Chỉ Muốn Ôm Nữ Chủ Vào Ngực

Chương 4: Tăng hảo cảm

Edit + Beta : Diệp Lưu Ly

__________

Ôn Dao hôm nay khá nhàn rỗi, nàng ở tiệm bánh kem mua một cái bánh chocolate nho nhỏ sau đó đi tới trước ngữ xá.

"Đinh đing ~"

Đẩy cửa bước vào , Ôn Dao liếc mắt một cái liền thấy được hai con người trong tiệm đang làm cái gì.

Chỉ thấy Thời Y so với bình thường không có giống nhau, không có nghiêm túc sửa sang lại những đoá hoa kiều diễm , mà là cầm điện thoại đưa cho nhân viên rồi vuốt ve đầu người nọ

Hai người đều không phát hiện Ôn Dao đã đến. Hết sức chăm chú làm kiểu tóc, một cái khác chính là chiếu gương, không biết đang xem cái gì đó .

Vạn Sương nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của mình trong gương rồi hướng tới khuôn mặt Thời Y , ngữ khí vui sướиɠ nói: "Thời Y tỷ, xem ra chị rất có thiên phú nha ~ hảo hảo xem!"

Ôn Dao chậm rãi tới gần hai người, cau mày nhìn cái đầu như ổ gà của Vạn Sương , gian nan nuốt một chút nước miếng.

Này, tiểu cô nương tuổi còn trẻ, như thế nào thẩm mỹ có vấn đề?

"Dao Dao? Hôm nay cậu rảnh rỗi tới đây chơi sao ?" Thời Y ngẩng đầu nhìn đến Ôn Dao đột nhiên xuất hiện, vui sướиɠ hỏi.

"Vừa vặn rảnh, liền tới đây xem cậu ." Ôn Dao đưa tay ra và gãi tóc Vạn Sương , hỏi: " Các người đây là đang làm cái gì?"

"Tiểu Sương nói mình giúp em ấy đổi kiểu tóc mới , thế nào? Đẹp không ?" Thời Y tay cầm điện thoại , tay sờ đỉnh đầu Vạn Sương hỏi.

Lúc này Thời Y so với một tiểu hài tử mười tuổi hoàn toàn giống nhau. Tự nhận rằng bản thân làm tốt điều gì đó và chờ đợi sự khen ngợi của người khác .

Trong tiểu thuyết , Thời Y chính là như vậy, luôn là một cô nàng ngây thơ , hoạt bát . Hơn nữa cô ấy sẽ tìm thấy rất nhiều những hạnh phúc nho nhỏ ở đây

Tất nhiên, cô ấy chỉ đối với những người quen thuộc người trước mặt mới để lộ điều đó .

Vạn Sương cũng duỗi tay sờ một chút đoạn tóc bị Thời Y năng nổ nãy giờ . Khóe miệng hơi hơi gợi lên, mang theo một tia ý ngọt . Nguyên bản chỉ là chính mình đề nghị một chút, không có nghĩ tới Tiểu Y Y sẽ đáp ứng, nhưng cô ấy không chỉ có đáp ứng mà còn rất ôn nhu thay vì tức giận với cô.

"Hảo......" Những điều tồi tệ Ôn Dao còn chưa có nói ra, đã bị Vạn Sương đánh gãy, "Rất đẹp! Có phải hay không Dao Dao tỷ?"

Nhìn đến Vạn Sương đang làm bộ mặt dữ tợn mà nhìn mình , Ôn Dao chỉ có thể gật đầu, trái lương tâm nói một câu, "C...cậu rất có tiềm năng làm thợ cắt tóc !"

Nghe được lời khẳng định của hai người , Thời Y liền chắp tay nói : "Dao Dao mau ngồi xuống, mình cũng sẽ vì cậu cũng thiết kế một kiểu !"

"?" A ! Ta không cần có được không !!!

Ôn Dao nghe Thời Y nói, liền đem chiếc bánh kem nhỏ trên tay đặt xuống trên bàn, lui ra phía sau hai bước nói: "Ta nhớ tới công ty còn có công tác, ta liền đi trước! Gặp lại sau a ~" . Còn đối với Vạn Sương vẫy vẫy tay, vứt một cái mị nhãn "Muội muội ~ ở lại đảm đương mọi việc đi nga ~"

Sau khi nói xong , dứt khoát xoay người rời đi, không có chút nào do dự.

