Hành Trình Huyền Thoại

Quyển 4 - Chương 37: Giải Cứu

Blitz lao đến, vừa chạy cậu ta vừa nói: “ anh bạn lên thôi, đừng để bọn chúng bắt được chúng ta.”

“ok ok”-Zac búng người nhảy đến, cú nhảy của hắn cũng phải xa đến mười mét chứ không ít.

“bắn”-quân lính lập tức giơ cao súng, tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên liên hồi, đạn xuyên qua người của Zac, không có tác dụng. Chạm đến lớp da sắt của Blitz đơn giản chỉ làm nó xước chút mà thôi.

“đồ ngu, mau bắn độc, và lưới bắt chúng nó lại”-tên giáo sư chỉ huy tức giận quát.

“za”-Zac hô lớn một tiếng, hắn ta nhảy đến trước mặt một đám lính, cánh tay phải bỗng nhiên dài ra, và rồi, một cú quét ngang,hơn chục tên lính bị cánh tay to lớn ấy đánh cho “đầu đập đất, mông đội trời”.

Blitz cũng tỏ ra không hề kém cạnh, thân hình cậu ta tuy có phần cục mình và nặng nề nhưng những hành động của cậu ta lại không hề như thế, bàn tay trái rời khỏi cổ tay phóng như một cái tên lửa đẩy, lao đến chộp lấy hai tên lính đang định chỉa súng vào Zac ném hai gã ấy văng hơn mười mét nằm thẳng cẳng không nhúc nhích, bàn tay phải thì thu lại thành nắm đấm, sau đó phóng ra đấm trúng tên đầu tiên, hắn phun máu nhưng chưa rớt xuống, cánh tay của Blitz vẫn còn bay, cứ thế, hai tên, ba tên, cuối cùng là thêm sáu tên nữa bị một cú đấm mạnh như hỏa tiễn ấy đấm cho phun máu mà bất tỉnh.

“bùm bùm bùm”-một đám lính may mắn không bị Blitz và Zac đánh nhanh chóng bắn ra hàng loạt đạn chứa khói độc và đạn chứa lưới đặc biệt. Blitz biết những cái lưới ấy nếu mà chạm vào người Zac thì chắc chắn hắn ta sẽ không thể nào thoát ra được, vậy nên hai bàn tay của Blitz lập tức phóng ra chộp hết toàn bộ những cái lưới ấy ném sang một bên không để nó chạm được vào Zac.

Zac thầm cảm ơn Blitz, cơ thể của hắn ta đột nhiên phình to lên như một quả bong bóng, sau đó “phù” một tiếng, từ miệng của hắn ta một luồng khí mạnh thổi ra đẩy toàn bộ đám khí độc đang bay đến quay ngược trở lại.

“á á”- những tiếng kinh hô của bọn lính đứng gần đó, lãnh trọn toàn bộ chất độc vào người, kết quả thì ai cũng hiểu.

“khốn kiếp, một lũ ăn hại”-Đám giáo sư tức giận nghiến răng.

“hai tên này rắc rối đấy”-Mundo, một tiến sĩ nổi tiếng ở Zaun, những phát minh của ông ta thuộc hàng độc nhất nhì Zaun này, ngoài ra ông ta còn được những người cấp cao trong thành phố vô cùng kính trọng, Mundo rút hai cây dao đang mang trong người một cây ném về phía Zac, cây kia ném về phía Blitz.

Mỗi bước chạy của ông ta lại khiến mặt đất như rung động,đôi tay to lớn chắc khỏe kia thực sự là hù dọa người mà.

“rù”-tiếng động của bên trong người của Blitz vang lên,hai chiếc ống khói sau lưng xả khí liên tục, cậu ta lao vào tấn công Mundo, hai tay thép đấm mạnh về phía trước, hai tay của Mundo chặn ngay tức khắc, cơ bắp trên tay ông ta nổi hết cả lên, trông đáng sợ vô cùng.

“xịt xịt” (tiếng khí xả ra từ hai ống khói)

“a”-Mundo hét lên một tiếng, gồng toàn bộ sức mạnh ném Blitz văng qua một bên.

Cách nơi này không xa, trên một tòa nhà cao tầng, Miss,Syndra,Ryze và Soraka một đội, sau khi đến đây trong lúc đang tìm kiếm tung tích về nơi giam giữ Irelia thì liên tục nghe thấy những tiếng động lớn, họ lập tức tiến đến để kiểm tra, khi nhìn thấy Blitz và Zac đang đánh nhau với đám Singed, Mundo… bọn họ không lấy gì hứng thú nhưng khi Soraka nhận ra cô gái đang nằm trên mặt đất gần đó thì chuyện lại khác, Miss lập tức lấy chiếc huy hiệu báo tin ra nói vào đó: “John…là Sarah đây, bọn em đã phát tìm ra Irelia rồi, đúng như anh dự đoán.”

