bữa cơm đoàn viên có cá có thịt có gà.
Cho nên sáng sớm Hắc Muội đã dắt con la vào thành , mua rất nhiều này nọ về nhà.
Phùng Quý ở nhà cũng gϊếŧ xong một con gà, chỉ chờ Hắc Muội trở về hầm, vừa khéo đem táo đỏ Hắc Muội mới mua nhét vào bụng gà rồi đặt trên miếng ngói hầm cách thuỷ.
Giữa trưa ăn cơm Tú Cô cũng đi lên, Hắc Muội múc cho bà thêm một chén canh gà lớn, cả nhà ăn đến một mặt đầy dầu mỡ .
Mấy ngày nay tiểu nhị Bạch lão bản đã đến kéo hàng hai lần , cũng thanh toán được một lần sổ sách, một lần chính là mười lượng.
Bởi vì có tiền Hắc Muội đem chất lượng thức ăn tiến hành trên diện rộng rồi thăng cấp, ba ngày hai bữa ăn thịt không nói, thường xuyên dùng táo đỏ nấu canh cho Tú Cô, mỗi ngày sớm muộn đều dùng đường đỏ nấu một quả trứng gà cho bà ăn, nên khí sắc của bà cũng tốt hơn nhiều.
Hơn nữa còn mời Vương đại phu đến xem qua một lần, thai nhi đã bốn tháng, vô cùng khỏe mạnh, nhưng Tú Cô vẫn tận lực ít xuống đất.
Ngày đông chí còn có một việc trọng yếu nhất chính là thịt muối, đông chí thịt luôn ngon nhất, cho nên Hắc Muội mua hơn hai mươi cân thịt về muối, muối xong xuyên vào cây mây treo trên xà nhà, qua một đoạn thời gian lại ăn sẽ đặc biệt thơm ngon.
Đông chí qua đi nàng liền bắt đầu sửa sang lại vườn rau.
Hiện tại vườn rau chính là vận mệnh của nàng, bất quá mùa thu qua đi mùa đông sắp đến, rau cải giảm rất nhiều, ngay cả cà tím cũng không thể ăn , mướp, bầu, dưa chuột sớm đã chết, nàng đào tất cả rễ lên, một lần nữa cuốc đất trồng cải trắng, cà rốt, rau cần, cải cúc, rau diếp, trong này cải trắng, cà rốt, rau cần và rau diếp đều có thể làm thành rau trộn.
Tìm mấy ngày, trồng cây non xong hắt một ngày phân, thế này mới xem như hoàn thành công việc.
Phùng Quý hiện tại không có bao nhiêu công việc để làm nên bắt đầu giã gạo.
Cổ đại giã gạo là việc thể lực, nhưng rất thú vị.
Dùng để giã gạo là cái cối bằng đá lớn, một đầu là chân đạp làm bằng gỗ, giữ chân đạp trên hai cái giá, một đầu của chân đạp có tay cầm ngắn bằng gỗ, dùng kéo đầu tay dài khác ở phía trước có chuỳ đá, đầu chuỳ đá nện xuống đất trong cối lớn không ngừng va chạm, như vậy liền đem thóc chia làm gạo và trấu, lại dùng cái sàng trúc tách trấu ra.
Còn có một loại chính là lợi dụng gia súc chuyển động cũng có thể tách gạo và vỏ trấu.
Bởi vì nhà Hắc Muội hiện tại có con la nàng không muốn cha nàng Phùng Quý vất vả như vậy, dùng con la cũng nhanh rất nhiều.
Phía sau có mấy người mặt dày đến nhà Hắc Muội mượn con la, điển hình là Vương Kiều Nga và Cúc Trân thẩm.
Hắc Muội cũng chưa nói không mượn, chỉ nói nhà mình cần dùng, nhà nàng nhiều lúa chậm rãi giã đến qua năm mới cũng không sai biệt lắm .
Bất quá con trai Cúc Trân thẩm Vân ca nghe nói bà đi mượn con la về nhà đem bà hung hăng mắng cho một trận, hắn biết rõ nương có đức hạnh gì.
Mà Vương Kiều Nga trừ bỏ ở trước mặt Phùng bà bà oán giận ra trong long bực bội, ghen ghét không chịu được.
Việc nhà chậm rãi trôi qua, Hắc Muội làm một đống rau trộn mới, rau diếp cùng rau cần.
Đợi Bạch lão bản phái người tới lấy hàng thời điểm đã gần đến tháng chạp , song phương ước định trước năm mới lấy một lần hàng nữa .
