Làm Lại Cuộc Đời Ở Tu Chân Giới

Chương 12: Phục Thương Đan

Vũ Quán Lầu thực chất là một tửu lầu ở phí Đông Tinh Đấu Đại Lục này, chỉ là một tửu lâu cho khách đến uống rượu và giải khuây với mấy cô gái (nói đến đây ae tự hiểu), lần này được Thương hội lớn kia mượn nhờ làm điểm để thu mua xác Yêu thú.

Bước vào tửu lâu, cái không gian nồng nặc mùi rượu làm nên thương hiệu của nơi này như bao phủ lấy Việt Hoàng. Khung cảnh hiện lên chính là hai gian phòng.

Một gian chính là công việc thường ngày của tửu lâu, gian còn lại chính là gian mà Thương hội kia dùng làm điểm mua bán xác Yêu thú.

“Ta có thể giúp gì cho công tử”

Phải nói thế giới này ai cũng là mĩ nhân hay sao, đến ngay cả người phụ trách mua bán cũng xinh như vậy.

Chỉ thấy nữ tử hiện lên là một khí chất của người phụ nữ tuy trẻ tuổi nhưng lại cho ta thấy vẻ trưởng thành, khí chất lãnh đạm nhưng lại vô cùng tươi sáng không chút già nua, ánh mắt long lanh, tuy không gọi là sắc bén nhưng lại cho tam cảm giác bị nhìn thấu vậy.

Tóc cao búi gọn nhưng vẫn để phần ngọn dài ngang lưng, thân mặc một bộ xam y với tông màu chủ đạo là màu đỏ chỉ để mộ được một bắp chân trắng nõn. Nàng hiện lên chính là vẻ nữ nhân trưởng thành, tuổi nhỏ nhưng đã có thể làm việc lớn.

“Ta đến đây là để bán một số xác Yêu thú”. Không thẫn thờ quá lâu Việt Hoàng cũng nhanh chóng gạt bỏ được sự thẫn thờ trước nhan sắc của nàng.

“Xác Yêu thú đạt tới Chân sĩ được trả giá một trăm Kim Tệ Thượng Phẩm, đạt tới Chân Cơ được trả một trăm Kim Tệ Cực Phẩm…”

Đơn vị mua bán ở đây là Kim tệ và Ngân tệ cũng chia làm Hạ, Thượng và Cực Phẩm. Trước khi mua bán thứ gì ,hắn đã tìm hiểm kĩ thông tin từ Minh Đạo Tiểu Các, doanh nhân mà!!.

Nói rồi, Việt Hoàng cũng từ nhẫn trữ vật lấy ra một đống xác yêu thú mà hắn săn được , tích trữ một lượng lớn đã lâu giờ mới có chỗ xả.Công việc song xuối rất nhanh chóng vì tu sĩ có thần thức, quét qua một cái là song rồi.

Chỉ là không hiểu tại sao nữ Chấp sự kia có vẻ như đang nhìn hắn chằm chằm. Mặc dù nói xác Yêu thú của hắn rất nhiều ,bất quá không thể nào làm một nữ nhân kia bất ngờ được, việc tu sĩ tích chữ xác Yêu thú là quá mức bình thường.

Nhưng bất quá hắn cũng không để ý quá nhiều, chắc tại hắn đẹp trai!!!, nghĩ tự sướиɠ vậy nhưng rất nhanh, hắn quay xang phía Chắp sự kia.

“Của công tử bảy chín xác yêu thú đạt tới Yêu Sĩ , một trăm tám tư xác Yêu Cơ , tổng tất cả bảy nghìn chin trăm Kim Tệ Thượng Phẩm , một vạn bốn trăm Kim Tệ Cực Phẩm , mời nhận cho.

“ Đa ta” .Nói rồi ,Việt Hoàng liền nhận số Kim Tệ kia vào nhẫn trữ vật, chỉ bất quá hắn vẫn không rời khỏi.

“Công tử còn truyện”

Như hiểu được ý định tiếp theo của Việt Hoàng , nữ Chấp sự lập tức phá đi sự yên lặng vừa rồi.

“Để tiểu thư đoán được rồi, không biết Thương hội đây có mua Đan dược không”

“Công tử muốn bán Đan dược, Thương hội có thu mua, bất quá ở đây chúng tôi chỉ mua xác Yêu thú”

Quả nhiên cách làm việc của Thương hội rất chuyên nghiệp , ở đâu làm việc đó, nơi chỉ mua xác Yêu thú, không mua Đan dược, bất quá cũng nằm trong dự tính của Việt Hoàng.

“Không biết tiểu thư đã nghe qua Phục Thương Đan”

Lời này vừa nói của Việt Hoàng như gây trấn động, không chỉ là những người đang thu mua xác Yêu thú khác ,mà ngay cả nữ Chắp sự kia.

