Vương Mệnh

Chương 104: Huyền sử 4: Hy Vọng

Hy vọng

Khắp thế gian đều trở thành băng thiên tuyết địa, đẩy nhân loại vào nguy cơ diệt tuyệt. Các đại bộ lạc lần lượt diệt vong, không vì rét thì cũng vì đói.

Thế nhưng, dù trong hoàn cảnh nghiệt ngã như thế, mầm mống phục hưng của nhân loại vẫn còn tồn tại. Vâng. Chính là Phục Hy thị. Thiên Sơn hoàn cảnh khắc nghiệt, khắp nơi phủ đầy băng tuyết. Phục Hy thị đã vượt qua những gian khó buổi đầu, đứng vững được tại đó, cho nên đối với thảm họa của nhân loại hầu như chẳng chịu mấy ảnh hưởng. Trước đây họ vẫn phải sống giữa băng thiên tuyết địa kia mà.

Do vậy, trong lúc các bộ lạc khác lần lượt diệt vong, Phục Hy thị vẫn tiếp tục phát triển, tộc nhân vẫn ngày càng tăng. Đến khi tộc nhân đông đến mức không thể sống tập trung một chỗ nữa (điều kiện khắc nghiệt, khó kiếm được thức ăn), các thị tộc trong bộ lạc chia nhau ra, đến sống ở nhiều nơi trong vùng. Tại chỗ ở trước đây, tôn tộc ở lại lo việc tế tự.

Cứ như thế, cuộc sống vẫn tiếp diễn ngày này qua ngày khác.

Phần tiếp : Nữ Oa