Hàn Thái Anh lại bị đè nén không thôi, không tin kêu: "Sao có thể, chắc các người nghĩ quá nhiều, bằng vào bộ dáng tiện nhân của Lâm Triệt, sao có thể thông đồng với người cao cao tại thượng như vậy, các người nghĩ Lâm Triệt quá lợi hại rồi".
Hàn Thái Anh đương nhiên không muốn tin tưởng, sao có thể.
Lâm Lị đẹp như thiên tiên, có thể tìm được Tần Khanh, đính hôn với anh, đều đã là làm bao nhiêu người hâm mộ không thôi.
Dựa vào cái gì tiện nhân Lâm Triệt có thể gặp được người đàn ông có tiền có thế như vậy?
Bà chết sống cũng không muốn tin tưởng.
Tần Khanh cũng vẻ mặt nghi hoặc: "Vậy…… Sao bọn họ quen nhau được?".
Hàn Thái Anh nói thẳng: "Hừ, cho dù là cậu ta, cũng nhất định chính là muốn chơi Lâm Triệt mà thôi, hiện tại Lâm Triệt lớn, một mặt thông đồng Cố Tĩnh Dư, một mặt thông đồng người đàn ông khác, cô ta bị Lâm Lị chúng ta kí©ɧ ŧɧí©ɧ, bắt đầu vì tiền, không màng chết sống sao? Hướng Thiên, ông còn muốn cổ vũ nó? Nó chơi thì chơi, tự kéo nó vào không nói, liên luỵ chúng ta cũng đắc tội với người ta".
Nói xong, bà tức giận vòng hai tay, cả người giống như pháo trúc sắp nổ mạnh.
Mà Tần Khanh nghe xong Hàn Thái Anh nói, ánh mắt có chút thâm trầm nhìn về phía phương hướng Lâm Triệt và người đàn ông kia rời đi.
Người bên cạnh đều kỳ quái nhìn Lâm Triệt và Cố Tĩnh Trạch.
Không khỏi kỳ quái nghị luận sôi nổi.
“Người đàn ông cùng đi với Lâm Triệt là ai?"..
“Đúng vậy, trước nay chưa thấy, lớn lên thật đẹp".
“Cặp mắt kia quá mê người, tôi cảm thấy còn đẹp hơn chú rể hôm nay".
Lâm Lị nghe được có người kỳ quái nghị luận, nghe tới câu cuối cùng, còn đẹp hơn chú rể hôm nay, mới đột nhiên quay đầu.
Lâm Triệt ở bên một người đàn ông?
Lâm Lị phỉ nhổ trong lòng.
Lâm Triệt này, hôm nay tuyệt đối là tính kế, muốn tới cướp đoạt sự nổi bật của cô.
Cố Tĩnh Trạch vẫn luôn đẩy Lâm Triệt, thẳng đến tới nơi ít người, Lâm Triệt mới nhẹ nhàng thở ra, ngẩng đầu lên, nhìn Cố Tĩnh Trạch: "Sao anh lại đến?".
Cố Tĩnh Trạch nói: "Nhà em có hỉ sự, anh làm chồng, không phải nên lại đây xem sao?".
Lại nhìn về phía sau, ẩn ẩn còn có thể tìm được bóng dáng Tần Khanh.
Trong lòng anh nghĩ, không biết Lâm Triệt ánh mắt ra sao, người đàn ông kia, vừa thấy chính là mặt tiểu sinh.
Chẳng lẽ Lâm Triệt thích loại này?
Nghĩ, biểu tình trên mặt Cố Tĩnh Trạch, giống như càng thêm căng chặt.
Lâm Triệt nói: "Này chỉ là tiệc đính hôn của chị em thôi".
“Cũng là tiệc đính hôn của người đàn ông em thích”. m thanh Cố Tĩnh Trạch khinh miệt nói.
Lâm Triệt không khỏi nói: "Này, không phải đâu".
“Tần Khanh, không phải tên này sao?". Cố Tĩnh Trạch nhìn cô.
Sắc mặt Lâm Triệt hơi hơi ám ám, phồng miệng lên không cam lòng thừa nhận: "Đó là trước kia thích!”
“Tóm lại, những tiệc như vậy, anh làm chồng em, đương nhiên phải cùng tới với em".
Lâm Triệt vô ngữ nói: "Cũng không cần……”
“Không sao, anh là chồng của em". Cố Tĩnh Trạch đẩy cô tới nơi bày đồ ăn.
Lâm Triệt nhắc nhở anh: "Khế ước".
Cố Tĩnh Trạch nói: "Một ngày không ly hôn, em vẫn là cô gái nằm ở ô vợ anh trong hộ khẩu như cũ trên pháp luật, trên đạo đức, em là vợ anh, cho nên, theo lý anh nên tới".
Lâm Triệt ngẩng đầu lên, có thể cảm thấy dòng nước ấm trong lòng bởi vì anh nói, đang chậm rãi lưu động.