Chương 42: Vì sao cô cứ luôn kɧıêυ ҡɧí©ɧ giới hạn của tôi.
Cho dù nhân khí của Thẩm Bạch Sương tốt, xếp hạng cao thì có làm sao?
Nói đến cùng, bây giờ Thẩm Bạch Sương cũng chỉ là một luyện tập sinh nho nhỏ mà thôi.
Mà cô thì lại không giống như vậy, ra ngoài xã hội, cô chính là một phú nhị đại, thân phân địa vị của Thẩm bạch Sương đều không có cửa để so sánh được với cô.
Lần này ra ngoài đi spa, cô nhất định phải làm cho Thẩm Bạch Sương ý thức được khoảng cách giữa hai người bọn họ.
* * *
Tiệm Beauty được mở trên con đường phồn hoa của trung tâm thành phố, chỉ mỗi tiền thuê ở nơi này cũng đã là con số hàng trăm triệu.
Rất nhiều luyện tập sinh bắt đầu tâng bốc khen ngợi Tân Hân Hinh.
Rất dễ để nhận thấy Tân Hân Hinh cũng rất hưởng thụ trạng thái như vậy, được ca ngợi cô ta vui đến cực điểm, một tay vẫy vẫy, để nhân viên chăm sóc sắc đẹp đưa ra sản phẩm chăm sóc da tốt nhất, cho các bạn luyện tập sinh được mở rộng tầm mắt, biết tới cái gì được gọi là spa xa hoa trang trọng.
Bởi vì số lượng người hơi nhiều, cho nên đã mở ra rất nhiều gian phòng.
Nơi đây là sân nhà của Tân Hân Hinh, cô ta giống như một người lãnh đạo đi tuần tra vậy, mỗi một gian phòng đều vào xem một lượt.
"Lâm Ấu Điềm, Thẩm Bạch Sương, hai người các cậu ở phòng này đi." Tân Hân Hinh sắp xếp cho hai người Bạch Sương đầu tiên.
Chuyên viên chăm sóc sắc đẹp đã tới gian phòng, kính cẩn mà hướng về phía đám người cúi đầu một cái.
"Đây là sản phẩm chăm sóc da tốt nhất ở đây." Tân Hân Hinh cố ý đứng trước mặt tất cả mọi người, cầm chai nước toner trông có vẻ rất đắt tiền lên, đổ vào trong lòng bàn tay, ngửi ngửi.
"Ừm, không màu không mùi, đây chính xác là chai toner tốt nhất." Cô ta gật gật đầu.
"Tân Hân Hinh, chai toner này có giá bao nhiêu?"
Tân Hân Hinh rất bình thản mà nói: "Cũng chỉ mấy nghìn nhân dân tệ mà thôi."
"Trời ơi, mấy nghìn tệ! Beauty đúng thật là danh bất hư truyền, đến cả toner cũng dùng loại đắt như vậy!
Chẳng trách ở mức chi phí cao như vậy vẫn có rất nhiều người tới làm, tớ rất mong đợi hiệu quả sau khi làm xong!"
Mọi người mồm năm miệng mười nói, vừa phấn khích, vừa mong đợi.
Đến cả Lâm Ấu Điềm cũng tò mò mà quan sát chai toner giá mấy nghìn tệ kia, nhẹ nhàng ghé vào tai Bạch Sương nói: "Tớ vẫn chưa bao giờ được dùng loại sản phẩm dưỡng da đắt như vậy, không biết có gì khác so với loại 200 tệ."
Bạch Sương vẫn còn đang chăm chú nhìn điện thoại của cô, xem thử Thẩm Mậu Tùng có gọi lại cho cô không.
Nghe thấy lời Lâm Ấu Điềm nói, cô đưa mắt lên tùy tiện nhìn một cái, sau đó tiếp tục cúi đầu nhìn điện thoại, "Là nước."
"Cái gì?" Lâm Ấu Điềm kinh ngạc hô lên một tiếng, thu hút những người khác chú ý tới.
"Làm sao vậy?" Tân Hân Hinh nhìn về phía hai người bọn họ.