Ryze vội nói: “ có vẻ như cô gái ấy đang bị thương, hai tên kia thì đang ra sức bảo vệ cô ấy, chúng ta mau đến đó giúp họ mau, nếu cứ đánh thế này chắc chắn sẽ không lại.”

“vậy thì nhanh lên”-Syndra lập tức phóng đi, ba người còn lại nhanh chóng đuổi theo.

Quay trở lại với trận chiến để bảo vệ Irelia, lúc này Zac đang đánh nhau với Singed, những lọ hóa chất của tên ‘điên’ ấy cứ liên tục ném về phía Zac khiến hắn rơi vào tình thế cực kì khó khăn, cơ thể được cấu tạo đặc biệt có thể co dãn đàn hồi như cao su ấy bây giờ bị đám khí độc từ Singed ném đến ăn mòn.

Zac kinh hãi, liên tục lùi lại phía sau, hắn không có cách nào để có thể tiếp cận được Singed, cứ mỗi lần muốn nhảy đến thì hắn lại bị Singed ném ra những lọ thuốc độc cực mạnh.

“ầm”-một tiếng nổ lớn vang lên,ở bên kia Blitz bị Mundo đánh ngã mạnh trên mặt đất,sức mạnh của Mundo vượt quá mức tưởng tượng của những người xung quanh, Blitz toàn thân đầy các lỗ thủng, những tia lửa điện cứ tí tóe chập chờn, Zac lo lắng xoay người chạy lại mong hỗ trợ được cậu ta nhưng Singed đâu để yên,từ cái máy to đùng gã hay đeo trên lưng, tên ‘điên’ ấy bắn ra một loại keo cực kì đặc biệt, khi dính vào chân Zac khiến hắn không tài nào di chuyển được.

“còn không mau bắt hắn lại”-Singed quay đầu nhìn mấy gã giáo sư kia nói.

“được”-tên giáo sư cầm đầu vâng một tiếng, giật lấy cây súng bắn lưới của tên lính đứng gần đó, bắn vào Zac.

Blitz thì bị Mundo đập cho tơi tả, còn Zac thì bị những cái lưới ấy trói lại không tài nào thoát được.

“ha..ha…lần này thì hết đường mà chạy nhé”-Tên giáo sư sau khi bắn lưới trói được Zac lại thì vui mừng ra mặt, hắn ta tiến lại cạnh Zac, đạp vào mặt của hắn một cái. Nhưng ngay lúc nào từ đâu không biết, một quả cầu hắc ám lao đến đánh thẳng vào người gã khiến hắn lăn vài vòng trên mặt đất bất tỉnh nhân sự.

“là kẻ nào?”-Singed giật mình hô lên.

“vụt vụt vụt vụt”-rất nhanh chóng đám người Syndra Miss Fortune Ryze và Soraka đã xuất hiện, Soraka thì nhanh chóng chạy lại bên cạnh Irelia để xem vết thương, Miss và Ryze thay nhau giúp đỡ Blitz và Zac.

Mundo cầm cây dao trên tay chỉ vào Syndra nói: “ nói mau, các ngươi là kẻ nào? Tại sao lại xen vào chuyện của ta?”

Hai cánh tay nhỏ nhắn của Syndra thu lại, cô căm tức nhìn cái đám trước mặt, đặc biệt là Singed, kẻ đã xâm chiếm Ionia trước kia, tất nhiên Singed cũng nhận ra Syndra, hắn kinh ngạc không thôi vội nói với Mundo: “ cô ta là người thân của tên phạm nhân kia, nhưng sao cô ta biết được ở đây mà đến tìm?”

“đã đến thì bắt luôn một thể”-Mundo phóng dao về phía Syndra, dù con dao bay đi rất nhanh nhưng với cô đấy chả là gì cả, nhẹ nhàng tránh người qua một bên, sau đó hơn mười quả cầu hắc ám xuất hiện đầy rẫy trên bầu trời.

“cút hết đi”-Syndra gầm lên một tiếng, sức mạnh bóng tối bên trong người cô bạo phát, chục quả cầu to bằng cái đầu người kia lao xuống, cứ cảm tưởng giống như mưa thiên thạch vậy. Âm thanh ầm ầm chấn động cứ liên tục vang lên.

“Syndra, chúng ta mau rời khỏi đây thôi,nhanh lên…Irelia nguy quá rồi”-Soraka đang ở bên cạnh Irelia vội nói.

Syndra giật mình sau đó gật đầu, Ryze đến bên cạnh cô nói: “ mau rời đi đi, ta sẽ niệm phép chặn chân bọn chúng lại.”

