Kết Hôn Chớp Nhoáng: Ông Xã Yêu Thật Lòng

Chương 70: Người phụ nữ của anh không cần em lo

Cố Tĩnh Trạch vừa quay đầu lại, nhìn thấy cô khoác cái áo tắm dài đi ra, không nhịn được ánh mắt nhoáng lên.

Lâm Triệt nói: "Đành phải trước như vậy, thật là, đều tại anh, có phải anh cố ý! Như vậy cũng có thể làm hư".

Cố Tĩnh Trạch chỉ ấp úng nhìn chằm chằm nàng cô khoác áo tắm dài, đai lưng lỏng lẻo vắt ở trên eo.

Nếu không phải biết chỉ số thông minh của cô gái này, hẳn là diễn không ra tiết mục câu dẫn tự nhiên như vậy, anh cảm thấy cô mới là cố ý.

Chỉ mặc áo tắm dài, vậy chẳng phải là nói, bên trong dư lại, chỉ có một ít nội y……

Trên người Cố Tĩnh Trạch nóng không chịu được, ánh mắt nhìn chăm chú vào chỗ cổ áo của cô, có chút luyến tiếc dời đi, xương quai xanh ở nơi đó kí©ɧ ŧɧí©ɧ, làn da trắng nõn, quần áo rộng thùng thình, nếu đưa bàn tay vào, vô cùng dễ dàng……

Cố Tĩnh Trạch vội lắc lắc đầu, nghe thấy bên ngoài có âm thanh mở cửa phòng.

Lâm Triệt nói: "Quần áo nhanh như vậy đã đưa đến sao? Mau giúp em lấy vào".

Cố Tĩnh Trạch gật gật đầu, liếc mắt nhìn Lâm Triệt một cái, mở cửa đi ra ngoài.

Phòng là phòng, bên trong là phòng ngủ, bên ngoài là phòng khách.

Sau khi Cố Tĩnh Trạch đóng cửa lại, mới thật sâu hít vào một hơi, đi qua mở cửa ra.

Nhưng mà, đối diện, lại là một cái người đàn ông tóc đen mặt trắng.

Tần Khanh.

Tần Khanh vừa thấy Cố Tĩnh Trạch, đôi mắt giật một chút, không tự chủ được, lại liếc nhìn bên trong, không nhìn thấy bóng dáng Lâm Triệt, mới thu hồi ánh mắt, nghĩ đến quan hệ của Cố Tĩnh Trạch và Lâm Triệt, lòng vẫn tràn đầy nghi hoặc, anh hỏi: "Lâm Triệt…… Có ở đây không?".

Tuy rằng người trước mắt làm Tần Khanh cảm thấy có chút kiêng kị, ánh mắt không tự chủ được nhìn chiếc nhẫn trên tay anh, nhìn kỹ, đôi mắt lập tức sáng ngời.

Cái kia giống như chiếc nhẫn của Cố gia.

Nhưng mà, không biết như thế nào, ở trước mặt người đàn ông này, anh không muốn rơi xuống hạ phong.

Vì thế ánh mắt càng có vẻ hùng hổ doạ người một chút, anh nói: "Tôi là bạn của Lâm Triệt".

Cố Tĩnh Trạch đứng ở nơi đó, cao hơn Tần Khanh nửa cái đầu, một đôi mắt đen nhánh, sâu không lường được, giống như một bầu trời đêm vô tận, thâm thúy không cho người nhìn trộm toàn cảnh.

Trên dưới nhìn lướt qua Tần Khanh, trong lòng Cố Tĩnh Trạch không vui nghĩ, không biết người người đàn ông này có chỗ nào hấp dẫn Lâm Triệt, rốt cuộc ánh mắt cô bị gì, chẳng lẽ thích loại tiểu sinh này? Bằng không vì sao, một người là Cố Tĩnh Dư thì không cần phải nói, một người là Tần Khanh, ngay cả bộ dáng, lớn lên xấu như vậy.

m thanh Cố Tĩnh Trạch thanh lãnh kiêu căng, nhìn anh vẫn duy trì thân sĩ lễ phép, lại ẩn ẩn vẫn là làm người cảm thấy cao cao tại thượng, không thể xâm phạm: "Lâm Triệt ở bên trong, có điều, hiện tại không tiện".

“Không tiện?". Tần Khanh nghi hoặc nói: "Anh nói cho cô ấy là tôi, cô ấy sẽ đến gặp tôi”.

Ngón tay mảnh khảnh của Cố Tĩnh Trạch sờ sờ cánh mũi, ánh mắt mang theo vài phần ý vị ái muội: "Cũng không phải không tiện, cô ấy không có mặc quần áo, cho nên không thể mở cửa".

Tần Khanh sửng sốt.

Thấy Tần Khanh có biểu tình này, Cố Tĩnh Trạch nói tiếp: "Đều do tôi không cẩn thận…… Kéo hỏng đồ của cô ấy, đang gọi người đưa quần áo lại đây, cho nên, tạm thời cô ấy thật sự không tiện ra ngoài”.

Lời này tuy rằng mịt mờ, nhưng mà, Tần Khanh lập tức nghe hiểu.

Trên mặt lập tức lộ ra một chút xấu hổ, Tần Khanh không nghĩ tới, người đàn ông trước mắt này, thật sự cùng Lâm Triệt…… Là loại quan hệ này.

Tần Khanh nói: "Có lẽ anh không biết, tôi và Lâm Triệt, chúng tôi đã nhận thức rất nhiều năm". Nhìn Cố Tĩnh Trạch, anh không tự chủ được mang theo địch ý.

“Ồ, tôi nghe Lâm Triệt nói qua”. Cố Tĩnh Trạch ngữ khí thanh đạm nói: "Cô ấy nhắc một ít lần với tôi".

“Tôi biết anh có thế lực khổng lồ, quyền lợi vô hạn, nhưng mà, Lâm Triệt là một cô gái rất đơn thuần, tôi không hy vọng cô ấy chịu thương tổn gì, cho nên, nếu anh muốn đùa bỡn tình cảm của cô ấy, tôi tuyệt đối sẽ không ngồi yên không màng”.

Lúc trước Hàn Thái Anh nói rằng, cho dù Cố Tĩnh Trạch có quan hệ với cô, cũng đang đùa bỡn cô, chơi đủ rồi, thì sẽ đá văng.