Chương 9 - 2: Nhân vật mới lên sân khấu [Sau khi uống say Tư Thanh thô bạo buộc khẩu giao ]
Sau khi rời khỏi phòng riêng, Gaskell lập tức lái xe rời đi, ghé vào khách sạn gần nhất, đặt Tư Thanh lên giường, “Không có tâm phòng người như vậy, có phải nên trừng phạt em hay không.”
Hắn ta nhìn mỹ nhân ánh mắt mê man trên giường, thần sắc không vui nói một câu.
Nhưng hiện tại chưa phải thời điểm tốt, hắn ta không muốn ra tay sớm để Tư Thanh lưu lại ấn tượng không tốt. Hắn ta không chỉ muốn thân thể Tư Thanh, còn muốn tâm hắn.
Hắn ta xoay người rời đi, lấy ít nước cấp để Tư Thanh tỉnh rượu, nhưng chớp mắt đã bị Tư Thanh túm chặt tay. Hắn ta quay đầu, thấy Tư Thanh ngồi dậy, chỉ là biểu tình mê mang, tựa hồ đang không biết làm sao: “Tôi khó chịu.”
Thở dài một hơi, Gaskell vẫn không rời đi: “Em khó chịu chỗ nào?”
“Chỗ này.” Tư Thanh kéo tay Gaskell qua, đặt trên hạ bộ bản thân. Gaskell cảm nhận được lửa nóng cùng cứng rắn, hô hấp cứng lại.
Tư Thanh tuy rằng mơ hồ, nhưng động tác lại vô cùng nhanh nhẹn mà cởϊ qυầи bản thân. Lộ ra hạ thân cứng rắn, phấn nộn chảy nước.
“Tôi muốn anh liếʍ.” Tư Thanh nghiêng đầu nhìn Gaskell, âm thanh ngọt nị khẩn cầu.
Hô hấp Gaskell cứng lại, nhưng hắn ta không cự tuyệt được khẩn cầu của Tư Thanh. Hắn ta nhìn mặt Tư Thanh, giống như bị mê hoặc, ánh mắt si ngốc ngồi xổm xuống, đầu lưỡi đặt lên qυყ đầυ.
“Ô, thật thoải mái.” Tư Thanh thỏa mãn thở ra một tiếng, nhưng rất nhanh lại kêu lên: “Còn chưa đủ.” Vì thế Gaskell chỉ có thể ra sức liếʍ láp, liếʍ nguyên dươиɠ ѵậŧ không tính là nhỏ. Rất mau, toàn bộ đã dính đầy nước miếng sáng lấp lánh của Gaskell.
Đây là lần đầu tiên Gaskell liếʍ phía dưới cho người ta, nhưng hắn ta lại không cảm thấy chán ghét dươиɠ ѵậŧ Tư Thanh hay thấy khó chịu, lúc hắn ta nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ Tư Thanh dính đầy nước miếng, không khỏi ngại ngùng mê muội.
Trên dươиɠ ѵậŧ Tư Thanh đều là nước miếng hắn ta, giống như đã trở thành của hắn ta. Sâu trong nội tâm Gaskell nổi lên thỏa mãn cảm cùng cảm giác thành tựu.
Nhưng Tư Thanh lại thấy bất mãn. Nam nhân này sao lại cứ thế này, cứ như con chó mà liếʍ dươиɠ ѵậŧ hắn cái không ngừng, làm cả người hắn nóng như lửa.
Tư Thanh cau mày, bất mãn thừa dịp không chú ý Gaskell mà đè lại đầu của hắn ta, hung hăng đỉnh sâu vào.
“Ô!” Gaskell không phòng kịp bị đỉnh tới chỗ sâu nhất trong yết hầu, khó chịu kêu lên. Nhưng lại bị Tư Thanh không quan tâm đè lại, sức lực hắn lúc này lớn cực kỳ, Gaskell vì không muốn khiến Tư Thanh bị thương nên chỉ có thể nức nở thừa nhận.
