Cố Tĩnh Trạch bị nhốt ở ngoài cửa, nhìn cửa phòng đóng chặt, anh hít một hơi thật sâu.
Anh bị chính vợ mình nhốt ở ngoài phòng ngủ?
“Lâm Triệt…… Em chờ cho anh.”
Cố Tĩnh Trạch gầm nhẹ hướng cánh cửa một tiếng.
Thấy bên cạnh có người hầu đi qua, mới liễm hạ thần sắc, đi đến phòng cho khách bên cạnh, chuẩn bị tạm chấp nhận một buổi tối.
Lâm Triệt nằm ở trên giường, còn cảm thấy nóng không chịu được, lăn qua lộn lại, lại ngủ không được.
Mà một căn phòng khác, Cố Tĩnh Trạch ngủ sô pha lâu như vậy, lúc này thật vất vả ngủ ở trên giường, lại cảm thấy cả người có chút không thoải mái.
Phòng ngủ bởi vì Lâm Triệt ở đó, trong phòng luôn tản ra một luồng hương khí nhàn nhạt, giống như hương vị trên người cô, lại giống như hương vị của cô bé.
Mà nơi này, chỉ có chăn thượng tiêu độc sau thanh hương, tuy rằng không khó ngửi, lại làm người cảm thấy không thoải mái như cũ
Mà ngẩng đầu lên, anh theo bản năng muốn đi xem tư thế ngủ siêu cấp xấu xí của cô gái kia, lại chỉ có vách tường đáp lại, thật ra anh cảm thấy có chút không thích ứng, nằm ở nơi đó, không biết qua bao lâu, mới ngủ rồi.
Ngày hôm sau.
Lâm Triệt bởi vì phim truyền hình đóng máy, muốn đến công ty mở họp quyết định kế hoạch sau này.
Lâm Triệt đã sớm tới công ty, nhìn thấy Du Mẫn Mẫn vẻ mặt uể oải, nhanh đi qua hỏi: "Chị Du, ngày hôm qua chị sao vậy, nửa đường bỗng nhiên không thấy.”
Trên mặt Du Mẫn Mẫn hiện lên một chút xấu hổ, ngẩng đầu nói: "Uống nhiều quá.”
Lâm Triệt nói: "Em nhờ người hỏi thăm, nói chị xông vào vùng cấm của của Tổng Thống tiên sinh, sau đó không có việc gì chứ?”
Du Mẫn Mẫn vò đầu tóc mình, nói: "Lúc chị qua đó rõ ràng Tổng Thống tiên sinh còn chưa tới, sau lại không biết như thế nào thành vùng cấm, cũng may không có việc gì, sau bọn họ tiễn chị trở về.”
“Phải không, vậy thật tốt quá, xem ra Tổng Thống tiên sinh rất tốt”. Lâm Triệt nói.
Du Mẫn Mẫn nhún nhún vai, không tỏ ý kiến, chỉ là thoạt nhìn cô ấy ít nhiều có chút mỏi mệt.
Lâm Triệt nói: "Kế tiếp phải chạy tuyên truyền.”
Du Mẫn Mẫn đáp: "Đúng vậy, phim truyền hình sẽ công chiếu vào kỳ nghỉ hè, kế tiếp tuy rằng quay xong rồi, nhưng mà, lúc thật sự bận cũng đã tới, em chuẩn bị tốt, khả năng công ty cũng sẽ an bài cho em tiếp nhận phỏng vấn ít kinh nghiệm và kỹ xảo nói chuyện, đến lúc đó vạn nhất em và Cố Tĩnh Dư cùng nhau đi ra ngoài tuyên truyền, phóng viên nhất định sẽ tóm được em và Cố Tĩnh Dư hỏi tới hỏi lui, không được tùy tiện nói sai lời.”
Lâm Triệt đáp: "Em cũng phải bị phỏng vấn sao?”
Tưởng cô chỉ là nghệ sĩ nhỏ, trước nay cũng chưa nhận phỏng vấn bao giờ đâu.
Du Mẫn Mẫn nói: "Đó là đương nhiên, em là trong nhóm vai chính, tuy rằng không phải vai chính nhất, nhưng mà, suất diễn cũng không ít, huống chi…… Hiện tại tin tức của em và Cố Tĩnh Dư vẫn là đầu đề mà!”
Lâm Triệt xấu hổ nghĩ, còn chưa chiếu phim, đã bị kéo lên đầu đề, làm cô cũng không biết nên cao hứng, hay là nên ai oán.