Edit: Dưa Xanh
Giang Bích Nhân cuối tuần sang nhà Ngô Tiểu Kiều. Hai người ở trong phòng Ngô Tiểu Kiều chơi game, trò chuyện lung tung rối loạn một hồi. Mắt thấy thời gian đã không còn sớm, Giang Bích Nhân gọi điện thoại báo về nhà quyết định ở lại đây ngủ một đêm.
Tắt đèn nằm trên giường, hai người lại tâm sự một hồi lâu. Giang Bích Nhân từ trước đến nay ngủ sớm dậy sớm làm việc và nghỉ ngơi khỏe mạnh. Tới gần nửa đêm, hai mắt cô đã chùng lại không mở ra được, tiếng nói chuyện nhỏ dần rồi ngủ quên lúc nào không hay.
Trong lúc ngủ mơ mơ màng màng. Giang Bích Nhân đột nhiên cảm giác người bên cạnh đứng dậy rời đi, cô cố gắng mở đôi mắt còn mông lung buồn ngủ.
" Mình có chút việc đêm nay không về được, cậu cứ tiếp tục ngủ " Nói rồi Ngô Tiểu Kiều vội vàng mặc quần áo rời đi.
Giang Bích Nhân nghe Ngô Tiểu Kiều nói vậy thật sự không dậy được, lần thứ hai đi vào giấc ngủ.
...
Nhậm Sâm Ngôn đã lâu không thao Ngô Tiểu Kiều, buổi tối đột nhiên có chút hứng thú. Hắn cũng không gọi điện thoại trước mà lái xe đến thẳng nhà Ngô Tiểu Kiều, chuẩn bị cho bạn gái một niềm vui bất ngờ.
Chìa khóa của cửa chính Ngô gia Nhậm Sâm Ngôn cũng có một cái. Mở cửa bước vào phòng khách, hắn quen cửa quen nẻo mà đi về hướng phòng Ngô Tiểu Kiều. Hắn cùng Ngô Tiểu Kiều có không ít lần ở Ngô gia làm loạn, bởi vậy dù không bật đèn cũng sẽ không nhận sai đường.
Vào phòng Ngô Tiểu Kiều, Nhậm Sâm Ngôn nhìn về phía chăn phòng lên trong bóng đêm, lộ ra vẻ tươi cười.
Hắn còn chưa có chơi qua tiết mục tập kích đêm tối hôm nay có thể hảo hảo trải nghiệm một phen.
Nhậm Sâm Ngôn đưa tay sờ vào trong chăn từ phía sau ôm Ngô Tiểu Kiều.
Lâu ngày không gặp nha đầu này béo lên một chút a, trước kia ôm còn thấy hơi cộm. Hôm nay xúc cảm thật ra không tồi, mềm mại như là không xương, đường cong cơ thể cũng thật tốt. Đúng là cực phẩm nha.
Nhậm Sâm Ngôn hứng thú càng lúc càng tăng vọt.
Gần đây ba hắn đem một bộ phận công ty giao cho hắn luyện tập quản lý. Vội vội vàng vàng cũng đã qua hai tháng hắn chưa chạm vào phụ nữ. côn th*t đã tích cóp không biết bao nhiêu tϊиɧ ɖϊ©h͙, nhu cầu cấp bách cần phát tiết.
Cách làn váy mỏng nhéo nhéo hai thanh ngực, cảm thán nha đầu này không phải làm giải phẫu nâng ngực đi, côn th*t Nhậm Sâm Ngôn đã bắt đầu cứng lên.
Nhậm Sâm Ngôn đem tay vói vào váy ngủ cởϊ qυầи lót Ngô Tiểu Kiều, sờ đến tiểu huyệt hắn mong nhớ đã lâu.
U a, nha đầu này đủ tao, âm mao đều xử lý sạch sẽ. Chẳng lẽ đoán được hắn gần nhất sẽ tới?
Bàn tay vuốt ve âʍ ɦộ trơn bóng nhướng mày khoé môi gợi lên nụ cười tà mị.
