Âm Mưu Tin Tức Tố

Chương 6-2

Edit: Gin’s

Trong phòng tạm giam Hà Viễn bị thả ở trên sàn nhà, hắn thất thần nhìn chằm chằm trần nhà, cổ áo trễ xuống có thể mơ hồ thấy được dấu răng khắc sâu trên gáy. Phó Thặng đứng quan sát Hà Viễn đang bất động, đánh giá nửa ngày mới thoả mãn với sự ngoan ngoãn của hắn.

Y đi quanh Hà Viễn vài vòng như một con sư tử đang tuần tra lãnh địa.

Sau đó y đi về phía tủ quần áo bên trong, lục ra toàn bộ quần áo mình đã mặc từ nhỏ đến lớn rồi mang ra xếp xung quanh Hà Viễn, dần dần chất đống thành một cái ổ đơn sơ.

Căn phòng tạm giam này chính là phòng của Phó Thặng khi còn nhỏ đã được cải tạo lại, bên trong vẫn giữ lại toàn bộ đồ của y. Thật ra những bộ quần áo này đã không còn mùi tin tức tố nhưng có lẽ Phó Thặng cảm thấy nếu chôn Hà Viễn trong đồ của mình thì sẽ an tâm hơn.

Xây ổ xong Phó Thặng đi tìm đồ ăn của mình đặt ở ngay gần ổ, kiểm tra điện nước và khóa cửa, sau khi xác nhận không có sai sót y quay lại trông cái ổ, quỳ gối trên quần áo rồi nắm chặt lấy mắt cá chân của Hà Viễn. Hà Viễn run rẩy theo phản xạ, hắn giãy dụa đứng dậy nhưng lại bị Phó Thặng vươn tay đè bụng lại, có chút đau.

Hà Viễn nỗ lực lắc đầu, nỗ lực thức tỉnh đầu óc tràn đầy tin tức tố, tay chân hắn mềm nhũn không có sức lực, hoảng sợ nhìn Phó Thặng đang ngửi dần từ chân lên đầu mình, dáng vẻ kia nào có giống người bình thường, hắn cảm thấy sợ hãi.

Nỗi sợ hãi này một nửa bắt nguồn từ chính Phó Thặng, nửa kia bắt nguồn từ sự áp bức của tin tức tố.

Hà Viễn cố gắng tự trấn định: “Phó Thặng, là em đây, Hà Viễn đây. Phó Thặng, anh tiêm thuốc ức chế được không? Phó Thặng, em biết một nghiên cứu thuốc mới vẫn chưa công bố, nó có thể ức chế kì phát tình của anh…”

Phó Thặng cúi người phía trên Hà Viễn, chóp mũi đối chóp mũi, hơi thở dây dưa lẫn nhau, y nghe Hà Viễn nhỏ giọng thương lượng rồi bỗng nhếch môi nở nụ cười làm Hà Viễn sợ đến mức im lặng. Một giây sau y chặn kín miệng Hà Viễn, đầu lưỡi mạnh mẽ càn quấy cạy ra môi lưỡi Hà Viễn, ep cho hắn không khép được miệng, nước bọt chảy ra, nuốt vào nước bột chứa đầy tin tức tố của Phó Thặng.

Thời gian mυ'ŧ hôn quá dài, đầu lưỡi của Hà Viễn bị ép kéo thẳng, co về sau, hoặc tủi thân trốn sang bên cạnh. Hắn không thể ra sức ngăn cản Phó Thặng tấn công bằng đầu lưỡi, y thậm chí còn với lưỡi vào sâu trong cuống họng của hắn mô phỏng theo tần suất giao hợp.

Cuộc sống hôn nhân sáu năm không phải chưa từng chơi đủ loại trò, tỷ như khẩu giao.

