Tráng Hán Câu Lan Viện

Chương 9

Nữ hài nắm đại dươиɠ ѵậŧ thật mạnh, Tây Lương Hải đau đến cả người run lên, nhưng dươиɠ ѵậŧ lại cứng hơn."Hoàng hậu ghen ghét, trừ Thái tử ra, các hoàng tử khác đều bị hại chết yểu, ta là công chúa mới tránh được một kiếp."

Tây Lương Hải tạm thời tin lời nói không hề căn cứ này, nhưng trong lòng vẫn thầm nghĩ, công chúa này quá dâʍ đãиɠ rồi. Nữ hài dường như cảm thấy chỉ vuốt thì không đã nghiền, đôi tay dùng sức âm thầm đè nặng đại điểu của Tây Lương Hải xuống chơi, đại dươиɠ ѵậŧ bị đè ở hướng trái ngược chơi, vài cái liền sung huyết vô cùng cứng.

"Ưʍ...ưʍ...đau, dươиɠ ѵậŧ sắp gãy rồi a..."

Nữ hài nghe thấy Tây Lương Hải kêu đau, gương mặt phiếm hồng, càng hưng phấn hơn.

"Lại kêu thêm vài tiếng, da^ʍ một chút, nếu không ta chơi hư đại điểu của ngươi."

Tây Lương Hải cũng bị chơi đến hưng phấn, nhìn đôi môi vì hưng phấn mà trở nên đỏ thắm của nữ hài, hôn lên một cái. Nhưng có lẽ là cố kỵ nữ hài nhỏ tuổi, không hôn sâu trao đổi nước bọt. Tây Lương Hải cũng không có nghĩ xem, đây chính là một ấu nữ dâʍ đãиɠ đến dươиɠ ѵậŧ của nam nhân cũng có thể chơi đùa.

"Công chúa điện hạ có thể dùng sức một chút, ta thích loại đau này...ưʍ..."

Tay nữ hài không lớn, lúc dùng sức càng là kí©ɧ ŧɧí©ɧ, dươиɠ ѵậŧ Tây Lương Hải mỗi khi bị chơi đau một chút liền cảm nhẫn được một cỗ kɧoáı ©ảʍ tàn ngược. Nữ hài liếʍ liếʍ môi vừa bị hôn, trên tay dùng sức bóp lấy qυყ đầυ cực đại, mã mắt hé ra hợp lại, đỉnh thịt non đỏ tươi một mảng, móng tay nhỏ quét mạnh qua dâʍ ɖị©ɧ trên mã mắt, đến cơ bắp trên đùi Tây Lương Hải cũng theo đó run lên. Cuối cùng, bàn tay trắng nõn của nữ hài từng chút đánh đến đại dươиɠ ѵậŧ không biết xấu hổ mà chảy tao thủy, khiến Tây Lương Hải mặt đỏ tai hồng, nhìn dươиɠ ѵậŧ chính mình lấy làm tự hào ở dưới bàn lùn lay động trái phải, dâʍ ŧᏂủy̠ văng khắp nơi, rất nhanh liền nghênh đón đợt cao trào ngập đầu đầu tiên.

"A a a...muốn bắn...đại dươиɠ ѵậŧ bị công chúa điện hạ đánh bắn rồi a..."

Lúc đại dươиɠ ѵậŧ muốn bắn tinh, Tây Lương Hải vội vàng cong người, cắn khớp hàm của mình, sợ tiếng la dâʍ đãиɠ bị người khác nghe thấy. Nữ hài nhéo qυყ đầυ tay mắt nhanh nhẹn mà cầm một chén rượu nhỏ, để ở trên đầu dươиɠ ѵậŧ của Tây Lương Hải, cả người Tây Lương Hải run rẩy, cúi đầu giả vờ say.

"Chậc~người thảo nguyên này cũng say nhanh như vậy sao? Ha ha ha..."

Bên tai giọng nói của đại thần Thiên Cực Đế quốc truyền đến, Tây Lương Hải mơ mơ màng màng ở dưới bàn lùn bắn tinh, vừa bắn vừa chịu đựng chấn động của thân thể. Người xung quanh đều vui sướиɠ nói chuyện với nhau, một đám áo mũ chỉnh tề, đầy mặt hồng quang, không ai biết đại hán sau gục này đang trải qua một hồi cao trào không tiếng động.

Giằng co hồi lâu, dư vị cao trào dần dần hoãn lại, đáy mắt Tây Lương Hải đỏ bừng mà ngẩng đầu, chén rượu nhỏ trong tay nữ hài tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng.

"Chậc chậc chậc, vậy mà bắn nhiều như thế. Biếи ŧɦái không cần thể diện, vừa rồi chắc sướиɠ lắm đi."