Nói xong từ hai tay của lão những luồng điện chạy dọc lên xuống, miệng lão niệm một tràng chú ngữ,”rầm” một tiếng, một cái ngục ma pháp được bao phủ bằng phép thuật cổ ngữ xuất hiện giam toàn bộ đám người Singed, Mundo vào bên trong, cái ngục ấy phải to bằng cẳ một tòa nhà chứ không nhỏ.

“đi mau”-Syndra liên tục hối thúc, Zac và Blitz cũng đi theo, họ nghĩ những người Syndra ấy là đồng minh nên sẽ không làm hại gì họ.

“khốn kiếp, khốn kiếp”-Singed tức giận liên tục đập vào vách ngục kia.

“John…bọn em đã cứu được Irelia rồi? anh mau đến đây ngay đi, trông có vẻ như cô ấy không được tốt lắm.”-Miss nhanh chóng báo tin cho John biết.

…………..

Đám người Syndra nhanh chóng đưa Irelia rời khỏi Zaun thật xa, đến một cái hang động gần đó tạm dừng chân lại, Syndra lo lắng hỏi Soraka: “ cô ấy bị sao vậy? có nặng lắm không?”

Soraka vẻ mặt đầy căng thẳng đáp: “nguy quá rồi, cô ấy bị dính độc, không chỉ một mà là rất nhiều loại độc khác nhau, chúng kết hợp lại trở thành loại độc quái dị, bây giờ tôi không biết phải chữa thế nào?”

Zac nói thêm: ‘ lúc tôi cứu cô ấy khỏi nhà ngục,cô ấy đã trong tình trậng ấy rồi.”

Miss nói với Soraka: “ cô có thể ngăn chặn độc phát tát thêm được không? Nếu cứ để như vậy một khi độc lan đến tim nhất định hết đường cứu chữa.”

Soraka cũng đồng ý với ý kiến của Miss, hai tay của cô nhanh chóng được bao phủ một lớp sức mạnh của những vì tinh tú, những ngôi sao ảo ánh hóa hiện ra bao bọc lấy cơ thể của Irelia lại….

“ầm”-lúc này John cũng vừa đến nơi, nhờ sự giúp đỡ của Leblanc đi qua cái cổng ma thuật do cô ta mở ra, John nhanh chóng lần theo dấu vết của Syndra để lại mà tìm đến đây, hắn chạy ngay đến bên cạnh Irelia lo lắng nói: “ Irelia, cô ấy sao rồi”

“John…bây giờ tình trạng của cô ấy rất nguy cấp, Soraka đang cố gắng khống chế chất độc trong người cô ấy.”-Synra nói.

“bịch,bịch”-ngay sau đó các đội khác cũng nhanh chóng xuất hiện, Shen và những người khác nhìn khuôn mặt không khác gì người đã chết của Irelia thì cực kì đau lòng.

Trán của Soraka đầy mồ hôi, “phụt”-cô phun ra một búng máu,khiến những người xung quanh cực kì kinh hãi, John lo lắng nói: “ Soraka , cô ổn chứ?”

Soraka gật đầu nói: “ tạm thời chỉ có thể cầm được độc dược không di chuyển đến tim mà thôi, tôi vẫn chưa tìm ra cách hóa giải các loại độc trong người cô ấy.”

Miss nói thêm vào: “ Trong người của cô ấy hiện tại bị dính không chỉ một mà là rất nhiều chất độc nguy hiểm, vậy nên bây giờ vẫn chưa có cách nào có thể giải được.”

“vậy không lẽ chúng ta để cô ấy chêt vậy sao?”-Akali lên tiếng.

Toàn bộ đều rơi vào trầm lặng, Ryze phá vỡ sự yên lặng đó: “ ta có biết đến một loại hoa có công dụng giải bách độc, nó tên là Băng Liên, chỉ có điều…”

John cảm thấy đấy chính là cơ hội duy nhất thời điểm này nên vội nói: “ Ryze ông mau nói đi, nó ở đâu? Tôi sẽ đi lấy nó về ngay.”

Nhìn ánh mắt của mọi người xung quanh cũng đầy thành khẩn Ryze đáp: “ ta chỉ biết nó mọc ở vùng cực bắc của Valoran, tại Freljord.”

“được vậy ta sẽ đến đó kiếm nó về”-John không ngần ngại nói ngay điều này.

Ryze liền đáp: “John…ngươi có biết ở đấy cách nơi này bao xa không? Còn chưa nói đến việc không biết Irelia có thể chịu đựng thêm được bao lâu nữa.”

“ba ngày”-Soraka nói: “tạm thời tôi có thể kiềm chế chế độc dược bên trong người của cô ấy được ba ngày, nhưng nếu chúng ta đến được một nơi có khoa học tiên tiến hoặc những loại thuốc tốt có thể thời gian ấy sẽ được kéo thêm 1 ngày.”

