Chỉ Muốn Ôm Nữ Chủ Vào Ngực

Chương 2: Xin việc

Edit + Beta : Diệp Lưu Ly

__________

Vạn Sương đem điện thoại thoát khỏi ứng dụng chỉ đường, rồi cho điện thoại vào túi. Vẫn may tiểu thuyết có ghi tên phòng khám của Giản Hi Trác, bằng không thế giới mênh ʍôиɠ biển rộng này tìm một người đúng thật là không làm được.

Vạn Sương đẩy cửa đi vào, bị thu hút bởi tấm biển có đèn LED với dòng chữ "Phòng khám thú y của bác sĩ Giản". Phòng khám tuy rằng có chút nhỏ, nhưng lại rất sạch sẽ, ngăn nắp.

Có lẽ Vạn Sương tới hơi sớm, phòng khám ngoại trừ tiếng kêu của tiểu động vật, không có âm thanh khác.

Chỉ có gần l*иg sắt động vật, có một bóng người mặc áo blouse trắng vẫn đang hoạt động. Trêи tay cầm giấy bút, như là đang viết cái gì đó .

Là Giản Hi Trác? Trong lòng Vạn Sương phán đoán.

Hắn làm việc có chút chăm chú, cũng không có chú ý tới có người bước vào phòng khám của hắn.

"Anh , hảo ?" Vạn Sương đi lên trước, nhẹ nhàng kêu lên.

Nội tâm nhảy loạn! Rốt cuộc đã nhìn thấy con trai! Ô ô ô không biết hắn trông như thế nào? Nhất định là rất soái! Người nọ còn còn chưa xoay người lại, Vạn Sương ở trong lòng rống lên.

Nghe được thanh âm của Vạn Sương, hắn buông đồ vật trêи tay xuống , động tác ưu nhã lay chuyển thân mình.

Màu da trắng nõn, ngũ quan thanh tú mang theo nét nhè nhẹ , ôn nhu. Đôi mắt cong cong, mang theo ý cười, khoé miệng gợi lên độ cong làm nàng cảm nhận rất dễ thân cận.

" Cô , hảo?" Giản Hi Trác mang theo ý cười hướng về khách hàng mỉm cười, " Xin hỏi, cô cần giúp gì sao?"

Nói xong, nhưng không có ai đáp lại. Giản Hi Trác nhìn nữ tử tóc quăn quăn trước mắt , cười cười, lại nói: " Cô không sao chứ ? "

Mang theo âm thanh ấm áp trong phòng khám nhỏ hẹp vang lên, đem Vạn Sương ngây ngốc vì dung nhan soái khí của hắn gọi về.

Trước mắt nam nhân vẫn như cũ nâng lên khoé miệng, vẻ mặt cũng không có bởi vì Vạn Sương chậm chạp không đáp lại hắn mà lộ ra tia không kiên nhẫn.

Vạn Sương bị nam nhân cười làm cho có chút ngượng ngùng , gãi gãi đầu, cẩn thận hỏi: " Xin hỏi, anh có phải Giản Hi Trác ?"

"Ừm ! Tôi là Giản Hi Trác"

Chỉ có con trai nàng mới có thể ôn nhu như vậy, tốt như vậy, hào phóng như vậy. Một chút cũng không giống tra nam nam chính , cố chấp, hoa tâm, ích kỷ.

Nghĩ đến con trai của mình rất tốt, lại không có một kết cục tốt, Vạn Sương lại càng đau lòng . Đành phải im lặng trong lòng mắng Cảnh Dật Kiệt vài câu, mới giảm bớt tâm nàng đau nhức.

"Ách , em tên Vạn Sương, đến nhận lời mời." Vạn Sương đem mục đích hôm nay đến đây nói ra.

"Nhận lời mời?" Giản Hi Trác nghe được lời nói của Vạn Sương lông mày nhíu lại một chút.