Phó Thặng chưa bao giờ nói nhưng Hà Viễn biết y thích khẩu giao. Hà Viễn không thích ngồi xổm xuống khẩu giao cho người khác, không chỉ vì cổ họng khó chịu mà còn vì như vậy sẽ khiến hắn nảy sinh một loại cảm giác khó chịu khi bị xâm lấn từ bên trong.

Nhưng thỉnh thoảng hắn sẽ khẩu giao cho Phó Thặng, nhịn xuống cảm giác không khỏe mà phun ra nuốt vào, sau đó Phó Thặng sẽ mất khống chế, không để ý đến sự chống cự và không khỏe của hắn nữa. Dù vậy, vẫn có lúc Hà Viễn cũng sẽ đồng ý thỉnh cầu của Phó Thặng, hắn cũng sẽ cảm thấy Phó Thặng vào lúc mất khống chế gợi cảm phải đến mức khiến lòng hắn dâng trào.

Hà Viễn nhăn chặt mày lại, trong mắt hiện ra một tầng thủy quang, hai má đỏ bừng, mãi đến tận khi Phó Thặng miệng hắn vẫn không khép lại được, le lưỡi ra, còn chưa thật sự bị tiến vào khoang sinh sản mà đã thất thần cứ như vừa bị “làm” đến hỏng.

Phó Thặng sung sướиɠ cười, khoang ngực chấn động, tay lớn nắm lấy cằm Hà Viễn nâng lên một chút, thuận tiện cho mình cẩn thận hơn quan sát, nửa thân dưới người này chìm sâu trong cái ổ của y, nằm trọng trong tin tức tố của y, từ trong ra ngoài bị y giữ lấy sao có thể chạy thoát? Từ thân thể đến linh hồn, có chỗ nào không phải là của mình đâu?

Em ấy là của mình.

Alpha thỏa mãn thở dài, đúng thế, làm sao có thể vứt bỏ mình được?

“——” Alpha đột nhiên cứng đờ, y bị kì phát tình hun cho mất lý trí không nhớ được cái gì về chuyện mình bị bạn đời vứt bỏ, nhưng theo bản năng vẫn cảm thấy tức giận.

Sao dám không cần y? Sao dám chạy trốn? Nhất định là cách lòng, nhất định là… là vì chưa bị kí hiệu, muốn ký hiệu em ấy, túm cố em ấy, muốn —— làm chết em ấy!

Alpha bị thú tính nguyên thủy lấp kín cả đầu dùng tin tức tố kích thí Beta phía dưới đến hoa mắt choáng váng. Y xé áo và quần của hắn ra, hàm răng thì gặm cắn trên cái cổ của Beta lưu lại một chuỗi vết cắn rõ ràng. Y lật Beta lại, vừa liếʍ vừa cắn lên tuyến thể của hắn, lần thứ hai truyền tin tức tố vào tiến hành đánh dấu lần thứ hai.

Loại ký hiệu này sẽ kí©ɧ ŧɧí©ɧ Beta hoặc Omega tiến vào thời kỳ động dục, nếu không sẽ không thể nào chịu đựng được sự xâm nhập có thể coi là thô bạo của Alpha.

Hà Viễn đau đến nắm chặt quần áo, mu bàn tay nổi gân xanh, giữa ngón tay xanh trắng, không nhịn được rụt vai nhưng lại bị Phó Thặng mạnh mẽ bẻ thẳng. Hơi thở ấm áp, dịu dàng khẽ hôn, liếʍ láp và đau đớn tàn khốc đau đớn gặm cắn rơi lên tấm lưng trần trụi, tê dại hòa cùng đau đớn quấn quýt lấy nhau không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ Hà Viễn.

Hà Viễn hẳn là đã quen, tình sự của hắn và Phó Thặng luôn luôn kịch liệt, nương theo đau đớn tìm ra kí©ɧ ŧɧí©ɧ, mặc dù lúc này Phó Thặng phía trên làm cho hắn cảm thấy sợ sệt, xưa nay hắn chưa từng ở bên Phó Thặng trong kỳ động dục.

