Hành Trình Huyền Thoại

Quyển 5 - Chương 15: Công Phá Thành Throw (phần 1)

Sáng ngày hôm sau, với quyết định đầy bất ngờ và khó hiểu của John, đoàn quân do hắn chỉ huy bắt đầu lên đường, mục tiêu lần này chính là con đường ngắn nhất dẫn đến thành Fullox.

“này cậu có hiểu vì sao anh ấy lại chọn con đường này không? Chẳng phải nếu ta đi con đường này sẽ đối mặt với tòa thành kiên cố mang tên Throw sao?”-Akali xoay sang hỏi Kennen đang ngồi trên lưng ngựa cạnh đó.

“trước giờ cậu ấy vẫn thường đưa ra những quyết định khó hiểu vậy mà, Akali, cô nhớ hồi chúng ta còn chiến đấu tại Ionia chứ? Cậu ấy cũng toàn đưa ra mấy kế sách trước giờ chưa ai nghe qua, tôi nghĩ chắc cậu ấy đã có kế sách gì rồi”-Kennen liền đáp.

Đoạn hội thoại ngắn ngủi của Kennen và Akali lại chính là điều mà ai cũng muốn biết, họ thực sự rất khó hiểu cho quyết định của John khi mà hắn lại chọn một con đường khó đi như vậy? thành Throw ư? Môt lá chắn thép thực sự, ngay đến quân đội Noxus hiếu chiến cũng xem trọng tòa pháo đài này, không biết John làm cách nào để có thể xuyên thủng được nó đây?

“John, cậu có kế sách gì chưa?”-Shen tiến lại cạnh hắn hỏi.

“kế sách gì?”-John tỏ ra vô tư lạ thường.

Shen có đôi chút kinh ngạc nói: “ cách công phá thành Throw, nếu chúng ta không công phá được nó nhất định cuộc tỉ thí này sẽ thua mất.”

Câu trả lời của hắn khiến Shen và toàn bộ những người xung quanh phải ngẩn người: “ đến đó rồi tính”

“mà sáng giờ không thấy mấy người ở Shadow Isles đâu nhỉ?”-Vi nhìn quanh kì lạ hỏi.

“Do bọn họ không quen đi ngựa vả lại nếu đi theo đội của chúng ta sẽ làm chậm chân họ cho nên tôi đã bảo họ đến đó trước tìm chỗ trống và điều tra địa hình ở đó rồi”-John đáp.

………..

Đến chiều, thung lủng đã xuất hiện trước mắt mọi người… một tòa thành kiên cố hiện lên, nó giống như một cánh cổng khổng lồ ngay tại hẻm núi vậy, đúng là không dễ gì có thể công phá được tòa thành này.

“John…”-Hecarim từ phía bên trái chạy đến….ông ta nói với John: “ bọn ta đã tìm ra chỗ đủ rộng cho quân ta đóng quân rồi, đi theo ta.”

John gật đầu sau đó đi theo…

Doanh trại đã được lập, bây giờ, quan trọng nhất chính là kế sách công phá thành Throw.

Đêm hôm đó tại lều chỉ huy, toàn bộ các tướng lĩnh của quân đội đã tập hợp đầy đủ.

Tấm bản đồ được đặt ngay chính giữ phòng để mọi người ai ai cũng có thể xem được, John hỏi: “ mọi người nhìn bản đồ này đi, đây là địa hình xung quanh của thành Throw, TF, anh là người đi điều tra địa hình xung quanh thành Throw đúng chứ? Anh có thể nói lại cho mọi người nghe không?”

TF gật đầu tiến lại chỉ tay lên bản đồ nói: “Thành Throw ngoài các đặc điểm mà chúng ta đã biết trước đây, tôi còn điều tra thêm được vài điều như, quân đội hư Không chiếm đóng bên trong thành ước chừng hơn 10 ngàn tên, bọn chúng còn được trang bị các loại vũ khí rất mạnh như pháo tầm xa, cung, đặc biệt là khả năng chống không kích của ngôi thành này là gần như tuyệt đối.”