"Đúng vậy, em nhìn thấy trêи phần mềm tuyển dụng có thấy phòng khám đăng tin tuyển người, cho nên em liền nghĩ đến thử một lần."

Giản Hi Trác bị Vạn Sương bất thình lình nói như vậy có chút không biết gì. Hắn không nhớ rõ là hắn có phát ra bất luận tin tức tuyển dụng nào.

Giản Hi Trác hơi mang xin lỗi nói với Vạn Sương: " Thật ngại , anh không có đăng tin tuyển dụng trong trang web nào cả ."

Hắn đương nhiên không phát tin tức, đây là điều nàng nói ra để lừa gạt hắn. Nhìn Giản Hi Trác lộ bộ mặt xấu hổ , Vạn Sương trong lòng không nỡ tiếp tục lừa gạt hắn.

Nhưng Vạn Sương lại nghĩ đến kết cục của Giản Hi Trác trong tiểu thuyết, hạ tâm đau nhức , đành tiếp tục lừa gạt hắn: "Này xin hỏi anh có thể nhận em không? Em là sinh viên, muốn tìm một công việc lo học phí cho học kỳ 2."

Bị Giản Hi Trác cự tuyệt Vạn Sương đã đoán được, Vạn Sương đã sớm chuẩn bị tốt lý do thoái thác: "Anh có thể hay không cho em ở chỗ này làm a? Cầu xin anh!"

Đang nói chuyện, Vạn Sương còn đong đưa tay làm bộ dáng cầu khẩn. Tối hôm qua, Vạn Sương thừa dịp vừa đọc xong tiểu thuyết đã đem nội dung chi tiết tiểu thuyết chép lại vào vở. Nàng sợ lúc sau theo thời gian trôi qua mà quên đi nội đung.

Cũng chính là tối hôm qua thời điểm nhớ chi tiết, Vạn Sương thuận tiện nghiên cứu nhân tâm Giản Hi Trác trong sách. Toàn bộ chính là một người tốt. Cho nên Vạn Sương đưa ra yêu cầu này, lấy lý do này đến gặp hắn, hắn sẽ không cự tuyệt mình.

Vạn Sương trong lòng chắc chắn đáp án, Giản Hi Trác không thấy mặt nàng dạt dào đắc ý.

Tiểu Y Y chờ ta , ta sẽ nghĩ chủ ý giúp Giản Hi Trác, về sau cô nhất định có người bạn trai tốt!

Lúc Vạn Sương cảm thấy mục đích tìm bạn trai tốt cho nữ chính sắp đạt được thì tai truyền đến âm thanh dễ nghe của Giản Hi Trác, "Không được"

Vạn Sương lắc lắc lỗ tai của chính mình , hắn có phải hay không nói không được?

Vạn Sương ngẩng đầu khϊế͙p͙ sợ nhìn về Giản Hi Trác "Giản Hi Trác sẽ đáp ứng", sáu chữ còn chưa thành hình đã bị mạt sát ở trong lòng.

Giản Hi Trác bị Vạn Sương đột nhiên ngẩng đầu hoảng sợ, nhìn đến biểu tình kinh ngạc của Vạn Sương , trong lòng đối với cự tuyệt Vạn Sương có chút băn khoăn, ôn nhu hỏi: "Chuyên ngành của em, hẳn là không cùng thú y có quan hệ?"

Vạn Sương gật gật đầu, lại lắc đầu.

Giản Hi Trác nhìn nữ hài gật đầu lại lắc đầu, như một cái trống bỏi rất đáng yêu.

Giơ tay xoa xoa đỉnh đầu của cô , nhẹ giọng nói: "Này động vật tuy rằng nhìn qua quả thật đáng yêu, nhưng là có đôi khi sẽ làm thương đến người nga. Hơn nữa, chuyên ngành của em không phải thú y, trong thời gian ngắn học thêm sẽ thực phiền toái."

