Ban Đêm Hắc Tổng Hóa Thân Thành Đại Sắc Lang

Chuong 3: [H+] Triền miên.

Áo sơ mi đen được đóng thùng gọn gàng giờ bị tay Hắc Doãn Ninh vén một góc nhẹ mà chui lọt vào, trêu chọc nơi eo, mềm mại.

Trong quán bar những cảnh hôn môi này đều như cơm bữa, cách ba thước liền có một màn ái nhiệt, Bạch Tư Nhiễm cực kì thoải mái đáp lại. Không khí xung quanh hai người nhiễm một phần ám muội.

Cô đã quen, nàng cũng không kiên kị đáp trả.

Trong đầu Tư Nhiễm cũng chỉ có khen cô đúng mực. Tay trái cô cũng chỉ vòng quanh eo nàng, không hướng trên cũng không hướng dưới, tính tự kiểm rất rất tốt.

Mà tay phải chiếm hữu ngay cằm nắm chặt, nhẹ nhàng lại điên cuồng đòi lấy.

Ngang ngược.

"Có muốn đến khách sạn hay không? Đối diện có một tòa." Thanh âm nóng hổi khàn khàn bên tai nàng.

Nhiệt khí thổi qua, ngứa tận đáy lòng khơi dậy du͙© vọиɠ chôn sâu. Mặt Bạch Tư Nhiễm chôn ngay cổ Doãn Ninh, "ừm" một tiếng.

Rõ ràng cái tướng mạo này là nhỏ hơn nàng, lại kinh nghiệm thành thạo hơn.

Khách sạn bên cạnh mất 2 phút đi qua, rõ ràng hai người chật vật đến mất 10 phút.

Cả gan ở góc tường đòi lấy, mặt kệ cái nhìn ái muội cùng kinh ngạc của người qua đường. Dính chặt như keo.

Lại đặt một con phòng đơn một giường, thuận lý thành chương nằm trên giường hôn đến không còn dưỡng khí.

Nàng nhớ mình không biết tên của người này, lại nhớ tình một đêm có biết tên hay không không quan trọng. Cánh tay trắng nõn từ từ cởi chiếc nút thứ hai ở áo sơ mi trắng.

Đơn giản là vì ở trong khách sạn, đôi tay đúng phận của cô dần dần chuyển sang quá phận. Vuốt ve từng đường nét quyến rũ trên đùi nàng. Thành thục chạm nhẹ một cái, Bạch Tư Nhiễm liền nhíu mày thở hổn hển. Tiếng nói thanh lãnh giờ lại như rêи ɾỉ.

"Lần đầu tiên của cô?" Nàng hỏi.

Đáp lại là một tiếng cười trầm thấp, "Chưa ăn thịt heo nhưng cũng thấy qua heo chạy."

Hắc Doãn Ninh thong thả cởi từng chiếc cúc áo trên người nàng, cảnh xuân cũng ẩn ẩn hiện hiện. Chiếc áo bra màu tím sậm bao bọc lấy hai vùng núi căng tròn kiều nộn. Khiến cô vui thích không thôi.

Môi mỏng bên miệng Bạch Tư Nhiễm từ từ dời xuống, dừng ngay chiếc cần cổ trắng nõn, mυ'ŧ mạnh.

Làn da nàng gọi là phi thường trắng, rất dễ tạo dấu. Chưa đầy 30 giây, những dấu vết ái muội hồng phấn liền nở rộ. Cô rất hài lòng.

Bàn tay Hắc Doãn Ninh luồn ra phái sau lưng nàng, thành thục cởi ra nút bra tím. Áo ngực ẩn hiện giờ đây tràn đầy cảnh xuân.

Cô ngậm lấy nhũ hoa hồng kia, đầu lưỡi đảo quanh cái cây đang dựng đứng, thích thú mυ'ŧ mạnh. Mà bàn tay kia cũng không rãnh rang, bao trọn lấy ngọn núi bên cạnh, nhẹ nhàng ma sát, nhào nặng không ra hình dáng.

Bạch Tư Nhiễm, thở càng lúc càng nhanh.

Mà cô, hơi thở cũng càng nặng nề.

Miệng cô nhả một bên nhũ hoa ra, để lại một sợi chỉ bạc. Chép miệng. Lại đè một bên cây kia dựng đứng.

"Kí©ɧ ŧɧí©ɧ chứ?"

Trả lời cô cũng chỉ có tiếng "a ưm"

10 phút làm nóng, Hắc Doãn Ninh di chuyển đến phần địa phương mê người kia.

Bạch Tư Nhiễm mặc một chiếc chân váy bút chì công sở màu xám đen có xẻ, bao trọn phần đùi cong quyến rũ, phần vải trên rõ ràng đã ướt một mảnh. Khơi dậy hứng thú.

"Bạch tiểu thư....rõ ràng rất hài lòng." Ngữ khí trêu chọc.

Liền chọc cho nàng không dám nhìn thẳng.

Cô cười khẽ, cởi cái chân váy kia ra, lại lộ thêm một cảnh xuân ướŧ áŧ.