Nhậm Sâm Ngôn động tác không đổi vẫn duy trì tư thế từ phía sau ôm Ngô Tiểu Kiều. Một tay thô bạo bắt lấy cặρ √υ' đầy đặn mà xoa nắn. Một tay còn lại tách ra hai cánh hoa nhanh chóng tìm được âm đế đang ẩn nấp, dùng ngón tay cọ xát nhào nặn vài cái, tiểu huyệt quả nhiên thật mau ướt.
côn th*t ngày càng sưng to. Sau khi tiểu huyệt tiết ra d*m thủy Nhậm Sâm Ngôn liền gấp gáp không chần chừ mà cắm ngón tay vào. Sau đó, phát hiện tiểu huyệt của Ngô Tiểu Kiều chặt đến mức dọa người, có lẽ nguyên nhân là do hai người đã hai tháng chưa có thân mật đi.
Nhậm Sâm Ngôn hắc hắc mà cười, đối với trận chiến này càng thêm kịch liệt chờ mong. Đợi lát nữa nhất định hắn phải đâm xuyên cái tao huyệt này!
Để côn th*t sưng to vận sức chờ phát động trên cánh mông mềm mại. Hắn qua loa khuyếch trương hoa huy*t liền gấp không chờ nổi mà cắm côn th*t đi vào.
Hai tháng không gặp, tiểu huyệt của Ngô Tiểu Kiều thật sự quá chặt. Tuy đã bị hắn sờ đến " thủy mạn kim sơn " [*] thế nhưng qυყ đầυ chen thế nào cũng không lọt. Hắn lại lần nữa đỡ mông cô gian nan tiến vào, cắm nửa ngày mới chỉ chọc đi vào một cái qυყ đầυ.
[*] Thủy mạn kim sơn: nghĩa là lũ lụt ngập tràn.
Nhậm Sâm Ngôn nhướng mày mất kiên nhẫn. Hắn đè lại eo Ngô Tiểu Kiều, mông dùng sức đỉnh, cuối cùng cắm vào được một nửa.
Tiểu huyệt vừa chặt vừa ấm áp, Nhậm Sâm Ngôn sảng khoái rên lên một tiếng hưởng thụ cảm giác cực lạc sung sướиɠ. Đột nhiên hắn phát hiện có gì đó không đúng, phía trước như thế nào mà có một tầng lá chắn chống đỡ?
Hắn cũng không phải chưa từng chơi qua xử nữ, tự nhiên biết đây là cái gì. Mà chính là Ngô Tiểu Kiều con mẹ nó như thế nào còn có màиɠ ŧяiиɧ?
Nhậm Sâm Ngôn rốt cuộc cũng ý thức được chính mình làm sai người.
Nhưng là kiếm đã rút ra khỏi vỏ, giờ muốn thu hồi như thế nào được? Huống chi cái tiểu huyệt này lại chặt chẽ ấm áp như vậy, nói là danh khí cũng rất có khả năng. Hắn vẫn chưa được nếm thử tư vị dục tiên dục tử của danh khí đâu, còn được phá thân cái tao huyệt tốt như vậy. Thử hỏi có người đàn ông nào chống đỡ được dụ hoặc?
Nhậm Sâm Ngôn nghiến răng, dứt khoát phóng lao thì phải theo lao. Eo bụng phát lực, côn th*t hung hăng cắm vào đâm thủng tầng màng ngăn cách.
Thao! Thật sảng!
côn th*t hơn phân nửa đều bị tiểu huyệt gắt gao bao lấy, Nhậm Sâm Ngôn cảm giác như được vô số cái miệng nhỏ liếʍ mυ'ŧ.
Giang Bích Nhân ngủ say như người chết cũng bị thao đến tỉnh lại. Nhất thời không biết xảy ra chuyện gì, vừa mới tỉnh dậy ý thức có chút mơ hồ, chỉ cảm giác được hạ thân đau rát. Vốn tưởng rằng có người đánh mình cô nức nở, theo bản năng muốn chạy trốn.
Nhậm Sâm Ngôn còn chưa thỏa mãn, nào để cô dễ dàng chạy thoát. Vừa bò đi không tới hai bước đã bị túm trở về. Nhậm Sâm Ngôn đè eo cô lại thay đổi tư thế, từ sau lưng đâm mạnh vào u cốc.
côn th*t cắm thẳng đến hoa tâm làm Giang Bích Nhân đau đớn rêи ɾỉ. Cô không hiểu chuyện gì đang diễn ra mà hỏi người phía sau: " Anh, anh là ai? Đang làm cái gì vậy? "
- ---------------------