Nói xong đi tới bên quầy phòng khám, từ quyển sách rút ra một tấm Card đưa cho Vạn Sương, nói: "Cái này , anh có bạn gần đây vừa lúc tuyển người, anh cùng nàng nói một chút, em đến chỗ nàng công tác được không?"

"...? "

Vạn Sương đầu óc lúc này toàn dấu hỏi chấm.

Đối với cách làm của Giản Hi Trác, Vạn Sương quả thực bị kinh sợ rồi, thiếu chút nữa không nhịn xuống đem lý do của chính mình nói cho hắn. Cho hắn biết chính mình tới giúp hắn đoạt mỹ nhân, chứ không phải tới kiếm tiền.

Vạn Sương trong lòng phẫn nộ, nhưng trêи mặt vẫn bình đạm tiếp nhận danh thϊế͙p͙. Đang chuẩn bị nói chính mình rất yêu động vật, học tập không sợ khổ, không sợ mệt. Thời điểm liếc mắt nhìn tới danh thϊế͙p͙ định mở miệng ra thì đóng lại liền.

Lão bản Thời Y

Tin tức xông vào đôi mắt củaVạn Sương .

"Thật vậy sao ? , thật cảm ơn anh, em hiện tại liền đi tìm nàng!" Nói xong, Vạn Sương kϊƈɦ động mà chạy ra khỏi phòng khám. Còn chưa nói lời tạm biệt với Giản Hi Trác.

Vạn Sương ngồi trêи xe taxi, không kiềm chế được sự hưng phấn tràn ra ở khoé môi .

Thời Y, nữ chính tiểu thuyết. Vạn Sương quả thật là rất yêu thích nhân vật này.

Tác giả sinh động sách tác rất kỹ xảo, miêu tả Thời Y như người đang sống trong hiện thực. Trước mặt người không thân luôn là một bộ thành thục, bộ dáng tri thức . Nhưng ở trước mặt người thân lại là một tiểu nghịch ngợm, tính tình trẻ con .

Thường xuyên xuất hiện những biểu cảm tương phản, làm Vạn Sương muốn ôm Thời Y vào ngực hôn một cái.

Vạn Sương đem danh thϊế͙p͙ Thời Y đặt vào trong túi, quay đầu nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, thầm nghĩ tiểu Y Y, tôi đến rồi a !

Nửa giờ sau, Vạn Sương đến cửa hàng bán hoa của Thời Y - ngữ xá

Tuy rằng chuyện làm nhân viên phòng khám bị Giản Hi Trác cự tuyệt, kế hoạch thất bại. Nhưng mà Vạn Sương đã nghĩ tới kế hoạch thứ hai.

Nếu nam phụ truy nữ chính không thành . Vậy nếu như nữ chính biết được bản chất tra nam của nam chính , biết được phẩm chất tốt đẹp của nam phụ thì cuối cùng sẽ cùng hắn ở bên nhau.

Chỉ cần kết quả như vậy là tốt rồi, quá trình không quan trọng.

Nhưng để thành công cái kế hoạch thúc đẩy nữ chính phát hiện bản tính thật của nam chính . Vạn Sương quyết định chính mình sẽ trở thành con người này, đó chính biến chính mình từ bạch liên hoa nữ phụ thành khuê mật tốt của nữ chính tri thức!

Việc đầu tiền phải làm, chính là nhận lời mời trở thành nhân viên cửa hàng bán hoa của nữ chính .

Vạn Sương đứng trước cửa hàng , sửa sang lại một chút tóc tai, quần áo. Cô thầm nghĩ bản thân phải ở trạng thái tốt nhất đến gặp tiểu Y Y.

Sau 10 phút sửa sang lại , Vạn Sương đẩy cửa bước vào.

"Đing đing" phía trêи cửa treo một cái chuông gió nhỏ phát ra thanh âm thanh thuý.

Hương hoa được toả ra từ bốn phía.

Vạn Sương thẳng người khi hương hoa bay đến bên mũi, nhìn bóng lưng mảnh khảnh đưa về phía cửa đang sửa sang lại hoa, không biết làm sao.

