Bánh Mì Và Tình Yêu Anh Đều Muốn

Chương 22: Phòng tắm.

Lúc này, cuối cùng thì họ cũng tin rằng khi yêu bản thân ai cũng có điểm yếu. Trước đây, anh đã từng chế nhạo khi thấy người khác đánh mất nguyên tắc vì tính yêu, nhưng giờ đến lượt mình, quả nhiên là cái gì rồi cũng có thể thay đổi.

Ánh mắt anh đã dịu dàng trở lại: “Anh rất tiếc vì không tham gia vào quá khứ của em, nhưng dù quá khứ của em có là gì đi chăng nữa thì anh cũng muốn hiểu rõ về chúng.”

Nghe thấy những lời mình muốn nghe, cảm giác nặng nề vừa nảy sinh trong lòng Hạ Diệp đã hoàn toàn biến mất, cô nhào lên người anh, cúi đầu hôn xuống môi anh, nhưng ánh mắt lại quét qua chiếc bánh đang để trên bàn trà, liền dừng lại xoay người tới lấy.

Yết hầu Kiều Triết khẽ cuộn, anh cảm thấy trong người hơi khó chịu.

Hạ Diệp ngồi quỳ trước bàn trà, mở hộp bánh kem, dùng nĩa nhỏ lấy một miếng rồi bỏ vào miệng, sau đó quay đầu lại híp mắt cười với Kiều Triết.

Kiều Triết không hiểu sao mình lại bị nhìn chằm chằm như vậy: “Sao thế, không ngon à?”

Hạ Diệp đưa tay lên, nắm lấy cổ áo phông của Kiều Triết, kéo về phía mình.

Một giây tiếp theo, anh lại bị cô hôn.

Hạ Diệp đẩy miếng bánh kem sang miệng Kiều Triết, sau đó thả tay ra, liếʍ môi, cười tủm tỉm nhìn chằm chằm vào mắt anh, quỷ kế đã thành công.

Kiều Triết cảm nhận được hương vị ngọt ngào và trơn mượt trong miệng, anh vừa thưởng thức nó vừa bế Hạ Diệp lên hôn. Cô ngồi trên người anh, hai người trao nhau nụ hôn thật sâu, từ khóe miệng bên trái sang bên phải đều dính đầy bánh kem, thơm thơm mùi sữa.

Kiều Triết chạm vào khóa kéo bên sườn váy của cô, mở khóa rồi vén nó lên, hai người tạm thời tách nhau ra, cởi váy ném sang một bên, rồi lại triền miên dây dưa.

Hạ Diệp quấn lấy cổ anh, khao khát được hôn sâu hơn nữa.

Kiều Triết dùng một tay mở cúc áσ ɭóŧ của cô từ phía sau, tay phía trước đẩy mảnh áo ren màu xanh đậm lên trên rồi nắm lấy…

Hạ Diệp khẽ rêи ɾỉ, cảm nhận được một luồng nhiệt chảy ra từ bụng dưới, cô nâng mông lên cọ qua cọ lại với vị trí đũng quần vốn đã căng phồng của anh, không biết ai là người gấp gáp hơn.

Chẳng biết nụ hôn kéo dài bao lâu, hai người mới lưu luyến tách rời. Hạ Diệp yếu ớt gục trên vai anh thở dốc, cảm giác đột nhiên mất trọng lực, khiến cô vội vàng vô thức ôm chặt lấy vai anh.

Kiều Triết nâng mông Hạ Diệp, bế cô đi về phía phòng tắm của phòng ngủ.

Bên trong phòng tắm.

Kiều Triệt cởi bỏ áo phông, để lộ ra những khối cơ bắp cuồn cuộn.

Hạ Diệp nhìn tới chiếc lều đang dựng đứng dưới đáy quần anh, trong đầu lại nảy sinh ý nghĩ xấu xa, cô to gan vươn tay tới châm lửa.

Bàn tay từ trên eo, luồn vào trong cạp qυầи ɭóŧ đen, sau đó nắm lấy vật đã cứng như sắt thép, một tay cô cầm không nổi, thế này mà đâm vào không khiến cô chướng đến chết mất sao?

Cô cẩn thận nhìn anh, không muốn bỏ sót một chút biểu cảm nào trên khuôn mặt anh, bàn tay bên dưới bắt đầu di chuyển lên xuống.

Đôi mắt hùng dũng của Kiều Triết ngập tràn du͙© vọиɠ, anh nhìn động tác vụng về của người con gái trước mặt, đối diện với ánh mặt cô rồi lại cúi xuống liếʍ láp chiếc cổ mảnh mai của cô, hơi thở nặng nề nóng rực phun lên da thịt trắng nõn, như thể cô chính là dưỡng khí của anh.