Lần này tính tiền xong, Hắc Muội tính toán một chút nàng hiện tại trên tay đã tích góp gần bảy mươi lượng bạc , này tuyệt đối là một khoản tiền lớn.
Cho nên năm nay nàng muốn cùng người nhà qua một năm thu hoạch tốt.
Ngày hôm sau mời Cát Tường đến trấn, thực rõ ràng, hiện tại Cát Tường ở nhà Diệp bà bà địa vị cao không ít, chỉ cần nói vài tiếng là có thể tùy tiện đi ra ngoài.
Hai tỷ muội lại một lần nữa lên trấn vẫn như trước đi nhà Lâm thúc, Cát Tường vẫn giặt sạch ga giường đồ dùng cho hắn, lúc này thời tiết đã bắt đầu lạnh, cho nên Cát Tường giặt xong tay đã hồng hồng , Lâm thúc chạy nhanh đổ bình nước nóng cho nàng bụm tay, thời điểm ăn cơm đặc biệt múc thêm cho Cát Tường một chén canh gừng.
Hắc Muội nhìn Llâm thúc mặc dù gần bốn mươi nhưng bởi vì săn thú thường xuyên rèn luyện thân thể nhìn qua cũng chỉ ba mươi, thậm chí so với cha nàng Phùng Quý nhìn còn trẻ hơn, lại nhìn bộ dạng Cát Tường dịu dàng, thật đúng đừng nói hai người một săn sóc thành thục một yếu ớt ôn nhu, bọn họ nếu cùng một chỗ hẳn là cũng không tệ.
Nhưng Hắc Muội chỉ để trong lòng, dù sao Cát Tường đã lập gia đình , hơn nữa không phải vấn đề nguyên tắc ai muốn ly hôn a, tại cổ đại nữ nhân ly hôn tái giá luôn bị người khinh thị, nói sau lấy tình tình Cát Tường nhẫn nhục chịu đựng sẽ không làm ra chuyện gì khác người, bất quá thông qua chuyện Cát Tường nàng thật sự không khỏi bắt đầu suy nghĩ hôn sự chính mình, qua năm nàng đã mười bốn .
Lần này đến trấn Hắc Muội muốn cắt mấy khúc vải làm quần áo mùa đông cho người trong nhà, quần áo mùa đông của Béo Nha cùng Tứ Nha đều là từ quần áo mấy năm trước của nàng và Cát Tường, cha nàng lại chỉ có một kiện áo bông bị rách mặc hàng năm.
“Muội mua vải dệt và chỉ đi tỷ làm cho cả nhà!”Cát Tường nói, nàng biết việc kim chỉ Hắc Muội thật đúng là rối tinh rối mù.
Chương 30 Đông chí
Mùa thu rất nhanh liền trôi qua, hôm nay là đông chí ngày mà dân quê thập phần coi trọng.
Một ngày này dân quê nhất định phải ăn một bữa cơm đoàn viên có cá có thịt có gà.
Cho nên sáng sớm Hắc Muội đã dắt con la vào thành , mua rất nhiều này nọ về nhà.
Phùng Quý ở nhà cũng gϊếŧ xong một con gà, chỉ chờ Hắc Muội trở về hầm, vừa khéo đem táo đỏ Hắc Muội mới mua nhét vào bụng gà rồi đặt trên miếng ngói hầm cách thuỷ.
Giữa trưa ăn cơm Tú Cô cũng đi lên, Hắc Muội múc cho bà thêm một chén canh gà lớn, cả nhà ăn đến một mặt đầy dầu mỡ .
Mấy ngày nay tiểu nhị Bạch lão bản đã đến kéo hàng hai lần , cũng thanh toán được một lần sổ sách, một lần chính là mười lượng.
Bởi vì có tiền Hắc Muội đem chất lượng thức ăn tiến hành trên diện rộng rồi thăng cấp, ba ngày hai bữa ăn thịt không nói, thường xuyên dùng táo đỏ nấu canh cho Tú Cô, mỗi ngày sớm muộn đều dùng đường đỏ nấu một quả trứng gà cho bà ăn, nên khí sắc của bà cũng tốt hơn nhiều.
Hơn nữa còn mời Vương đại phu đến xem qua một lần, thai nhi đã bốn tháng, vô cùng khỏe mạnh, nhưng Tú Cô vẫn tận lực ít xuống đất.
