Tối Cường Lão Bản

Chương 2: Songoku Và Nhạc Bất Quần

Trong nháy mắt khi Chu Dương đi vào phòng, hệ thống đã truyền một đoạn tin tức vào trong đầu Chu Dương.

"Tính danh: Songoku

Thân phận: người Saiyan, Long châu vị diện."

"Tính danh: Nhạc Bất Quần.

Thân phận: Chưởng môn phái Hoa Sơn, Tiếu ngạo giang hồ vị diện."

Chu Dương thở phào nhẹ nhõm, đi về phía hai người, cũng không lo lắng hai người tổn thương hắn, tại vạn giới lâu, phàm là người ra tay với hắn đều sẽ trực tiếp bị trấn áp.

"Ngươi có phải chủ tiệm hay không? Ngươi có đồ vật gì ăn được sao?"

Songoku nhìn thấy một người ngoài cửa, không biết làm sao trong đầu lại có thêm một đoạn tin tức, trong nháy mắt đã biết thân phận của người này.

Không biết vì nguyên nhân gì, Songoku cũng không nghĩ nhiều như vậy, nhét đầy dạ dày so với cái gì đều quan trọng hơn.

Chu Dương nhìn hai rương mì tôm trống rỗng, đây là hoạt động mua một tặng một của siêu thị, hai tuần thức ăn của hắn, lại bị ăn sạch. Nhưng mà vừa nghĩ tới dạ dày sâu không thấy đáy của Songoku kia, hoàn toàn chính xác hai rương là không đủ.

"Tốt, lát nữa sẽ cho ngươi ăn đủ."

Chu Dương đứng trước Songoku dụi dụi mắt, nội tâm trở nên kích động, đây chính là thần tượng của hắn, tất nhiên không thể để hắn tiếp tục ăn mì tôm, Chu Dương cầm điện thoại di động lên gọi cho cửa hàng KFC ở phụ cận, bỏ ra trọn vẹn năm ngàn Hoa Hạ tệ mua một trăm suất KFC.

"Tại hạ Nhạc Bất Quần, gặp qua chủ tiệm"

Nhạc Bất Quần ở một bên xoay người chắp tay cúi đầu với Chu Dương, hắn cũng không phải thiếu niên đơn thuần như Songoku, biết thân phận người trẻ tuổi trước mắt này không phải bình thường.

Ánh mắt Chu Dương có chút phức tạp nhìn Nhạc Bất Quần trước mắt, đây chính là nhân vật phản diện đứng đầu trong tiếu ngạo giang hồ sao? Thoạt nhìn giống một vị thư sinh đọc sách trong thư viện hơn.

Trong lúc Chu Dương dò xét hắn, Nhạc Bất Quần cũng cẩn thận từng li từng tí, âm thầm đánh giá Chu Dương.

Nhạc Bất Quần nhớ được bản thân đang trên đỉnh Hoa Sơn, suy nghĩ con đường sau này của phái Hoa Sơn, từ sau khi Hoa Sơn kiếm khí chi tranh, hai mạch kiếm tông và khí tông phân liệt, lại thêm Ma giáo xâm lấn, đỉnh tiêm cao thủ phái Hoa Sơn đã tổn thất hầu như không còn.

Phái Hoa Sơn từng hoành hành nhất thời, cường thịnh vô cùng bỗng rớt xuống ngàn trượng, địa vị minh chủ cũng đã bị mất sau thời điểm Ngũ Nhạc luận kiếm, toàn bộ phái Hoa Sơn chỉ còn lại hai ba con mèo lớn mèo nhỏ.

Mặc dù trải qua mười mấy năm cố gắng, chính mình đã lăn lộn ra được danh hào Quân Tử Kiếm trên giang hồ, thế nhưng so sánh cùng chưởng môn Tả Lãnh Thiền của Ngũ Nhạc kiếm phái phái Tung Sơn vẫn chênh lệch rất nhiều.

