Tráng Hán Câu Lan Viện

Chương 5

Hình Bắc Thần cởi đai lưng ra, lộ ra dươиɠ ѵậŧ sớm đã nhẫn nhịn rất lâu dưới háng mình.Tây Lương Hải mở lớn hai mắt, kinh hãi không gì sánh được nhìn cự vật trước mặt. Thiếu niên có một khuôn mặt tinh xảo tú lệ như vậy, nhưng dương cụ dưới háng y số với dươиɠ ѵậŧ dài tám tấc kia của chính mình cũng không kém chút nào, dương cụ thô to của Hình Bắc Thần vô cùng khôn tương xứng với eo nhỏ của thiếu niên, giương nanh múa vuốt mà dâng trào đứng thẳng, qυყ đầυ đỏ tươi thoạt nhìn sạch sẽ xinh đẹp, lớn như trứng gà.

Bọn lính phát ra từng tiếng kinh hô, dươиɠ ѵậŧ của Hoàng đế bệ hạ Thiên Cực Đế quốc mười bảy tuổi vậy mà lớn như thế? Trong quân đội thật sự sùng bái chỗ đó của nam nhân, cho dù nam nhân nào có một đại dươиɠ ѵậŧ đều sẽ nhận được hâm mộ và ghen ghét của chiến hữu, thậm chí còn có binh lính dâʍ đãиɠ không biết sống chết muốn hướng c̠úc̠ Ꮒσα đến đại dươиɠ ѵậŧ của chiến hữu!

"Dươиɠ ѵậŧ của bệ hạ...oa...rất muốn liếʍ một chút"

"Bệ hạ lợi hại quá...thật không hổ là chủ tử của chúng ta!"

"Nếu nhét vào c̠úc̠ Ꮒσα sẽ bị căng rách nhỉ..."

Ánh mắt Hình Bắc Thần thật sâu, nhìn thẳng đôi mắt của Chân Võ Đại Đế, dường như là muốn nhìn thấu linh hồn của người này. Tây Lương Hải trong lúc lơ đãng nhìn đến ánh mắt như vậy, trong khoảng thời gian ngắn vậy mà không dám đối diện với tiểu hoàng đế này.

"Cho ngươi một lần đầu suốt đời khó quên, Hình Bắc Thần-tên của ta sẽ nhập vào xương cốt của ngươi, hùng ưng trên thảo nguyên của ngươi từ đây liền bay lượn trong lòng ta..." Hình Bắc Thần hít sâu một hơi, dươиɠ ѵậŧ thô dài gần như dị dạng không có chút bôi trơn nào liền thọc vào lỗ sau của Tây Lương Hải, một vết máu đỏ thắm chảy xuống, gương mặt Tây Lương Hải chảy xuống nước mắt nóng bỏng, vết thương đau hơn trăm lần Chân Võ Đại Đế không phải chưa từng chịu, nhưng giờ phút này nước mắt giống như vỡ đê, phảng phất dươиɠ ѵậŧ xuyên qua hậu huyệt cắm thẳng vào trong lòng Tây Lương Hải.

Hình Bắc Thần đột nhiên động thân một cái, làm tráng hán dưới thân kêu lên một tiếng.

"Ta bắt được ngươi rồi."

Tây Lương Hải ngẩn ra một lát, đến khi bên tai truyền đến tiếng hoan hô của các tướng sĩ, cuối cùng mới hồi phục lại tinh thần. Hậu huyệt khẩn trí lúc này bị một cây dươиɠ ѵậŧ cực lớn căng ra đến cực hạn, từng giọt từng giọt máu chảy xuống, theo đùi trong chảy tới mắt cá chân. Vết thương cảm thấy thẹn thời thời khắc khắc nhắc nhở hắn một sự thật, hắn-Chân Võ Đại Đế bị một thiếu niên mười bảy tuổi thao mở c̠úc̠ Ꮒσα!

"Ha ha ha...ngươi chảy máu rồi, ta là nam nhân đầu tiên của ngươi đó~tại sao ngươi sống đến ba mươi bảy tuổi rồi cũng không ai muốn thao ngươi chứ?"

Hình Bắc Thần mặc dù thao mở c̠úc̠ Ꮒσα xử nam bị kẹp đến thở dốc, nhưng trong ngữ điệu không ngăn nổi vui sướиɠ.

Sâu trong cổ họng Tây Lương Hải phát ra tiếng đau đớn, lại không nói một lời.

Sắc mặt Hình Bắc Thần lập tức âm trầm xuống, cười lạnh một tiếng nói: "Ta quên mất, ngay từ đầu ngươi một câu cũng không nói rồi."

Hình Bắc Thần ra hiệu người hầu bên cạnh cởi bỏ dây thừng trên tay Chân Võ Đại Đế, người hầu mặt lộ vẻ khó xử nói: "Bệ hạ không thể, nguy hiểm!"

