Mộng Xuân Chào Đón Bạn

Chương 65

CHƯƠNG 65:

Hoạ mi đằng trước đã bắn tinh trong lúc cao trào, nhưng cửa động đằng sau vẫn còn bị chặn chưa được thải rượu ra, Trương Khải thất thần nằm nghiêng trên giường, vừa run bần bật vừa thở hổn hển.

Đằng trước bị chất lỏng của bản thân nhuốm vài phần trắng, còn đằng sau bị rượu vang rót vào thành ruột rồi lại chảy ra nhuộm thành màu đỏ nhạt, thân dưới của cậu đã ướt đẫm.

"Celia đúng là như trẻ con", uống hết giọt rượu cuối cùng trong ly, Đường Yến bế cậu từ giường dậy, vừa đi ra ngoài vừa nói: "Chẳng động đậy gì đã làm bẩn mình rồi, còn đòi chủ nhân tắm cho."

"Chẳng~ ưm~ chẳng phải là lỗi của~ anh sao~ ư~" Kɧoáı ©ảʍ tột độ cuối cùng cũng lui dần, Trương Khải tìm lại được chút thần trí, phản bác một cách đứt quãng trong lòng y.

"Được thôi, coi như lỗi của tôi." Đường Yến hiếm khi không tức giận vì bị cãi lại, trái lại y còn cười nói: "Lát nữa chủ nhân tặng quà đền tội với em nhé?"

Nói đoạn, y bế người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trong lòng mình vào phòng tắm, tắm rửa cẩn thận.

"Hu~~~ A~~~" Trong quá trình tắm rửa, thỉnh thoảng bị đυ.ng vào các bộ phận nhạy cảm trên người, Trương Khải lại phát ra tiếng thở dốc đong đầy sung sướиɠ, thậm chí lúc Đường Yến dừng đυ.ng chạm, cậu còn phát ra âm mũi "ưm~" mang vẻ không cam lòng.

"Celia đã tặng chủ nhân món quà tuyệt như vậy", bế người đã tắm sạch ra khỏi phòng tắm, đặt xuống ghế sofa mềm mại rộng rãi trong phòng khách, Đường Yến dịu dàng bảo: "Chủ nhân cũng phải tặng lại em mới được."

"Cái... gì..." Trương Khải nghi ngờ ngẩng đầu lên nhìn y.

Tách hai chân của người dưới thân ra, lại cầm đệm lên đặt dưới eo cậu, nâng mông cậu lên cao, Đường Yến giơ tay khẽ kéo cái butt plug đuôi mèo vẫn còn nút rượu vang. "Chủ nhân mời em uống cocktail nhé?" Y nói.

"Ưm~~~ A a a a a!" Thứ chặn cửa sau bị kéo ra từng chút một, lúc chất lỏng trong ruột sắp chảy ra ngoài, một cây gậy thịt thô to nóng bỏng đột nhiên cắm vào, tiếng rêи ɾỉ khẽ của Trương Khải lập tức biến thành tiếng thét cao vυ't.

Cửa sau bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ thấm ướt hoàn toàn nuốt hết gậy thịt cắm vào mà chẳng gặp tí trở ngại nào. Nhưng khác với butt plug cao su lúc trước, dươиɠ ѵậŧ cường tráng mở rộng và xâm chiếm cả tràng ruột, theo việc nó không ngừng chui sâu vào, rượu vang trong cửa động của Trương Khải bị đẩy vào chỗ sâu nhất trong trực tràng mà không rỉ ra một giọt nào.

"Ư~~~ A~~~" Mặc dù đã "rót rượu" năm lần cho Đường Yến, nhưng trong cơ thể của cậu vẫn còn gần 200 ml rượu vang chưa bị thải ra. Khi dươиɠ ѵậŧ cứng ngắc cắm vào già nửa, bụng của cậu đã gồ lên, mà tiếng thét không thể kìm chế nổi của cậu cũng vang vọng.

"Trong cơ thể mịn màng nóng rực của Celia vẫn còn rượu, cảm giác này thật là kì diệu", Đường Yến vừa nói, vừa đâm lút cán.

Trong căn phòng yên tĩnh chẳng có tiếng động gì ngoại trừ tiếng rên của Trương Khải, thậm chí có thể nghe thấy tiếng chất lỏng trong ruột bị tấn công dữ dội.

"A a a!" Trương Khải rùng mình kêu ra tiếng.

