Editor: Dĩm
Anh không đưa Diệp Thanh Ninh đến nhà mới của cô và Tư Thần, mà đưa cô về biệt thự của mình và giúp cô vào phòng của Tư Thần.
Khi anh đặt Diệp Thanh Ninh lên giường, thời gian như quay ngược về ba năm trước, cái đêm lần đầu tiên anh nhìn thấy Diệp Thanh Ninh, chỉ là giờ phút này anh đang ở bên cạnh cô, không phải Tư Thần.
Nhưng Tư Lãng cũng có chút do dự, Tư Thần đối với Diệp Thanh Ninh là nghiêm túc. Trước khi hẹn hò với Diệp Thanh Ninh, các bạn gái của Tư Thần đều là người mẫu nổi tiếng, mà hiện giờ chỉ vì một Diệp Thanh Ninh mà từ bỏ cả vườn hoa, có thể thấy cô trong lòng Tư Thần quan trọng cỡ nào.
Mặc dù ranh giới đạo đức và vực thẳm của du͙© vọиɠ đang giằng xé, nhưng ánh mắt của anh vẫn không thể rời khỏi cơ thể của Diệp Thanh Ninh.
Diệp Thanh Ninh sau khi nằm xuống có vẻ không thoải mái, cô đã buồn ngủ rồi, nhưng vẫn không ngừng vặn vẹo trong vòng tay của Tư Lãng, như muốn thoát khỏi sự áp chế của anh.
Sau vài lần xoay người, cúc áo sơ mi của cô bung ra lộ ra bầu ngực trắng nõn, vạt áo vén lên một chút, trên chiếc qυầи ɭóŧ màu trắng đã có một vết ướt.
Cổ họng anh khẽ nhúc nhích, nhìn thẳng vòng tròn nước trên qυầи ɭóŧ giữa hai chân Diệp Thanh Ninh, anh biết đó chính là khu vườn bí mật mà anh hằng mong ước, cho dù có chôn ở đó cũng không muốn thể ra ngoài, cũng không muốn ra.
Anh đưa tay cởϊ qυầи áo của Diệp Thanh Ninh, vừa cởi cúc áo vừa nhẹ giọng nói:
"Ninh Ninh ... Ba giúp con cởϊ qυầи áo ... con sẽ thoải mái hơn ..."
Mọi lần anh đều nghe thấy Tư Thần gọi cô là Ninh Ninh, vừa mềm vừa ngọt, có ý tứ hàm xúc còn mang theo nồng đậm tình yêu, lần này hai chữ này rốt cuộc có thể gọi ra khỏi miệng, anh đột nhiên phát hiện hai chữ này nghe như mật ngọt.
Diệp Thanh Ninh vô thức lầm như một phản ứng với anh.
Nhưng điều này cũng đủ khiến Tư Lãng rất hài lòng.
Sau khi cởϊ áσ sơ mi của Diệp Thanh Ninh, anh cúi xuống hôn lên cái miệng nhỏ nhắn mềm mại mà anh mong đợi của cô.
Đầu lưỡi của anh cạy ra hàm răng vỏ sò, tiến vào trong cái miệng nhỏ nhắn, cong lên liếʍ láp cái miệng mịn màng, gần như hấp thụ toàn bộ dịch thể trong miệng cô.
Khi nụ hôn kết thúc, Diệp Thanh Ninh như sắp tắt thở, ngực cô nhấp nhô đến mức buộc anh miễn cưỡng buông môi cô ra, lại đưa tay ôm eo, lần nữa vén khóa váy của cô.
Anh vừa xé váy vừa hôn lên má cô, rồi hôn từ chiếc cổ mảnh mai đến xương quai xanh gợi cảm cho đến khi cô run lên.
Hai bầu ngực căng tròn và đầy đặn được bao bọc chặt chẽ trong chiếc áσ ɭóŧ ren màu trắng, ép một khe sâu vào giữa hai bầu vυ', Tư Lãng vùi mặt vào đó, không ngừng xoa nắn, hít hà mùi thơm của bầu ngực, tận hưởng cảm giác mềm mại.
Tay anh lại đưa ra sau lưng cô, cởi dây áo ngực, hai viên kem tuyết đã được nâng lên bật ra như những quả bóng nước, đập thẳng vào mặt anh.
Áσ ɭóŧ hoàn toàn bị xé toạc trên người cô rơi xuống đất, một tay xoa bóp một bên ngực, cúi đầu ngậm lấy bên kia của cô mà cắn.
Anh ngậm lấy đầu nhũ hồng nhỏ trong miệng, đầu lưỡi chậm rãi vòng quanh quầng vυ' của cô, mặc cho anh cảm nhận được chút cứng ngắc đứng thẳng trong miệng từng chút một, anh vẫn là không chịu thả ra mà vẫn tiếp tục.
Trong khi liếʍ ngực Diệp Thanh Ninh, anh cũng nhìn lên để xem biểu hiện của cô.
Khuôn mặt xinh đẹp của Diệp Thanh Ninh đỏ bừng vì say rượu, nhưng bởi vì cảm giác khác lạ trong l*иg ngực, cái miệng nhỏ nhắn của cô không ngừng mở ra, lại phát ra những tiếng rêи ɾỉ khe khẽ, thỉnh thoảng bị anh mυ'ŧ đến tàn nhẫn, cô sẽ cau mày, ngửa cổ ra sau, nhưng tự đưa thêm kem tuyết của mình vào miệng anh.
Tư Lãng đứng thẳng người từ từ kéo hai chân Diệp Thanh Ninh ra, nước trên chiếc qυầи ɭóŧ màu trắng đã loang ra dưới ánh đèn mờ ảo của căn phòng.
Tư lãng ngạc nhiên về sự nhạy cảm của Diệp Thanh Ninh, đồng thời anh kéo qυầи ɭóŧ của cô ra và đẩy chân cô ra rộng hơn.
Vùng đất cỏ thơm hấp dẫn không hề che chắn trước mặt, hai lỗ nhỏ màu hồng non nớt khép chặt, nhưng từng phút từng phút dụ dỗ người khác hái lấy.
Tư Lãng dùng ngón tay nhẹ nhàng chạm vào đường nối hoa huyệt của cô, thấy nhân thịt non nớt khẽ run lên, anh mỉm cười đút ngón tay vào trong huyệt nhỏ của cô, chỉ cảm thấy vách tường bên trong nóng ẩm lập tức có cảm giác co giật vì bị ngón tay của anh véo, anh vô cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, ngón tay co giật nhanh chóng, nước chảy ra ngày càng nhiều.
Chảy xuống lòng bàn tay, nhỏ giọt trên tấm ga trải giường.