"Hiện giờ thân hắn trong vòng vây của vạn người, trên người lại không có vũ khí sắc bén, có gì có thể nguy hiểm."

Người hầu chỉ đành nghe phân phó từ hoàng đế, cởi bỏ dây thừng trên tay Chân Võ Đại Đế. Đôi tay có được tự do lần nữa Tây Lương Hải cũng không cảm thấy nhẹ nhàng, bởi vì tiểu hoàng đế kéo hai tay của hắn qua bắt chéo ở sau lưng, giống như cưỡi ngựa mà điên cuồng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hạ thể, c̠úc̠ Ꮒσα bị căng đau đớn dần dần chết lặng, vận động giống như pít tông làm huyệt khẩu phát ra âm thanh dâʍ đãиɠ đáng xấu hổ, vết máu trở nên nhạt, còn có một ít chất lỏng khác bị nghiền nát ra.

"Có muốn ta thao tao tâm của ngươi không?"

Hình Bắc Thần vừa đỉnh hông vừa hỏi.

Tây Lương Hải cắn chặt răng không nói một lời.

"Tao hoá nói chuyện!"

Bang một cái tát, Hình Bắc Thần vỗ ở trên mông tròn trịa của Chân Võ Đại Đế, một nam nhân ba mươi bảy tuổi, thủ lĩnh bộ lạc, anh hùng tung hoành sa trường, bị một thiếu niên đánh mông! Tây Lương Hải cả người vạm vỡ, bởi vậy mông đặc biệt đầy đặn, bị tát một cái vậy mà run rẩy một chút, Hình Bắc Thần giống như là phát hiện chuyện gì thú vị, trên tay tăng mạnh lực, một cái một cái tát ở trên mông Chân Võ Đại Đế, chỉ chốc lát trên mông Tây Lương Hải chính là một mảnh đỏ, tiếng vang bạch bạch phối với điên cuồng thao làm huyệt sau, giáo trường càng là yêu da^ʍ đến cực điểm.

Tây Lương Hải quyết định là không nói lời nào, theo mông lớn của mình đánh ra tiếng vang, trong cổ họng kêu rên từng đợt từng đợt.

Sắc mặt Hình Bắc Thần càng âm trầm, sau khi thao làm mười mấy cái, cười lạnh một tiếng rút dươиɠ ѵậŧ ra, đặt hai tay Tây Lương Hải ở trên đất, lúc này tư thế của Chân Võ Đại Đế là hai tay chống đất, máu tươi và dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra từ hậu huyệt từng giọt từng giọt nhỏ trên mặt cát.

"Ngươi không nói chuyện, là không có lời nào đáng nói sao? Ghét ta như vậy...xem ra là cách chơi của ta không đủ kí©ɧ ŧɧí©ɧ rồi."

Hình Bắc Thần túm đùi thô tráng của Tây Lương Hải lên, dáng người đơn bạc của tiểu hoàng đế thế nhưng vô cùng hữu lực, nhấc nửa người dưới của Tây Lương Hải lên không. Hình Bắc Thần kéo ra hai chân của Chân Võ Đại Đế, c̠úc̠ Ꮒσα bại lộ ở dưới ánh mắt của tiểu hoàng đế lần nữa, dươиɠ ѵậŧ thô tráng động thân một cái, một lần nữa cắm trở về tao huyệt của Tây Lương Hải.

"Đi!"

Đôi tay Hình Bắc Thần dùng sức, giống như lái xe đẩy thân hình cường tráng của Chân Võ Đại Đế về phía trước, đồng thời dươиɠ ѵậŧ từng chút từng chút đóng cọc ở hậu huyệt Chân Võ Đại Đế. Ngay lúc Hình Bắc Thần đẩy về phía trước, Tây Lương Hải cảm thấy nửa người trên của chính mình khuynh đảo về phía trước, vì đề phòng té ngã, Tây Lương Hải đành phải hoạt động tay của chính mình, không ngừng đi về phía trước.

Hình Bắc Thần ác liệt mà phát lực ở phần eo, thay đổi hướng đi của Tây Lương Hải, một bước, hai bước, ba bước, vậy mà dần dần đi tới giữa đám lính!

"Tao hoá, sướиɠ chết đi, nhiều người nhìn ngươi bị thao như vậy."

Hình Bắc Thần giống như khoe ra dươиɠ ѵậŧ không ngừng thọc vào rút ra, thậm chí lắc lư trái phải dươиɠ ѵậŧ của chính mình, thăm dò khắp nơi c̠úc̠ Ꮒσα vừa mới bị khai bao của Chân Võ Đại Đế, điểm mẫn cảm thỉnh thoảng bị chọc trúng, thân thể Tây Lương Hải phảng phất thoát khỏi khống chế của chính mình, mông lớn lắc lư tìm kiếm kɧoáı ©ảʍ.