“Anh nói rõ, lúc trước em muốn mê hoặc, là Cố Tĩnh Dư, không phải anh!” Lâm Triệt càng nghĩ, càng tức giận.
Lại không chú ý tới, những lời này, thành công làm khuôn mặt tuấn tú của Cố Tĩnh Trạch, trong lúc nhất thời trở nên đọng lại giống như hàn băng.
“Em lặp lại lần nữa!” Cố Tĩnh Trạch bỗng nhiên trầm thấp nói.
Lâm Triệt nghe thấy âm thanh không đúng, ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy khuôn mặt âm u của Cố Tĩnh Trạch, giống như mang theo băng sương, chậm rãi tới gần.
Lâm Triệt lập tức ngẩn người.
Ừ phải, đó là em ruột của anh, cũng không thể tùy tiện mê hoặc.
Lâm Triệt vội nói: "Ý em không phải vậy, em không phải thật sự muốn mê hoặc cậu ấy, người ta nói cho em, thuốc là có thể làm người ngủ say, em muốn chụp mấy tấm ảnh sẽ đi ngay, ai biết, người ta lừa em, thế nhưng anh ăn em dũng mãnh như vậy……”
Dũng mãnh?
Cố Tĩnh Trạch mắt đen chợt lóe.
Tuy rằng rất tức giận người cô tình nguyện mê hoặc là Cố Tĩnh Dư, nhưng mà, lại bởi vì những lời này của cô, mạc danh hòa hoãn một ít tức giận trong lòng.
Khẽ cười cười, anh nói: "Rất dũng mãnh?”
Lâm Triệt lại lần nữa sửng sốt, hơi cong miệng, lộ ra vài cây răng tinh tế: "Cái này……”
Cảm thấy một luồng hơi thở nam tính mãnh liệt, ở chậm rãi tới gần, giống như chỉ một lát, đã bao phủ lấy cô, cô lúc này mới cảm giác được, Cố Tĩnh Trạch đã bất tri bất giác, càng ngày càng gần.
Thậm chí hơi thở cũng đã dán ở trên má cô.
Ngón tay thon dài dùng sức, lập tức nắm cằm cô, anh cúi đầu, khóe miệng lộ ra một ý cười tà tứ.
Lâm Triệt nhanh nói: "Rất dũng mãnh thì sao, chẳng lẽ cũng không đúng sao? Đây là khích lệ …… Tuy rằng không biết có phải tác dụng của dược vật không, nhưng mà……”
Cố Tĩnh Trạch trên mặt tối sầm.
Cô gái ngốc này……
Thà đừng nói.
Lâm Triệt nói: "Đừng nói như vậy anh cũng tức giận nha, hay là không đúng chỗ nào? Là bệnh phát tác sao?”
Nhận thấy được ánh mắt anh rất kỳ quái, cực nóng giống như lập tức muốn thiêu hủy người khác, cô nhanh hỏi.
Cố Tĩnh Trạch hơi hơi bám vào người, đáy mắt màu đen lưu động, trên khuôn mặt lại vòng quanh một tầng ánh sáng nhu hòa nhàn nhạt, cúi đầu nhìn đôi môi hơi động của cô, đầu lưỡi nho nhỏ bên trong, thoạt nhìn rất đáng yêu lả lướt, mà môi nhợt nhạt môi hồng nhuận khả ái, nổi bật trên làn da xinh đẹp.
Lâm Triệt nhìn đôi mắt anh càng lúc càng sâu, chỉ cảm thấy cả người như là bị anh hút đi, muốn tránh thoát, nhưng mà bước chân cố tình định ở nơi đó, không thể động đậy.
Lòng bàn tay thô ráp của anh, nhẹ nhàng ma sát cánh môi của cô, nhìn đôi mắt thanh triệt của cô, nói: "Nói cho em, đối với đàn ông, không thể khích lệ dũng mãnh".
“A?”
“Tuy rằng đây là sự thật".
“……”
“Nhưng mà, này vẫn là sẽ làm một người đàn ông sinh ra hiểu lầm, hiểu không?”
“Hừm……”
Anh nhẹ nhàng điểm điểm môi cô.
Lâm Triệt chỉ cảm thấy đôi môi cũng tê dại theo, nhanh đẩy ra Cố Tĩnh Trạch ra, xoay người hừ một tiếng, liền chạy vào trong.
Đóng cửa lại, Lâm Triệt mới chậm rãi ép mình tĩnh xuống dưới.
Nghĩ bộ dáng mị hoặc vừa rồi của Cố Tĩnh Trạch, thật sự cảm thấy cả trái tim cô đều nhảy ra ngoài theo.
Chẳng lẽ anh không biết, người đàn ông dụ hoặc, cũng trí mạng sao?
Đặc biệt là người đàn ông gợi cảm như anh.
Lâm Triệt nghĩ, cô cũng là cô gái rất bình thường, cũng có nhu cầu sinh lý, anh trần trụi câu dẫn như vậy, cô làm sao bây giờ?
Không biết qua bao lâu, Lâm Triệt mới từ bình phục tâm tình.
Ngày hôm sau.
Lâm Triệt diễn đang khua chiêng gõ mõ quay chụp, chuẩn bị nhanh làm xong, có thể chiếu lúc vào kỳ nghỉ hè, đến lúc đó nhất định có thể tăng cao không ít ratings.
Cho nên mấy ngày gần đây, quay phim đặc biệt năng suất..
Lâm Triệt rất xa nhìn thấy, Cố Tĩnh Dư vào được, nhất thời nghĩ đến chuyện ngày hôm qua, chột dạ không dám ngẩng đầu.
Lại nhìn thấy Cố Tĩnh Dư ở xa xa nhìn Lâm Triệt, hơi hơi mỉm cười, giống như cái gì cũng không phát sinh.