Ôn Dao đột nhiên tới , cũng đột nhiên đi . Làm cho hai người trong tiệm có chút ngốc.

"Hảo, Tiểu Sương." Thời Y như cũ mang theo ý cười : " Em đi lấy một bó hoa tươi và mang đến cửa hàng Từ tiên sinh giùm chị nha . "

Đang thưởng thức Thời Y tự mình làm kiểu tóc mới cho Vạn Sương, nghe được Thời Y nói liền nhanh chóng đứng dậy lấy bó hoa đi đến cách vách.

Vạn Sương đi đến cửa hàng cách vách , ngày nào trên vách tường Từ tiên sinh cũng gắn một chùm sao cho vợ .

Vạn Sương cũng bởi vì mỗi ngày đều đưa hoa đến cho Từ tiên sinh , hai người cũng quen thuộc rất nhiều.

Từ Hội nhìn Vạn Sương bước vào tiệm với mái tóc rối mù liền nổi hứng trêu đùa : "Ngươi có phải hay không đắc tội thợ cắt tóc?"

" ? " Vạn Sương ngớ ngẩn nhìn bộ dạng Từ Hội bất thình lình xuất hiện .

Từ Hội chỉ chỉ đỉnh đầu của Vạn Sương .

Từ Hội cho rằng Vạn Sương sẽ giống hắn mà oán hận người thợ cắt tóc mới vào nghề này , chỉ là vừa rồi đột nhiên trên mặt Vạn Sương lộ ra một nụ cười ngọt ngào.

Đôi tay nhéo góc áo, có chút thẹn thùng nói: "Từ ca ngươi có phải hay không cũng cảm thấy rất đẹp?" Hỏi xong lúc sau, còn không đợi Từ Hội trả lời, chính mình còn nói thêm: "Ta cũng cho rằng là như vậy ."

Lúc sau liền nhảy nhót hát ca đi ra ngoài.

*Trong tiệm*

- Thời tiểu thư, lần trước anh đã đợi em trong cửa hàng

Thời Y khẽ cau mày nhìn tin nhắn vừa được gửi đến , trên mặt hiện lên một tia phiền chán .

Ngửa đầu thở phào một hơi, ngón tay mảnh khảnh gõ ở trên di động .

- Thật ngại quá , Cảnh tiên sinh, vì trong tiệm thường rất bận.

Sau khi tin nhắn được gửi đi, không đến một phút liền hồi âm.

- Anh đi đến tiệm tìm em .

Thời điểm Thời Y nhìn thấy tin nhắn , vừa lúc cũng thấy được Vạn Sương vào tiệm.

"Tiểu Sương, hôm nay cửa hàng đóng cửa , em về nghỉ ngơi trước đi."

Khi Thời Y nói điều này, trạng thái không được tốt . Vạn Sương cũng quan sát được sự thay đổi của Thời Y , cô liền đi đến bên cạnh Thời Y , nắm lấy cánh tay nàng , hỏi: "Thời Y , chị làm sao vậy? Có điều gì phiền lòng sao?"

Thời Y cảm thấy hơi kì lạ trước sự thân mật đột ngột của cô gái, nhưng lạ thay, cô không hề phản đối.

Nữ hài trên người tươi mát sơn chi hương làm Thời Y phiền lòng khí táo tâm tình hơi hơi tĩnh xuống dưới. Nhìn thoáng qua di động thượng lại xuất hiện tân tin tức, Thời Y dùng một loại không sao cả ngữ khí nói: "Chỉ là một cái ta người đáng ghét muốn tới trong tiệm tìm ta, tưởng quan cửa hàng

Hơi thở thơm tho của cô gái phả vào người khiến Thời Y đang buồn bực, tâm trạng cũng dịu đi một chút. Xem qua tin nhắn vừa mới xuất hiện trên điện thoại, Thời Y thờ ơ nói: "Chỉ là một tên đáng ghét đến cửa hàng tìm chị , nên chị có một chút không muốn gặp ."

Vạn Sương hiện tại dựa gần Thời Y, cô thấy trên điện thoại có tin nhắn , người gửi được ghi chú -- Cảnh Dật Kiệt.