Chưởng môn Phái Tung Sơn Tả Lãnh Thiền, cao thủ hậu thiên đại viên mãn, một tay hàn băng chân khí lạnh lẽo vô cùng, một khi bị đánh trúng toàn thân đông cứng, chân khí khó mà vận chuyển, còn có Tung Sơn Thập Tam Thái Bảo, mỗi một vị đều đạt tới cảnh giới hậu thiên hậu kỳ, có thể nói nhân tài đông đúc, cao thủ nhiều như mây, hi vọng phái Hoa Sơn phục hưng càng xa vời.

Đúng lúc này, trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện một đoạn tin tức, trong Vạn Giới Lâu có thứ có thể giúp hắn nhanh chóng gia tăng thực lực.

Hắn cho rằng tất cả chỉ là ảo giác, thế nhưng là một lát sau, qua một trận mê muội, hắn đã phát hiện mình ở trước một căn phòng, trong lúc mơ hồ có thể nhìn thấy ba chữ vạn giới lâu, đẩy cửa ra, dù lấy lòng dạ hắn cũng cảm thấy kinh hãi cùng khó có thể tin.

Một thiếu niên mọc ra cái đuôi, vậy mà ôm một rương đồ ăn đưa vào trong miệng, hay tay liên tục thay phiên nhau, mặc dù không biết là ăn cái gì, nhưng đồ vật đủ cho hắn ăn ba bốn ngày này trong nháy mắt đã bị thiếu niên này ăn hết không còn chút cặn.

Mặc dù thiếu niên có đuôi có chút kỳ quái, nhưng rất dễ nói chuyện, rất nhanh Nhạc Bất Quần đã hiểu rõ, thiếu niên trước mắt là một võ giả tu luyện một mình tại thâm sơn, vậy mà không phải người cùng một thế giới với hắn, vả lại chỉ sợ thực lực vượt xa hắn, vậy mà giống như hắn, bất tri bất giác đã bị đưa tới nơi này.

Ổn định lại tâm thần, Chu Dương khẽ mỉm cười nói:

"Tại hạ Chu Dương, gặp qua Nhạc chưởng môn."

Nhạc Bất Quần nghe vậy, trong lòng càng kính sợ, người trước mắt chỉ nghe được tính danh đã biết thân phận của mình, nhìn Chu Dương, qua quan sát của hắn, phát hiện đối phương tinh khí nội liễm, thực lực thâm bất khả trắc, vậy mà không cảm giác được bất kỳ khí tức gì từ đối phường.

Trên giang hồ, hắn còn chưa gặp được võ giả cao thâm khó lường như vậy.

"Chẳng lẽ thế giới này thật sự có thần tiên tồn tại?" Trong lòng Nhạc Bất Quần tràn ngập nghi hoặc cùng tò mò, càng thêm cung kính đối với Chu Dương.

Nếu Chu Dương biết suy nghĩ của hắn nhất định sẽ phun vào mặt hắn, lão tử thật sự chưa từng tu luyện qua.

Hít sâu một hơi, Nhạc Bất Quần đứng dậy, do dự nói: "Chủ tiệm, ta nguyện dùng tất cả bí tịch võ công phái Hoa Sơn đổi lấy một khỏa đan dược gia tăng công lực hoặc là bí tịch võ công cao thâm."

Cho dù hệ thống đã nói cho hắn biết vạn giới lâu thu mua bí tịch võ công, nhưng mà Nhạc Bất Quần vẫn lo lắng Chu Dương chướng mắt bí tịch phái Hoa Sơn. Trong mắt hắn, bí tịch tu luyện của mình làm sao có thể so sánh cùng linh đan pháp quyết Tiên gia.

Hơn mười bản thư tịch trống rỗng xuất hiện trong tay, sau đó Nhạc Bất Quần phát hiện được phàm là thứ thuộc về hắn, hình như đều có thể tùy thời lấy ra giao dịch, cho dù không có trên người mình.