“ vậy nhiều khả năng điểm yếu của tòa thành này chính là việc bị tấn công trên không rồi, nên thế bọn chúng mới chuẩn bị nhiều lại vũ khí để chống không kích như thế.”-Pantheon nói.

“có thể nói là như vậy, nhưng bây giờ điểm yếu ấy đã bị lấp mất, chúng ta phải tìm cách khác mới mong công phá tòa thành này sớm nhất có thể.”-Shen khoanh tay nói.

Mọi người gật đầu tán thành, tất cả các ánh mắt đều tập trung vào John, ai mà chả biết từ sau cái trận chiến trên đất Ionia các kế sách cầm quân của hắn đã được phổ biến đi khắp nơi, thậm chí còn được viết vào trong sách giáo khoa để các nhà quân sự học và nghiên cứu nữa,tất cả đều đang chờ đợi một kế sách nào đó từ John…

Ziggs là người phá vỡ bầu không khí trầm mặc này: “chi bằng chúng ta dùng thuốc nổ phá nát tòa thành này đi có phải đơn giản không? Nói về thuốc nổ, tôi có nhiều lắm…yên tâm..”

“không được”-Irelia đứng lên lắc đầu nói: “ như đã thấy, tòa thành này được thiết kế nằm sát vào hai bên vách núi, nếu ta dùng thuốc nổ hoặc pháo hạng nặng để công phá thành, sợ rằng sẽ gây ra chấn động mạnh khiến vách đá hai bên lỡ xuống, như vậy, dù cho ta có công phá thành này thành công đi nữa thì hậu quả của nó là vô cùng lớn, thử nghĩ xem, sau một trận chiến mất quá nhiều sức lực, quân ta lại gặp phải vấn đề trước mắt là một đống đất đá lở từ hai bên vách núi không khác gì một tòa thành to lớn thứ hai từ trên trời rơi xuống chặn đường tiến của chúng ta cả.”

“Irelia nói đúng, cho dù có đi qua được thì cũng phải mất khá nhiều thời gian để dọn dẹp đống tàn tích ấy.”-Ezreal góp ý.

Ziggs thấy ý kiến của mình bị mọi người phản bác nhiều quá cho nên đành phải ngồi xuống yên lặng.

“khốn kiếp thật, không biết cái lão nào lại đi thiết kế cái tòa thành thốn đến thế, đánh kiểu này không được, đánh kiểu kia cũng không xong”-Mordekaiser tức giận thốt lên, lời nói của hắn chỉ làm mọi người trở nên đăm chiêu hơn mà thôi.

John nhìn sang Kathus hỏi: “ Kathus, với sức mạnh của ông, liệu có thể đột nhập vào bên trong được không?”

Kathus biết ngay hắn sẽ hỏi điều này, lão ta lắc đầu nói: “ không được, trưa nay, khi chúng ta đến đây, ta cùng với Thresh và Evelynn thử đột nhập vào bên trong thành nhưng không hiểu sao không tài nào tiến vào bên trong được, giống như có một bức tường ngăn cách bọn ta vậy.”

“là một bức tường ma pháp ư?”-Syndra nhớ lại cái hồi đi tìm hiểu cái nhà ngục bên dưới cung điện Noxus cô cũng gặp phải tình huống tương tự như thế.

“a, nếu vậy thì không phải anh Zed có khả năng đột nhập vào bên trong hay sao? Khả năng điều khiển ảnh bóng tối của anh ấy không phải là dạng phép thuật”-Ahri cười tươi nói.

John lắc đầu thở dài: “ cho dù có thành công đi chăng nữa thì khả năng này chỉ có mỗi Zed là sử dụng được, một mình anh ấy đột nhập vào trong kia cũng không thể làm gì, chúng ta cần nhiều người hơn nữa.”

Zed gật đầu nói: “ John nói đúng, tình hình lần này khác với lần trước, cho dù ta có thể đột nhập vào bên trong nhưng với sức của ta cũng không thể nào mở được cổng…”

“vậy là chúng ta không còn cách nào sao?”-Yi nói.

