Cây mệnh căn của Thanh Ngọc cắm ngập trong cổ họng Trần Kiều Ân, vì quá dài nên vẫn còn thừa ra một khoảng!
Hai tay Thanh Ngọc giữ đầu Trần Kiều Ân, còn hông của hắn thì điên cuồng đẩy liên tục.
Trần Kiều Ân cũng biết ý, nên đưa hai cánh tay thon dài ra, bám chắc lấy bắp đùi rắn rỏi của nam nhân, miệng nhỏ của nàng ép chặt lại, khiến cho Thanh Ngọc cảm giác được mỹ mãn hơn.
Khoang miệng ướŧ áŧ chật hẹp kia cứ như thể muốn nuốt hết cây trường thương to lớn của Thanh Ngọc vào trong, làm hắn sướиɠ muốn điên lên được. Đôi môi ngọc ngà của Trần Kiều Ân không ngừng mυ'ŧ lấy hung vật kia, thi thoảng chiếc lưỡi nhỏ xinh lại thè ra gảy nhẹ vào đầu nó.
Nhìn gương mặt điên đảo nhân sinh và đôi môi đỏ mỹ miều đang hầu hạ cảm xúc của mình, Thanh Ngọc thật sự muốn hét lên thật to!
- Arhhh!
Sau một tiếng kêu tràn đầy nam tính, hắn rút mệnh căn của mình ra, rồi đẩy ngã Trần Kiều Ân xuống giường, nằm bên cạnh Âu Hà.
Thanh Ngọc đưa gương mặt tuấn mỹ yêu dị xuống, bá đạo hôn lấy đôi môi đỏ mọng căng bóng của Trần Kiều Ân.
Cảm giác đê mê này khiến cho tâm thần Thanh Ngọc sôi trào lên kɧoáı ©ảʍ nhức nhối. Hạ thân của hắn cứng ngắc, dường như muốn bạo nổ!
Không chờ đợi được nữa, Thanh Ngọc mạnh bạo, hai tay siết chặt lấy vòng eo thon nhỏ Trần Kiều Ân. Một cảm giác mềm mại mê người truyền đến, vòng eo của ma nữ này uốn éo liên hồi, thậm chí nàng còn liên tục làm ra những động tác câu dẫn, khiến hắn không tài nào kìm chế được.
Mười ngón tay Thanh Ngọc du động liên hồi, vuốt ve ngọc thể điên đảo chúng sinh này. Hắn há to mồm không chút khách khí, ngậm chặt một bầu vυ' cong đầy ngạo nghễ của Trần Kiều Ân.
- Ưm…ưm…hành hạ thϊếp đi, mau lên…a…
Hơi thở nam nhân cương mãnh vô bờ, phả lên cơ thể của Trần Kiều Ân, khiến nàng run rẩy yếu đuối, trong nội tâm thì đã sớm là một mảnh tan hoang tràn đầy du͙© vọиɠ.
Trần Kiều Ân gần như hoàn toàn gục ngã, toàn thân nàng lúc này không còn chút sức lực nào, chỉ biết kêu rên những âm thanh tột cùng dâʍ đãиɠ:
- A…ưm…mau làm chết thϊếp đi…a…
Đôi môi đỏ mọng của Trần Kiều Ân bị hôn đến ngộp thở. Thanh Ngọc nhanh chóng banh chân Trần Kiều Ân ra, rồi mệnh căn hắn tiến thẳng vào trong nơi khe hẹp ấm áp kia không chút do dự.
Trần Kiều Ân đắm chìm trong nhục cảm, khe hẹp liên tục tuôn trào ra âm thủy, đây là lần thứ hai trong đời nàng được gần gũi nam nhân này.
Nàng thực sự nhớ cảm giác này muốn chết!
Ngọc thể Trần Kiều Ân tê dại, nàng nói ú ớ trong vô thức:
- Ưm…chủ nhân, muốn thϊếp đi, mạnh lên…
Thanh Ngọc liên tục di chuyển hạ thân. Hắn ngó qua, lúc này thấy trước mặt mình đang phô bày ra hai kiệt tác của tạo hóa.
Thật là muốn hại chết người ta mà!
Trần Kiều Ân đang nằm mà cũng phãi ưỡn cặp mông trắng ngần lên theo từng nhịp nhấp sung mãn của Thanh Ngọc. Trong lòng nàng lúc này đang nhận lấy một cơn đê mê sôi trào, kèm theo cảm giác sung sướиɠ khó tả nên lời.
Đời này kiếp này chắc nàng không thể rời xa được nam nhân này nữa.
Cây trường thương to lớn mỗi lần thúc lại chạm vào tới đáy, khiến cho cơ thể nhạy cảm của Trần Kiều Ân run rẩy dữ dội. Thanh Ngọc liên tục chuyển động, mà Trần Kiều Ân ma nữ dâʍ đãиɠ này cũng càng lúc càng kêu lớn, thậm chí khiến cho Âu Hà bị trói ở bên cạnh cũng phải tự luồn ngón tay xuống mà xoa nắn nơi âm huyệt non mềm của mình!
Phải nói nhìn thấy thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của hai nữ nhân này khiến cho Thanh Ngọc dường như muốn phát điên lên được.
