Trong khoảng thời gian ngắn toàn bộ giáo trường tràn ngập mùi vị dâʍ đãиɠ, trong đó có mùi nướ© ŧıểυ của Chân Võ Đại Đế, còn có rất nhiều hương vị tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ dươиɠ ѵậŧ của binh lính bắn ra, đại doanh quân đội Mạc Bắc khắp nơi đều có tiếng gầm nhẹ cao trào của nam nhân."Ha, ngươi nhìn xem mị lực của ngươi lớn bao nhiêu, bọn họ đều hận không thể để ngươi làm quân kỹ, ngày đêm thao c̠úc̠ Ꮒσα của ngươi, đến khi thao nát c̠úc̠ Ꮒσα của ngươi mới thôi."
Hình Bắc Thần mạnh mẽ nâng cằm của Tây Lương Hải lên, Tây Lương Hải gian nan híp mắt, không dám đối mặt với cục diện khiến người khó xử này.
Hình Bắc Thần cũng không chê bẩn, nhấc dươиɠ ѵậŧ thô tráng của Chân Võ Đại Đế lên liền loát động, hơi thở nóng rực phả ở bên tai của Tây Lương Hải, trong lòng Tây Lương Hải căng chặt, bởi vì trong tiếng hô hấp từ bên tai hắn nghe ra hưng phấn khó che giấu của tiểu hoàng đế mười bảy tuổi này.
"Dươиɠ ѵậŧ này thật là hùng vĩ chỉ có nam nhân chân chính mới có thể có dươиɠ ѵậŧ lớn như vậy, chờ ngày nào đó ta xuyên một cái vòng trên đầu dươиɠ ѵậŧ cho ngươi, sau đó đính một cái đá quý dây xích, xuyên thẳng đến trên đầṳ ѵú của ngươi, nhất định rất đẹp."
Trên tay Hình Bắc Thần liên tục không ngừng dâʍ ɭσạи dươиɠ ѵậŧ của Chân Võ Đại Đế, trong miệng lại nói ra lời cực kỳ nguy hiểm.
Tây Lương Hải chau mày, l*иg ngực có cơ bắp khoẻ mạnh phập phồng bất định, quả nhiên là vô cùng phẫn nộ, một tháng trước hắn còn tràn đầy tin tưởng muốn một đường phá quan thừa cơ nam hạ, chiếm vạn dặm giang sơn Trung Nguyên làm của riêng, hiện tại lại phải thừa nhận khuất nhục như vậy.
"Nhãi ranh ngươi dám! Súc sinh chưa đủ lông đủ cánh còn muốn chơi nam nhân, đại quân Nam hạ ta nhất định phải lấy đầu chó của ngươi!"
Hình Bắc Thần nghe vậy cười lớn: "Điểm đặc biệt của người thảo nguyên các ngươi chính là hợp cũng nhanh mà tán cũng nhanh, các ngươi xâm phạm Trung Nguyên đơn giản chính là vì mùa xuân này lạnh không thu hoạch được, ta phí một chút thuế ruộng liền có thể miễn đi tai ương nạn lửa binh, làm sao có thể không vui chứ?"
Trong lòng Tây Lương Hải bi ai vô hạn, hắn biết, Hình Bắc Thần chắc chắn là mua chuộc được mấy tên đầu lĩnh dưới trướng của mình, chỉ là không biết nhóm thần tử bị bắt giữ cùng mình có mấy người trung thành với mình, ba mươi vạn đại quân kia còn dư lại bao nhiêu.
Tây Lương Hải còn muốn há mồm mắng to, lại nhẫn nhịn xuống dưới, cục diện bây giờ cho dù có nói cái gì đều sẽ chỉ làm mình càng thêm khó khăn.
"Không nói? Như vậy chúng ta có thể chơi một chút thú vị rồi."
Hình Bắc Thần nhẹ nhàng cười, cởi bỏ dây thừng trói chặt đùi Tây Lương Hải, để hai người hầu gần đó giơ hai bên đùi của Tây Lương Hải lên cao cao.
Tây Lương Hải cắn chặt răng, thề không phát ra một chút tiếng nào, chau mày tùy ý c̠úc̠ Ꮒσα của mình mở rộng ra với gần vạn tướng sĩ đằng trước.
"Oa...thật sự là c̠úc̠ Ꮒσα nam nhân, bên trên còn có một vòng lông."
"Dươиɠ ѵậŧ nhiều lông, c̠úc̠ Ꮒσα cũng nhiều lông..."
"Mẹ nó cũng nhìn không rõ c̠úc̠ Ꮒσα là màu gì, tao lông nhiều như vậy, thật bẩn."
"..."
Các tướng sĩ ríu rít mà nhỏ giọng bàn luận, mỗi một câu đều giống một cây đao cắm vào tim Chân Võ Đại Đế, c̠úc̠ Ꮒσα ba mươi bảy năm qua chưa có ai nhìn của mình liền giữa ban ngày lộ ra ở trước mặt nhiều người như vậy, tùy ý bình phẩm, vũ nhục.