Nhíu mày, mặt lộ vẻ khó hiểu.

Theo lý thuyết , cô đã cấp cho các công ty đối đầu Cảnh Dật Kiệt không ít những thông tin có lợi , hẳn là bọn họ phải phản kích kịch liệt đối với hắn ta ! Hiện tại Cảnh Dật Kiệt không nên vội vàng xử lý sự tình ở công ty sao? Như thế nào còn có rảnh rỗi tới quấy rầy Tiểu Y Y của ta ?

Chẳng lẽ là sự tình giải quyết xong rồi? Không hổ là tiểu thuyết nam chính , xử lý sự tình như vậy thật nhanh chóng.

Xem ra tiếp theo cần phải có rất nhiều thông tin đưa tới công ty đối thủ của hắn , đến nỗi Cảnh Dật Kiệt không bước chân ra ngoài.

Thời điểm Vạn Sương đã nghĩ xong biện pháp chỉnh Cảnh Dật Kiệt liền nghe được Thời Y nói nàng muốn tránh một chút. Vạn Sương lộ ra vẻ mỉm cười, dùng một loại ngữ khí quyến rũ nói: "Kia, Thời Y ! Chị có nghĩ cùng em đi dạo quanh đây ?"

Vì thế, nửa giờ sau, khi Cảnh Dật Kiệt đến cửa hàng , hắn chỉ nhìn thấy cánh cửa cuốn màu trắng.

Nữ nhân ấy không biết trốn đâu rồi !!!

______________

"Tiểu Sương đâu?" Vạn Thịnh nhìn cái bàn đối diện không có một bóng người, ngước mắt hỏi.

Dì Vương đứng ở một bên, bình tĩnh nói: "Tiểu thư nói với dì , hôm nay sẽ không về nhà ăn cơm trưa."

Vạn Thịnh nghe được lúc sau, mặt lộ rõ vẻ tức giận, lạnh lùng nói: "Suốt hai tuần đều không có ở nhà ăn cơm, mỗi ngày đều đi sớm về trễ......"

Sau khi nói xong , một tia sáng trong đầu Vạn Thịnh chợt lóe lên , ". Dì Vương , dì nói xem Tiểu Sương có phải hay không đang yêu đương?"

Chỉ thấy Vạn Thịnh vẻ mặt nôn nóng, trong tay cầm chiếc đũa bị ném tới trên bàn cơm, đôi mắt trừng lớn nhìn dì Vương .

Nào biết dì Vương nghe được lời này, cười lên tiếng, vỗ tay nói: "Thật vậy chăng? Lần sau nói với tiểu thư đem đối tượng về nhà, chúng ta coi một chút."

" Dì Vương ! " Vạn Thịnh rống lên một tiếng : "Tiểu Sương vẫn còn nhỏ như vậy , con không cho phép nó yêu đương ! "

"......" Dì Vương rống lên một cách khó hiểu, không để ý tới Vạn Thịnh, xoay người đi về phía phòng bếp.

Nguyên nhân chính là vì " Em gái yêu đương " . Trong cơn giận dữ , Vạn Thịnh cầm lấy di động gọi cho thư kí của hắn : "Lập tức! Lập tức! Điều tra ra vị trí hiện tại của em gái ta ! Hai mươi phút tra không ra, ngươi liền chờ cuốn gói chạy lấy người đi!"

30 phút sau, xe của Vạn Thịnh dừng lại ở trước một cửa hàng tượng đất .

Đứng trong quán , nhân viên nhìn thấy một người đàn ông cao lớn, mặc áo sơ mi sang trọng đang đi xe thể thao tới . Người đàn ông sắc mặt u ám, cau mày không tiếng động như nói "người sống chớ tới" .

Nhìn một lượt những bức tượng bên trong , Vạn Thịnh mím khóe miệng bước nhanh về phía cửa hàng.

"Thế nào? Có vui không ?" Đôi mắt Vạn Sương nhìn chằm chằm vào Thời Y, thấy khoé mắt Thời Y để lộ ra vẻ vui sướиɠ , cô cũng âm thầm cao hứng .

Tiểu thuyết có nhắc đến, chỉ cần Thời Y một chút không cao hứng, hoặc là thời điểm cùng Cảnh Dật Kiệt tức giận , đều sẽ chạy đến cửa hàng tượng đất này làm một ít đồ vật.