Nữ hài cầm lấy chén rượu, liếʍ một giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ vô ý tràn ra ngoài ly, tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng bị đầu lưỡi hồng nhạt liếʍ vào trong miệng, Tây Lương Hải nhìn cảnh tượng da^ʍ uế này vậy mà lại cảm thấy dươиɠ ѵậŧ chính mình ẩn ẩn cứng lên.

"Ta muốn đi tiểu...lát nữa lại đến chơi với ngươi."

Tây Lương Hải liếʍ liếʍ môi cảm thấy nữ hài này quả thật chính là hồ ly tinh chuyển thế, vừa rồi uống rượu quá vội, giờ phút này không chỉ có men say, bụng còn phát trướng, ý muốn đi tiểu dần dần nảy lên.

Nữ hài biến sắc, đặt chén rượu tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở trên bàn: "Không được đi, ngươi dám đi ta liền nói cho mọi người cái ly này chứa cái gì, nói vậy mọi người đều thật hứng thú."

Tây Lương Hải nhanh chóng đoạt lấy cái ly, không cẩn thận tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong ly đổ tới trên nệm ghế. Nữ hài phì cười một tiếng.

Sắc mặt Tây Lương Hải xanh mét, như này phải giải thích thế nào về thứ trên nệm ghế, hễ là nam nhân thành niên đều hiểu hắn ở chỗ này đã làm chút chuyện hoang đường gì đó.

Nữ hài cầm lấy bầu rượu không, đặt ở dưới háng Tây Lương Hải, chân thật đáng tin mà nói: "Tiểu tại đây luôn đi, ta nhìn ngươi tiểu. Vừa rồi thưởng thức tộc trưởng thảo nguyên bắn tinh, hiện tại nhìn đại dươиɠ ѵậŧ đi tiểu cũng là cực kỳ thú vị."

Tây Lương Hải muốn chạy, một nữ hài gầy yếu như thế còn không ngăn được hắn, vừa rồi đã làm chuyện cảm thấy thẹn, đi tiểu trước mặt mọi người nữa liền không dám ngẩng đầu. Chỉ là Tây Lương Hải không nghĩ tới, lúc mình còn đang suy xét, nắm tay nhỏ của nữ hài vô cùng chuẩn xác đánh vào bụng của mình, đôi bàn tay trắng như phấn của ấu nữ không đủ để đả thương Tây Lương Hải, nhưng đánh hắn đến tiểu ra lại dư dả.

Nướ© ŧıểυ màu vàng nhạt đột nhiên không kịp đề phòng tiểu ra một giọt, một khi tiểu liền không thể nghẹn lại, nướ© ŧıểυ không chịu sự khống chế của chủ nhân mà phun trào ra, nữ hài vội vàng nhắm chuẩn bầu rượu, nướ© ŧıểυ mất khống chế chảy vào bầu rượu bạc có tiếng cọ rửa.

"Hô...đau...dươиɠ ѵậŧ bị chơi hỏng rồi..."

Dươиɠ ѵậŧ nửa cứng đi tiểu rõ ràng có chút đau đớn, Tây Lương Hải cảm thấy dươиɠ ѵậŧ chính mình như đang bị thiêu cháy.

Bầu đựng rượu vô cùng nhỏ nhắn tinh xảo, tiểu đến cuối cùng vậy mà đã chứa đầy rồi. Ánh mắt Tây Lương Hải dao động, không được...nướ© ŧıểυ sắp tràn ra rồi...nữ hài nắm chắc thời cơ bóp lấy qυყ đầυ của Tây Lương Hải, niệu đạo trở nên vô cùng chật hẹp, lúc lấp kín lỗ tiểu Tây Lương Hải đau đến dươиɠ ѵậŧ giật giật.

"Còn lại tiểu đến trên nệm ghế, nhanh!"

Nữ hài buông tay, đại dươиɠ ѵậŧ run rẩy một chút, vài giọt sau đó mới thông thuận tiểu ra, trộn lẫn với tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng vừa bắn ra, vừa tạo vừa da^ʍ.

Tây Lương Hải sau khi tiểu xong cảm thấy vô cùng thẹn, hô hấp cũng không thông, bởi vì một khi hít thở liền có thể ngửi được khí vị tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn có tao vị tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình.

Nữ hài nhìn nệm ghế, thoả mãn cười.

Sắc mặt Tây Lương Hải khó xử nói: "Mặc dù ngươi hiển nhiên không phải nữ tử đơn thuần gì, nhưng ta đã làm bẩn trong sạch của ngươi, nếu như ngươi nguyện ý về sau liền đi theo ta, ta chờ ngươi lớn lên."

Nữ hài kinh ngạc mà nhìn Tây Lương Hải, đây là lần đầu tiên trong đời có người hứa hẹn với mình. Rõ ràng người bị đùa bỡn bắn tinh bắn nướ© ŧıểυ là ngươi mà...