Kết Hôn Chớp Nhoáng: Ông Xã Yêu Thật Lòng

Chương 20: Chương 10.2

Lúc này, tài xế phá vỡ lúng túng giữa hai người.

"Cậu chủ, mợ chủ, đã đến nơi."

Lâm Triệt nhanh chóng mở cửa xe.

Cánh tay lại đột nhiên bị người đàn ông phía sau kéo lại.

Cô quay đầu lại: “Anh muốn làm gì."

Cố Tĩnh Trạch híp mắt nghiêng đầu: “Cô chạy cái gì, không phải là xấu hổ đấy chứ?"

"Anh quản tôi à!" Lâm Triệt đẩy tay anh ra, vội vàng tranh thủ chạy vào.

"..." Cố Tĩnh Trạch nhìn bóng lưng cô, lắc đầu một cái.

Cố Tĩnh Trạch ung dung chậm rãi xuống xe, nhìn dáng vẻ Lâm Triệt chạy mất dạng, tâm tình dường như khá vui vẻ.

Mới vừa đi mấy bước, đã thấy bên trong có một người phụ nữ xa lạ đứng cạnh cửa, nhìn qua đã biết là một người đẹp, nhìn một cái sẽ khiến cho người ta nghĩ tới bốn chữ đại gia khuê tú.

Lâm Triệt ngẩn người.

Mà Cố Tĩnh Trạch ở một bên bước chân chậm rãi đi tới, nhìn người phụ nữ bên trong, giọng nói có chút khàn khàn kêu lên: “Huệ Linh..."

Mạc Huệ Linh, bạn gái của anh.

Nhìn người phụ nữ kia, Lâm Triệt trong lòng Lâm Triệt đã hiểu, kiểu người mà Cố Tĩnh Trạch thạt sự yêu thích, là như thế nào.

Tóc dài phiêu diêu trong gió nhẹ, trên mặt xinh đẹp mỹ lệ, xa xa nhìn lại, chính là hình dáng một đại gia khuê tú, áo khoác tây trang nhỏ màu trắng, bên trong váy liền màu xám tro, người nhìn thông minh trong sáng, ưu nhã hào phóng, nhìn một cái đã biết chính là một bạch phú mỹ* thứ thiệt. (bạch phú mỹ: Người dẹp da dẻ trắng mịn, tướng mạo xinh đẹp, gia cảnh tốt.)

Lâm Triệt đứng nơi đó, nhất thời không biết nên làm gì cho tốt, chỉ có thể nhìn về phía cửa, bình tĩnh ngẩn người, dáng vẻ nhất định nhìn rất ngu ngốc.

Cố Tĩnh Trạch và cô ấy đứng chung một chỗ, dáng vẻ rất xứng đôi.

Nhìn cô ấy là biết là một người phụ nữ thời thượng, chắc hẳn sẽ không giống như cô, cái gì cũng không hiểu.

Cố Tĩnh Trạch và cô ấy đứng chung một chỗ, trong mắt mọi người chắc hẳn là một đôi Kim đồng Ngọc nữ, khiến cho người người hâm mộ.

Chỉ là khi cô ấy vừa quay lại, chống lại ánh mắt của Lâm Triệt, chiếc cằm tinh xảo hơi nâng lên, ánh mắt kiêu ngạo nhìn cô, nhìn chằm chằm một lúc lâu, mới cao ngạo di chuyển ánh mắt trở lại trên người Cố Tĩnh Trạch.

Lâm Triệt thấy vậy, chỉ có thể nhàn nhạt nhìn Cố Tĩnh Trạch một cái, thức thời nói: “À, tôi còn chưa giặt quần áo, tôi đi giặt quần áo."

Sau đó vội vàng chạy vào trước.

Cố Tĩnh Trạch nhìn cô hốt hoảng chạy đi, cau mày nhìn một chút, mới quay đầu nhìn về Mạc Huệ Linh trước mắt.

Mạc Huệ Linh cười lạnh, chỉ về phía cô: “Nhìn một chút xem anh đưa dạng phụ nữ như thế nào về nhà!"

Cố Tĩnh Trạch nói: “Anh có nhắn tin cho em, em đã đọc chưa? Bây giờ, chuyện đã thành như thế này, anh cũng không có cách nào khác, anh biết em sẽ tức giận, sẽ đau lòng, nhưng mà, nhưng mà, bây giờ tất cả đã trở thành sự thật, anh không có biện pháp, anh buộc phải chấp nhận cuộc hôn nhân này..."

"Bởi vì người nhà cảm thấy, cô ấy có ích trong việc chữa bệnh cho anh, cho nên hy vọng anh và cô ấy kết hôn, anh chỉ có thể đồng ý, anh biết, chuyện này anh mới vừa nói cho em, có thể rất khó tiếp nhận, nhưng mà, sự thật chính là như vậy, nếu như em cứ vậy rời khỏi anh, hận anh, đánh anh, mắng anh, yêu cầu anh bồi thường cho em, anh cũng có thể chấp nhận, anh đã phản bội lại lời hứa của chúng ta, bất kể em làm gì, anh cũng sẽ chấp nhận."

Hai vai của Mạc Huệ Linh run rẩy kịch liệt: “Em không muốn đánh anh, làm sao em có thể đánh anh đây, em chỉ muốn hỏi anh, bây giờ em nên làm thế nào, em..."

"Bọn anh chỉ là hai người xa lạ mà thôi, trước khi kết hôn, thậm chí anh không biết tên cô ấy là gì, chẳng qua là gia đình bức bách, nên anh cũng không còn cách nào khác, chờ sau này có cơ hội, anh sẽ ly hôn với cô ấy."

Mạc Huệ Linh lúc này mới ngẩng đầu lên, nước mắt lã chã nhìn anh: “Có thật không?"

Cố Tĩnh Trạch gật đầu: “Anh và cô ấy vốn dĩ đều nghĩ như vậy."

Mạc Huệ Linh là thanh mai trúc mã từ nhỏ với anh, chỉ là bởi vì, Cố Tĩnh Trạch bỗng nhiên bị bệnh, không thể đυ.ng tới phụ nữ một chút nào, cho nên, bọn họ mới không thể quang minh chính đại ở chung một chỗ, bởi vì Cố gia cảm thấy nên tìm cho anh một người phụ nữ có thể giúp anh sinh con, nhưng mà anh mỗi lần nghĩ về Mạc Huệ Linh đều sẽ chần chừ, bệnh tình cũng sẽ trở nên càng nghiêm trọng hơn, Mạc Huệ Linh vì thế buông tha dùng đồ trang điểm, tự mình thử uống thuốc, thử qua các loại biện pháp, nhưng mà, bệnh của anh cũng không có tiến triển.