Chu Dương ở một bên nhìn chảy nước miếng.

Tất cả bí tịch Phái Hoa Sơn?

Mặc dù bí tịch phái Hoa Sơn không phải quá cao thâm, nhưng mà chỉ cần là bí tịch võ công có thể tu luyện ra chân khí đều là bí tịch tốt.

Trong lòng Chu Dương cảm thán, đáng tiếc hắn không có vật phẩm thích hợp để trao đổi, mặc dù Songoku có thể ăn nhiều một chút, nhưng mà lấy tài lực của Chu Dương còn có thể để cho hắn ăn no, về phần đan dược có thể gia tăng công lực và bí tịch võ công cao thâm, hắn còn chưa từng thấy qua.

"Thức ăn của ngươi đến."

Ngay lúc Chu Dương đang phát sầu, thức ăn đã đưa tới nơi, một trăm suất thức ăn là một khách hàng lớn, tất nhiên cửa hàng KFC không dám thất lễ, trực tiếp phái hai nhân viên đến đây đưa thức ăn.

"Cám ơn, các ngươi để thức ăn ở ngoài cửa là được." Chu Dương hô lên, trang phục của Songoku cùng Nhạc Bất Quần quá quái dị, hắn cũng không muốn bị người trông thấy gây nên phiền toái không cần thiết.

Nhìn người đưa thức ăn đã rời đi, Chu Dương mới chạy ra mở cửa.

"Ta ngửi được hương vị tiệc."

Cửa vừa mở ra, Songoku lắc mình đã xuất hiện trước hai cái rương.

Mỗi tay mang theo một cái rương đi vào phòng.

Rung động! Quá rung động!

Chỉ thấy Songoku giống như hóa thân thành Thao Thiết, hay tay mở ra, miệng mở lớn, chỉ cảm thấy hắn không phải là ăn mà là thôn phệ đồ ăn thì đúng hơn. Trong khoảnh khắc, một trăm suất KFC xa hoa đã bị hắn ăn không còn chút nào.

"Rốt cục đã có chút sức lực!"

Ăn xong phần KFC cuối cùng, con mắt Songoku nhắm lại, bộ dáng thỏa mãn.

"Ta muốn đi tu luyện, đây là của ngươi."

Một đoàn huyết dịch từ thể nội Songoku bay ra ngoài, trôi nổi về phía Chu Dương.

"Hạ phẩm huyết mạch Saiyan, mười giọt, giá trị mỗi giọt: 500 đồng."

"Đây là huyết mạch Saiyan?"

Chu Dương có chút khó có thể tin nhìn huyết dịch trong suốt lấp lóe quang mang trước mắt, ăn một bữa cơm cũng không cần mắc như vậy a , bất quá hắn vẫn hết sức mừng rỡ thu hồi huyết dịch lại.

Không phải cơm quý, mà là Songoku không biết đếm, tiền cơm nhiều nhất chỉ bằng một phần trăm của một giọt, nhưng một phần trăm là bao nhiêu Songoku lại không rõ, đành phải tùy ý đưa cho.

"Nhạc chưởng môn, ngươi lấy bí tịch ra, ta giúp ngươi định giá, tìm vật phẩm thích hợp cho người."

Thu mười giọt huyết mạch Saiyan vào không gian hệ thống, huyết mạch Saiyan vậy mà được hệ thống tự động chiết xuất cải tiến , có thể chủ động hấp thu mà không bất kỳ khó chịu nào, Chu Dương tất nhiên mừng rỡ mười phần, lại có thể hoàn thành một cuộc làm ăn.

Huyết mạch Saiyan cường đại cỡ nào, đơn giản chính là Tiểu Cường đánh không chết, vả lại càng đánh càng mạnh, mặc dù một giọt rất ít, nhưng ít ra có thể cường hóa tiềm năng Nhạc Bất Quần lên một lần.