“được rồi, mọi người về nghỉ ngơi đi, có gì ta sẽ thông báo sau.”-John cần thời gian để suy nghĩ kế sách cho nên nói mọi người quay về nghỉ ngơi.

Tất cả đều đồng ý và nhanh chóng rời khỏi lều chỉ huy.

……………..

Gần giữa đêm.

Lều chỉ huy vẫn còn sáng đèn.

John ngồi một mình bên trong đó, đôi mắt nhìn chằm chằm vào bản đồ, hắn đang cố gắng lục lọi trong đầu mình những kiến thức trước kia mình biết để mà công phá tòa thành thế này, nhưng thật tiếc là chả có cái nào cả.

Một cảm giác vừa đáng sợ vừa quen thuộc đột nhiên hiện ra…tóc gáy đằng sau dựng hết cả lên…một âm thanh xì xì quái đản.

“Elise, cô vẫn như thế nhỉ, cứ thích hù dọa người khác”-John không cần nhìn cũng biết Elise đang ở trên đầu hắn.

Elise xì một tiếng sau đó nhảy xuống đứng bên cạnh John cười nói: “ ngươi nhá, lâu rồi không gặp vẫn nhận ra âm thanh của ta.”

Không nhận ra sao được, suốt ba tháng ở cùng với cô ta cơ mà, John cười đáp: “ giờ này sao chưa đi ngủ đi, đến đây làm gì?”

Elise nói: “ ở đây ngủ không quen, sao ngươi không đi ngủ, thức đến giờ này làm gi?”

“hài”-John thở dài đứng lên nói: “ chưa tìm ra cách phá thành thì ngủ đâu được…”

“sao ta nghe nói ngươi trước lúc đến đây tỏ ra bình thản lắm mà, vậy bây giờ cau có là thế nào?”-Elise khó hiểu hỏi.

John giải thích cho cô: “ tôi làm thế chẳng qua là để bọn họ không cảm thấy lo lắng mà thôi, vả lại tôi cũng không nghĩ rằng tòa thành này lại được có trang bị nhiều loại vũ khí để lấp đi điểm yếu duy nhất của mình, đã thế bên trong còn có dựng lên lớp ma pháp đặc biệt chống lại những người như cô xâm nhập nữa.”

“thôi thôi! Ngươi nói ta cũng không hiểu gì cả, đi ngủ đi, lâu rồi chúng ta không ngủ chung, ta nhớ ngươi lắm đó, Jo thân yêu, hì hì.”-Elise nhảy lên người hắn hai chân kẹp vào hông, mũi cứ ngửi ngửi trên cổ hắn liên tục.

John có chút khó chịu nói: “ Elise, sao một thời gian dài như vậy rồi mà cô vẫn như thế? Không lẽ còn muốn ăn thịt tôi nữa sao?”

“tất nhiên! Chỉ có điều nếu ăn ngươi vào thời điểm này thì có hơi tiếc, ta cứ thích ngửi mùi thơm trên người ngươi hơn.”-Elise tiếp tục hít một hơi thật sâu rồi nói.

John cố gắng thoát khỏi người của Elise nhưng không hiểu sao không tài nào thoát được, hắn lại không muốn sử dụng đến sức mạnh trong người của mình chút nào, nếu lỡ như có hơi quá một chút sẽ làm Elise bị thương mất.

“John…ta nhớ những người chúng ta ở Shadow Isles quá, nhớ nhưng hôm ta và ngươi chơi trò bao tải, rồi ngủ cùng ngươi trong hang động hì hì…sau chuyện này ngươi quay về với ta nhé.”-hai tay Elise ôm chặt cổ hắn.

John thở dài nhớ đến thời gian hắn sống trên Shadow Isles, những ngày tháng ấy đúng là không bao giờ hắn quên được…

“bùm”-đột nhiên trong đầu của John như có một tiếng nổ vô cùng lớn.