Nước mắt do bị va chạm chảy xuống, miệng cũng nhanh chóng bị thao hồng, bộ dáng đáng thương hề hề. Nhưng nhưng điều này không gợi lại sự đồng tình của Tư Thanh đã sớm mơ mơ màng màng. Hắn chỉ biết hiện tại bản thân rất sướиɠ, hạ thân được một cái miệng nhỏ mềm mại chặt chẽ bao bọc lấy, sướиɠ không tả được.
Rất nhanh, tϊиɧ ɖϊ©h͙ Tư Thanh đã trào ra, bắn vào trong miệng Gaskell.
Cuối cùng Tư Thanh đã buông ra, tóc hắn ta đã sớm bị Tư Thanh vò loạn, dây cột tóc không biết rơi ở chỗ nào. Gaskell điên cuồng ho khan, chật vật hết sức. Nhưng nội tâm hắn ta lại thấy thỏa mãn, hắn ta cố nén ho khan, nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong miệng xuống, còn tinh tế phẩm vị.
Hắn ta nhìn Tư Thanh vì đã tiết một lần mà thoải mái ngã lên giường, khóe miệng bị thao mà đau đớn mỉm cười: “Nếu lễ vật đã đưa tới cửa, ta đây cũng không khách khí.”
Hắn bò lên giường, ngồi trên người Tư Thanh, ngón tay thò vào trong miệng, sắc tình dùng nước bọt làm ướt ngón tay, sau đó hướng về phía mông Tư Thanh...
Trong nháy mắt Tư Thanh đã nhận ra có gì không đúng, hắn lập hất tay Gaskell, khó chịu nhíu mày: “Anh thật không nghe lời.”
Hắn dựa vào việc Gaskell kinh ngạc ngây người mà đè hắn ta dưới thân.
“A... Anh muốn thượng tôi, đúng hay không?” Tư Thanh cười, dụ dỗ nam nhân dưới thân, nam nhân bị dụ dỗ ma xui quỷ khiến gật đầu.
“Bị đoán trúng rồi, nhưng là anh không có khả năng thực hiện được!” Tư Thanh đắc ý rung đùi, khiến cho Gaskell dưới thân bị sự dễ thương này bạo kích. Tại sao hắn ta không sớm biết sau khi Tư Thanh uống say sẽ biến thành bộ dáng đáng yêu như vậy cơ chứ.
Nhưng nghĩ đến người làm Tư Thanh biến thành dáng vẻ này là thiếu gia nhà họ Chu, ánh mắt hắn ta tức khắc âm trầm, màu mắt hóa thành màu xám đậm.
Luôn luôn không thích sử dụng hệ thống - Tư Thanh sau khi uống say lại quên mất chuyện này. Hắn đang cố tìm biện pháp để người nam nhân này nghe lời.
“A, có rồi!” Mất nửa ngày, Tư Thanh cuối cùng gật đầu một cái. Ở chỗ Gaskell sờ không thấy nhìn không ra mở hệ thống thôi miên chỉ chính mình biết tới.
“Thôi miên, Gaskell, nội dung là...” Tư Thanh nhỏ giọng nói thầm, làm cho Gaskell không nghe rõ hắn đang nói gì. Sau khi nói xong, Tư Thanh giống như đã yên tâm, trực tiếp ghé vào trên người hắn ta ngủ.
Từ đầu đến cuối Gaskell đều không hiểu mà nhìn hành vi của Tư Thanh, hắn ta nhìn bộ dáng Tư Thanh ngủ, nội tâm thay đổi thất thường, nhưng cuối cùng cũng chỉ bất đắc dĩ mỉm cười.
Hắn ta hôn tóc đen của Tư Thanh, ôn nhu nói: “Ngủ đi, tiểu vương tử của ta.” Sau đó ôm Tư Thanh cũng đi vào giấc ngủ.
[ Ký chủ cuối cùng đã chủ động sử dụng hệ thống! Hệ thống thật cảm động!! Nhưng có lẽ vì ký chủ vì còn xỉn nên chưa thôi miên xong đã ngủ rồi, xem ra chỉ có thể để hệ thống tri kỷ làm áo bông nhỏ thôi. ] hệ thống không biết chui ra từ chỗ nào nói xong lại lập tức biến mất.