- A!…a…mạnh lên…thϊếp yêu chàng chết mất…a…
Đẩy được một lúc, Thanh Ngọc lật ngược người Trần Kiều Ân lại, bắt nàng quỳ chổng mông úp lên trên người Âu Hà. Hắn thả Âu Hà ra, ra lệnh:
- Nằm dưới hành hạ nàng ấy đi!
Âu Hà được thả ra, vô cùng vui mừng, nhanh chóng tóm chặt lấy hai chiếc bánh bao trước mắt mình, điên cuồng xoa bóp.
Tay ngọc của Âu Hà vươn lên, tóm lấy cái gáy thiên nga trắng mịn của Trần Kiều Ân, bắt nàng phải đưa đôi môi đỏ xinh đẹp kia xuống cho mình hưởng thụ.
Trong khi đó, ở phía sau, Thanh Ngọc banh hai chân Trần Kiều Ân ra, vỗ thật mạnh lên cặp mông cong cớn của nàng:
- Yêu nữ!
Đốp!
Thanh Ngọc dùng hai bàn tay tóm chặt lấy vòng eo vưu vật mê người kia, sau đó kê mệnh căn vào mà đẩy từng cú ngập cán thật nhanh, thật mạnh. Nơi âm huyệt ấm áp ướŧ áŧ kinh người đó liên tục co bóp, chà xát mạnh mẽ vào cây hung khí của hắn, lạc thú sinh ra khi đó thật là mê đảo nhân tâm.
Trần Kiều Ân lúc này môi và vυ' thì bị Âu Hà nằm dưới kí©ɧ ŧɧí©ɧ, mông bị đánh, âm huyệt lại bị đâm vào liên tục. Thân thể nàng run rẩy dữ dội, dường như sướиɠ đến sắp ngất đi tới nơi. Nàng kêu gào lên:
- A…ưm…a…a…
Thanh Ngọc và Âu Hà nghe vậy, càng tiếp tục kí©ɧ ŧɧí©ɧ nàng mạnh hơn. Nhục côn liên tiếp đâm tới, còn tay hắn vỗ lên mông Trần Kiều Ân liên tục!
Đốp! Đốp! Đốp!
- Yêu nữ! Yêu nữ!
Trần Kiều Ân đầu óc mụ mị, hơi thở nàng đứt quãng, vẫn tiếp tục rêи ɾỉ nhưng thở không ra hơi, mặc kệ cho hai con người kia tha hồ giày vò mình.
Một lúc sau, mị thể Trần Kiều Ân co giật dữ dội. Trải qua một cơn hoan ái điên cuồng, Trần Kiều Ân lúc này dường như đã chân chính trở thành một nô ɭệ của du͙© vọиɠ đúng nghĩa. Dường như nàng vô cùng tận hưởng cảm giác vừa bị hôn, vừa bị bóp, vừa bị đâm, vừa bị đánh như thế. Nàng rên lên:
- A…Đánh thϊếp mạnh nữa…thϊếp sướиɠ…a…
Đốp…Đốp…Đốp…!
Vừa thúc, Thanh Ngọc vừa đánh thẳng tay vào cặp mông trắng mịn kia, không hề thương hoa tiếc ngọc chút nào cả. Bên dưới, Âu Hà cũng càng bóp hai bầu vυ' sung mẩy càng mạnh hơn, đôi môi hồng thắm của nàng cũng càng hôn sâu hơn.
Thanh Ngọc đẩy tới mức phát điên, hai tay hắn nắm chặt vòng eo tinh xảo kia mà dậm những cú điên loan đảo phượng. Nhìn hai kiệt tác da^ʍ mỵ phía trước mình đang hôn nhau, hắn thực sự không thể kìm lại được da^ʍ tính trong người mình!
Bờ mông căng mịn của Trần Kiêu Ân nảy lên liên hồi. Theo từng nhịp nhấp nhô, trên đó có những cơn gợn sóng láng mịn phát ra những âm thanh mê luyến nhân tâm.
Bạch…Bạch…!
Chưa được một lúc, mị thể Trần Kiều Ân đã run rẩy từng hồi, bên trong nơi khe hẹp mê người kia lại đã trào ra quỳnh tương ngọc dịch.
Nàng hổn hển, ngã thẳng xuống người Âu Hà đang nằm bên dưới, tóc mai toán loạn, đầu óc dường như còn chưa kịp trở về với thực tại.
Kèm theo những hơi thở gấp gáp, tiếng rêи ɾỉ mê người của Trần Kiều Ân, Thanh Ngọc cuối cùng cũng phun ra dòng tinh hoa ấm nóng.
Nhưng kết thúc vẫn còn chưa dừng lại ở đó, mà lúc này cả Thanh Ngọc và Trần Kiều Ân đều quay ra nhìn nhau, rồi khóe miệng hai ngưỡi khẽ nhếch lên.
Âu Hà tiểu hồ ly kia còn không biết mình sắp bị trừng phạt dã man tới nhường nào, nàng vẫn còn giương đôi mắt ngây thơ nhìn hai người trước mắt.
…
...
Ai donate cho em xin linh thạch nhớ, cám ơn!