Nhạc Bất Quần nghe vậy, vội vàng đưa bí tịch trong tay tới.

"Ngươi chờ, ta xem một chút."

Tiếp nhận tịch trong tay Nhạc Bất Quần bí, Chu Dương nhanh chóng dùng hệ thống kiểm tra đo lường giá trị bí tịch.

"Tử Hà Thần Công, võ học cấp cao, nội công tâm pháp chưởng môn phái Hoa Sơn chuyên tu, giá trị: 200 đồng."

"Đoạt mệnh liên hoàn tam tiên kiếm, Trung cấp võ học, một trong những tuyệt học phái Hoa Sơn, giá trị: 80 đồng."

"Hoa Sơn Kiếm Pháp, võ học cấp thấp, võ học cơ sở phái Hoa Sơn, giá trị: 10 đồng."

"Hỗn Nguyên Công, Trung cấp võ học, một trong những tuyệt học của phái Hoa Sơn, giá trị: 100 đồng."

·······

"Mười ba bản bí tịch võ công tổng cộng giá trị 643 điểm , có thể hối đoái một giọt hạ phẩm huyết mạch Saiyan."

Chu Dương nhìn vẻ mặt mong đợi của Nhạc Bất Quần, cũng không vòng vo, nói thẳng.

" Huyết mạch Saiyan?"

Nghe vậy Nhạc Bất Quần hơi nghi hoặc một chút.

"Thiếu niên vừa rồi chính là người Saiyan, một giọt huyết mạch Saiyan, mặc dù tiến nhập thể nội sẽ bị pha loãng, nhưng mà với thiên phú của ngươi còn có thể tăng lên một cấp bậc."

Măc dù đẳng cấp huyết mạch Songoku tại long châu vị diện rất thấp, nhưng đối với thế giới võ hiệp lại chính là cường hãn mười phần, cao thủ tiếu ngạo giang hồ vượt nóc băng tường, lực có thể khiêng đỉnh, mà cao thủ long châu thế giới lại có thể đánh nổ tinh cầu, phá hủy vũ trụ, hai bên vốn không cùng một đẳng cấp.

Hiện tại huyết mạch trong cơ thể Songoku còn chưa hoàn toàn khai phát, bằng không mỗi giọt phải có giá trị 500 điểm.

"Thiên phú tăng lên một cấp bậc?"

Nhạc Bất Quần nghe vậy không khỏi hít một hơi lãnh khí, một giọt máu của thiếu niên kia có thể làm cho thiên phú của hắn tăng lên một cấp bậc, như vậy thiên phú của thiếu niên kia phải cao bao nhiêu?

"Chủ tiệm, ta đồng ý."

Bờ môi Nhạc Bất Quần run run, ánh mắt hiện lên tinh quang.

Ngón tay Chu Dương chỉ tới, một giọt huyết mạch Saiyan bay thẳng vào trong thân thể Nhạc Bất Quần.

"Cám ơn chủ tiệm."

Nhạc Bất Quần cảm giác lực lượng trong thể nội xông tới, kích động nói, hắn không kịp chờ đợi muốn tu luyện một phen.

"Nhạc chưởng môn, nơi này sau này còn có thương phẩm có thể trợ giúp Hậu Thiên cảnh đột phá Tiên Thiên cảnh, nhớ ghé thăm?"

Nhìn Nhạc Bất Quần nói hai câu đã vội vàng rời đi, khóe miệng Chu Dương lộ ra nụ cười quỷ dị, nói khẽ.

Huyết mạch Người Saiyan tuy mạnh, nhưng một giọt máu không sai biệt lắm có thể làm cho thực lực Nhạc Bất Quần tăng trưởng đến cấp độ của Tả Lãnh Thiền, về phần tiếp tục phát triện, vậy phải xem cơ duyên.

Âm thanh truyền đến sau lưng giống như là ma chú, khiến thân thể Nhạc Bất Quần như bị điện giật.