Trước đây khi Phó Thặng động dục đã tiêm rất nhiều thuốc ức chế, điều này khiến cơ thể y dần suy yếu, mỗi lần kết thúc cũng phải xin nghỉ ngơi hai ngày, khi đó Phó Thặng vẫn còn tồn tại lý trí nhưng lần này Phó Thặng không còn lý trí nữa.

Hà Viễn sợ sệt.

“Phó Thặng… Phó Thặng… Em sợ.” Tiếng nói của Hà Viễn run rẩy, thấp giọng nói: “Đừng như vậy…”

Trước đây mỗi lần hắn nói như vậy Phó Thặng sẽ thả chậm bước chân, kéo dài màn khởi động của cuộc vui nhưng lần này Phó Thặng lại hưởng thụ, tính khí cương cứng đè lên mông Hà Viễn không ngừng làm động tác đưa đẩy, y thở dốc ồ ồ, âm thanh gặm cắn bả vai vang lên rõ ràng. Đầṳ ѵú của hắn bị bứt lấy xoa nắn, hạt đậu đỏ đã cứng lên càng thêm nhạy cảm phóng đại cảm giác của Hòa thêm rõ ràng, Hà Viễn cắn chặt đôi môi, thỉnh thoảng tràn ra tiếng kêu rên.

Mồ hôi trên trán toát ra đầm đìa rơi lên quần áo làm ướt cả một mảng3.

“Ừm!”

Con ngươi trong mắt Hà Viễn bỗng nhiên nở rộng, tay của Phó Thặng chẳng đã đâm vào hậu huyệt của hắn từ bao giờ, vách tường nóng bỏng bị tách ra mở rộng có chút đau trướng, cảm giác khi bị dị vật xâm nhập quá mức rõ ràng, hậu huyệt căng mịn bị phá ra nhưng vì cấu tạo sinh lí mà muốn khép lại quấn quýt lấy ngón tay thon dài, khớp xương tinh tế của Phó Thặng.

Phó Thặng quanh năm chấp thương, rèn luyện, chuyên môn huấn luyện qua, cho nên tay hắn so với người bình thường trường, đại, khớp xương cũng so với người thường rộng lớn, ngón tay đều là một tầng vết chai, đâm vào yếu đuối huyệt đạo càng là kí©ɧ ŧɧí©ɧ nơi ấy bịt kín, thần kinh nhạy cảm.

Có lúc thậm chí Hà Viễn còn cảm thấy mình chắc sẽ bị ngón tay của Phó Thặng chơi đến bắn.

Hà Viễn túm chặt quần áo, rên lên khẩn cầu Phó Thặng: “Phó Thặng, đừng… A… Đừng như vậy, chậm một chút, không —— chờ chút —— không được, Phó Thặng, Phó Thặng, anh buông em ra!”

Hà Viễn nhận ra Phó Thặng vói hai ngón tay vào, ban đầu hắn không để ý chỉ cho là y làm mở rộng như thường ngày, tiến vào, rút ra, xoay tròn, khuấy đảo, nhưng hắn nhanh chóng nhận ra Phó Thặng đang cố gắng tiến vào càng xa càng sâu hơn, y muốn mở khoang sinh sản của hắn ra!

Trước đây khi họ làʍ t̠ìиɦ đến mức kịch liệt nhất Phó Thặng cũng từng nếm thử cảm giác đâm vào khoang sinh sản của hắn, nhưng Hà Viễn phản ứng quá kịch liệt, mất đi sự bình tĩnh và lý trí bình thường giãy dụa như người điên dọa đến Phó Thặng, sau này Phó Thặng luôn nhịn xuống không tiến vào làm trong khoang sinh sản của hắn nữa.

