Chính là mỗi người một cái xẻng, thủ động đào hố.
Loại đại tuyết sơn này phía dưới, không người nào dám dùng dị năng, vạn nhất tạo thành tuyết lổ, tất cả mọi người đều phải chơi xong.
Cũng may dị năng giả thể lực không tệ, xẻng cũng từ nguyên liệu đặc biệt tạo thành,ở đây băng vạn năm đông lại ít nhất có thể xuất động.
Mắt thấy một ngày đi qua, thời gian chuyển tối, mọi người đã đào ra một cái hố không nhỏ, lại không có tìm được nửa phần động tĩnh.
"Cô xác định trong này có thể có đồ vật?" Chung Lịnh Dục chất vấn, "Nếu như không có , chẳng phải là hao phí thời gian của mọi người?"
Cố Thịnh Nhân từ tốn nói: "Vậy cô cho rằng, chúng ta nên đi nơi nào?"
Chung Linh Dục nghẹn một cái, nàng làm sao biết muốn đi đâu!
Cố Thịnh Nhân nói: "Chúng ta lần này đến đây, vốn chỉ là vì một cái phỏng đoán, không có bất người nào có xác thực chắc chắn có thể tìm được đồ vật gì."
Chung Linh Dục cười nhạo một tiếng, đang chuẩn bị châm chọc nàng, Cố Thịnh Nhân mở miệng.
"Nhưng cô có hay không nghĩ tới nếu thực sự tìm được đối với nhân loại có ý nghĩa bao lớn?" Cố Thịnh Nhân ánh mắt lạnh thấu xương nhìn cô.
Trong bóng tối, Cố Thịnh Nhân đôi mắt lặp lòe ánh sáng, Chung Linh Dục bị nàng nhìn có chút chột dạ.
Không nghĩ tới, nữ nhân từ nhỏ đến lớn một mực không hợp với mình lại có dạng này khí phách này? Chung Linh Dục hốt hoảng suy nghĩ, cảm thấy Cố Thịnh Nhân tựa hồ cũng không có đáng ghét như vậy.
Nhìn thấy cô dạng này, Cố Thịnh Nhân rong ánh mắt thoáng qua ý cười, Nàng vừa dùng thử quang hệ ma pháp "tẩy lễ". Người bị ma pháp tác dụng đến sẽ không tự chủ được trong đầu mỹ hóa hình ảnh người thi thuật.
Có thể nói, ma pháp này là trong thế giới ma huyễn, góp phần lớn trong việc phát triển giáo đình.
Chung Linh Dục chưa từng tiếp xúc qua ma pháp tự nhiên dễ dàng trúng chiêu.
Ban đêm, tất cả mọi người đều tiến vào trong lều vải đã sớm dựng tốt, chui vào túi ngủ ấm áp.
Cố Thịnh Nhân hôm sau thức dậy rất sớm.
Mấy người thương lượng một chút, nếu như trong vòng ba ngày không thể tìm được bất kì đầu mối nào, liền tạm thời từ bỏ, đi khu vực khác tìm kiếm.
Cố Thịnh Nhân không có dị nghị, bởi vì hệ thống nói cho nàng, bọn hắn đã cách mục tiêu rất gần.
Quả nhiên, buổi chiều ngày thứ hai, thời điểm xẻng của một dị năng giả đi xuống, đυ.ng phải vật kì quái gì đó.
"Có cái gì." Lời của hắn làm cho tất cả mọi người tinh thần chấn động.
Mấy người tràn đầy nhiệt tình, bắt đầu càng thêm ra sức khai quật, rất nhanh, vật kia dẫn dần xuất hiện.
Mọi người trông thấy đồ vật trợn mắt hốc mồm.
"Đây là..." Cho dù là Lôi Đình, cũng bị vật này làm cho sợ hết hồn.
Xuất hiện ở trước mặt rõ ràng là một cái quan tài.
Dù là cái quan tài này cực kì xinh đẹp, thân quan tài là một loại tương tự như thủy tinh tạo thành, có thể làm cho mọi người thấy rõ cảnh tượng trong đó.
Trong quan tài nằm một người, chính xác là một cỗ thi thể.
Dựa theo thẩm mỹ của loài người, cỗ thi thể này rất đẹp.
Dù là trên đầu hắn có thêm hai cái sừng lớn, trên tay móng tay đều là màu đen, dài nhọn và sắc bén, rõ ràng không phải nhân loại.
Nhưng vậy cũng không tỗn hao gì đến vẻ đep khuôn mặt của hắn.
Đơn giản hoàn mĩ đến vô tận trí tưởng tượng của nhân loại, Cố Thịnh Nhân thấy qua người bên trong cũng chỉ có Quang Minh Thần có thể sánh ngang.
Nhưng mà Cố Thịnh Nhân bên người hệ thống lại điên cuồng vang lên cảnh báo: "Kiểm trắc đến nguồn ô nhiễm tang thi của thế giới này, thỉnh ký chủ mau chóng xử lý.