Dưỡng Thương Đan, công dụng như tên có tác dụng dưỡng thương ổn định khí huyết, hiện tại chính là Đan dược phổ biến nhất trong việc trị thương, bất quá công dụng rất tốt nhưng cũng không quá đến mức tuyệt vời.

Phục Thương Đan cũng y hệt tác dụng giống Dưỡng Thương Đan, bất quá tác dụng của nó hơn Dưỡng Thương Đan rất nhiều lần, đẳng cấp chính là một trời một vực, chỉ là công phức luyện chế Phục Thương Đan đã thất truyền từ rất lâu đến nay thì không còn ai biết tới.

“Công tử nói công tử có Phục Thương Đan”. Phá vỡ sự kinh hô kia, nữ Chắp sự cũng bình ổn lên tiếng.

“Chỗ tại hạ quả thực có, chỉ là bây giờ không tiện mang ra, ta mong có thể bán cho Thương hội kiếm chút lời”

“Tất nhiên có thể, tất nhiên có thể, không biết bao giờ công tử muốn bán”

“Môt tháng, một tháng sau ta có thể bán một lô lớn”

Nghe lời nói của Việt Hoàng như càng làm nàng kinh hô thêm , Phục Thương Đan thất truyền vậy mà hắn có một lượng lớn. Vốn chỉ nghĩ hắn có một viên để mang về điều tra công thức, bất quá dù tìm được công thức cũng khó lòng chính xác

“Vậy được, một tháng sau gặp công tử tại Thương hội”

“Không bết tên thương hội là…?”

“Một tháng sau Mạn Kiều sẽ đích thân đón công tử tại Thương Bảo Hội”



Thương Bảo Hội

Ra đó chính là tên của Thương hội này,mà nữ Chắp sự xinh đẹp kia tên là Trương Mạn Kiều, Thương Hội do một siêu cấp thế lực lập ra sao ? , nhất định hắn phải tìm hiểu, bất quá bây giờ Việt Hoàng cũng không quá quan tâm tới nó lắm.

Bởi vì thực chất , hắn còn không có lấy một viên Phục Thương Đan chứ đừng nói cả một lô, bất quá công thức luyện chế Phục Thương Đan đã bị thật truyền từ lâu ở đây đối với hắn quá dễ dàng có được.

Hắn là ai, kẻ sở hữu Minh Đạo Tiểu Các, người có tri thức gần như tuyệt đối ở đại lục này, công thức kia dù thất truyền nơi đây nhưng hắn vào Minh Đạo Tiểu Các một cái , dù có thất truyền từ thời Thượng cổ hắn cũng có thể lôi ra.

Nhưng có công thức cũng phải có người luyện chế, đấy là kế hoạch làm giàu thời gian qua hắn nghĩ ra sau khi tìm được công thức Phục Thương Đan trong Minh Đạo Tiểu Các.

Dừng chân lại trước một cánh cổng lớn. Hắn hướng sự chú ý tới tấm biển lớn treo trên nơi này.

“Đông Hiệp Hội Luyện Dược Sư”. Hiển nhiên đây là hiệp hội luyện dược sư lớn nhất Đông Tinh Đấu Đại Lục này.

“Chính nó rồi”. Nói rồi hắn bước vào…

Chỉ thấy xảnh chính vậy mà thưa thớt đến đáng sợ, hầu như chỉ có mấy người trẻ tuổi ở đây. Bất quá hắn cũng nhanh chóng nhận ra tình hình, đang có một kì thi đột phá Đan giả.

Không như tu vi, luyện tập tích trữ đến một thời điểm nhất định cộng thêm cơ duyên ,Tu Chân giả sẽ đột phá được các cảnh giới của mình, nhưng Đan giả nếu muốn công nhận là đột phá phải trải qua một kì thi luyện chế Đan dược với cấp độ mà họ muốn đột phá.

Luyện thành công xem như thành công đột phá, luyện thất bại hiển nhiên là đã không thể thăng cấp tu vi Đan giả. Đan giả nhận ra tu vi của nhau thông qua phù hiệu mang trên người, cũng như tu vi Thể tu, chia từ Nhất tinh đến Bát Tinh.

“Quý khách đến đây để mua đan dược?”

Ông trời à, chọc mù mắt tôi đi, lại nữa rồi, mĩ nhân. Chắp sự của Hội Luyện Dược Sư Đan Tố Tố, một nữ nhân mang vẻ đẹp của sự trưởng thành. Nếu như Mạn Kiều của Thương Bảo Hội mang lại vẻ đẹp của người trẻ tuổi nhưng khí chất trưởng thành thì Đan Tố Tố lại mang một vẻ tuy già giặn nhưng là trưởng thành thực thụ.