Lúc này trong lòng cô tràn ngập khẩn trương cùng chờ đợi , nói không nên lời , tình yêu của Vạn Sương đang lan toả trong lòng .

Nội tâm Vạn Sương kịch liệt nhảy lên. Mà cũng vào lúc này, cô nàng đưa lưng về phía cửa cuối cùng cũng chuyển thân mình quay lại nhìn nàng.

Là một khuôn mặt thần tiên mị lực, nụ cười thoáng qua đều mang theo lực hấp dẫn trí mạng, làm người nhìn không chớp mắt.

"Em muốn mua hoa?" Âm thanh gợi cảm từ môi mỏng hồng hồng phát ra.

Vạn Sương lắp bắp nói: "Không phải, em, em là được bác sĩ Giản giới thiệu đến."

Sao lại thế này ? Tiểu Y Y sao lại trang điểm thế này ? Tiểu thuyết không phải viết tiểu Y Y không bao giờ trang điểm hay sao?

Một gương mặt trang điểm có thể so với nữ minh tinh. Vạn Sương nhìn khuôn mặt được trang điểm của nữ nhân , chờ đợi có chút thất bại, trong lòng có chút thất vọng.

"Bác sĩ Giản, cái kia thú y?" Nữ nhân hỏi.

Vạn Sương sớm đã không còn tinh thần lúc bước vào cửa hàng, giống hoa khô héo, thấp giọng nói: "Đúng vậy."

Tuy rằng có chút tò mò tiểu cô nương trước mắt, vì sao đột nhiên hạ mặt xuống , nhưng xuất phát từ lễ phép, nữ nhân cũng không mở miệng hỏi , mà chỉ đưa đến cái ghế dựa nói: "Vậy trước em ngồi trêи ghế chờ một lát, lão bản đến sẽ quyết định có nhận em hay không ."

Sau khi nói xong cũng không hề để ý đến Vạn Sương, xoay người đi làm công việc khác .

Để lại Vạn Sương hỗn độn đứng ở đó.

Lão bản?

Nói như vậy, nàng không phải tiểu Y Y a?

Nhận thức được điều này , Vạn Sương hạ tâm tình xuống , khôi phục như lúc trước mong đợi được nhìn thấy Thời Y.

Vạn Sương an tĩnh ngồi ở vị trí nữ nhân vừa chỉ định, cầm di động lên chơi, chờ đợi Thời Y đến.

Liên tục có người vào mua hoa, cửa "Đing ding" thanh âm vẫn luôn không ngừng vang.

Mỗi lần vang một chút, Vạn Sương đều sẽ ngẩng đầu xem một cái. Thẳng đến hai mươi phút sau, cổ Vạn Sương bởi vì luôn ngẩng đầu cúi đầu đã có chút ẩn ẩn đau.

"Đing đing" thanh âm lại vang lên, nhưng Vạn Sương không có ngẩng đầu xem.

Cho đến khi giọng nói gợi cảm của nữ nhân kêu lên một câu, "Thời Y! Cậu mà không trở lại mình liền mệt chết!"

Nghe đến cái tên quen thuộc, Vạn Sương đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía cửa.

Chỉ thấy một người đi tới từ lối nhỏ xung quanh toàn hoa tươi, người tới ngũ quan nhỏ nhắn mà hài hoà, khoé miệng ẩn chứa nụ cười xin lỗi, tay trắng nõn vuốt vuốt một chút tóc quăn dài, bộ dáng hào phóng tự nhiên xông vào trong mắt Vạn Sương.

Nàng thấy Vạn Sương đang ngồi trêи ghế , ý cười trêи mặt chuyển biến, nụ cười chuyên nghiệp trêи mặt nàng lộ ra. Chậm rãi đi đến bên người Vạn Sương, duỗi tay nói: " Chào em , chị là Thời Y."