Hệ Thống Của Tôi Quá Lỗi

Chương 18: Hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến

Ngày thứ 6, Trong Thú Lâm là một mặt trận liên tiếp những vụ nổ đánh gϊếŧ nhau sảy phía trong cánh rừng còn Vương Minh thì hắn dẫn rông rũi khắp mặt trận nói chính xác thì hắn ta đang chán đó thôi 7 ngày là quá dài với hắn, hít đất, gập bụng, thục dầu, chạy bộ, đánh gϊếŧ Ma thú hắn làm đủ trò để có thể gϊếŧ thời gian.

Vèo...

Đột nhiên một mũi tên lao về phía hắn cấm vào ngực hắn, sau đó hắn ngã xuống... Trên thực tế là bị hắn kẹo vào cánh.

"..." Ta chết rồi... Ta chết rồi... Ta được giải thoát rồi...

Đúng lúc này một thân ảnh từ bụi cây cách xa hắn tiếng tới khi định đưa tay rút mũi tên người này mới biết là nó không hề cấm vào da thịt mà là đang bị kẻ này dở trò.

Một cô gái tóc đen dài tới lưng khuôn mặt dễ nhìn da trắng mặt một bộ thanh y, chưa kịp phản ứng cô ngay lập tức bị Vương Minh một tay tóm lấy cái chân trắng nỏn của mình ngã lộn nhàu đồng thời cũng làm gối ôm cho Vương Minh hắn ôm trong ngực.

"Á... Ngươi... Ngươi định làm gì? " Hoảng hốt nói, ra súc vùng vẩy nhưng bất lực.

"Cái này hỏi cô mới đúng... Bắn ta còn hỏi ta muốn làm gì? " Vương Minh lười biến nói.

"Buông ta ra... Buông ra.. Ta nhất định gϊếŧ ngươi... " Hét toáng lên.

"Vâng vâng... Ta đang nằm đợi đây.. " Lười biến~ lười biến~

"Ngươi biết ta là ai không!... Ta nhất định sẽ gϊếŧ ngươi... Gϊếŧ cả nhà người... Mau tha ta ra... " Cố vùng vẩy.

" Cũng chả còn tên nào sống... Không sợ không sợ... " Vương Minh trẻ con nói.

"Ngươi... Ngươi... " Bất lực.

"Giờ thì phải xem là... Gϊếŧ trước hϊếp sau hay hϊếp trước gϊếŧ sau... Ke ke ke" Vương Minh đê tiện nói.

"Không không không... Ta không muốn gã cho ngươi đâu oa oa.. " Khóc lóc, vùng vẩy.

"..." Bỏ Mịa, hơi quá rồi.

Vương Minh buông cô ra không ôm nữa lồm cồm ngồi vậy mặc cô khóc lóc trên đất, tính khí đại tiểu thư này Vương Minh bó tay.

"Này lão bất tử? Ông không định cứu cô ta sau? " Vương Mình nhìn về một cái bụi gần đó nói.

Từ trong hư không bỗng xuất hiện một lão già râu trắng bạc mặc một đồ tím có mũ trùm đầu.

[Trưởng Lão Ninh gia, Nguyên Anh Hậu kì, chiến Lực 4898]

"Không ngờ một tiểu tử lại có thể nhìn thấu ám thuật của ta đúng là tuổi trẻ tài cao... " Tên nhóc này không miếng tu vi lại có thể nhìn thấu ám thuật của mình.

"Lão không định đồi lại công đạo cho cô ta hả?" Vương Minh quấy quấy tai.

"Đây vốn là cuộc thi lão không thể can dự ha ha.. " Tên nhóc này có gì đó không đúng...

"Thật sau..." phí nói gì chứ, ta mà đυ.ng vào đại tiểu thư là lão lao về ăn đủ đó chứ không can dự...

"Ninh Đại Tiểu Thư ơi? Có người đến đón kìa... Ta không lấy cô đâu đừng có ở đó mà khóc lóc nửa." Vương Minh dáng dóc chọc tức.