Nhưng “làm” mở khoang sinh sản là thiên tính của Alpha, là bản năng đã được gieo trồng vào gen của bọn họ, giống với việc ký hiệu lên tuyến thể, Alpha sẽ truyền tin tức tố vào tuyến thể của Alpha và Omega để khiến họ mất đi khả năng hành động, dụ dỗ Beta và Omega tiến vào thời kỳ động dục, thuận tiện truyền tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình vào khoang sinh sản để Beta hoặc Omega mang thai đứa con của mình.

Khoang sinh sản của Omega phát triển hoàn thiện, nếu bị mở ra như lúc này cũng sẽ đau đớn nhưng bù lại dưới sự động viên của pheromone vẫn có thể chịu đựng, so sánh ra, Beta với khoang sinh sản thoái hóa, yếu đuối non nớt đến mức đâm một cái thôi đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức không chịu được.

Hà Viễn tê cả da đầu, dùng cả tay lẫn chân để giãy dụa, “A, a!”

Phó Thặng nắm lấy tóc của hắn, đè lại sau gáy hắn, một chân đè lên người hắn, đè đến nỗi hắn không có cách nào trốn thoát. Hà Viễn trợn mắt lên, hết sức chăm chú để ý đến những ngón tay trong hậu huyệt —— đã là ba ngón.

Hành lang bị mở rộng đến mức không khép lại được, tự động chảy ra chất nhầy thuận tiện cho việc bị xâm lấn.

Đôi môi của Hà Viễn bị cắn xé, trên trán là một lớp mồ hôi mỏng mịn, khoang sinh sản bị thăm dò, cũng may khoang sinh sản của hắn rất sâu, ngón tay dài nhất có đâm vào lút cán cũng không chạm tới được, Phó Thặng không kiên nhẫn thở dốc, lùi ra.

Không chờ Hà Viễn thở một hơi, tính khí càng thêm thô cứng nóng rực bỗng nhiên đâm tới, Hà Viễn đột nhiên bị tấm công không kịp chuẩn bị phát ra tiếng rêи ɾỉ khó nhịn, lông mày nhăn chặt, nhịn xuống cảm giác tê dại khi bị vạch ra. Hòa vừa đau vừa không khỏe, nỗ lực thả lỏng bản thân để thích ứng với Phó Thặng, nhưng Phó Thặng không muốn chờ đợi hắn thích ứng và phối hợp, sau khi tiến vào y mãnh liệt đâm chọc vào một điểm duy nhất, sau mỗi lần lui ra ngoài nhanh chóng lại là một lần tiến vào mạnh mẽ hoàn toàn không cho phép Hà Viễn có cơ hội lấy hơi.

Vòng eo bị nắm chặt, phía sau bị cưỡi lên, làʍ t̠ìиɦ bằng một tư thế xấu hổ nhất, bị chinh phục đâm chọc bằng cách mạnh mẽ nhất, mãnh liệt mà nhanh chóng. Hà Viễn cái cây lung lay trong trận mưa gió, run lập cập làm rơi xuống những giọt sương.

Hắn bị làm đến mức thở dốc cũng không ra hơi, ánh mắt tan rã, hai tay chống đất, sợ sệt không còn sức lực ngã vào trong đống quần áo của Phó Thặng.

Mặc dù bọn họ đã chung đυ.ng sáu năm, dươиɠ ѵậŧ lớn quá mức bình thường kia cũng gây cho Hà Viễn không ít đau khổ. Nhưng lần này không biết có phải vì nguyên nhân đang ở trong thời kì phát tình hay không mà dươиɠ ѵậŧ của Phó Thặng càng thêm to dài, trên đầu còn có chút trướng lớn, mỗi lần tiến vào nơi sâu thẳm kia khiến cho Hà Viễn vừa đau vừa sướиɠ.

“A a a ——” Hà Viễn đột nhiên rít gào, thân thể run rẩy, giãy dụa bò về phía trước vì Alpha càng ngày càng tiến vào sâu hơn, đột nhiên đυ.ng phải khoang sinh sản của hắn.