Nói già dặn không phải là Tố Tố già, mà là nếu theo như ở Trái Đất , thì Đan Tố Tố phải tầm ba ba , ba tư tuổi. Vẻ đẹp nàng mang lại chính là vẻ đẹp nữ nhân trưởng thành thực thụ. Thân mặc một bộ y phục đồng môn của Hội Luyện Dược Sư vô cùng giản gị che kín từ đầu cho đến chân.

Nhưng cái y phục giản dị kia không thể che đi được đó chính là vòng một to bạo mãn của nàng. Tóc buộc đuôi ngựa đen tuyền dài đến tận mông. Tuy vẻ ngoài thành thục, trưởng thành là thế nhưng nhan sắc xinh đẹp với đôi môi cười tươi của nàng thể hiện, nàng là một người vui vẻ nhưng không kém phần sắc sảo.

“Đan Chắp sự tiểu tử đến đây là có việc muốn nhờ”

Chỉ là đang tươi cười định trả lời Việt Hoàng thì , có tiếng người vừa bước ra phá đám nàng.

“Không ổn, lại thất bại rồi”

Theo tiếng thở dài bước ra , là một bô lão râu tóc bạc phơ, nhưng không có vẻ gì là già yếu trái lại thân thể lại lực lưỡng đến phát sợ. Người này chính là Nhị Trưởng lão của hiệp hội Thiên Vạn Bảo.

“ Mặc dù đã thay thế Lưu Ly Thảo bằng Tầm Dược Cúc nhưng cũng không thể luyện chế nổi Cúc Phương Đan”. Tiếng câu nới chán nản kia chính là của hắn.

“Cúc Phương Đan”, Việt Hoàng đã có lần tìm hiểu về nó trong Minh Đạo Tiểu Các. Đây là một loại Đan dược giúp tu dưỡng nhan sắc cho nữ nhân, là một loại Đan dược tốt, luyện chế cũng khá dễ , chỉ có điều dễ nhầm một chỗ….

Nghĩ đến đây Việt Hoàng là cười mỉm hướng về phía Nhị trưởng lão nói.

“Nếu thay Tầm Dược Cúc bằng Hướng Dương Thảo tại hạ tin tưởng ngài có thể luyện chế thành công”

Nghe câu này song Đan Tố Tố nhất thời hướng về phía Việt Hoàng.

“Công tử không được nói bậy”

Chỉ là Nhị Trưởng lão đang lâm vào suy tư liền lập tức quay trở lại phòng luyện Đan . Một canh giờ sau cuối cùng cũng xuất hiện lại.

“Tiểu tử, mau nói cho ta, tại sao ngươi biết phải dùng Hướng Dương Thảo”. Nhị trưởng lão lúc này sốt sắng vừa xuất hiện liền hỏi Việt Hoàng cho rõ.

“Không dấu gì tiền bối, Cúc Phương Đan tuy luyện chế dễ nhưng Đan giả thường nhầm rằng phải cho những linh dược mang tinh âm tốt cho nữ giới vào bước cuối của công đoạn , thực chất phải cho những loại linh dược mang tính dương của nam nhân mà điển hình là Hướng Dương Thảo vào.”

Nghe câu nói này song Nhị trưởng lão nhất thời ngộ ra, quả nhiên vì cứ nghĩ rằng những dược thảo mang tính âm của nữ giới sẽ là nguyên liệu cuối cùng nên kết quả mãi không thành công.

“Mà tiểu tử, nguơi là ai”. Sau một hòi trầm ngâm cuối cùng Nhị trưởng lão cất tiếng.

“Không dấu gì tiền bối tại hạ là Lam Thiên, hôm nay đến đây là đích thực có việc muốn nhờ”

“Ngươi cứ nói”

“Hiện tại ta muốn nhờ quý Hiệp Hội luyện chế cho ta một lô Đan Dược, tất nhiên ta sẽ trả giá đầy đủ”

“Luyện chế Đan dược? . Được, ngươi muốn Đan dược gì?’

“Là Phục Thương Đan”

“Phục Thương Đan”, Lại một lần nữa là trấn động, không khác gì với Mạn Kiều Chắp sự của Thương Bảo Hội, đường đường là hiệp hội luyện dược sư ,ắt hẳn họ phỉa nhận ra loại Đan Dược việt Hoàng nói tới, loại Đan Dược này đã thất truyền từ lâu.

“Phục Thương Đan ,chắc ngươi cũng biết thất truyền từ lâu”

“Hiển nhiên tiểu tử biết , chỉ là chỗ tiểu tử đây, có công thức hoàn chỉnh để luyện chế được …Phục Tương Đan”



Chúc mọi người đọc Truyện vui vẻ.!Cho em xin ý kiến.