Nhưng chẳng đợi cậu hồi phục lại từ đợt tấn công dữ dội ở cửa sau, mông cậu bị nhấc lên càng cao hơn, sau đó cây dươиɠ ѵậŧ cường tráng đâm lút cán kia bèn bắt đầu rút ra ngoài một cách chậm rãi.

"Ưm~~~ A~~~" Mặc dù vị trí cửa hang đã cao hơn một chút, nhưng vách ruột trống rỗng của Trương Khải vẫn đẩy rượu vang bị rót vào ra ngoài theo cây hàng kia rút ra.

Lúc dươиɠ ѵậŧ của Đường Yến sắp rời khỏi đoá cúc ấy, rượu bên trong cũng chảy ra cửa động theo, rỉ ra một dòng nước mảnh, nhưng nó còn chưa chảy được mấy giọt đã đứt đoạn.

"Á!" Chẳng đợi được giải phóng thêm chất lỏng bị rót vào người, cửa sau lại bị cây hàng nóng rẫy xuyên qua, rượu vang đã chảy ra đến cửa lại bị đẩy vào chỗ sâu nhất trong trực tràng lần nữa, tiếng thét của Trương Khải lập tức cao vυ't lên.

Nhưng Đường Yến không dừng lại, y tiếp tục rút dươиɠ ѵậŧ ra ngoài thật chậm rãi, lúc rượu trong ruột lại đến được cửa hang, y lại hung tợn đâm lút cán cả cây hàng cứng rắn vào trong.

Tiếng hét của Trương Khải càng ngày càng sắc nhọn, nhưng cửa sau của cậu lại chẳng thể nào kìm chế được, tiếp tục đẩy chất lỏng ra ngoài ngay khi vật xâm lược bỏ đi, cũng chỉ có thể tiếp nhận nỗi đau đớn, kí©ɧ ŧɧí©ɧ và cả... kɧoáı ©ảʍ khi dươиɠ ѵậŧ và rượu vang đồng thời tấn công hết lần này đến lần khác.

"Không ngờ Celia thích rượu vang đến vậy", ngắm nhìn toàn thân Trương Khải từ từ ửng hồng vì trực tràng hấp thu vang đỏ trực tiếp, và hoạ mi đã hồi phục tinh thần từ lúc nào không hay của cậu, Đường Yến cười nói: "Xem ra chủ nhân phải pha cocktail cho em nhanh hơn mới được."

Cùng với lời nói của y là dươиɠ ѵậŧ trong hoa cúc không còn rút ra dịu dàng, đâm vào dữ dội như cũ.

"A a a!" Cửa hang vẫn còn ngậm rượu, lại bị đâm rút hung tợn, Trương Khải ngẩng mặt hét đến mức gần như thất thanh. Kèm theo đó là tiếng chất lỏng chảy trong người cậu, và phần bụng lúc nhô lên lúc xẹp xuống của cậu.

Hoa cúc bị gậy thịt nóng hổi mở rộng đâm xuyên, bị rượu vang vừa mới bắt đầu ấm lên chảy vào và tấn công chỗ sâu nhất, càng ngày càng nhanh hơn, mạnh hơn, sâu hơn...

Lúc Đường Yến cuối cùng cũng dừng động tác, bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng rực vào sâu trong tràng ruột, Trương Khải đã chẳng còn làm được gì ngoại trừ việc thất thần thở dốc trong im lặng.

Để lại giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ cuối cùng vào trong cơ thể của người dưới thân, Đường Yến nhoẻn cười ấm áp, vừa giơ tay móc lấy cái ly rỗng trên bàn trà bên cạnh, vừa rút dươиɠ ѵậŧ ra khỏi cửa sau trơn tuột đang co giật không ngừng kia một cách chậm rãi.

"Ưm~~~" Khi cây gậy thịt vẫn cường tráng như cũ kia cuối cùng cũng rút hẳn ra khỏi cơ thể, Trương Khải khẽ ngân nga.

Tương ứng với phản ứng của cái miệng nhỏ bên trên của cậu là chất lỏng trộn lẫn hai màu đỏ trắng chảy ra từ cái miệng bên dưới.

"Cocktail của chủ nhân pha xong rồi." Đường Yến đón chất lỏng trộn lẫn rượu vang và tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra gần đầy ly, nhìn cửa động đã sắp không chảy ra thứ gì được nữa, y mỉm cười kéo Trương Khải từ trên sofa dậy, ôm vào lòng.

"Celia nên nếm thử quà đáp lễ và xin lỗi chủ nhân tặng rồi nhỉ?" Y vừa áp ly rượu vào bên môi cậu vừa nói.