Hạ Diệp lại chẳng hề biết sợ, càng mạnh tay hơn, cơ thể Kiều Triết đột nhiên căng cứng, sau đó anh cắn mạnh lên cổ cô, thay cho lời trừng phạt. Cuối cùng, không thể chịu nổi nữa, đành cúi người cởϊ qυầи lót của cô ra, sau đó lại choáng váng như vừa bị dội một gáo nước lạnh lên đầu.

Trên qυầи ɭóŧ màu xanh đậm, có một mảng màu đỏ sẫm, hình như là…

Hạ Diệp cảm nhận được sự trì trệ của Kiều Triết, nên cũng cúi đầu nhìn theo, ngay giây sau đó, khuôn mặt cô đỏ bừng, cả hai người cùng nhìn nhau, một lúc lâu không thể thốt nên lời.

“……”

Haizz… Đến chẳng đúng lúc chút nào thế này, Hạ Diệp bất lực nói: “Kỳ rớt dâu của em không được chuẩn lắm, vậy nên…”

Kiều Triết gấp qυầи ɭóŧ của cô rồi cho vào giỏ đựng quần áo bẩn, sau đó bóp một ít sữa tắm thoa lên người cô: “Em tắm rồi ra ngoài trước đi.”

Hạ Diệp đảo mắt qua nơi sớm đã kiên quyết dâng trào của anh, trong lòng có chút áy náy: “Em giúp anh ra được không?” Nói xong cô lại đưa tay chạm vào nó.

Nếu có thể làm nó ra được thì vừa xong đã ra rồi, thật đáng tiếc là kinh nghiệm thực chiến của Hạ Diệp quá kém, cô nói xong liền cảm thấy có chút hối hận, tự thấy hình như bản thân mình không giỏi cho lắm.

Hạ Diệp không dám tiếp tục nhìn Kiều Triết nữa, ánh mắt chuyên tâm nhìn vào động tác dưới tay, hình như nó còn cứng hơn khi nãy, cũng may có dịch bôi trơn nên thuận lợi hơn nhiều, Hạ Diệp thầm cảm kích trong lòng.

Kiều Triết siết chặt cơ thể cô, để cô quay lưng về phía mình, sau đó nâng vật căng cứng dưới thân đưa vào giữa hai chân cô.

Hạ Diệp chống tay lên tường, vừa định lên tiếng ngăn cản, lại bị anh chặn lại.

“Không vào đâu.” Anh nói.

Một tay anh ôm eo cô, trước sau luận động, tay còn lại đưa lên trên xoa nắn bộ ngực đang run rẩy của cô.

Nơi tư mật bị anh cọ tới cọ lui, điểm nhạy cảm phía trước hoa huyệt bị ma sát hết lần này tới lần khác, Hạ Diệp nhịn không được siết chặt bụng dưới, cảm giác dưới thân có một dòng chất lỏng chảy ra, toàn thân tê dại.

Hai chân Hạ Diệp càng ngày càng mềm nhũn, một tay cô chống lên tường, tay kia bám lấy tay anh, vật thô cứng màu đen đỏ đang mãnh liệt ra vào giữa cặp đùi trắng nõn, mềm mại tạo ra sự tương phản rõ rệt.

Gậy thịt hết đâm vào lại rút ra, mạnh đến mức Hạ Diệp cảm thấy ngay giây tiếp theo nó có thể đâm thẳng vào mình.

Tốc độ của anh càng ngày càng nhanh, hô hấp mỗi lúc một nặng nề, Hạ Diệp cắn môi chịu đựng sự giày vò, cô nghe thấy anh nói: “Kẹp chặt.”

Hạ Diệp vội vàng căng cứng hai đùi, cặp mông bị tấn công một cách thô bạo, cảm giác lúc này sinh mệnh không còn nằm trong tay mình nữa rồi.

Kiều Triết thả lỏng một tay, vươn tới xoa nắn hạt đậu nhạy cảm giữa hai đùi cô, cùng với đợt công kích mãnh liệt vào hai bên cánh hoa.

“Đừng… Đừng sờ chỗ đó.” Hạ Diệp mở miệng cầu xin.

Tốc độ quá nhanh, mỗi lần chạm vào đều có cảm giác như bị điện giật, sau đó từ từ lan ra khắp cơ thể.

Kèm theo hơi thở trầm thấp nặng nề của anh, cô híp mắt nhìn thấy thứ gì đó bắn lên tường từ giữa hai chân mình, rồi chầm chậm chảy xuống nền gạch màu xanh nhạt.

Hạ Diệp cũng đạt được cao trào cùng anh, lúc này chỉ biết nằm trong vòng tay anh thở dốc.

“Lần sau đừng làm thế, khó chết đi được.” Hạ Diệp thở hổn hển nói.

Kiều Triết đang dùng dòng nước ấm tắm rửa cho cô từ đầu xuống chân, cảm giác được phía dưới của cô vẫn đang co rút, còn có dòng chất lỏng sền sệt kèm theo tơ máu đỏ chảy ra ngoài.