Ngày đông chí còn có một việc trọng yếu nhất chính là thịt muối, đông chí thịt luôn ngon nhất, cho nên Hắc Muội mua hơn hai mươi cân thịt về muối, muối xong xuyên vào cây mây treo trên xà nhà, qua một đoạn thời gian lại ăn sẽ đặc biệt thơm ngon.
Đông chí qua đi nàng liền bắt đầu sửa sang lại vườn rau.
Hiện tại vườn rau chính là vận mệnh của nàng, bất quá mùa thu qua đi mùa đông sắp đến, rau cải giảm rất nhiều, ngay cả cà tím cũng không thể ăn , mướp, bầu, dưa chuột sớm đã chết, nàng đào tất cả rễ lên, một lần nữa cuốc đất trồng cải trắng, cà rốt, rau cần, cải cúc, rau diếp, trong này cải trắng, cà rốt, rau cần và rau diếp đều có thể làm thành rau trộn.
Tìm mấy ngày, trồng cây non xong hắt một ngày phân, thế này mới xem như hoàn thành công việc.
Phùng Quý hiện tại không có bao nhiêu công việc để làm nên bắt đầu giã gạo.
Cổ đại giã gạo là việc thể lực, nhưng rất thú vị.
Dùng để giã gạo là cái cối bằng đá lớn, một đầu là chân đạp làm bằng gỗ, giữ chân đạp trên hai cái giá, một đầu của chân đạp có tay cầm ngắn bằng gỗ, dùng kéo đầu tay dài khác ở phía trước có chuỳ đá, đầu chuỳ đá nện xuống đất trong cối lớn không ngừng va chạm, như vậy liền đem thóc chia làm gạo và trấu, lại dùng cái sàng trúc tách trấu ra.
Còn có một loại chính là lợi dụng gia súc chuyển động cũng có thể tách gạo và vỏ trấu.
Bởi vì nhà Hắc Muội hiện tại có con la nàng không muốn cha nàng Phùng Quý vất vả như vậy, dùng con la cũng nhanh rất nhiều.
Phía sau có mấy người mặt dày đến nhà Hắc Muội mượn con la, điển hình là Vương Kiều Nga và Cúc Trân thẩm.
Hắc Muội cũng chưa nói không mượn, chỉ nói nhà mình cần dùng, nhà nàng nhiều lúa chậm rãi giã đến qua năm mới cũng không sai biệt lắm .
Bất quá con trai Cúc Trân thẩm Vân ca nghe nói bà đi mượn con la về nhà đem bà hung hăng mắng cho một trận, hắn biết rõ nương có đức hạnh gì.
Mà Vương Kiều Nga trừ bỏ ở trước mặt Phùng bà bà oán giận ra trong long bực bội, ghen ghét không chịu được.
Việc nhà chậm rãi trôi qua, Hắc Muội làm một đống rau trộn mới, rau diếp cùng rau cần.
Đợi Bạch lão bản phái người tới lấy hàng thời điểm đã gần đến tháng chạp , song phương ước định trước năm mới lấy một lần hàng nữa .
Lần này tính tiền xong, Hắc Muội tính toán một chút nàng hiện tại trên tay đã tích góp gần bảy mươi lượng bạc , này tuyệt đối là một khoản tiền lớn.
Cho nên năm nay nàng muốn cùng người nhà qua một năm thu hoạch tốt.
Ngày hôm sau mời Cát Tường đến trấn, thực rõ ràng, hiện tại Cát Tường ở nhà Diệp bà bà địa vị cao không ít, chỉ cần nói vài tiếng là có thể tùy tiện đi ra ngoài.
Hai tỷ muội lại một lần nữa lên trấn vẫn như trước đi nhà Lâm thúc, Cát Tường vẫn giặt sạch ga giường đồ dùng cho hắn, lúc này thời tiết đã bắt đầu lạnh, cho nên Cát Tường giặt xong tay đã hồng hồng , Lâm thúc chạy nhanh đổ bình nước nóng cho nàng bụm tay, thời điểm ăn cơm đặc biệt múc thêm cho Cát Tường một chén canh gừng.
Hắc Muội nhìn Llâm thúc mặc dù gần bốn mươi nhưng bởi vì săn thú thường xuyên rèn luyện thân thể nhìn qua cũng chỉ ba mươi, thậm chí so với cha nàng Phùng Quý nhìn còn trẻ hơn, lại nhìn bộ dạng Cát Tường dịu dàng, thật đúng đừng nói hai người một săn sóc thành thục một yếu ớt ôn nhu, bọn họ nếu cùng một chỗ hẳn là cũng không tệ.