“có lẽ nào!”-John giật mình hai tay giữ chặt má của Elise nói: “ tuyệt quá, Elise, cảm ơn cô, chính cô đã giúp ta tìm ra cách công pha thành…chụt”-Nói xong hắn chả ngại ngần gì hôn cái chụt ngay môi của Elise khiến cả người cô như một tảng đá cưng đờ ra. John nhân cơ hội đó thoát khỏi người của Elise lao thật nhanh ra bên ngoài.

“phải đi điều tra ngay mới được…”-John lẩm bẩm.

Ở trong lều, Elise sờ sờ vào môi của mình ngơ ngác lẩm bẩm: “ đấy là ý gì nhỉ? Sao hắn lại….mà sao khi hai môi chạm vào nhau lại tê dại đến thế?”

……………….

Bốn giờ sáng hôm sau…..

“này…cậu ta gọi chúng ta vào sớm thế này có việc gì nhỉ?”-Heimerdinger ngáp lên ngáp xuống uể oải bước đến lều chỉ huy.

“ai mà biết được cậu ta, đi mau đi, mọi người cũng đã tập trung hết ở đó rồi”-Ziggs bộ dáng không khác gì Heimerdinger.

Mọi người nhanh chóng tập trung tại lều chỉ huy.

Irelia thắc mắc hỏi: “ John, rốt cuộc có chuyện gì vậy? tại sao lại gọi chúng tôi sáng sớm thế này?”

John mỉm cười nói: “ mọi người đã tỉnh ngủ chưa? Hay để tôi nói điều này ra cho mọi người tỉnh ngủ cả nhé.”

“điều gì thị cậu mau nói đi.”-Akali nói.

“tôi đã tìm ra cách phá thành Throw rồi”-John nói một cách chậm rãi, từng câu từng chữ lọt vào tai của tất cả mọi người, quả nhiên là rất có công dụng, toàn bộ mọi người lập tức trợn mắt lên kinh ngạc.

“là cách gì? Là cách gì?”-Kennen sốt ruột nói.

John nói: “ nội dung kế hoạch tôi sẽ nói sau, bây giờ tôi cần sự giúp đỡ của mọi người.”

“được”

“được”

“chỉ cần cậu nói là chúng tôi sẽ làm ngay”

“được, vậy bây giờ mọi người nghe cho rõ đây, tôi sẽ phổ biến công việc cho từng người một.”-John nói.

“ngài Corki, tôi cần một trăm mô hình máy bay, kích cỡ bằng với chiếc phi cơ mà ngài hay sử dụng , nhớ….chỉ là mô hình không phải máy bay thật, tuy nhiên nhìn bề ngoài phải giống thật một chút, những người còn lại của Piltover hãy giúp đỡ ngày Corki để ông ấy có thể làm nhanh nhất có thể.”

“100 chiếc kia à? Thế có gắng động cơ hay gì gì không?”-Corki hỏi lại.

“không cần động cơ gì cả, chỉ cần một cái máy gì đó phát ra âm thanh giống tiếng máy bay là được, chiều mai có cho tôi 100 chiếc, ngài làm được chứ?”

“được, vậy ta đi làm ngay bây giờ”

“Ziggs, tôi cần một lượng lớn thuốc nổ loại nhẹ, ngài có thể chuẩn bị được không?”

Ziggs kì lạ đáp: “ tại sao chỉ là thuốc nổ loại nhẹ mà không phải loại nặng, tôi có đem rất nhiều loại thuốc nổ này, phá núi, phá rừng kiểu nào cũng có.”

“không, tôi chỉ cần thuốc nổ loại nhẹ, ngài đi chuẩn bị đi.”-Ziggs tỏ ra có chút buồn chán, cũng đúng thôi, niềm vui của hắn ta chính là thấy boom nổ thật to thật hoành tráng mà.

“được”-Toàn bộ mọi người của Piltover nhanh chóng rời đi theo sau Corki, bọn họ không biết John đang nghĩ gì nhưng vẫn cứ làm theo, có lẽ họ đặt toàn bộ niềm tin vào hắn chăng?