Khoang sinh sản yếu ớt không phát triển hoàn toàn bị mở ra, trong nháy mắt cảm giác tê dại đau đớn cùng ập đến như bị điện giật, Hà Viễn tê cả da đầu, toàn thân co giật nhẹ nhàng, theo bản năng muốn chạy trốn nhưng Alpha phía sau đã phát hiện ra vị trí của khoang sinh sản lại càng thêm hưng phấn. Y tóm chặt lấy eo Hà Viễn, dưới háng chậm rãi rút ra rồi nhìn chằm chằm động thịt tham lam mυ'ŧ vào không chịu nhả hưng phấn dị thường, khi lùi ra vừa đủ y lại dùng sức đâm vào, trên mông Hà Viễn nhiều thịt bị đυ.ng đến mức tách ra cứ như sóng nước dập dờn.

Alpha nhìn mà yêu thích không thôi, dươиɠ ѵậŧ nam tính cậy mạnh phá tan khoang sinh sản tiến vào bên trong, sung sướиɠ đến mức y không nhịn được mà thở dài. Nơi ấy mềm mại, trơn mềm, căng mịn, dù cho y không động đậy chỗ ấy cũng sẽ chủ động lấy lòng mà tự động mυ'ŧ vào, thoải mái khiến da đầu Alpha tê dại, sống lưng co giật theo nhịp điệu cứ như đang bị điện giật.

Máu tươi chảy ra từ nơi kết hợp, đây chính là tai hại khi Alpha giao hợp với Beta, nơi phát triển không trọn vẹn bị bắt buộc mở ra thừa nhận dươиɠ ѵậŧ quá lớn hơn mức bình thường, đau đớn chất chồng hơn Omega rất nhiều.

Đầu óc Hà Viễn trống không, hai tay mất sức, nửa người trên trực tiếp ngã sấp xuống trong đống quần áo, hai mắt không có tiêu cự, ánh mắt mơ hồ, đau đến không có cách nào lên tiếng, thân thể theo va chạm mà lay động, thỉnh thoảng rên hai tiếng.

“Em sẽ chết, em thật sự sẽ chết…” Hà Viễn nhỏ giọng nức nở, thất thần nỉ non.”Đau quá… Đau quá…”

Cơ thể Hà Viễn như vừa được vớt ra từ trong nước, ướt nhẹp, như bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ gột rửa. Alpha trên người hắn đã sớm mất lý trí, nhưng dù vậy bản năng của Alpha vẫn tuần hoàn tiến hành đánh dấu ký hiệu Hà Viễn lần thứ ba, cưỡng ép hắn tiến vào kì động dục rồi đón y hùa theo mình.

Ký hiệu lần sau càng đậm sâu hơn lần trước.

Không chỉ bị ký hiệu nhiều lần, còn bị “làm” đến mức mở khoang sinh sản, đáng sợ hơn chính là những điều này chỉ mới bắt đầu.

Kỳ động dục của Alpha là hai ngày, lâu thì bốn, năm hôm.

Tần suất va chạm phía sau càng lúc càng mạnh, càng lúc càng nhanh, đôi mắt Hà Viễn trợn tròn, tầm mắt chỉ thấy được lớp quần áo thứ hai ở gần nhất, bởi vì tần suất va chạm quá cao kɧoáı ©ảʍ không kịp bù lại cảm giác đau đớn, thân thể căng cứng, chịu đựng Alpha chuẩn bị phóng ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong khoang sinh sản.

“Hà Viễn!”

Phó Thặng gầm nhẹ tên Hà Viễn, cắn chặt tuyến thể của hắn, vừa ký hiệu vừa tiến vào khoang sinh sản rồi bắn tinh, nước mắt sinh lý trong mắt Hà Viễn rơi xuống, không phát ra được thanh âm nào, toàn thân run rẩy, bụng nhô lên, trong cơ thể hắn đã hình thành kết!

Hết chương 6.2