Thời Y nghe được Vạn Sương hỏi , động tác trên tay cũng không có dừng lại, "Ta cho rằng chỉ có ta mới thích loại đồ vật này, không nghĩ tới ngươi cũng thích."

Khi nói, giọng điệu đều ngạc nhiên vì tìm được những người bạn cùng chí hướng.

Vạn Sương hiện tại cùng Thời Y khoảng cách cực gần. Gần đến nỗi có thể ngửi thấy mùi hương trên cơ thể Thời Y , mùi dầu gội thoang thoảng trên tóc nàng.

Làn da trắng nõn, hai bên má trên khuôn mặt thoạt nhìn có vẻ rất mềm mại. Một vài lọn tóc bồng bềnh quanh tai cô .

Ngay khi Vạn Sương không nhịn được hơi mở khoé miệng muốn tiến lại gần, bỗng cửa mở ra , người nọ sắc mặt tái nhợt, cả người tản mát ra, trong mắt hiện rõ sự tức giận .

Vạn Thịnh như thế nào ở chỗ này? Vạn Sương nhìn thoáng qua khuôn mặt nam nhân , trong lòng nghi hoặc nói.

Quên đi, mặc kệ anh ta. Hiện tại , nâng cao hảo cảm của Tiểu Y Y mới là quan trọng nhất.

Ném Vạn Thịnh sang một bên, khóe miệng của Vạn Sương hơi chu lên, chỉ khi thời điểm môi cô gần kề , Vạn Sương mới có phản ứng.

Vạn Thịnh?

Hắn như thế nào lại ở đây ?

Vạn Sương lập tức từ trên ghế đứng lên, động tác nhanh chóng khiến Thời Y ở một bên hoảng sợ.

"Làm sao vậy?" Lúc đó , vị trí của Thời Y không thể nhìn thấy bên ngoài cửa nên không biết có người đang mở to mắt nhìn mình.

"Không sao đâu ! Thời Y tỷ , em đi ra ngoài trước ." Sau khi nói xong , Vạn Sương chậm rãi chạy về phía bức tượng trong phòng.

Vạn Sương đi đến cửa sau, kéo Vạn Thịnh sang một bên, ngạc nhiên hỏi " Anh , tại sao anh lại ở đây ?"

"Hừ!" Ai biết rằng Vạn Thịnh nghiêng đầu về một bên ,không thèm nhìn Vạn Sương

"Không nói em liền đi !"

Thời điểm Vạn Thịnh nghe được lời , lập tức quay đầu lại

"Em đã hai tuần không cùng anh ăn cơm." Vạn Thịnh vẻ mặt ủy khuất oán giận, tay xoa cái đầu ổ gà của Vạn Sương , "Bất hòa cùng ta ăn cơm, lại cùng người khác chơi đùa "

"Ách......" Đang chuẩn bị nói tới cái gì đó an ủi Vạn Thịnh , Vạn Sương đã thấy anh đứng lên như người mất hồn , cô liền đẩy Vạn Thịnh ra , nói : "Ca , anh đi về trước , buổi tối em nhất định cùng bồi anh ăn cơm!"

Được em gái hồi đáp , Vạn Thịnh cũng phát hiện Vạn Sương không có cùng nam nhân ở bên nhau, tâm tình của hắn trở lên tốt hơn rất nhiều.

Nghĩ đến công ty còn có rất nhiều việc muốn xử lý, Vạn Thịnh cũng không chuẩn bị dừng lại. Bàn tay tiếp tục xoa đầu Vạn Sương , mái tóc bù xù lại làm Vạn Thịnh cảm thấy rất vui vẻ rất , cao hứng nói : " Kiểu tóc hôm nay thực không tồi!"

Sau khi nói xong , liền xoay người rời đi.

Trở lại trên xe, Vạn Thịnh đem ảnh chụp Thời Y đưa đến thư kí của hắn , phân phó nói: " Trong vòng 20 phút , ta muốn có thông tin của nữ nhân này !"

Hừ, khi hắn nhìn thấy , chính là em gái hắn vừa rồi còn muốn thân thiết với nàng.

Vạn Thịnh dám khẳng định, chính là nữ nhân này, làm cho Vạn Sương hai tuần không có cùng mình ăn cơm !