Lâm Ấu Điềm cũng là một người nhanh miệng, "Tiểu Sương Sương nói đó là nước.."
"Nước?" Tân Hân Hinh lập tức cười lên, cầm chai toner lên, hướng về phía Bạch Sương nói: "Thẩm Bạch Sương, cậu nói chai toner trị giá hơn 8 nghìn tệ này, là nước?"
Bạch Sương đang chờ tin tức của Thẩm Mậu Tùng, tạm thời không rảnh quan tâm đến Tân Hân Hinh, cũng không có ý định nói nhảm cùng cô ta.
"Có phải là nước hay không, cô thử một ngụm không phải là biết rồi sao."
Tân Hân Hinh căm giận không biết phải nói cái gì mới được.
Lời nói này của Thẩm Bạch Sương nói cũng xác thực là không sai, có phải là nước hay không, chỉ cần thử một ngụm là biết.
Nhưng cô ta rất chắc chắn đây là nước toner, chứ không phải là nước!
Đây là thẩm mỹ viện mà nhà cô mở, cô làm sao có thể đến cả nước toner và nước cũng không phân biệt được chứ!
Hơn nữa lúc nãy ở trước mặt mọi người, gió cũng đã chém ra rồi, cô làm sao có thể đứng trước mặt mọi người thử nước toner..
Chuyên viên chăm sóc sắc đẹp của gian phòng này là một rất hiểu chuyện, chị ta biết Tân Hân Hinh, biết rằng cô ta là con gái của cao tầng, thân phận địa vị đều rất cao.
Chị ta nghĩ nếu như mình tâng bốc vị này, nói không chừng chị ta sẽ không cần làm một chuyên viên chăm sóc sắc đẹp thấp bé nữa, có khả năng sẽ được thăng chức.
Thế là chị chuyên viên này bước lên phía trước hai bước, dùng nghệ thuật nói chuyện cung kính đối với khách hàng, trong ngữ khí lại chứ sự chế giễu mờ nhạt mà nói: "Vị nữ sĩ này, xin chào.
(Chú thích: Nữ sĩ là cách xưng hô mang vẻ tôn trọng, cung kính giống như phu nhân hay quý cô)
Chẳn hẳn đây là lần đầu tiên cô tới Beauty, đầu tiên tôi muốn giới thiệu với cô một chút.
Beauty là thẩm mỹ viện có thương hiệu hàng đầu nổi tiếng trong nước, có trên một nghìn chuỗi chi nhánh trong phạm vi toàn quốc, cho nên nói về làm spa, thì Beauty của chúng tôi là vô cùng chuyên nghiệp.
Chai nước toner này là sản phẩm đặc biệt tại Beauty, nó thuần thiên niên tuyệt đối, không chất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, đây chính là một trong những lý do mà nó có giá cả đắt đỏ như vậy.
Quả thực, nếu như chỉ quan sát bề ngoài, thì loại nước toner này thật sự rất giống nước lã.
Cho dù có đổ vào tay, cô cũng không thể ngửi ra được bất cứ mùi vị gì, cho nên cũng không có gì bất ngờ khi cô hiểu lầm thành nước lã.
Nhưng tác dụng của nó rất mạnh mẽ, chỉ có sau khi dùng mới biết được."
Chuyên viên chăm sóc tốn công tốn sức nói nhiều như vậy, cuối cùng tổng kết thành một câu nói chính là-
Cô chỉ là một cô thôn quê chưa nhìn thấy cảnh đời, cô cảm thấy nó là nước, đó là bởi vì cô căn bản chưa từng được nhìn thấy loại nước toner cao cấp!
Tân Hân Hinh đối với hành vi có thể đứng ra nói chuyện giúp cho cô ta của chuyên viên chăm sóc, bày tỏ rất hài lòng.
Cô ta gật đầu với chuyên viên chăm sóc, lộ ra ánh mắt đồng tình và tán thưởng.
Chuyên viên chăm sóc biểu hiện vừa vui mừng vừa lo lắng mà cười, sau đó lùi về sau.
