Vợ Lạnh Lùng Không Sợ Tôi

Chương 2

“Chị Hai, nếu sau này em kết hôn cũng muốn tôt chức hôn lễ như thế này!” Trợ lý Giai Giai vui vẻ kêu, mỗi lần cô cảm thấy hôn lễ lãng mạn thì đều sẽ nói như vậy.

Khương Hiểu Nguyên cũng rất vui vẻ. Hội trường hôn lễ lãng mạn này chính là do cô tổ chức, đương nhiên cũng bởi vì yêu thích mới có thể làm công việc thiết kế này. “Tôi cũng cảm thấy không tồi, chẳng qua em phải chuẩn bị tâm lý, quy mô lớn như thế này đài tệ không thể ít được.”

Chú rể cũng là người có mặt mũi trong giới thương nhân ở Đài Trung, tổ chức hôn lễ đương nhiên là không nhỏ.

“Giai Giai, diễn tập một lần nữa đi.”

Trước khi hôn lễ bắt đầu, Khương Hiểu Nguyên kiểm tra cẩn thận mọi thứ một lần nữa, chính bởi cô luôn cẩn thận, nhiệt tình, “Hoa Dạng” mới có thể trong ba năm ngắn ngủi danh tiếng lan rộng như vậy.

Khi hôn lễ sắp bắt đầu, Khương Hiểu Nguyên dặn dò chú ý các công việc còn lại, sau đó đến phòng bếp xác nhận thực đơn một lần nữa.

Giai Giai đi theo bên cạnh cô, cô ấy giống như miếng bọt biển, liều chết hấp thu học tập từ chị hai.

Dưới một bóng râm giữa hoa viên, một đôi nam nữ tựa sát vào nhau làm nụ cười rạng rỡ của Khương hiểu Nguyên trong nháy mắt cứng đờ.

Giai Giai kịp thời phản ứng trước, cô trợn mắt há mồm. “Chị, chị, chị Hai... kia, kia, không phải luật sư Tống sao?!”

Đúng vậy a, người đang dựa sát vào mỹ nhân, cao lớn tuấn tú kia chính là ông xã của cô, người có tên trong ô phối ngẫu trên chứng minh thư của cô - Tống Tử Ngôn.

Cô không khóc, nhưng Giai Giai dường như sắp khóc. “Sao lại như thế...” là nɠɵạı ŧìиɧ sao? Nhưng bọn họ kết hôn đến nay nghiêm túc mà nói còn chưa tới ba tháng a!

“Im lặng.”

Khương hiểu Nguyên ngăn Giai Giai làm ồn, cô hướng bóng râm nhẹ nhàng đi tới, muốn cẩn thận nghe xem họ nói cái gì. Cô không xử sự giống những người vợ bình thường khác, lập tức xông lên tàn bạo đánh ghen với “tiểu tam”.

Bởi vì như vậy không phù hợp với nguyên tắc làm việc của cô, huống hồ đánh nhau cũng không thể giải quyết được vấn đề, và quan trọng nhất là, nhân vật chính hôm nay là người khác, không phải cô.

Sau khi thong thả đến gần, âm thanh nói chuyện của hai người càng rõ ràng -

“Em nhớ anh, Tử Ngôn, rất nhớ anh...”

“Tú Thanh, đừng như vậy, em như vậy làm sao tôi yên tâm rời đi?”

“Không cần, tất cả mọi người đều rời khỏi em, ngay cả anh cũng muốn rời khỏi em...”

“Tú Thanh...”

Đầu óc cô như sắp nổ tung, cô không biết rằng tiếng nói lạnh lùng trầm thấp của ông xã cô cũng có thể trở nên dịu dàng như vậy? Dịu dàng đến mức vắt ra nước!

Lúc này, chú rể đã đi tới, vỗ vai Tống Tử Ngôn, cái này Khương hiểu Nguyên cũng phải khâm phục ông trời thật khéo sắp xếp, khó trách người xưa thường nói: “Giấy không gói được lửa”, ai dự đoán được rằng ông xã cô hôm nay lại là một trong số khách dự hôn lễ! Hắn cùng Tiểu Tam cũng đúng lúc có mặt ở đây.

“Tú Thanh, Tú Viện tìm chị.”

Tú Viện là tên cô dâu. Chú rể đuổi “Tiểu Tam” đi rồi, chỉ còn hai người đàn ông mặt đối mặt.

“Anh dự định như thế nào với Tú Thanh?”

“Đáng ra anh phải nói tôi biết hiện giờ cô ấy không tốt.”

“Sau đí thì sao? Anh cùng bà xã hiện giờ ly hôn, sau đó vội vàng đến Mỹ cứu vãn hôn nhân không hạnh phúc của bạn gái trước sao? cho dù cô ấy là chị gái Tú Viện, tôi cũng không thể đem cuộc hôn nhân hiện tại của anh xem như trò đùa!”

Câu trả lời đơn giản của chú rể ngay lập tức giải thích rõ mối quan hệ của bọn họ.

“Nếu anh bảo vệ hôn nhân của tôi, thì không nên tìm “Hoa Dạng” cố vấn hôn lễ cho các người. Cô ấy rất thông minh, tôi với Tú Thanh có quan hệ, cô ấy có thể lập tức nhìn ra.”

““Hoa Dạng” là do Tú Viện mời đến, cô ấy cơ bản không biết người phụ trách “Hoa Dạng” chính là bà xã của anh, cho dù sau đó tôi biết Tú Viện chọn “Hoa Dạng”, tôi cũng không nói ra. Anh với Tú Thanh đã là chuyện quá khứ, đã kết hôn ba tháng, anh còn muốn như thế nào nữa?”