Hình Bắc Thần đi đến trước mặt mọi người hô lớn một tiếng: "Tây Lương Hải hiện giờ đã bị bắt giữ! Cho dù có được trăm vạn hùng binh cũng chỉ là như vậy! Tao hoá này vừa rồi đã bắn nướ© ŧıểυ, hiện tại khiến cho Chân Võ Đại Đế của chúng ta triển lãm một chút c̠úc̠ Ꮒσα nam nhân hắn lấy làm tự hào!"
Phía dưới một võ tướng trẻ tuổi khuôn mặt anh tuấn, hành vi phóng đãng cười nhạo một tiếng nói: "Tao lông quá nhiều, che khuất c̠úc̠ Ꮒσα, không thấy rõ!"
Bọn lính vừa nghe lời này đều sôi nổi cười.
Hình Bắc Thần buồn cười mà xua xua tay, tiểu thế tử của Tuyên Quốc công này, đã tới quân đội rèn luyện còn cao ngạo như vậy.
"Nếu thấy không rõ, vậy cạo là được."
Một con dao bạc tinh xảo thấm nước, được cung cung kính kính mà đưa đến trên tay Hình Bắc Thần, tiểu Hoàng đế Thiên Cực Đế quốc vậy mà muốn đích thân cạo giang mao trên c̠úc̠ Ꮒσα cho tù binh!
Dao nhỏ chuyển động cạo lông, phát ra âm thanh sàn sạt, Tây Lương Hải cảm thấy trên c̠úc̠ Ꮒσα của mình tê dại từng đợt, nhưng lại không dám cử động, sợ Hình Bắc Thần tâm tình khó chịu liền dùng dao thọc vào. Giang mao rơi xuống từng chút, càng là chỗ gần sát huyệt khẩu càng không dễ cạo.
"Tao c̠úc̠ Ꮒσα của ngươi tại sao mấp máy mau như vậy...có phải dao nhỏ cạo lông cũng làm ngươi động dục hay không?"
Hình Bắc Thần nhìn chằm chằm c̠úc̠ Ꮒσα nam nhân lúc đóng lúc mở kia, dươиɠ ѵậŧ cứng đỉnh quần lên.
Theo giang mao dần dần cạo hết, c̠úc̠ Ꮒσα màu hồng bại lộ trong không khí, theo chủ nhân hô hấp mà co rút lại nở rộ, mấy ngàn đôi mắt đứng ở phía trước gắt gao nhìn chằm chằm tiểu huyệt hồng nhạt kia, hô hấp trong nháy mắt dường như dừng lại.
Cái huyệt này thật sự là quá xinh đẹp, màu phấn nộn cùng với da thịt mật sắc của Chân Võ Đại Đế hoàn toàn không tương xứng, tiểu huyệt hàng năm che giấu ở dưới giang mao chưa từng chịu bất luận kẻ nào xâm phạm, cùng với những cơ bắp đã trải qua gió tanh mưa máu trên người Tây Lương Hải không phải cùng một loại thịt, mà là càng thêm non nớt, càng thêm không phòng vệ chút nào, một nơi tản ra khí vị sắc tình.
"A..."
Trong cổ họng Tây Lương Hải phát ra âm thanh hơi không thể nghe thấy, là một loại bi ai đến tận cùng.
Hình Bắc Thần vừa rồi dùng ngón tay chơi c̠úc̠ Ꮒσα Chân Võ Đại Đế một hồi, bởi vậy c̠úc̠ Ꮒσα Tây Lương Hải hơi hơi mở ra, sau khi chịu cọ sát còn đỏ tươi hơn một ít so với ngày thường, tiết tấu nhẹ mấp máy hoà cùng với tiết tấu nuốt nước miếng của bọn lính.
"Chậc chậc, thật là không ngờ tới, c̠úc̠ Ꮒσα Chân Võ Đại Đế vậy mà nộn như thế, ta còn tưởng rằng sẽ là màu đen đen bẩn bẩn cơ."
Hình Bắc Thần chỉ nhẹ nhàng thổi vào c̠úc̠ Ꮒσα Tây Lương Hải, thịt hồng nộn dưới ngón tay run rẩy càng thêm lợi hại.
Tây Lương Hải cắn chặt răng, sợ phát ra âm thanh cảm thấy thẹn, c̠úc̠ Ꮒσα của mình ở trước mắt bao người trở nên càng thêm mẫn cảm, mỗi một lần ngón tay di động đều làm cơ bắp trên mông Tây Lương Hải run rẩy một trận, tư thế hậu môn mở rộng khiến dươиɠ ѵậŧ Chân Võ Đại Đế đánh vào trên bụng chính mình, qυყ đầυ cọ xát cơ bụng, tao thủy từng giọt từng giọt chảy ra bên ngoài, chỉ chốc lát sau liền dính ướt bụng.
Hình Bắc Thần đi lên đằng trước, ở bên tai Tây Lương Hải dùng giọng hơi khàn khàn của thiếu niên khẽ nói: "Ngươi như thế nào không nhận ra ta...không tim không phổi như vậy, còn muốn gϊếŧ ta...xem ra không thô bạo với ngươi một chút thì ngươi sẽ không nhớ rõ ta."