"!!!" Sau tên nhóc này biết thân phận của tiểu thư...

"Tên Lưu Manh ta nhất định... Nhất định... Gϊếŧ ngươi! " Rút kiếm chém tuối bụi.

"Ấy yo, tiểu nương tử từ từ nói... Ta hôm nay mệt lắm không tiếp nàng chuyện thư phòng được đâu a đừng nóng" Vương Minh đê tiện nói.

"Ta chém chết ngươi! Ninh gia Nhất Kiếm hây... " Vẫn tiếp tục đâm chém.

"Haiz... Không chơi vơi cô nửa. " Vương Minh từ hư không lấy ra đoản đao xoẹt cái kiếm trên tay Ninh tiểu thư bị cắt đôi.

"Không thể nào... Kiếm.. " Khuôn mặt vẻ sóc khi bị chém gảy kiếm.

"Được rồi... Ta chưa ăn miếng nào của cô... " Vương Minh từ tay rơi ra trước mặt cô gái Ninh gia đống thẻ bài.

"Coi như bù đấp..." Quay người bỏ đi.

"Ta ta nhất định lột da ngươi... " hét.

"..." Tưởng có người đánh nhau ai về lão bất hữu chỉ đứng xem, chán.

"..." Kẻ này quả nhiên không đơn giản số thẻ bài này lên đến 100 tấm, nếu đúng hắn là người đại gia thế thì nên tránh da chạm thì hơn.

"Tức chết đi được! " Ninh tiểu thư lại hét.

.....

Bình Minh lên rồi lại xuống nhanh chóng một ngày lại nhanh kết thúc cuộc tuyển đệ tử này cũng nhanh thôi sẽ kết thúc, dù đêm xuống nhưng vẫn có một số kẻ xấu số thì phải...

"A a a... Quái vật"

"A, hắn là quái vật"

"Chạy... Chạy mau... A"

"Tên thứ một ngàn... Mấy rồi ta... Quên mất, mà thôi kệ tới 5000 người kia mà..." Vương Minh lẩm bẩm nói.

Rất nhanh đêm kết thúc, Thí Luyện cũng kết thúc những kẻ may mắn sống sót bất đầu đi ra nhưng xem ra khuôn mặt mang đầy vẻ sợ hãi và mệt mỏi, 5000 kẻ giờ chỉ thưa thớt chưa đến 2000 những kẻ tập trung xem náo nhiệt cũng bắt đầu bàn tán.

"chuyện gì thế? Sau ích người ra vậy"

"Không phải xuất hiện Ma thú mạnh đó chứ?"

"Ngươi điên sau? Địa bàn Thiên Vân Tông mà có Ma thú mạnh sau... "

...

Cũng rất nhanh đến phần kiểm trả điểm.

"Thẻ bài 500 điểm, 100 linh thật hạ phẩm 100 điểm ngươi qua rồi"

"thẻ bài, 200 linh thạch ừ cũng qua"

"Thẻ bài, linh... Qua"

Rất nhanh đến lượt của Vương Minh.

Hắn ta tiến lên vật tay cái thẻ bài như mưa rơi xuống chất đầy cả bàn đè luôn cả tên kiểm tra một phen chấn kinh lang rộng.

"Hắn... Chính hắn săn gϊếŧ nhưng người trong thí Luyện"

"Hắn ta cướp thẻ của gần hết ngươi Thi"

" ....."

Bla bla các kiểu nhưng sau khi Vương Minh trả xong đống thẻ hắn đã không còn ở lại mà biến mất dạng khỏi nơi đó.

[Trang bức... ]

[Trang bức... ]

[Trang bức... ]

[Trang bức... ]

...

...

[Nhiệm Vụ Hoàn Thành]

[Nhận x1 phiếu cánh ngẫu nhiên, x1 kĩ năng ngẫu nhiên]

[Phát động nhiệm Vụ Chính tuyến thứ 2]

[Diệt Thanh Long]

Địa điểm: Thánh địa Thiên Vân Tông.

Thưởng: Đá không gian,???