Thần Ma Cung Ứng Thương

Chương 44: Không Có Cơm À?

Phong thư ấy của hắn ghi lại các phương thức giao dịch khác nhau như thương phẩm của Thần Ma đạo tràng, cho thuê cường giả,... Hắn tin rằng bất cứ ai khi nhìn thấy cũng phải động lòng.

Có ai mà không thích thương phẩm Thấp cấp chứ?

Còn việc hắn đã ra tay đánh Trương chấp sự, hắn cũng không quá lo lắng. Nếu đám người của hội lính đánh thuê tận mắt trông thấy thương phẩm thì chắc hẳn còn biết ơn Trương chấp sự đã chịu một trận đánh này.

“Huyền ca, cơm chín rồi.” Tây Môn mập mạp kêu lên.

“Ăn cơm.” Giang Thái Huyền vung tay, ba vị Thần Ma xúm tới bắt đầu ăn cơm.

“Tràng chủ, lúc nào thì chúng ta có thể cải thiện bữa ăn vậy?” Võ Tòng bỗng nhiên nói.

“Ăn ngon như thế này mà còn muốn cải thiện?” Tây Môn mập mạp vẻ mặt kinh dị: “Đây là thịt của yêu thú Trúc Cơ đó, thành chủ của thành Thanh Nguyệt còn chưa có mà ăn đâu.”

Lý Quảng liếc mắt nhìn Tây Môn mập mạp, thản nhiên nói: “Mỗi ngày ăn thịt, không có cơm ăn làm ta ngán chết rồi.”

Giang Thái Huyền lúng túng, tất cả tiền đã bị hắn rút sạch, làm gì còn đồng nào mà mua gạo?

Hơn nữa đám Thần Ma này phẩm vị rất cao, những loại gạo thông thường nhất định sẽ không thèm ăn.

“Ta cảm thấy có thể đem toàn bộ dược liệu đổi thành hạt giống ngũ cốc, sau đó chúng ta tự trồng là được.” Lý Nguyên Bá chen miệng nói.

Vãi!

Đem toàn bộ dược liệu đổi thành hạt giống ngũ cốc?

Giang Thái Huyền lập tức lạnh cả người, hiện tại những dược liệu của hắn đang sinh trưởng rất khả quan, chất lượng vô cùng tốt, đã vượt qua những dượt liệu cấp thấp từ đời nào. Bây giờ muốn hắn đổi toàn bộ thành hạt giống ngũ cốc thì phải đổi về số lượng khổng lồ cỡ nào đây?

Tây Môn mập mạp hai mắt trừng to, thịt nhét vào trong miệng nửa ngày quên nuốt xuống, đầu óc của đám người này rốt cuộc là phát triển như thế nào vậy? Dược liệu đổi ngũ cốc? Đây là não tàn à?

“Cứ làm như vậy đi.” Võ Tòng vỗ tay một cái, đồng ý nói: “Đề nghị của Lý Nguyên Bá rất tốt, tràng chủ người mau đổi đi.”

“Mơ tưởng!” Giang Thái Huyền quả quyết cự tuyệt. Ăn thịt là đủ rồi, cơm gì mà cơm, nếu muốn ăn thì chờ bao giờ buôn bán được hẵng tính.

Ba vị Thần Ma lập tức lặng lẽ cúi đầu. Giang Thái Huyền không đồng ý, bọn hắn cũng không cách nào.

Tây Môn mập mạp khó khăn nuốt thịt yêu thú trong miệng xuống, cúi đầu ăn lấy ăn để không dám hé răng nói câu nào.

Cơm nước xong xuôi, ba vị Thần Ma nhàn nhã đứng ở một bên. Võ Tòng thấy Tây Môn mập mạp đã rửa chén đĩa xong xuôi thì lập tức lên tinh thần kéo hắn tiến vào khu rừng nhỏ. Không đến một lát sau từ trong rừng vang ra tiếng kêu thảm thiết như tiếng gϊếŧ heo.

Giang Thái Huyền há to miệng, cuối cùng hóa thành một tiếng thở dài. Phương thức tiêu khiển của ba vị Thần Ma lúc không có nhiệm vụ làm chính là là đánh Tây Môn mập mạp.

“Tràng chủ, ta đến rồi.”

Một thanh âm êm ái vang lên, Thang Nguyệt Lộ bước đi như bay tiến vào Thần Ma đạo tràng, có chút khó hiểu mà liếc nhìn tảng đá khổng lồ trên mặt đất nhưng cũng không nói gì.

“Hoan nghênh.” Giang Thái Huyền mỉm cười nói.