Trong lòng chị ta thì đã vui mừng đến cực điểm, chị ta cảm thấy con đường thăng chức của mình đã được trải sẵn rồi, chị ta sắp trở thành một nhà lãnh đạo nhỏ rồi!
"Thẩm Bạch Sương, lúc nãy chuyên viên đã nói với cậu rất rõ ràng rồi, cậu còn có chỗ nào không hiểu không?" Tân Hân Hinh giả vờ tỏ vẻ rất nhiệt tình kiên nhẫn.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía Bạch Sương, mà Bạch Sương, cuối cùng cũng từ điện thoại của mình mà ngẩng đầu lên.
Khuôn mặt quyến rũ xinh đẹp của cô được phủ một lớp phấn mỏng, cũng có thể thể hiện ra được sức hấp dẫn đỉnh cao của sự quyến rũ, mỗi một cái nhăn mày mỗi một nụ cười cũng đều có thể hút hồn người khác.
Nhưng lúc này cô không cười, trong đôi mắt phượng yêu mị của cô chứa đầy ý lạnh, khí chất cao quý lạnh lùng bao trùm người cô, làm cho rất nhiều người không ý thức được mà chuyển dời tầm mắt, không muốn đối đầu khí thế với cô.
Bạch Sương cười lạnh một tiếng, "Tân Hân Hinh, tôi đã rất buông thả với cô rồi, nhưng vì sao cô cứ luôn muốn kɧıêυ ҡɧí©ɧ tôi?"
Tân Hân Hinh bị khí thế lạnh lùng trên người cô dọa sợ, dừng một lát, căng thẳng nuốt xuống một ngụm nước bọt, giả vờ mạnh mẽ bình tĩnh nói: "Tôi không phải muốn kɧıêυ ҡɧí©ɧ cậu, tôi chỉ muốn nói với cậu sự thật."
"Sự thật tôi đã nói với cô rồi, tôi cũng đã cho cô cơ hội rồi.
Là cô cứ cố chấp leo lên để tôi vả mặt, nếu tôi không đánh cho cả hai bên mặt của cô đều đỏ bừng, vậy có phải là quá không hợp tình hợp lý rồi không?"
Đôi mắt phượng hẹp dài yêu mị của cô kɧıêυ ҡɧí©ɧ, nhấn vào điện thoại gọi đi một cuộc gọi.
"Hello, Emily." Bạch Sương chào hỏi người bên kia đầu điện thoại một câu.
"Emily? Cái tên này đến nghe còn chưa từng nghe qua." Tân Hân Hinh nhún vai với người bên cạnh, làm ra một động tác tay thể hiện bản thân cũng rất bất lực.
Biểu hiện này của cô ta, giống như đang nói, không biết Thẩm Bạch Sương đang gọi cho cái người không có danh tiếng nào để khôi phục tình cảnh của mình nữa.
Nhưng mà Tân hân Hinh không có chú ý tới, chuyên viên chăm sóc lúc nãy còn tâm cao khí ngạo, sau khi nghe được các tên Emily, trong mắt ngay lập tức lộ ra vẻ kinh hãi.
Đơn giản vì chuyên viên chăm sóc không dám tin rằng, cái tên này có thể được nói ra từ miệng của Bạch Sương.
Nhưng Emily bận rộn như vậy, trong một ngày phải xử lý cả nghìn công việc, làm gì có thời gian để nhận điện thoại cá nhân được chứ?
Chắc là cùng tên cùng họ thôi, chứ không phải là Emily mà chị ta biết kia.
Đúng, chắc chắn là cùng tên cùng họ.
Trong lòng chuyên viên chăm sóc tự mình an ủi bản thân như vậy, nhưng chị ta vẫn luôn cảm thấy không yên lòng.
"Ừ, tôi đang ở tiệm Beauty trên đường Kim Dương, chị qua đây một chuyến đi." Bạch Sương tắt máy.
"Yo, xem ra người cậu tìm còn phải tới đây nữa." Tân Hân Hinh một chút cũng không ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc, vẫn còn có tâm trạng châm chọc.