“gần đây nhất là Piltover, chúng tôi định đưa cô ấy đến đó để cứu chữa”-Blitz nói vào.

“không được đâu”-John đáp: “ tôi đã từng đến đó, ở đấy mặc dù khoa học tiên tiến nhưng không có thầy thuốc giỏi, cả các loại thảo dược nữa…”

“vậy chúng ta đưa cô ấy đến Demacia, các ngươi thấy sao?”-Leblanc từ nãy giờ đứng bên ngoài nghe mọi chuyện, đến giờ cô mới nói vào.

John liền nhớ ngay đến cánh cổng mà Leblanc đã dùng đưa hắn đến đây, John vội nói: “ Leblanc, cô có thể sử dụng lại cánh cổng ấy đưa tôi đến Freljord được chứ? Như vậy sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian.”

Leblanc vừa gật đầu vừa lắc đầu nói: “ đúng là có thể sử dụng cánh cổng ấy để đưa anh đến Freljord nhưng hiện tại em chỉ có thể sử dụng thêm một lần nữa mà thôi,việc mở cánh cửa ấy tiêu tốn rất nhiều sức mạnh.”

John suy nghĩ một lúc, nếu như chỉ vì hắn đến Freljord mà làm chậm quá trình đưa Irelia đến Demacia thì thực sự không đáng chút nào, hắn gật đầu nói: “ vậy phiền cô đưa Irelia và những người khác đến Demacia, tôi sẽ đi ngay đến Freljord tìm loại hoa giải độc cho Irelia.”

Nói xong John lập tức nhảy lên trời bay đi, hắn không muốn tiêu tốn thêm một phút nào nữa, tận dụng được phút nào hay phút đó.

“John..John….”-Ryze liên tục kêu tên hắn nhưng có hơi muộn, John bay quá nhanh, Ryze thở dài nói: “ thật là, thằng nhãi làm gì phải vội vàng như thế chứ? Nó có biết hình dáng đặc điểm của loại hoa này thế nào đâu?”

Leblanc nhìn mọi người nói: “ được rồi, tôi sẽ đưa mọi người đến Demacia nhưng tôi sẽ không vào đó, đến và tìm người giúp đỡ là chuyện của mọi người.”

“chỉ cần như vậy là được rồi, chúng tôi có quen với Sona, nhất định cô ấy sẽ giúp đỡ”-Kennen gật đầu nói.

Leblanc hai tay bắt ấn chú, miệng lâm ran đọc một tràng chú ngữ, cánh cổng ma thuật hiện ngay trước mắt mọi người, khuôn mặt của Leblanc hơi xám lại cô ta khó khăn nói: “ qua nhanh đi.”

“mọi người đi thôi”-Shen dẫn đi trước dẫn đầu, đích đến chính là Demacia.

…………………..

Nửa ngày……

John sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình bay một cách nhanh nhất có thể, mặc cho vết thương trên người vẫn chưa lành hẳn, hắn vẫn sử dụng toàn bộ sức để bay, không khí bắt đầu thay đổi nhanh chóng, nhiệt độ bắt đầu hạ xuống, gió mạnh dần lên, xa xa những ngọn núi tuyết cao lớn bắt đầu xuất hiện.

“bịch”-John dừng lại trên một tảng đá phủ đầy tuyết, không khí ở đây lạnh đến thấu xương, lại thường xuyên có bão tuyết thổi ngang qua nữa, John vì quá vội cho nên không chuẩn bị quần áo gì, hắn đành phải phủ lên bên ngoài cơ thể mình một lớp hộ thể năng lượng để chống chọi với cái lạnh này.

“vù…vù”-tiếng gió rít gào qua những khe núi hẹp.

“nơi này rộng thế này biết hỏi ai đây?”-John lẩm bẩm.

Không biết thì đi tìm, John bước đi trên lớp tuyết dày tìm loại hoa tên Băng Liên, hắn luôn tin vào những gì ông ấy nói, với kiến thức sâu rộng ấy nhất định không đi nói dối mình rồi.

Nhưng cả một vùng băng tuyết rộng lớn thế này biết tìm đâu ra cái loại hoa như thế đây? Đã thế vì quá vội hắn lại quên hỏi hình dáng của loại hoa ấy thế nào? Thông qua cái tên thì đại khái tưởng tượng ra đấy là một đóa sen màu trắng hoặc giống như băng tuyết chẳng hạn. John thầm tự trách mình vì quá hấp tấp mà quên mất việc quan trọng này.

“đành chịu thôi, hi vọng gặp được ai đó hoặc một bộ lạc nào đó để hỏi thêm thông tin về loại hoa này.”-John nghĩ vậy.

“rầm…a..”-tiếng va chạm kịch liệt cộng với những tiếng la hét vang lên, gần đó lọt vào tai của John.