Qυầи ɭóŧ mỏng manh màu tìm sẫm cùng màu bra, dịch thủy trong suốt mị hoặc kia nhiều đến thấm ra ngoài. Cô nhìn đến mê mẫn.

Bạch Tư Nhiễm bị cô "thẳng thắng" như vậy ngại ngùng, ý muốn khép chân lại. Không ngoài ý muốn, cánh tay kia đè hai chân cô tách ra.

"Làm gì? Rõ ràng rất muốn."

Bị cô nói như vậy, Bạch Tư Nhiễm chính là hiện tại muốn chôn đầu xuống đất.

Ngón tay Hắc Doãn Ninh chạm vào đáy quần ướt đẫm, nhẹ nhàng kɧıêυ ҡɧí©ɧ một cái. Xoa xoa nhẹ, ấn xuống làm nơi nhỏ bé kia rỉ ra chất lỏng trong suốt. Ý thức nàng từ động tác đó dần dần không còn tỉnh táo, bờ môi phát ra âm thanh rêи ɾỉ phóng đãng.

Đầu cô cuối xuống, chôn đầu tư mật đó, nhẹ liếʍ.

"Ưʍ...a~ Đừng, đừng...a...." Hắc Doãn Ninh nghe nàng rêи ɾỉ.

Thanh âm nàng không còn lạnh lẽo như trước đó, trái lại lại quyến rũ mê người, nóng bỏng đến cháy da đầu. Mị, mà không da^ʍ.

Thứ âm thanh này làm cô gấp hơn bao giờ hết, ý thức cũng không còn thanh tỉnh, động tác ngày càng càn rỡ.

Cô dừng động tác liếʍ láp, đua tay kéo chiếc qυầи ɭóŧ nhỏ ướt kia của Bạch Tư Nhiễm ra.

Chiếc qυầи ɭóŧ ẩm ướt bị Hắc Doãn Ninh tàn nhẫn ném xuống đất.

Đầu lưỡi không chần chừ thâm nhập sâu vào trong huyệt đạo. Không ngừng đòi lấy, không ngại nuốt hết tất cả mật dịch, làm tâm trí nhạy cảm nàng điên đảo.

Mà huyệt đạo bị hút như vậy không hết, lại tràn trề một đợt dịch ái khác.

Đến một lúc lâu sau, đầu lưỡi kia lại đi ra cửa động, mang theo một sợi dâʍ ŧᏂủy̠ kéo dài làm con người gợϊ ɖụ©. Cô đua mắt nhìn cái địa phương cây cối cùng cửa động ướt đẫm kia, lại nhìn thân thể nữ nhân dưới thân mình đang thịt đỏ như cua, không khỏi cong môi.

Lại chồm người dùng môi mình áp lên môi người kia, đầu lưỡi mang hương vị ngọt ngào cùng mùi rượu xâm nhập vào từng hơi thở.

Lại đôi tay phải ở bên dưới xâm nhập vào vách động, Bạch Tư Nhiễm mở to mắt, rên ra những âm thanh ái muội.

Cô cảm nhận từng xúc cảm ở ngón tay, mềm mại, ướŧ áŧ, lại bó chặt làm du͙© vọиɠ cô cao đến cực điểm.

Chạm tới vách tường kia, ý thức thức dần dần hình thành suy nghĩ muốn nữ nhân này trở thành của mình, không hề do dự đâm thủng lấy.

Đau đến làm nàng kêu "a" một tiếng thật lớn. Mà ngón tay cô cũng theo đó mà dừng lại.

Cô làm đau nàng. Đột nhiên có cảm giác rất xót, không động đậy nữa.

Đến khi đợi một hồi lâu, dịch thủy kia nhẹ trào ra ướŧ áŧ, cô khẽ động, nàng quả nhiên thoải mái.

Động đậy, dịch chuyển. Điên cuồng dịch chuyển, không hề khống chế độ mạnh nhẹ.

Quần áo không biết cởi ra từ lúc nào, thân ảnh ướt áo quấn lấy nhau. Mồ hôi nhễ nhạy nóng hổi, bầu không khí không hề giảm nhiệt.

Ngón tay cô điên cuồng thúc, có thể nhận ra tàn ảnh. Cổ tay đỏ như sắp gãy. Lại cùng tiếng rêи ɾỉ hòa quyện.

Thúc rất nhiều, cũng không biết bao nhiêu hiệp triền miên, cùng nữ nhân trong tay thần trí không thanh tỉnh ôm ấp.

Không thể nói, cô đặt biệt thích cảm giác ôm nữ nhân này.

Mặt dù biết rằng, tình một đêm không thể chung đυ.ng.

Có chút tiếc nuối.

Lại cảm thấy triền miên như vậy cũng đủ thỏa mãn.

Mâu thuẫn như vậy.

__________

Aaaaaa, ngại quá đi mất, không tin được mình có thể viết như dzậy lun aaaaaaa.....

Các bạn có thể bầu chọn sao nhe, ủng hộ mình nhe, theo dõi nhe....