Mộng Xuân Chào Đón Bạn

Chương 114

Chương 114:

Đường Yến nói xong, bèn dùng khăn tay bọc ngón trỏ và ngón giữa tay phải, đặt ở cửa hang của Trương Khải rồi tiến vào.

"A~ Ư~" Cái khăn đó chắc là vải lanh, hoa văn thô ráp khác với tơ lụa vùi sâu vào vách ruột non mềm. Cửa sau bị khám phá mở rộng ma sát không ngừng chưa bao giờ bị vải xâm lược, cảm giác ngứa ngáy lẫn đau nhói lờ mờ xông thẳng vào đầu cậu, khiến cậu thét thành tiếng, rồi bị vật thịt nóng bỏng bên miệng thừa cơ cắm vào, chỉ có thể phát ra tiếng nghẹn ngào.

Mà chẳng nấc được mấy tiếng, tiếng thét vốn mang kɧoáı ©ảʍ và sung sướиɠ đó đã thêm sự khó chịu.

Khăn tay bị ngón tay mang tới mang lui xoay tròn chuyển động, nhanh chóng lau chùi sạch sẽ phần có thể mò tới trong người cậu. Thiếu tϊиɧ ɖϊ©h͙ bôi trơn, khăn vải lanh bị thấm ướt trong hốc nhạy cảm hơi khó di chuyển, mỗi lần di dịch đều hung tơn chà xát vách ruột của cậu.

Nỗi khổ lớn nhất từng trải qua từ bé đến lớn chắc là mấy ngày nay bị cᏂị©Ꮒ tới cᏂị©Ꮒ lui trong mơ và hiện thực, sức phản kháng và ý chí đều kém cỏi chẳng tới 5, cậu trạch nam lập tức khuất phục.

"Chủ nhân~ A~ Dừng lại~ Chủ nhân~ Ưm~ Xin người~" Cậu giãy giụa nhả dươиɠ ѵậŧ trong miệng ra, xin người đằng sau tha mạng.

"Không phải Celia không muốn sinh con ư?" Đường Yến mỉm cười xoay ngón tay thêm vài vòng, nói: "Chủ nhân giúp em mà."

"Đừng mà~ Ư~ Celia~ Ưm~ Celia muốn sinh con~ Cho chủ nhân~" Cửa sau bị đùa bỡn lâu như vậy, đã quên hết Long Thất lắm hố thế nào, cậu trạch nam lập tức mất hết liêm sỉ, ngoan ngoãn nói.

"Thế còn tôi?" Mặt cậu bị dươиɠ ѵậŧ cứng ngắc vỗ nhẹ mấy cái, rồi bên tai có người hỏi.

"Ưm~ Tôi~ Tôi cũng muốn~ Mang thai con của anh hai~" Cậu chẳng còn cả liêm sỉ và chung thuỷ, lặp lại với Từ Kiếm Đông.

Thế là...

"Celia ngoan quá."

"Đây là do bé dâʍ đãиɠ tự nói đấy nha."

Dù biết cậu ta mỗi lần bị cᏂị©Ꮒ vài lần thì gì cũng dám nói, có điều hai người bên cạnh cậu vẫn hết sức vui vẻ.

Thế là đêm nay Trương Khải bị Đường Yến và Từ Kiếm Đông làm cả đêm, ba người gần như tư thế nào cũng thử một lần. Cửa sau của cậu chẳng giây nào là không bị hung khí cường tráng đâm xuyên, dưa chuột của cậu thì đừng nói là tinh, ngay cả nướ© ŧıểυ cũng chẳng chảy được thêm lấy một giọt.

Đến cuối cùng, khi cậu đang quỳ bị Đường Yến cắm vào từ đằng sau, Từ Kiếm Đông còn muốn thử song long nhập động, ngay cả ngón tay cũng men theo dươиɠ ѵậŧ đang cắm vào được hai ngón, thế nhưng nhìn cậu bị cᏂị©Ꮒ liên tục một đêm, thật sự không chống đỡ được nữa, rên rõ là đáng thương, hắn mới bỏ qua cho.

"Ưm~" Cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ trong vách ruột làm loạn hồi lâu cuối cùng cũng bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi trong cơ thể không thể đầy hơn của cậu, Trương Khải kiệt sức thở dốc nhè nhẹ.

Đường Yến thoả mãn xoa phần bụng rõ ràng phình lên của cậu, không rút ra khỏi người cậu nhường chỗ cho Từ Kiếm Đông nữa, mà vẫn tiếp tục chôn vùi bên trong.

"Ta thấy thể lực Celia đã đến giới hạn rồi, hôm nay thế thôi, dù sao tương lai hẵng còn dài." Y ngoái đầu nói với người bên cạnh rõ là vẫn còn chưa nếm đủ.

Từ Kiếm Đông nhìn Trương Khải gần như sõng soài dưới đất, do dự một lát, cuối cùng gật đầu một cách không cam lòng: "Đúng, tương lai còn dài."

Nhưng sau khi Đường Yến rời khỏi cơ thể Trương Khải, Từ Kiếm Đông vẫn đặt vật thịt trước cửa vào của cậu, "Có điều, tôi vẫn còn chuyện khác cần làm."

Nói đoạn, hắn bèn cắm lút cán.

"Ư~" Lại bị đâm lần nữa, Trương Khải hơi vặn mông theo phản xạ điều kiện, chờ đón mưa rền.

Nhưng lần này cậu không bị cᏂị©Ꮒ hung dữ nữa, người đâm vào chỉ cười nói: "Bé dâʍ đãиɠ, hôm nay cậu tè ướt thảm nhà tôi rồi, tôi đành phải bắt cậu đền tôi thế này."

Sau đó, chẳng chờ cậu trạch nam đã bị cᏂị©Ꮒ đến mức mất tỉnh táo phản ứng lại đây là ý gì, khúc thịt khổng lồ bên trong bèn đột ngột bắn chất lỏng nóng hổi vào người cậu.

"A~ Nóng quá~" Đó là dòng nước mãnh liệt khác với tϊиɧ ɖϊ©h͙, hung tợn đập vào vách ruột nhạy cảm của cậu già nửa phút mới dừng lại.

Khi Từ Kiếm Đông rút ra ngoài chà lên phần mông trắng nõn của cậu, cậu mới phản ứng được đối phương vừa làm gì. Nhưng dưa chuột đã không còn bắn ra được bất cứ thứ gì của cậu lại hơi đứng dậy vì sự tấn công mãnh liệt khi vách ruột bị chất lỏng nóng bỏng tẩy rửa vừa rồi.

"Anh không thử một lần à?" Từ Kiếm Đông nở nụ cười gần như kɧıêυ ҡɧí©ɧ với Đường Yến, "Tè trong người bé dâʍ đãиɠ này cảm giác thích lắm."

Nằm ngoài dự đoán của hắn, người đàn ông đáng ra phải từ chối đó lại liếc nhìn cửa sau không ngừng rỉ ra hỗn hợp tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng và chất lỏng vàng nhạt, và cả thằng em lại bắt đầu ngóc dậy, rồi bước lại, ấn dươиɠ ѵậŧ cứng thẳng lên người Trương Khải...