Bị ảnh hưởng bởi giấc mộng xuân nên mấy ngày nay Lưu Thắng Quân không dám về nhà, hắn vừa nhìn thấy con dâu đã xấu hổ nên ngày nào cũng đi sớm về muộn, nhất quyết cũng không gặp con dâu, nhờ vậy hắn cũng từ từ bình phục lại.Kể từ khi ba chồng nói về bộ đồ ngủ của cô, Hạ Cần sẽ mặc áσ ɭóŧ ở nhà và thay một chiếc váy ngủ màu đen đυ.c. Đã mấy ngày không gặp ba chồng, Hạ Cần có chút mất hứng, buổi tối cố ý ở trong phòng khách xem TV, chờ ba chồng trở về.
Khi Lưu Thắng Quân đi làm về, chuẩn bị trở về phòng thì bị con dâu gọi lại, "Ba ơi, có thể nói chuyện một lát không?"
Vì vậy, Lưu Thắng Quân xoay người ngồi ở bên cạnh con dâu, "Con nói đi."
Hạ Cần nhìn ba chồng, rồi cô cúi đầu, rũ vai mà ỉu xìu hỏi: "Có phải ba ghét con không?"
Lưu Thắng Quân lập tức phủ nhận, "Không có."
Hạ Cần vui sướиɠ cười, Lưu Thắng Quân cũng nở nụ cười, không khí vừa vặn thì Lưu Sướиɠ đã trở lại, nhìn ba mình và vợ đang ngồi cùng nhau với vẻ mặt ngốc nghếch: "Ba ơi, hai ngời đang nói chuyện gì vậy?"
Cả hai đều phủ nhận, "Không có gì đâu."
Lưu Sướиɠ cũng không nghĩ nhiều, ba hắn là một người nghiêm túc, đã nhiều năm cũng không tìm phụ nữ thì có chuyện gì có thể xảy ra chứ? Hắn tìm mấy bộ quần áo trong phòng rồi lại đi ra ngoài.
Lưu Thắng Quân tức giận hét lên với con trai mình, "Vợ của con đang ở nhà, tại sao ngày nào con cũng không về nhà là thế nào?"
Lưu Sướиɠ vui vẻ nói: "Ba ơi, con không phải luôn bận đi công tác sao? Con đi trước đây!"
Không gọi con trai nữa mà Lưu Thắng Quân nhìn con dâu với vẻ áy náy. Hạ Cần ngoan ngoãn lắc đầu: "Không phải lỗi của ba."
Hạ Cần càng hiểu chuyện thì Lưu Thắng Quân lại càng tức giận, một người vợ tốt như vậy lại không cần, mỗi ngày đều ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt! "Hạ Cần à, bắt đầu từ tháng này, con đừng đưa tiền cho nó nữa. Để ba xem nó không có tiền thì có trở về không?"
Nhìn thấy Lưu Thắng Quân thực sự tức giận, Hạ Cần không dám nói nữa, cô đứng dậy đưa tay vuốt ve sau lưng giúp hắn hạ hỏa. Cô nghĩ thầm, tốt hơn hết là đừng quay về, để không làm phiền thế giới của hai người