Nhưng Hắc Muội chỉ để trong lòng, dù sao Cát Tường đã lập gia đình , hơn nữa không phải vấn đề nguyên tắc ai muốn ly hôn a, tại cổ đại nữ nhân ly hôn tái giá luôn bị người khinh thị, nói sau lấy tình tình Cát Tường nhẫn nhục chịu đựng sẽ không làm ra chuyện gì khác người, bất quá thông qua chuyện Cát Tường nàng thật sự không khỏi bắt đầu suy nghĩ hôn sự chính mình, qua năm nàng đã mười bốn .
Lần này đến trấn Hắc Muội muốn cắt mấy khúc vải làm quần áo mùa đông cho người trong nhà, quần áo mùa đông của Béo Nha cùng Tứ Nha đều là từ quần áo mấy năm trước của nàng và Cát Tường, cha nàng lại chỉ có một kiện áo bông bị rách mặc hàng năm.
“Muội mua vải dệt và chỉ đi tỷ làm cho cả nhà!”Cát Tường nói, nàng biết việc kim chỉ Hắc Muội thật đúng là rối tinh rối mù.
“Không cần, muội tìm má Ngô làm, tốn không bao nhiêu tiền, tỷ dưỡng thân thể cho khoẻ sớm sinh một đứa cháu cho muội.”
Hắc Muội nói đến, Cát Tường cười cười cũng không lại kiên trì.
Hai người vào bố trang, bởi vì đến cuối năm bố trang buôn bán rất cho cho nên nhập rất nhiều hàng, xem Hắc Muội mắt đều tìm.
Cát Tường biết phương diện này đa phần Hắc Muội để cho nàng chọn.
Trước chọn cho Tú Cô khúc vải đỏ sậm, cho Béo Nha cùng Tứ Nha một khúc xanh biếc một khúc là hồng đạo, màu sắc rất tươi rất đẹp cũng vô cùng vui vẻ.
Bởi vì lo lắng cha nàng Phùng Quý thường xuyên làm việc nên mua một khúc màu xanh đen dày chịu ma sát, còn Hắc Muội bởi vì làn da đen khẳng định không thể mặc đồ màu đỏ , cuối cùng chọn khúc vàng nhạt.
Hắc Muội chọn cho Phùng Quý xong lại muốn một khúc, “Cũng làm cho Lâm thúc một bộ.”
Cát Tường ngẫm lại nói, “Má Ngô rất ít gặp Lâm thúc hẳn là không biết số đo của Lâm thúc đi!”
“Đúng vậy, muội cũng không muốn nói cho Lâm thúc biết trước, nếu không bộ của Lâm thúc tỷ làm đi!”Hắc Muội nghĩ nghĩ nói.
Hắc Muội lại cầm một khúc vải len phấn hồng, Cát Tường cười cười liếc mắt nhìn nàng một cái, khúc vải này không cần nói khẳng định là cho Cát Tường , nàng mặc màu phấn hồng đẹp nhất.
Lại chọn mấy khúc vải màu tối làm quần bông.
Một chuyến này Hắc Muội tốn tới năm sáu lượng bạc .
Cổ đại làm quần áo rất đắt tiền, ngẫm lại mua một lần vậy mua đủ, lại mua thêm hai túi chăn chữ nhật.
Trở lại trong thôn Hắc Muội đến nhà Thuỷ Sinh mua mấy chục cân bông, bông nhà quê làm chăn bông cũng không giống chăn bông hiện đại, làm chăn khá ấm áp.
Hắc Muội cầm bông, đưa vải dệt và chỉ đến nhà má Ngô.
Má Ngô nhìn thấy có sinh ý tới cửa khẳng định cao hứng, sắp qua năm mới , cho dù trong nhà chỉ có bà và Thanh Thủy bà cũng phải đặt mua hàng tết a.
Má Ngô làm một kiện áo bông người lớn thu mười văn tiền, quần sáu văn, đứa nhỏ thu phí một nửa, nên quần áo cả nhà Hắc Muội cộng theo chăn, tốn gần nửa lượng bạc .
Tháng chạp nối gót tới , lễ tịch bát rốt cục đến.
Vào ngày này mỗi nhà làm cháo mồng tám tháng chạp, Hắc Muội tự nhiên cũng phải làm , trừ bỏ cơm gạo nếp, đậu đỏ, đậu đen ra còn cố ý thả táo đỏ long nhãn nho khô vào, nấu đầy một tô.