“Anh cho rằng tôi sẽ như thế nào?”

“Tình cũ còn kéo dài a bạn học, tôi rất rõ ràng, năm đó anh cùng Tú Thanh yêu nhau sâu đậm.”

Tống Tử Ngôn trầm mặc, nhìn theo phương hướng bạn gái cũ biến mất, vẻ mặt nặng nề.

Anh nghĩ như thế nào? Khương hiểu Nguyên rất muốn biết.

“Bạn học, anh nếu muốn rời đi trước, tôi sẽ thông cảm.”

Chú rể vỗ vỗ vai Tống Tử Ngôn, xoay người rời đi.

Khương Hiểu Nguyên đã hiểu, nội dung vở kịch này so với phim lúc tám giờ cẩu huyết giống nhau.

Sau đó thì sao?

Tống Tử Ngôn rời đi trung tâm vườn hoa, tiến vào bên trong.

Khương Hiểu Nguyên rời đi theo hướng ngược lại, đi được một lúc, cô lấy điện thoại di động ra, mở khóa bấm số điện thoại. Sau ba tiếng chuông lập tức có người nhận ---

“Tử Ngôn?” Cô ngọt ngào gọi.

Cô cảm nhận rõ ràng đầu bên kia di động quả nhiên cứng ngắc. Là vì cô ít khi làm nũng? Hay là vẫn lo lắng không yên?

“Đang làm việc sao?”

“Anh đang họp.”

“Họp” Quả nhiên là đàn ông, giỏi nhất là “che dấu việc nɠɵạı ŧìиɧ”

“À, vậy anh chờ họp xong lại gọi cho em.”

“Không cần, có gì em cứ nói.”

“Ừ, em đang ở chỗ tổ chức lễ cưới, bọn Giai Giai muốn đi ăn cùng bạn học, em không muốn đi, anh có đi công tác gần chỗ này không?”

“Có.”

“Đêm nay cùng nhau ăn cơm được không?”

Anh do dự ít nhất ba giây. “Được.”

“Tốt, em khoảng năm giờ thì xong việc, lúc đó em sẽ gọi điện cho anh.”

“Ừ.”

Theo thường lệ trả lời “ừ”, bọn họ hẹn nữa tối gặp nhau.

Giai giai nhìn chị Hai ra vẻ im lặng, cô càng im lặng càng đáng sợ, bởi lẽ cá tính của cô không hay nhẫn nhục chịu đựng, vả lại, luật sư Tống thể hiện rõ đối với bạn gái trước tình cũ chưa dứt...

“Chị...”

“Làm việc.” Khương Hiểu Nguyên cầm lấy bộ đàm. “A Kiệt, tình huống bên cậu thế nào rồi?”

Khương Hiểu Nguyên bắt đầu làm việc, nụ cười trên mặt không thay đổi, nhiệt tình không giảm, dường như cô chưa từng thấy ông xã thay lòng đổi dạ vậy.

Hôn lễ chính thức bắt đầu.

Khác với kiểu hôn lễ truyền thống trung Quốc, hôn lễ Phương Tây có vẻ tự do thoải mái hơn rất nhiều, tiệc cưới cuối cùng kết thúc trong không khí vui mừng, tiễn bước khách mời xong, cô dâu vui vẻ kéo tay Khương Hiểu Nguyên, xúc động cảm ơn sự giúp đỡ của “Hoa Dạng”. Tiểu tam đứng ở phía sau cô dâu, nàng tao nhã hiền thục, màu da trắng nõn, mái tóc thẳng đen nhánh, là kiểu mẫu đàn ông gặp đều yêu thích, hơn nữa đôi mắt ươn ướt như mới khóc nhàn nhạt có nét ưu sầu, dù ai thấy cũng muốn đem cô ta nâng niu trong lòng bàn tay.

Chú rể cảm ơn theo phép tắc, nét mặt có chút lạ đứng bên cạnh cô dâu.

Khương Hiểu Nguyên nhiệt tình tươi cười, đáp lại lời cảm ơn của mọi người, cũng cảm ơn khách hàng đã cho “Hoa Dạng” cơ hội phục vụ, cũng thay “Hoa Dạng” tuyên truyền.

“Chờ trở về sau tuần trăng mật, chúng tôi nhất định đến Đài Bắc mời Khương tiểu thư ăn cơm.”

Nếu khi đó chuyện chị gái cô ấy cùng ông xã cô lộ ra, còn có tâm trạng ăn cơm sao?

“Tốt, không thành vấn đề.” Khương Hiểu Nguyên đáp lại.

Đã xong, nên đi đến chỗ hẹn bữa tối với ông xã, cô đặc biệt tìm bạn giới thiệu nhà hàng ở Đài Trung, đồng thời nhắn tin hẹn anh địa điểm gặp mặt. Cô đã chuẩn bị tốt tâm lý, không yêu cầu anh tới đón, a, cô có thể là bà xã lý trí nhất trên toàn thế giới.

Nhờ A Kiệt đưa cô đến nhà hàng, cô rất cảm kích trước sự lo lắng của Giai Giai. “Chị Hai...”

Ngược lại là bọn A Kiệt ầm ĩ muốn luật sư Tống mời ăn cơm, nhưng Khương hiểu Nguyên vẻ mặt nghiêm túc, cô vỗ vỗ vai A KIệt, trực tiếp đi vào nhà hàng. Ngoại trừ Giai Giai, ba người khác không hiểu ra sao.

“Chị Hai làm sao vậy? Mỗi lần một dự án kết thúc, cô ấy đều rất vui a?”