“Tràng chủ, ban thưởng của hôm nay là gì? Thần Vũ kinh hay Thần Võ thể?” Thang Nguyệt Lộ gấp gáp nói.

“Đạo Tràng đã được cải cách để thích ứng với đại chúng, ngươi từ từ xem xét, đây, đây là thẻ hội viên mới ra, có quyền ưu tiên mua nữa đó.” Giang Thái Huyền lại lấy ra tấm thẻ đen.

Tấm thẻ đen này là hắn bảo hệ thống chế tác, là thủ đoạn làm ăn cơ bản, miễn phí, muốn bao nhiêu có bao nhiêu, chỉ là nghe êm tai, kỳ thật một chút tác dụng cũng không có. Dù sao hiện tại khách nhân không có được mấy người, thương phẩm lại là thứ mua sắm không hạn chế, cho nên nói ưu tiên quyền mua hoàn toàn là nói cho vui mà thôi.

Muốn thẻ hội viên chân chính phát huy tác dụng thì phải đợi đến khi nơi này của hắn buôn bán phát đạt mới được.

Đồng thời, đạo tràng được cải cách cũng xuất hiện không ít biến hóa, ngoài thương phẩm ra còn có dịch vụ bảo hành sau khi giao dịch, phục vụ.

Cái dịch vụ bảo hành này là để phòng ngừa khách nhân mua đồ xong đi ra ngoài bị người khác cướp đoạt, hoặc có một vài tên ngốc mua Thần Ma đan về sau đó uống một cách tùy tiện khiến cho bạo thể mà chết, đánh mất khách hàng.

Hệ thống thật sự rất có tâm.

“Thẻ hội viên?” Thang Nguyệt Lộ mặc dù không biết cái thẻ hội viên này có thể làm được những gì, nhưng được ưu tiên mua thì rất vui vẻ, để xem lần sau còn ai dám giành giật với ta?

“Đến đây nhìn xem sự thay đổi của đạo tràng.” Giang Thái Huyền đón Thang Nguyệt Lộ vào, vị hoa khôi xinh đẹp này chính là một con dê béo to bự đó.

Thang Nguyệt Lộ cất kỹ thẻ hội viên, đi vào đạo tràng thì lập tức bị chấn kinh, bên ngoài nhìn vẫn giống với trước kia nhưng bên trong lại khác xa đến mức nghiêng trời lệch đất, rộng rãi mười phần, loại thủ pháp này tuyệt đối không phải là thủ pháp của một Trúc Cơ có thể làm ra được.

Chẳng lẽ phía sau Giang Thái Huyền không chỉ là cường giả Trúc Cơ mà còn có một thế lực siêu việt nào đó chống lưng?

Giang Thái Huyền mỉm cười, kinh ngạc vẫn còn nằm ở phía sau.

“Thần Vũ kinh có thể mua lẻ?” Thang Nguyệt Lộ kích động, huyết mạch Thần Võ phối với Thần Vũ kinh là sự phối hợp tốt nhất!

Giang Thái Huyền mỉm cười gật đầu: “Đó là đương nhiên, tôn chỉ của chúng ta là bồi dưỡng cường giả, đương nhiên sẽ sắp xếp một phương thức hợp lý cho khách nhân có thể mua được.”

Thang Nguyệt Lộ kích động đi đến kệ hàng bên cạnh, đây là tin tức cực kì tốt. Nàng quyết định mua từ những công pháp Nhập môn đến Trúc Cơ: “Mặc dù tách lẻ ra so với mua theo bộ thì mắc hơn nhiều, nhưng mà tạm thời ta chỉ có thể mua nổi những món tách lẻ này.”

“Hơn nữa giá tiền này so với giá của những công pháp bình thường chỉ cao hơn mấy phần, so sánh với công pháp Thần cấp thì quá tiện nghi rồi!”

“Đạo Quả thiên, Thần Thông... Woa, không hổ là Thần cấp, đến cả cấp Đại đế cũng có, thật sự là một bộ công pháp hoàn chỉnh.” Thang Nguyệt Lộ nghiêng mắt nhìn, hít một hơi khí lạnh nói.

Đồng thời, nàng cũng phát hiện một việc là mỗi một chương có thể mua lẻ, cũng có thể tu luyện đơn độc, nhưng có một điều kiện đặc biệt là chỉ có mua hoàn chỉnh trọn bộ mới có thể xuất hiện công pháp thần cấp!

Muốn thành thần nhất định phải mua đầy đủ, đây mới là công pháp Thần cấp thật sự!