Từ sáng sớm trong nhà đã bắt đầu bay đầy mùi cháo.
Bưng vào phòng cho nương, Tú Cô luôn miệng khen Hắc Muội nấu ngon.
Đến giữa trưa Hắc Muội hướng vài người thân thích đưa cháo mồng 8 tháng chạp, nhà chồng Cát Tường , nhà Thuỷ Sinh, nhà má Ngô, nhà Ngô địa chủ, cuối cùng còn có nhà bà nội nàng Phùng Quý bắt phải đi.
Hắc Muội cảm thấy nhị thẩm nàng hiện tại ánh mắt nhìn nàng hận không thể ăn tươi nuốt sống, bà chính xác ra là ước gì đem Hắc Muội gϊếŧ đi đổi thành con gái bà Hương Thảo buôn bán cùng Bạch gia.
Hắc Muội nhìn thấy sau lưng thẳng phát lạnh.
Kỳ thực ngày mồng tám tháng chạp đưa cháo cũng là một phương thức liên lạc cảm tình tốt.
Chính là có nhà đưa cháo mồng 8 tháng chạp thật sự là rất keo kiệt, ví dụ như nói nhà bà nội nàng , quả thực chính là cháo đậu.
Hắc Muội nghĩ tới nguyên liệu nấu cháo mồng 8 tháng chạp này đau lòng đòi mạng.
Ngày mồng tám tháng chạp vừa qua khỏi, Phùng Quý bắt đầu lên núi đào khoai tây , khoai tây lớn mau, một mùa đông có thể dài hai ba.
Mà trải qua hai tháng trưởng thành tiểu con la rõ ràng trưởng thành không ít, đương nhiên Béo Nha có công lao rất lớn, mỗi ngày cho gà ăn, cho heo ăn, cho con la ăn đã là công việc cố định của nàng.
Con la tính tình thực dịu ngoan rất nghe lời chỉ cần không đùa giỡn cứng đầu tính tình thực đáng yêu.
Hắc Muội còn đặc biệt dùng phòng củi làm chỗ cho con la buổi tối ở, cả nhà đối với nó vô cùng trân trọng.
Hắc Muội phỏng chừng người của Bạch lão bản sắp tới lấy hàng , bắt đầu làm rau trộn, cảm thấy chính giữa qua năm mới có thời gian, lại dài, cho nên lần này tính làm nhiều một chút.
Rau diếp trong vườn mọc khả quan, nàng cắt xuống đem lá non đễ dành cho người ăn, lá già sẽ cho lợn ăn, không thể tưởng được là rau diếp được con la mãnh liệt yêu thích, thực ra rau từ trong vườn vừa nhổ lên vừa tươi mới lại thơm ngon, cho dù là rau diếp cũng là rất tươi mới , cũng không trách con la thích ăn.
Hắc Muội đem rau diếp cắt thành mảnh sợi trụng sơ qua nước sôi một lần lại dùng nước lạnh rửa lại, rồi dùng các loại nguyên liệu trộn đều, giòn giòn thực ngon miệng lại giữ được hương vị đặc thù rau diếp vốn có.
Mà rau cần cũng tốt làm thực dễ dàng ngon miệng.
Quả nhiên, đợi Hắc Muội và Béo Nha đem rau trộn cho vào trong bình ngày hôm sau Bạch lão bản liền phái người tới lấy hàng , theo xe đến còn có một chút lễ mừng năm mới.
Bọn tiểu nhị chuyển xuống, trừ bỏ hai khúc vải màu nhạt ra, còn lại đều là đồ ăn, có một con vịt muối, một ít mì, một miếng thịt bò, càng nhiều là mứt hoa quả, làm Béo Nha cùng Tứ Nha cao hứng vô cùng.
Hắc Muội nghĩ Bạch lão bản thật biết làm người , nhân cố mặt trên nhất điểm nghiêm túc a, không hổ là người buôn bán kiêu ngạo.
Bất quá nàng cũng phiền não, nên lấy cái gì làm đáp lễ đây, nghĩ tới nghĩ lui lấy ra giấy hồng cắt thành hình vuông, dùng bút lông ở phía mặt vẽ một thần tài đáng yêu, vẽ hai tấm không đồng dạng, cho tiểu nhị mang về.
Chờ bọn họ đi rồi nghĩ đến Ngô Bảo Nhi lại vẽ hai tấm môn thần khác vô cùng vui mừng hài hước nàng tự mình đưa đến nhà Ngô lão gia, quả nhiên Ngô Bảo Nhi thích vô cùng.